Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Linh Dị Người Ghi Chép

Chương 17: Nghỉ Ngơi




Chương 17: Nghỉ Ngơi

Hôm nay là sáng thứ sáu.

Hùng tuy là đã ngủ một giấc dài nhưng vẫn cảm giác được tinh thần của mình bây giờ có vẻ không ổn,cần phải nghỉ ngơi một khoảng thời gian nữa.

Hắn lấy ra điện thoại gọi cho Ái Linh xin nghỉ phép.

"Alo,mới sáng sớm đã gọi cho chị là muốn xin nghỉ đúng không?"

"Đúng vậy,không ngờ chị hiểu rõ em như vậy,em muốn xin nghỉ đến hết tuần."

"Chúng ta quen nhau bao lâu rồi sao chị không biết được,nói đi lý do là gì?"

"Lý do chỉ đơn giản tinh thần có chút mệt thôi."

Ái Linh nghe được lý do không có tính thuyết phục nào của hắn cũng nhắc nhở nói.

"Chị không biết chuyện gì xảy ra với em nhưng nên nhớ tháng này em đã nghỉ không ít ngày rồi đó."

"Xin lỗi vì làm phiền chị hỗ trợ,nhưng em thật sự đang rất mệt có nhu cầu cấp bách phải nghỉ ngơi."

"Được rồi chị sẽ giúp em,nhớ giữ gìn sức khỏe đó."

"Vâng,em cảm ơn."

Đây cũng là lợi ích của việc chơi thân với cấp trên,người khác xin nghỉ thì phải viết đơn rườm rà đủ mọi lý do còn hắn thì chỉ cần một cuốc điện thoại nói qua loa là xong rồi.

Được vài ngày rảnh rỗi,Hùng đi ngủ thêm một chút nữa rồi thức dậy lấy ra quyển sổ của mình bắt đầu ghi chép lại những sự kiện linh dị mà hắn trải qua.

Viết xong hắn đem quyển sổ cất kỹ rồi khóa lại,nghĩ đến lần trước Kim Oanh cho thông tin sai lầm bây giờ cũng là lúc đòi chỗ tốt.

Lấy ra điện thoại Hùng bấm số gọi cho Mạnh Đức.

"Alo,tôi muốn hẹn anh ra nói chuyện một chút có được không?"

"Không có vấn đề gì tôi cũng đang rãnh,chọn một địa điểm đi."

"Đến nhà của tôi luôn đi nơi đây dễ nói chuyện hơn."

"Được rồi,chờ một lúc tôi sẽ đến."

Hắn muốn nói chuyện với Mạnh Đức về vấn đề linh dị nên cũng không thể chọn nơi công cộng được,nhà của hắn có lẽ là nơi rất thích hợp để nói về chủ đề này.



Một lúc sau,Mạnh Đức cũng đã lái xe đến gõ cửa.

"Cốc Cốc Cốc"

"Vào đi cửa không khóa."

Hùng kéo một cái ghế đưa cho Mạnh Đức.

"Mời ngồi."

"Nói đi,cậu có chuyện quan trọng gì sao?"

"Chuyện là như thế này,cô tiếp viên hỗ trợ cho tôi đưa ra thông tin sai lầm suýt khiến tôi m·ất m·ạng nên muốn gọi anh đến lấy tiền bồi thường."

Hắn kể cho Mạnh Đức về chuyện tối qua và cũng không quên thêu dệt thêm tính nguy hiểm của câu chuyện,biết đâu lại vơ vét được thứ gì đó tốt.

"Được rồi tôi đã hiểu câu chuyện của cậu,việc này là sai lầm của bên phía chúng tôi,chúng tôi sẽ không để cho cậu chịu thiệt thòi."

"Nhưng tôi có thắc mắc là vì sao cậu lại thích chạy vào những nơi có quỷ như vậy? Có thể tiết lộ một chút không?"

"Lý do đơn giản là tôi thích mạo hiểm và tìm hiểu về linh dị mà thôi."

"Chỉ như vậy? Nó đáng để cậu mạo hiểm bằng cả tính mạng sao?"

Mạnh Đức bây giờ mới phát hiện ra đầu óc của Hùng hình như có vấn đề,ai người bình thường mà cứ đâm đầu vào mấy chỗ có ma quỷ làm gì.Nếu không biết thì cũng thôi đi,đằng này đã biết có quỷ mà vẫn chạy làm gì? Tìm c·hết sao?

"Đối với anh có lẽ là nó không đáng,nhưng đối với tôi thì nó rất đáng giá."

Mạnh Đức cảm thấy mình không thể nào hiểu nổi tư duy của tên này nên cũng chuyển đề tài sang thứ khác.

"Cậu có thể chạy thoát khỏi nhiều nơi nguy hiểm như vậy chắc phải năng lực nào đó đặc biệt để giải quyết những con quỷ."

Mặt của Hùng nghe câu này cũng không có biến sắc nhưng ánh mắt đã sắc bén hơn nhìn chằm chằm vào Mạnh Đức,Mạnh Đức biết có gì đó hiểu lầm nên vội vàng hòa giải.

"Ý của tôi là nếu cậu có năng lực gì đó khác người thì hãy thể hiện nó,chính phủ sẽ không bạc đãi cậu."

"Linh dị hoành hành khắp nơi,nên các quốc gia lúc nào cũng thiếu nhân tài."

Thì ra chỉ là hiểu lầm,Hùng vội vàng nhập vào đề tài để tránh lúng túng.

"Vậy quốc gia bây giờ đang cần nhân tài kiểu gì?"



"Kiểu nào cũng được,từ tình báo cho đến khả năng xử lý các sự kiện linh dị đều có thể.Nếu cậu bán cho quốc gia tình báo chính xác về một địa điểm linh dị thì họ sẽ trả cho cậu một khoảng tiền không nhỏ."

"Ồ,tôi đúng là một chút tình báo muốn bán ra."

Hùng đem sự kiện trong bệnh viện đa khoa trung ương kể với Mạnh Đức nhưng lược bỏ đi phần hắn nhận được vật phẩm linh dị cùng chạy thoát khỏi con Hồng Y quỷ.

Dù sao thì cái trước bị chính phủ các nước quản lý rất chặt chẽ,cái sau thì hắn không biết phải làm sao giải thích mình có thể trốn ra được,nhưng nhiêu đó tình báo cũng đã đủ nhiều rồi.

"Đó là những gì tôi tìm hiểu được bên trong bệnh viện,cùng với tiền bồi thường tôi có thể đổi được vật phẩm linh dị không?"

Mặc dù vật phẩm linh dị bị chính phủ quản lý rất chặt,nhưng hắn bây giờ cũng là người của chính phủ nên cũng không ngại mở miệng hỏi một chút.

Mạnh Đức trầm ngâm một chút nói.

"Có thể,thật ra liên minh vẫn cấp phép cho thành viên sử dụng một số vật phẩm linh dị đã qua kiểm duyệt."

"Nếu tính tình báo cùng tiền bồi thường của cậu thì chắc chỉ có thể đổi được một thứ."

"Thứ gì?"

Hắn thật sự rất tò mò xem liên minh có thể đem thứ gì ra cho nhân viên sử dụng.

"Bùa hộ mệnh,thứ này có tác dụng giúp cậu chống đỡ một đòn chí tử từ những con quỷ."

"Có hạn chế gì không,ví dụ chỉ có thể chống đỡ quỷ ở cấp độ nào? Còn có tác dụng phụ là gì?"

"Hạn chế là có,mỗi người suốt cuộc đời chỉ có thể dùng thứ này một lần và cũng chỉ có thể chặn đòn chí tử của Huyết Y trở xuống,tác dụng phụ thì không có.

"Không có tác dụng phụ?"

Đối với việc thứ này chỉ có thể chặn được Huyết Y trở xuống cùng với mỗi đời người chỉ dùng được một lần Hùng cũng không có bất ngờ lắm,nếu dùng được nhiều lần chắc chắn cũng không đến phiên hắn.

Nhưng không có tác dụng phụ là thứ gì,không phải nói chơi với quỷ là không có chỗ tốt sao? Đằng này lại sử dụng mà không có tác dụng phụ.

"Đúng vậy,không có tác dụng phụ,quên nói với cậu không phải vật phẩm linh dị nào cũng có tác dụng phụ."

"Có một số vật phẩm linh dị bản chất chỉ là bị ảnh hưởng bởi năng lượng linh dị mà thôi,cũng có thể bản thân chúng là một bộ phận nào đó của con quỷ.Không nhất thiết là phải có quỷ ở bên trong."

"Dù sao chỉ cần có đặc tính dị thường là đủ để gọi là vật phẩm linh dị rồi,bùa hộ mệnh bản chất chỉ là một là bùa bình thường nhưng được các tiến sĩ bỏ vào trong môi trường linh dị lâu ngày trở thành bùa hộ mệnh."

"Tôi chỉ biết như vậy,cụ thể quá trình ra sao thì tôi không có tư cách hiểu rõ."



Nghe đến đây Hùng cũng thật sự muốn đổi lấy là bùa hộ mệnh này,dù sao chỉ một chút tình báo và một số tiền bồi thường không đáng kể mà đổi được một mạng,hắn thấy hôm nay mình kiếm lời rồi.

"Tôi muốn đổi thứ này có thể sao?"

"Có thể,ngày mai sẽ có người đưa nó đến cho cậu,nếu không có vấn đề gì khác tôi xin phép đi trước."

"Được rồi,không tiễn."

"Phải rồi nếu cậu thật sự có thể giải quyết sự kiện linh dị thì hãy nhận nhiệm vụ từ liên minh,nó sẽ giúp cậu kiếm tiền nhanh hơn công việc hiện giờ."

Nói xong câu này Mạnh Đức mới chịu rời đi,Hùng không thể không nói tên này rất đa nghi,hắn chỉ bán một chút tình báo thôi mà tên này cứ mãi gợi ý hắn đi giải quyết sự kiện linh dị.

Không biết tên này có phải họ Tào hay không hay chỉ giống tên thôi mà lại đa nghi như vậy.

Tinh thần của Hùng vẫn chưa hết mệt mỏi sau sự kiện bị t·ra t·ấn tối qua,mới nói chuyện một chút mà hắn đã bắt đầu cảm giác rất uể oải muốn đi ngủ .

Hắn leo lên giường lại tiếp tục năm ngủ một giấc,khi tỉnh dậy hắn mới phát hiện đã sáng của hôm sau.

"Xem ra não bộ của mình bị ảnh hưởng nặng hơn mình tưởng,ngủ nhiều như vậy."

"Cốc Cốc Cốc"

"Chuyển phát nhanh đây."

Hùng bước xuống giường đi ra mở cửa nhận hàng,mở ra bên trong thì hắn thấy một tấm giấy màu vàng vẽ mấy ký hiểu rất kỳ quái.

"Đây là bùa hộ mệnh sao? Mình không thể cảm nhận được thứ gì đặc biệt."

Hắn chỉ có thể cảm thán không hổ là linh dị vật phẩm,nhìn bề ngoài chẳng khác gì một mảnh giấy bình thường.Cố gắng tìm hiểu nhưng không thể phát hiện được gì,hắn từ bỏ lấy ra laptop lên mạng tiếp tục g·iết thời gian.

Tối đến,một cuốc điện thoại gọi cho hắn,người gọi là Ái Linh.

"Em chuẩn bị xong chưa,ngày mai chúng ta đi sang Trung Quốc công tác đó."

"Có em đã chuẩn bị hết rồi,chị yên tâm."

Tuy là nói như vậy nhưng sự thật là hắn thật sự quên mất chuyện này,hắn làm sao dám nói cho nàng mình thật sự quên rồi để bị chửi chứ.

"Vậy là tốt,nghỉ ngơi đi ngày mai chúng ta gặp ở sân bay lúc 8 giờ."

Nói xong Ái Linh cúp máy để lại Hùng ngồi bận bịu chuẩn bị đồ đạc để ngày mai đi ra nước ngoài.

"Trung Quốc sao? Không biết bên đó sẽ có những thứ quỷ gì?"

Trung Quốc từng là quốc gia đông dân nhất thế giới trước khi bị Ấn Độ vượt mặt trong thời gian gần đây,những nơi đông như này n·gười c·hết đương nhiên cũng không ít,hắn thật sự muốn biết xem những nước như vậy liệu sẽ có thứ kinh khủng như thế nào.