Linh Dược Thần Sư

Chương 459: Thiên cổ lưu danh




Vào lúc cách cục của đại lục Tây Bắc chấn động vì lần thi đấu tuyển bạt lần này thì ở tại vương thành của, Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc, Kiệt Sâm bắt đầu bận rộn.

Cấp bậc linh lực hiện giờ của hắn mới được là lục giai trung cấp Tôn Linh Sư, về phương diện tu luyện linh lực chưa bao giờ lười biếng. Bởi vậy gần như mỗi ngày, Kiệt Sâm đều dành phần lớn thời gian để tu luyện.

Cùng với danh khí càng ngày càng lớn của các nước Tây Bắc, trong mấy ngày đầu thường xuyên có không ít người đến bái phỏng, đồng thời cũng muốn gặp Kiệt Sâm. Với những người này, Kiệt Sâm đều lấy cớ đang tu luyện để không gặp mà giao cho đám Đế Lâm xử lý. Ngay cả Lôi Nặc cũng một mực trong phòng tu luyện, không có quá nhiều giao tế.

Ngoại trừ tu luyện, Kiệt Sâm mỗi ngày cũng đều đi vào hoàng cung, tiến hành nghiên cứu thảo luận với Bổn Kiệt Minh đại sư cùng với Ngõa Đặc đại sư. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://Truyện Full

Sau khi Kiệt Sâm từng tiến hành thảo luận với thất giai trung cấp Linh Dược Hoàng Sư Ba Liên Đạt Nhân thì về phương diện linh thức lưu linh dược học cũng không quá chênh lệch với Bổn Kiệt Minh đại sư cùng Ngõa Đặc đại sư. Một số lý luận đời sau mà hắn nắm giữ lại càng giúp hắn có được địa vị không thể nghi ngờ ở thời đại này.

Bổn Kiệt Minh đại sư cùng Ngõa Đặc đại sư chủ yếu thảo luận nghiên cứu về phương diện đặc tính sóng của linh lực nguyên tố. Ở phương diện này, theo như Bổn Kiệt Minh đại sư phát hiện là linh lực nguyên tố có lưỡng tính sóng hạt, ở đời sau đó có bước tiến lớn.

Kiệt Sâm hết sức khâm phục Bổn Kiệt Minh đại sư nên hữu ý vô ý đem một ít tri thức của phương diện này nói ra, dần dắt suy nghĩ của Bổn Kiệt Minh đại sư.

Mỗi một câu của Kiệt Sâm đều có thể dẫn phát suy nghĩ của Bổn Kiệt Minh đại sư cùng Ngõa Đặc đại sư , một số nan đề mà trước kia Bổn Kiệt Minh đại sư cảm giác cực kỳ thâm ảo thì qua giải thích của Kiệt Sâm trở nên cực kỳ đơn giản. Một số nghiên cứu sai lầm của Bổn Kiệt Minh đại sư trước kia cũng được hắn sửa chữa.

Kết quả là, trong phòng thí nghiệm linh dược học lớn nhất của vương cung xuất hiện một hình ảnh kỳ quái.

Ở một bên, thiếu niên trẻ tuổi giảng giải, bên dưới hắn là hai lão giả râu tóc hoa râm như hai học sinh tiểu học, ngồi nghiêm chỉnh, tập trung tinh thần lắng nghe, thần sắc nghiêm túc.

Trong phòng thí nghiệm, ngoại trừ Kiệt Sâm cùng Bổn Kiệt Minh cùng với Ngõa Đặc, còn có Địch Ni Toa cũng đang dỏng tai lắng nghe.

Ở thời điểm ban đầu, Địch Ni Toa vẫn có thể nghe hiểu một ít, nhưng dần sau này, với tạo nghệ linh dược học của nàng đã hoàn toàn không thể theo kịp tư duy ba người.

Nàng sững sờ đứng đó, nhìn qua Kiệt Sâm đang tự tin, thao thao bất tuyệt giảng thuật. Bình thường hắn trầm mặc, cũng không thích nói chuyện, nhưng một khi nói đến linh dược học thì phát ra một loại mị lực khó tả khiến lòng người sùng bái.

Đây là một loại khí thế kỳ lạ. Ở kiếp trước, dù là bát giai Linh Dược Đế Sư ở trước mặt Kiệt Sâm cũng cung kính, rất nghiêm túc nghe giảng. Ở kiếp này, tuy thực lực Kiệt Sâm còn chưa đạt tới mức khủng bố như vậy nhưng thực lực tuy nhiên còn không có đạt tới kiếp trước kinh khủng kia tình trạng, nhưng đám Bổn Kiệt Minh đại sư dưới khí thế này vẫn bất giác cung kính.

Về phương diện linh dược học phương diện, với kiến thức ba ngàn năm tích lũy trong đầu, Kiệt Sâm có thể nói là chí tôn trong Linh Dược Sư ở thời đại này.

Đương nhiên, trong quá trình thảo luận cũng không phải do một mình Kiệt Sâm làm chủ đạo. Hắn cũng không đem toàn bộ tri thức của kiếp trước về lĩnh vực này nói ra, như vậy đủ để hù chết đám Bổn Kiệt Minh, mà chỉ hữu ý vô ý để lộ ra một ít tri thức về phương diện lưỡng tính sóng hạt, từ đó cho mọi người thảo luận. Trong quá trình này, hắn sẽ đề xuất chủ đề, từ đó lại tiết lộ một ít tri thức khác.

Cứ như vậy, mỗi ngày Kiệt Sâm đều đến phòng thí nghiệm thảo luận với đám Bổn Kiệt Minh đại sư, Địch Ni Toa cũng theo đó đúng giờ đến trước.

Nếu như có thể nghe hiểu thì nàng sẽ tập trung tinh thần lắng nghe. Nếu như không hiểu thì Địch Ni Toa cũng không rời đi, im lặng ngồi nghe ba người thảo luận, ánh mắt nhìn Kiệt Sâm càng lúc càng thêm phức tạp.

Ở buổi yến hội, Địch Ni Toa đã biết tạo nghệ linh dược học của Kiệt Sâm cực kỳ thâm hậu nhưng nàng tuyệt đối không nghĩ đến tri thức linh dược học của hắn sẽ phong phú như vậy, hoàn toàn chiếm vị trí chủ đạo trong tranh luận với Bổn Kiệt Minh đạo sư cùng với Ngõa Đặc đại sư!

Phải biết rằng, Bổn Kiệt Minh đạo sư cùng Ngõa Đặc đại sư là thất giai cấp thấp Linh Dược Hoàng Sư ah, Kiệt Sâm thì sao? Dù thế nào, hắn tối đa cũng chỉ là lục giai trung cấp linh dược tôn sư. Nhưng về tạo nghệ linh dược học lại hoàn toàn vượt lên trên cấp bậc của hắn, ở trình độ mà mình chỉ có thể nhìn lên.

Trong nháy mắt, đã trôi qua nửa tháng. Trong thời gian này, tri thức của Bổn Kiệt Minh về phương diện tính chất sóng của linh lực nguyên tố đã tăng vọt. Vô sô nan đề không cách nào lý giải trước kia giờ đã bị phá, hơn nữa tiến triển đến mức độ mà trước kia hắn không dám tưởng tượng.

Một bản báo cáo nghiên cứu hoàn chỉnh về tính sóng của linh lực nguyên tố đã ra đời ở phòng thí nghiệm của hoàng cung trong thời gian này. Vào nửa tháng sau, bản báo cáo này được Bổn Kiệt Minh đại sư cùng Ngõa Đặc đại sư mang đến trung tâm Linh Dược Sư của đại lục – thánh địa Dược Sư tháp – để tiến hành kiểm tra đo lường tính chính xác.

Kiệt Sâm biết rõ, sau khi bản báo cáo này xuất hiện sẽ đem lại một sự cải biến và cách tân cực lớn trong hệ thống linh dược học hiện giờ của đại lục. Bản thân nhà nghiên cứu ra nó cũng sẽ lưu danh thiên cổ trong lịch sử linh dược học.

Vào lúc ký tên xác nhận tác giả về tính chất sóng của của linh lực nguyên tố, song phương xảy ra tranh chấp. Ý của Kiệt Sâm là không muốn tính mình vào, chỉ tính một mình Bổn Kiệt Minh đại sư nhưng Bổn Kiệt Minh đại sư không đồng ý mà muốn đề Kiệt Sâm là tác giả thứ nhất.

Nếu như ở yến hội, Bổn Kiệt Minh đại sư mới chỉ hơi bội phục tạo nghệ linh dược học của Kiệt Sâm mà qua nửa tháng này đã biến thành sùng bái.

Tuy nhiều khi Kiệt Sâm không nói thẳng đáp án nhưng trong quá trình thảo luận lại dẫn dắt suy nghĩ của Bổn Kiệt Minh khiến hắn có lẽ còn có thể tưởng rằng chính mình nghĩ ra được. Nhưng với sự thông minh của Bổn Kiệt Minh đại sư, mỗi ngày trở về nghĩ lại thì phát hiện thấy hết thảy không phải mình chủ động nghĩ ra mà do Kiệt Sâm dùng một loại phương thức xảo diệu dẫn dắt.

Cho tới nay, Bổn Kiệt Minh vẫn cho bản thân nghiên cứu về tính chất sóng của linh lực nguyên tố đã đạt đến mức sâu sắc nhưng sau khi nghe Kiệt Sâm giảng thuật mới phát hiện về phương diện này còn có người hiểu biết không hề kém mình, thậm chí còn vượt lên trên.

Bởi vậy trong suy nghĩ của Bổn Kiệt Minh, nếu như không có Kiệt Sâm thì cũng không có bản báo cáo này. Hắn không muốn dành thành quả của người khác quy vào cho mình.

Với thái độ cường nghạnh của Bổn Kiệt Minh, cuối cùng Kiệt Sâm đành bất đắc dĩ lui bước, đồng ý Bổn Kiệt Minh đề thêm tên mình nhưng chỉ là tác giả thứ hai, Bổn Kiệt Minh xếp đầu, nếu không thì hủy bỏ.

Qua thêm một lần tranh luận kịch liệt, Bổn Kiệt Minh đại sư chỉ phải đồng ý đề nghị này.

Kỳ thật, nếu như Kiệt Sâm muốn thì hắn hoàn toàn có thể nói ra toàn bộ lý luận hoàn chỉnh, quy hết thảy công lao về cho mình nhưng hắn không muốn làm như vậy.

Nghiên cứu về đặc tính sóng của linh lực nguyên tố vốn là công lao của Bổn Kiệt Minh đại sư. Nếu như không có Kiệt Sâm thì chỉ qua mấy năm sau, nhiều nhất sẽ không vượt qua mười năm, Bổn Kiệt Minh đại sư cũng sẽ nghiên cứu ra. Kiệt Sâm chỉ thúc đẩy nó sớm hơn mấy năm mà thôi.

Đây là thành quả mà Bổn Kiệt Minh đại sư gian khổ nghiên cứu hơn hai mươi năm, như Kiệt Sâm từng nói, bản thân hắn may mắn đứng trên vai những người khổng lồ, hắn không muốn làm chuyện đạo văn bất nghĩa.

Đây cũng là đền bù tổn thất cho sự vất vả nhiều năm nghiên cứu của Bổn Kiệt Minh đại sư.


Qua mỗi ngày tập luyện, thực lực Khắc Lôi Nhã tăng tiến rất nhanh. Chỉ qua nửa tháng, Khắc Lôi Nhã đã từ lục giai trung cấp Tôn Linh Sư đột phá lên lục giai cao cấp Tôn Linh Sư.

Chẳng những là Khắc Lôi Nhã, trong đoạn thời gian này, toàn bộ 30 tuyển thủ Tây Bắc đều khắc khổ tu luyện, chuẩn bị cho vòng đối kháng đại lục.

Đây chính là tề tụ tinh anh các nơi về trung tâm đại lục, còn có cả đám thiên tài của Tứ đại đế quốc nên tất cả tuyển thủ đều dồn toàn lực, không muốn bị đào thải, mất đi cơ hội tiến vào Song Tháp.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, nháy mắt đã qua một tháng, cuối cùng đã đến thời gian khởi hành về trung tâm đại lục. Vào trước ngày cuối cùng, vương cung tổ chức yến hội chiêu đãi. Sáng sớm hôm sau, 30 tuyển thủ và lĩnh đội tập hợp, lên đường tiến vào trung tâm đại lục dưới sự dẫn dắn của Tạp Lạc Nhĩ và Ngõa Đặc.