Hắn đột nhiên nhớ tới, người ta là thân phận gì, chính mình có thân phận như thế nào? Ngay cả Lỗ Đạo Phu đại sư cùng Đế Lâm đại nhân đều không nói gì, chính mình có tư cách nói chuyện với người ta sao? Huống chi bên người Kiệt Sâm đại sư còn có một Bát Giai Đế Linh Sư Vi Ân đại nhân.
Ở bên trong suy nghĩ, hộ vệ kia quay đầu nguyên bản Vi Ân im im lặng lặng đi theo bên cạnh xe ngựa Kiệt Sâm đại sư tại thần không biết quỷ không hay thì không biết lúc nào đã không thấy thân ảnh.
Hộ vệ kia cuối cùng minh bạch, vì cái gì Kiệt Sâm đại sư một người đi đầu, Lỗ Đạo Phu đại sư cùng Đế Lâm đại nhân sẽ không có nửa phần ngăn trở cùng lo lắng.
Trên không trung sơn lâm, Kiệt Sâm bay lượn bên trên bầu trời, cả người cảm thụ được khí tức của gió, linh lực bên trong thân thể, căn cứ tin tức lúc trước tiếp thụ trong đại não, không ngừng vận hành trên không trung biến hóa tư thế phi hành.
Bất kỳ một cái linh kỹ nào, muốn vận dụng đến lô hỏa thuần thanh, nhất định phải cần tu luyện cùng luyện tập rất nhiều. Hôm nay không có việc gì, Kiệt Sâm tự nhiên tu luyện, hơn nữa linh lực trong cơ thể đại lượng tiêu hao, đối với tu luyện linh lực và tăng đẳng cấp lên cũng rất có ích.
Cảm thụ linh lực trong cơ thể mình còn lại, Kiệt Sâm phát hiện linh lực cơ hồ muốn tiêu hao đến một nửa thời điểm, quay người liền hướng về đoàn xe lao đi.
Đúng lúc này, trong sơn lâm rất xa đột nhiên truyền đến một hồi thanh âm truy hô.
Kiệt Sâm sững sờ, trên không trung ngưng thần nhìn lại, chỉ thấy mấy Mạo Hiểm Giả cầm trong tay Lợi Nhận đang đuổi theo một thiếu niên tuổi tác không sai biệt với mình lắm, chờ Kiệt Sâm chứng kiến bộ dáng của thiếu niên kia về sau thì thần sắc không khỏi thoáng cái giật mình, lập tức vẻ phẫn nộ nhanh chóng từ trên mặt của hắn mạnh mẽ xông ra.
Thiếu niên bị đuổi giết đúng là bạn cùng phòng của Kiệt Sâm tại thời điểm còn ở Tây Tư Linh Lực học viện.
Hô, hô...
Một chỗ rậm rạp trong sơn lâm, Tạp La Đặc đang cấp tốc chạy đi, hắn cắn môi thở hào hển, mồ hôi to như hạt đậu từ trán của hắn cuồn cuộn xuống, thần sắc vặn vẹo.
Dưới dược lực tẩm bổ, linh lực nhị giai cấp thấp trong cơ thể không ngừng kích thích thân thể mỗi một chỗ trong kinh mạch của hắn khiến bên trên hai chân của Tạp La Đặc bộc phát ra lực lượng viễn siêu bình thường, nhưng mà sau lưng không ngừng truyền đến tiếng bước chân dồn dập nói cho hắn biết, địch nhân còn theo sát phía sau hắn.
Cảm thụ được thanh âm cuồng phong vù vù thổi qua, tay phải Tạp La Đặc nắm trường kiếm càng nắm càng chặt, bởi vì dùng sức quá độ, xương ngón tay của hắn ẩn ẩn trở nên trắng bệch.
- Haizz
Tạp La Đặc cắn răng, linh lực liều lĩnh vận chuyển, muốn kéo ra khoảng cách cùng người đằng sau ra. Nhưng mà theo dược hiệu Tật Phong dược tề trong cơ thể dần dần thất lạc, rốt cục thân hình Tạp La Đặc mạnh mẽ dừng lại, bởi vì Tật Phong dược tề hiệu quả biến mất, tốc độ của hắn lập tức giảm mạnh xuống dưới.
"XÍU...UU!", "XÍU...UU!", "XÍU...UU! "...
Mấy đạo thân ảnh như thiểm điện bay lại ngay lập tức nhanh chóng xẹt qua Tạp La Đặc, sau đó bốn gã Mạo Hiểm Giả phân biệt đứng bốn phương tám hướng, đem Tạp La Đặc chặt chẽ vây quanh vào bên trong.
- Chạy đi, Xú tiểu tử, có gan ngươi chạy nữa đi.
Mạo Hiểm Giả đầu lĩnh trong tay vác một thanh Cự Kiếm, mặt mũi tràn đầy âm tàn nhìn bộ ngực Tạp La Đặc phập phồng kịch liệt, trên mặt lộ ra một tia tươi cười dữ tợn:
- Lạp Đế Tư đoàn trưởng rõ ràng đem Tật Phong dược tề đều cho tiểu tử ngươi, nếu không phải lão tử cảnh giác, thiếu một ít đã bị tên ranh con ngươi chạy thoát, thật sự là lãng phí.
- Ba Thác, tên phản đồ ngươi không nghĩ tới ngươi rõ ràng là người như vậy, lại dám phản bội cha ta.
Tạp La Đặc cắn răng, mặt mũi tràn đầy mồ hôi, hắn nhìn đại hán trước mặt, trong ánh mắt tràn đầy sự cừu hận.
Hắn hận, hắn hận tại sao mình không có thực lực, hận tại sao mình không có đào thoát, hận tại sao mình yếu như vậy, hắn không phải sợ chết, mà là sợ chính mình vừa chết, sẽ không người thay phụ thân báo thù, thay tất cả mọi người mạo hiểm đoàn báo thù.
Hắn cắn răng, trên mặt bởi vì cừu hận mà vặn vẹo cùng một chỗ, trong hai tròng mắt dần hiện ra một tia nước mắt.
- Hừ, Tạp La Đặc, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, phụ thân ngươi gian ngoan mất linh, không tiếp thụ mời chào của Bố Lỗ đại nhân, rơi xuống kết cục này cũng xem như trừng phạt đúng tội.
Ba Thác hừ lạnh lên tiếng, hai mắt nhìn chằm chằm vào Tạp La Đặc, ánh mắt kia giống như là mèo đang trêu con chuột.
- Ba Thác đại ca, cùng hắn nói nhảm làm cái gì, trực tiếp làm thịt tiểu tử này đi.
Ba gã Mạo Hiểm Giả khác xoa tay, nhịn không được lên tiếng nói, mang trên mặt một tia dữ tợn.
- Tạp La Đặc, đừng trách Ba Thác thúc thúc ngươi, yên tâm đi, chỉ cần ngươi không phản kháng, Ba Thác thúc thúc ngươi ra tay sẽ rất trực tiếp đấy, sẽ không cảm thấy đau đâu.
Ba Thác mang trên mặt một tia cười ngoan lên, Cự Kiếm trong tay bỗng nhiên đánh xuống, mang theo tiếng thét kình phong kịch liệt.
Haizz!!
Thân hình Tạp La Đặc mạnh mẽ chấn động, hướng về bên cạnh né tránh đi qua, nhưng mà Cự Kiếm trong tay Ba Thác thì như là mọc thêm con mắt, vừa bổ xuống lập tức chuyển biến nhắm ngay bên hông Tạp La Đặc chặn ngang chém tới.
Keng!!!
Thanh âm giao kích thanh thúy của binh khí truyền tới, trường kiếm trong tay Tạp La Đặc mạnh mẽ đẩy ra, trong sự rung động mạnh mẽ, hổ khẩu vỡ ra tràn đầy máu tươi.
Mà Cự Kiếm trong tay Ba Thác lại dễ dàng đánh văng trường kiếm của Tạp La Đặc, hơi thoáng dừng một chút rồi thế đi y nguyên không giảm, trùng trùng điệp điệp đập vào trên lồng ngực của Tạp La Đặc.
Phốc phốc!!!
Đụng phải trọng kích, sắc mặt Tạp La Đặc đột nhiên tái nhợt, một ngụm máu tươi cuồng phun ra, thân thể mạnh mẽ lê sát mặt đất khoảng mười thước rồi đâm mạnh vào gốc đại thụ mới dừng lại.
- Tạp La Đặc, chút thực lực ấy ngươi cũng không cần phản kháng, thực lực cá nhân của mỗi một người nơi đây đều vượt xa ngươi, ngươi cho rằng ngươi còn có hi vọng sống sót sao? Đừng có nằm mộng, ngoan ngoãn chịu chết đi, như vậy ngược lại sẽ ít chút đau khổ, muốn trách, thì trách tên phụ thân chết tiệt của ngươi không chịu tiếp nhận Bố Lỗ đại nhân mời chào a.
Đại hán trung niên hừ lạnh lên tiếng, bàn chân đạp lên mặt đất, thân thể giống như một đầu man tê một sừng mạnh mẽ bạo xông lên, Cự Kiếm trong tay vung lên kình khí vô cùng hung hãn lại lần nữa ngưng tụ.
- Ha ha, để ta tiễn tiểu tử ngươi lên đường.
Nhìn sang Tạp La Đặc gần trong gang tấc, trên mặt đại hán trung niên hiển hiện sự tàn nhẫn, Cự Kiếm trong tay hung hăng dùng sức vung xuống.
Nhìn Cự Kiếm mang theo kình khí vô biên phách trảm xuống, Tạp La Đặc muốn phản kích, nhưng mà ngực đau đớn kịch liệt khiến cho hắn không cách nào nhúc nhích mảy may, cự kiếm đã càng ngày càng gần sát đầu hắn, trong hai cái đồng tử lộ ra một tia tuyệt vọng không cam lòng cùng đợi tử vong hàng lâm.
Keng!
Khoảng cách Cự Kiếm cách Tạp La Đặc chưa đủ một thước thì một đạo hắc ảnh như thiểm điện xuất hiện trước người Tạp La Đặc. Hai đấm được bao vây lấy linh lực cường hãn như là tuệ tinh cản nguyệt trùng trùng điệp điệp oanh kích vào thân kiếm. Lập tức một đạo tiếng vang thanh thúy vang vọng trong sơn lâm.
Bàn chân chạm vào mặt đất, kình khí cực lớn khiến cho bước chân trung niên nhân lui về phía sau mấy bước, mặt âm trầm nhìn sang đạo bóng đen đột nhiên xuất hiện, hắn quát lạnh nói:
- Ai?
Mà ba gã Mạo Hiểm Giả cách đó không xa cũng hơi sững sờ, lập tức mạnh mẽ lao đến, bốn người dùng trận hình tứ giác vây quanh bóng đen vào giữa.
Bóng đen chậm rãi ngẩng đầu, lam tử sắc Lôi Quang sau lưng lóe lên rồi thu liễm lại, một khuôn mặt tuấn tú lập tức xuất hiện trước mặt mọi người, để cho trong lòng vài tên Mạo Hiểm Giả có chút ngạc nhiên, bóng đen này lại là một người thiếu niên cho tới bây giờ chưa từng gặp mặt.
- Bằng hữu, không cần biết ngươi là ai, đây là chuyện giữa Thạch Thành Mạo Hiểm Giả chúng ta, ta xem ngươi đừng nên xen vào việc của người khác thì tốt hơn.
Ba Thác nhìn qua thiếu niên thần sắc đạm mạc trước mặt, mặt âm trầm đối với thiếu niên quát lạnh lên tiếng.
Mặc dù đối với phương nhìn niên kỷ cũng không lớn, tối đa cùng Tạp La Đặc không sai biệt lắm, nhưng mà tốc độ đối phương đột nhiên thoáng hiện ra, cùng với hai đấm lúc trước oanh kích lên cự kiếm của chính mình khiến cho hai cánh tay của mình bởi vì kình khí bắn ngược mà có chút ẩn ẩn run lên, điều này làm cho trong lòng Ba Thác không khỏi sinh ra một tia kiêng kị.
- Tạp La Đặc, ngươi không sao chớ?
Thiếu niên cũng không để ý tới tiếng quát Ba Thác mà là xoay người, nhìn sang Tạp La Đặc bị thương nằm ở nơi đó. Tay phải hắn nhấc lên, một lọ Trì Dũ Dược Tề đã xuất hiện trong tay của hắn.
- Ngươi... Kiệt Sâm...
Chứng kiến thân ảnh trước mặt cứu chính mình dưới cự kiếm của Ba Thác, Tạp La Đặc lập tức trừng lớn hai mắt, trên mặt tràn đầy kinh ngạc cùng giật mình, hắn như thế nào cũng thật không ngờ, người đột nhiên xuất hiện cứu của mình sẽ là bạn cùng phòng Kiệt Sâm ở Tây Tư Linh Lực học viện.
Nhưng mà chứng kiến Kiệt Sâm, chuyện thứ nhất Tạp La Đặc làm cũng không phải là tiếp được Trì Dũ Dược Tề trong tay Kiệt Sâm mà là ánh mắt nhanh chóng ở trong sơn lâm dò xét, sau khi phát hiện trong sơn lâm ngoại trừ Kiệt Sâm cũng không có những người khác.
Tạp La Đặc nguyên bản bởi vì được cứu mà khuôn mặt lộ ra một tia vui mừng, lập tức tràn đầy lo lắng lên tiếng nói:
- Kiệt Sâm, ngươi đi mau, đừng lo cho ta, Ba Thác là cao cấp Linh Sư, ba người khác đều là Linh Sư cấp thấp, ngươi không là đối thủ của bọn hắn, chạy nhanh đi ah.
Tạp La Đặc khôi phục một chút khí lực gian nan khởi động thân thể của mình, lung la lung lay đi tới trước mặt Kiệt Sâm, hắn cắn răng lên tiếng nói:
- Kiệt Sâm, ngươi chạy nhanh đi, ta tới ngăn đám người lại, ngươi không phải là đối thủ của bọn hắn, nếu như ngươi sau này trở nên mạnh mẽ lại đến thay ta báo thù.
Trong lòng Tạp La Đặc Kiệt Sâm cùng mình năm trước không sai biệt lắm đồng thời tấn cấp là nhất giai Linh đồ cấp thấp, trong một năm tốt nghiệp chính mình khắc khổ tu luyện, lúc này mới chỉ nhị giai Linh sĩ cấp thấp.
Mà Kiệt Sâm ở trong học viện, tuy rằng đột phá linh lực, thực lực đột nhiên tăng mạnh, ngắn ngủn một hai tháng thì tấn cấp đã trở thành nhất giai Linh đồ cấp thấp, hơn nữa Kiệt Sâm tu luyện cũng khắc khổ hơn xa chính mình, nhưng mà dù thế nào hiện tại đoán chừng cũng cùng mình không sai biệt lắm, tối đa chỉ là cấp bậc nhị giai linh sĩ tuyệt sẽ không so với chính mình lợi hại hơn bao nhiêu.
Trước mặt một đám tam giai Linh Sư, Kiệt Sâm căn bản không có khả năng chiếm được phần thắng, vừa nghĩ tới chính mình sẽ liên lụy đến huynh đệ Kiệt Sâm của mình, trong lòng Tạp La Đặc liền không nhịn được mà cảm thấy đau lòng.
Nhưng mà Kiệt Sâm căn bản không có nghe hắn nói mà kéo vai hắn lại, đem Trì Dũ Dược Tề bỏ vào trước mặt của hắn.
- Thực xin lỗi, ta đã tới chậm. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://Truyện Full
Kiệt Sâm thấp giọng nói, chợt cười cười, trong tươi cười, lộ ra một cỗ dữ tợn cùng ngoan lệ y hệt như ngạ lang, hắn liếc Tạp La Đặc một cái, trong ánh mắt nhu hòa lộ ra một tia lành lạnh, nói khẽ:
- Là huynh đệ của ta thì uống xong nó, sau đó ngồi qua một bên đi, ngươi yên tâm, cái mạng của những tên này hôm nay ta thay ngươi thu lấy.
Tạp La Đặc há hốc mồm muốn nói điều gì, nhưng nhìn ánh mắt lành lạnh cùng tự tin của Kiệt Sâm, Tạp La Đặc không tự chủ được nhận lấy Trì Dũ Dược Tề trong tay Kiệt Sâm lui qua một bên.
Kiệt Sâm hướng về phía Tạp La Đặc nhẹ gật đầu, chợt đi tới trước mặt Ba Thác, nguyên bản khuôn mặt tuấn tú mang theo tươi cười đột nhiên trở nên dữ tợn như Tu La trong địa ngục đi ra, ánh mắt âm lãnh như là Cửu U Hàn Băng lạnh lùng nhìn Ba Thác đứng ở trước mặt mình khiến trong lòng Ba Thác nhịn không được mà phát lạnh.
- Tiểu tử, ta khuyên ngươi đừng nên xen vào việc của người khác thì hơn, sau đó ự rước lấy họa.
Trên mặt Ba Thác ra một tia ngoan lệ, trong miệng quát lên một tiếng chói tai, tay phải nhịn không được nắm thật chặt trong tay trong tay, trong miệng cảm nhận được một tia tàn khốc.
Thiếu niên trước mặt rõ ràng thoạt nhìn chỉ cùng Tạp La Đặc không sai biệt lắm, nhưng mà không biết vì cái gì, ánh mắt kia của đối phương khiến trong lòng Ba Thác lại không khỏi lướt đi một chút sợ hãi, cho dù là trước kia đối mặt tứ giai cao cấp Thiên Linh Sư Lạp Đế Tư đoàn trưởng, trong lòng Ba Thác cũng không có loại cảm giác này.
- Người dám đụng đến huynh đệ của ta, kết quả chính là một, đó là chết!!!
Trong đôi mắt Kiệt Sâm mạnh mẽ xẹt qua một đạo tinh mang, bàn chân hung hăng đạp lên mặt đất, theo một tiếng nổ mạnh vang lên, bàn chân rời mặt đất lập tức xuất hiện một hố sâu, linh lực kích động xuống, bùn đất lá mục văng ra tứ tán.
Sau lưng Kiệt Sâm, trái tim Tạp La Đặc mạnh mẽ như muốn vọt ra khỏi lồng ngực.
Chết!
Trong ánh mắt của Kiệt Sâm lóe lên tinh mang, một đạo linh hồn ba động mạnh mẽ từ trong hai tròng mắt của hắn như thiểm điện bắn ra, trực tiếp chui vào trong óc Ba Thác.
Trong đầu Ba Thác lập tức trở nên mơ hồ, tuy rằng chỉ là trong một nhịp thở, nhưng chờ hắn phục hồi tinh thần lại thì chỉ thấy một cái nắm đấm tản mát ra linh lực ba động khủng bố ở trước mặt của hắn càng lúc càng lớn.