Liên quân Mobile: Du hành Athanor (Quyển 2)

Chương 47: Sự Thay Đổi Của Ma Thuật Sinh Mệnh (H)




Tôi quyết định cắt đầu moi chung với Sinestrea cho vui. Sau khi cả hai đứa cùng sở hữu một mái tóc thì cô ấy không ăn vạ nữa.

- Cũng may đây là Athanor, chứ mà Trái Đất chắc lên phòng hiệu trưởng uống trà quá.

Sinestrea gãi đầu:

- Tóc thế này ... khó chịu quá.

- Lâu lâu đổi kiểu tóc mới cho mát, tóc dài nực lắm. - Hải bảo.

Lumica hỏi:

- Hôm nay mấy đứa thế nào? Có đứa nào giành được huy chương gì không?

Dextra nghiến răng:

- Cô ơi, đừng động vào nỗi đau của em.

- Sao vậy?

- Em chạy vòng loại thì phá cả kỉ lục nhưng không hiểu sao lại đau bụng, thế là phải bỏ thi. Ở môn chạy vượt rào thì em vô được bán kết nhưng lại vấp ngay ở rào đầu tiên.

Lumica lẩm bẩm:

- Vậy là trắng tay. Còn hai đứa quyền anh thì sao? Namz, Loble ... ủa hai đứa? Sao đứa nào đứa nấy băng bó khắp mặt vậy?

Loble rít một hơi rồi tặc lưỡi:

- Haizz ... em chủ quan quá nên bị đấm vô mặt đau chết đi được.

- Em thì có huy chương vàng hạng hai nhưng vừa vào vòng 1 của giải hạng nhất thì bị Raz đấm vỡ mặt.

- Có sao không? - Tôi hỏi.

Namz đáp:

- Không thấy gì cả.

- Ghê vậy?

- Giờ mới thấy mờ mờ nè ...

Lumica quay sang Nam và Keera đang ngồi cạnh nhau:

- Hai đứa thì sao? Có huy chương gì không?

- Em chỉ được huy chương bạc thôi hic ... - Keera rơm rớm nước mắt.

- Sao? Huy chương bạc à? Thế là tốt lắm rồi đấy.

Keera cắn tay áo:

- Tốt gì chứ hic hic ...

(Quay lại quá khứ)

Với khả năng bơi bá đạo của mình, Keera giành vé dự chung kết một cách dễ dàng.

- Sau đây là trận chung kết bơi tự do, mời các vận động viên lên bục. Số 1, Daim Shinoku đến từ Nhật Bản.

Một người đàn ông đeo kính bơi đen và đội mũ bảo hiểm bằng sắt xuất hiện. Keera rất đỗi ngạc nhiên khi thấy một vận động viên bơi đội mũ bảo hiểm.

- Ơ cái gì vậy? - Keera trố mắt. Có rất nhiều người nữa đu lên người vận động viên Daim Shinoku, Keera ước tính tầm khoảng 20 người. Họ đu vào nhau như một cây cột.

Lên trên bục bơi mà Keera không tin nổi vào mắt mình, cô thắc mắc không biết họ sẽ bơi như thế nào.

Tiếng súng được bắn ra, cây cột Daim Shinoku nghiêng người xuống hồ bơi. Trong khi các vận động viên khác bơi muốn tắt thở thì bọn họ chỉ việc rơi một cách tự nhiên xuống hồ.

- Đáng ghét! - Keera bơi thục mạng. Do có khả năng đi xuyên vật thể, cô loại bỏ được lực cản của nước nên bơi rất nhanh song không thể theo kịp tốc độ của cây cột kia.

Daim Shinoku rơi xuống, nước bắn lên tung tóe, các trọng tài đứng gần đó cũng phải lùi ra xa. Keera ngậm ngùi nhận tấm huy chương bạc đầu tiên sau hơn 4 năm liên tiếp nhận huy chương vàng ở môn bơi tự do này.

(Hiện tại)

Nghe xong, Lumica vỗ vai Keera:

- Thôi, không có gì phải buồn. Năm nay mình không gặp may thì để năm sau.

- Vâng ...

- Còn ai nữa không?

Phúc khoe tấm huy chương vàng môn ma-ra-tông, Lumica gật đầu và hỏi vài ba chuyện về cuộc sống của nó. Ngoài ra còn có Linik nhận huy chương vàng môn đấu bài ma thuật, Lumica không hỏi gì cậu ta.

Tôi hỏi Hải:

- Chuyện khiếu nại sao rồi?

- Tao cũng vừa hỏi cô đấy.

Lumica giải thích:

- Chuyện Zata gian lận giới tính đang được xem lại, mấy đứa yên tâm đi.

- Thiệt tình, bị tước huy chương lãng nhách. - Nam gác tay lên trán.

- Thôi, ngày mai là ngày diễn ra vòng chung kết bảng của đấu trường 405, mấy đứa tập trung ở đấu trường lúc 9 giờ sáng. Nghỉ ngơi đi, mai thi đấu.

Hải đập tay:

- Hay lắm! Ngày mai được đi đánh nhau rồi.

Cả bọn giải tán, ai về nhà nấy. Tôi và Sinestrea đi cùng đường với Linik. Sinestrea vẫn cứ hay than vãn về tóc mới khi cô cảm thấy khá khó chịu.

- Có cách nào mọc tóc nhanh không?

- Ai biết. - Tôi lẩm bẩm.

- Dễ lắm, ụp tóc giả lên.

Sinestrea mừng rỡ:

- Được hả?

- Dễ ẹc, lần trước Hùng có cosplay bà chị mà! Mai chế cho mượn.

Giờ cũng chỉ mới tám giờ, còn sớm nên tôi và Sinestrea quyết định vào rừng luyện tập một chút. Địa điểm luyện tập là cạnh con suối Sinh Mệnh.

Tôi hỏi:

- Sẵn sàng chưa?

- Oáp ...

- Đỡ này! Thuật nhân bản! - Tôi ném hàng loạt cái phi tiêu về phía Sinestrea.

Cô ấy dùng thanh kiếm của mình gạt cái phi tiêu gốc rồi băng lên.

- Huyết trảm!

- Mộc khiên! - Tôi lướt tay tạo một tấm chắn bằng gỗ chặn đòn đánh rồi quay ra đằng sau - Andurasengan!

- AAA~ Đau đấy ... Đỡ này!

Vút, thanh kiếm lướt qua nhưng tôi lui ra kịp thời. Tạo một cây thương, tôi lao tới:

- Đâm xuyên!

Truyền ma thuật mài sắc vào lưỡi thương, tôi đâm một phát toạc cả áo Sinestrea. Cô ấy hoảng hốt che người:

- A! Đồ biến thái!

- Ấy chết ... em ...

- Đừng có nhìn! - Sinestrea đá tôi một phát văng xuống suối.

Ngay lúc đó, Payna vô tình đi ngang qua và kéo tôi lên. Tôi cảm ơn nhưng cô ấy không nói gì và thở dài.

- Ủa chị, sao chị buồn vậy?

- Hừm ... - Payna như muốn mếu, đôi mắt như ầng ậng nước - hức hức ...

Tôi ngạc nhiên:

- Chị sao vậy? Kể em nghe chơi đi.

- Hức hức ... ta khổ quá ...

- Sao khổ?

Payna lấy cây quyền trượng chĩa xuống nước rồi rút lên:

- Nhóc xem này! Kết giới sinh mệnh!

Một vòng tròn ma thuật xuất hiện bên dưới, tôi cứ nghĩ tôi sẽ bị choáng nhưng không, tôi không cảm nhận được bất kì sát thương nào cả. Quá đỗi ngạc nhiên, tôi hỏi:

- Sao kì vậy?

- Ma thuật sinh mệnh bị thay đổi rồi, chị đoán nguồn nước bị ảnh hưởng. Giờ thì toang rồi nhóc ạ, chiêu thức mạnh nhất của chị chỉ có thể hồi máu và tạo giáp chứ không khống chế được nữa.

- Thế à?

Payna thở dài:

- Chưa đâu, chiêu Ánh sáng thần thánh và Cú ma pháp của chị cũng bị thay đổi, chị phế thật rồi.

- Bộ game cập nhật hay gì vậy trời? - Tôi lẩm bẩm - Mà nhắm làm được gì không chị?

- Chị vừa bị đuổi việc đây, giờ lang thang. Trợ thủ mà mất sạch khả năng khống chế thì nhóc nghĩ xem, chị còn làm được gì nữa?

Nghe vậy, tôi khá xót cho Payna nhưng rồi đột nhiên tôi nhớ ra một chuyện:

- CHẾT BÀ! Ma thuật của mình!

Quả đúng như những gì tôi đã dự đoán, ma thuật của tôi cũng bị ảnh hưởng. Ngoài tuyệt chiêu Chinkara Hoi là không bị ảnh hưởng, những chiêu thức còn lại bị thay đổi nghiêm trọng. Việc mài ma thuật trở nên khó khăn khi sát thương của loại ma thuật này giảm rất thấp, tôi mài dữ dội lắm mới đủ sức chém đứt một gốc cây. Chiêu thức Nhật hỏa của tôi cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng khi dame gần như không còn tí nào.

Tuy nhiên, khả năng tạo cây cối của tôi lại tăng lên đáng kể khi với một lượng nhỏ ma thuật đã sản sinh ra một cây cổ thụ. Thiết nghĩ tôi phải chuyển sang dùng cây cối làm vũ khí chiến đấu chính. Xem ra sắp tới tôi gặp khó khăn nhiều đây.

Payna bước đi:

- Chắc mai chị đi kiếm việc làm chứ giờ thất nghiệp rồi, lương đâu mà sống. - Nói xong cô ấy biến mất trong màn đêm. Tôi gãi đầu tiến trở lại chỗ Sinestrea.

- May cho anh đấy, em ghép lá cây che lại rồi. Thiệt tình à, sao anh cứ me đồ của em mà chém không vậy?

- Xin lỗi mà ...

- Tập tiếp thôi.

*

Payna đi lang thang trong rừng, không biết cô đã đi đâu, cho đến khi mỏi nhừ cả bốn chân thì cô mới dừng lại. Ngồi xuống đất, cô thở dài và lo lắng cho tương lai của mình.

- Haizz ...

- Payna! - Một tiếng gọi.

- Ai vậy? Ủa Hiếu, sao nhóc lại ở đây?

Thằng Hiếu gỡ kính xuống:

- Tại sao hả, lí do nè!

- Ư ...

Hiếu bất ngờ lao thẳng tới vị trí của Payna rồi nhanh tay xé toạc quần áo của cô ra. Cô hoảng hốt kêu la:

- BỚ NGƯỜI TA! CÓ HIẾP DÂM!

Nhưng ở nơi hoang vắng thế này, một con khỉ còn chẳng có lấy đâu ra người để cô kêu cứu.

Tay chân của cô mềm nhũn ra mà đứng không vững, cô ngã xuống đất. Thằng Hiếu áp sát mặt của cô rồi khóa môi cô lại bằng một cú hôn.

- Ưm ưm ...

Cái áo là thứ duy nhất che cơ thể của Payna, nó đã bị xé rách từ trước bởi Hiếu. Hai quả ngực căng tròn hiện lên dưới ánh trăng chiếu xuyên qua khu rừng, thằng Hiếu bóp nhẹ một cái.

- Ngực căng đấy. Hàng xịn đấy.

- Làm ơn ... thả chị ra ...

- Thả ư? Để xem nhà ngươi có còn muốn ta thả sau đòn này không! - Hiếu lấy tay se đầu ti của Payna, cô nàng dường như không phản kháng nổi mà chỉ rên lên:

- Ư ư ... đừng ... cơ thể của mình ...

Hiếu nhanh chóng khóa chặt môi của Payna lại và dùng bàn tay của mình nghịch với ngực của Payna. Cây quyền trượng đã rơi xuống đất, cô không thể nhặt nó lên bởi cả người cô không nghe lời của cô nữa.

Chơi chưa đã, thằng Hiếu lấy lưỡi liếm qua ngực của Payna. Cô nàng van xin:

- Đừng mà ... dừng lại đi ... Ư ư ~

- Dừng lại sao? Ngươi thật là ngốc.

- AAA~ - Payna hét lên. Thằng Hiếu dùng răng cắn mạnh vào ngực cô, máu rướm ra - ĐAU QUÁ ~

Cứ như thế, nó chơi đùa với ngực của cô ấy thêm một lúc trước khi chuyển xuống bên dưới. Tay của thằng Hiếu vừa chạm vào trong, Payna đã giật người lên:

- OÁI! Chỗ đó của ta ...

- Hừ, vẫn còn lì lắm. - Hiếu vuốt vuốt nhẹ.

- Không ~ Thả ta ra!

Hiếu cười khẩy:

- Ngươi chỉ nói được thế thôi ư? Tại sao ngươi không tìm cách phản kháng đi, hả?

Hai tay của Payna bị thằng Hiếu trói chặt lại, bốn cái chân bên dưới thì cũng chẳng giúp được gì cho cô. Hiếu dùng tay vuốt nhẹ có mấy đường mà nước đã chảy ra, nó chấm một miếng rồi đưa lên miệng mình nếm thử. Không biết mùi vị thế nào nhưng nó đưa miệng của mình xuống chỗ đó của Payna rồi bú.

- AAA~ A~ Đừng mà ~ Đừng bú chỗ đó của ta ... AA~

- Đúng là loz còn trinh, đã thật. - Hiếu lẩm bẩm.

Payna van xin:

- Ngươi đừng lấy đi lần đầu của ta, ta muốn để cho người ta yêu thương cơ ...

- Hử? - Hiếu vẫn tiếp tục bú. Một mùi hương kì lạ tỏa ra từ người Payna khiến mũi của thằng Hiếu trở nên lâng lâng.

Nước loz của Payna chảy ra rất nhiều, thằng Hiếu bú một lúc thì ngưng. Nó nằm đè lên người Payna rồi hôn, con ku của nó nãy giờ vẫn ở trong quần nhưng nó đang biểu tình. Hiếu nằm lên và để con ku trong quần chạm vào loz của Payna.

- Đừng có đưa nó vào trong của ta!

- Ngươi nói vớ vẩn nhỉ. - Hiếu trượt nhẹ theo khe loz của Payna - Một con phế vật như ngươi mà có tư cách nói chuyện như vậy sao?

Đụng chạm đến lòng tự ái, Payna nổi cơn tam bành nhưng cô đâu thể kháng cự bởi tay chân rã rời. Hiếu cởi quần ra để lộ con ku đang cương, nó đưa lên miệng Payna và bắt cô bú.

- Còn lâu á!

- Lì à! - Hiếu tát mạnh vào mặt cô.

Cô bú mà nước mắt cứ trào ra, cô không tin được rằng Hiếu lại làm thế với mình.

Bú xong xuôi, thằng Hiếu xoa nhẹ loz của Payna một lần nữa trước khi chuẩn bị đưa vào. Payna van xin:

- Không ... đây là lần đầu ... AAA~~

Mặc kệ Payna nói gì, Hiếu vẫn đâm thẳng tới. Màng trinh bị rách, Payna hét lên đau đớn. Máu chảy ra nhưng Hiếu không bận tâm. Nó cứ nhấp liên tục, tiếng phạch phạch cứ vậy mà kêu lên đều đều.

- ĐAU QUÁ ~ DỪNG LẠI ĐI MÀ! TA ĐAU LẮM!

- KỆ NGƯƠI!

- AAA~ Cứu tôi với!

Nhấp được một lúc, Hiếu dừng lại. Payna như liệt cả người bởi cơn đau cứ nhói liên tục. Ấy thế nhưng, Hiếu đâu có chịu buông tha. Nó tiếp tục đè Payna ra như một cái máy mà đ*t. Payna gào lên:

- AA~ Thôi đi mà ... Bỏ ra ... AAA!

- Hừ, chưa xong đâu. Đổi tư thế!

Payna đứng đưa mông về phía Hiếu, thằng Hiếu ở đằng sau đút vào và nhấp. Payna lả cả người đi, cô không còn sức để trụ nổi nữa.

- Ư ư ~ Ta ... ta ~

Bịch, Payna ngã xuống đất. Tinh trùng của Hiếu bắn đầy lên người cô.

- Hộc hộc ... - Payna ngước lên nhìn thằng Hiếu.

Nhấc chiếc kính cận lên, Hiếu cười mỉm, một nụ cười khá gian ác:

- Thành công tốt đẹp.

Nói rồi nó bỏ đi. Trên đường về, nó lẩm bẩm:

- Ma thuật Hetagan ngon à nha. Nhưng mà ... xoạc mệt nhỉ.

Về phần Payna, cô nàng nằm bẹp dưới đất mà không ý thức nổi mình vừa làm gì. Cô có cảm giác cứ như mình vừa bị đè ra xoạc vậy. Đầu óc cô choáng váng, cố đứng dậy nhưng không nổi.

- Ư ư ... đầu mình đau quá ...

- Payna! Em có sao không? - Một ai đó tiến lại.

- Baldum ... tôi ...

Payna được Baldum đỡ, cô thều thào:

- Em ... em ... - Chưa kịp nói xong, cô đã ngất lịm đi. Baldum hoảng hốt vội đưa cô về nhà.