Linh Dược Thần Sư

Chương 541: Đại phát thần uy




Nham Giáp Long Hạt, hoàng cấp linh thú thất giai, luận thực lực đơn thể cũng tương đương Thiết Bối Đao Đường mà Kiệt Sâm từng gặp qua trong Vân Vụ chiểu trạch, có được chiến lực trung đẳng trong linh thú thất giai.

Toàn thân lân giáp màu đen, hình thể khổng lồ, còn có một chiếc đuôi cực lớn như móc câu, đôi mắt màu vàng lạnh băng đang nhìn chằm chằm vào năm người Kiệt Sâm, trong miệng tản ra vẻ thị huyết.

Nhân loại, linh thú xưa nay phi thường đối địch cùng nhân loại, linh thú cao đẳng bình thường nếu như gặp linh thú cấp thấp chưa chắc sẽ nảy sinh ý giết chóc, nhưng một khi gặp được nhân loại, trừ phi có linh thú tính tình đặc biệt ôn hòa, bình thường luôn có một trận tử chiến.

Giờ phút này tổng cộng sáu đầu Nham Giáp Long Hạt vây quanh năm người Kiệt Sâm.

- Xuống phía dưới!

Âu Văn quát lớn.

Không chút do dự, năm người Kiệt Sâm nhanh chóng đáp xuống đất.

Mọi người đáp xuống dưới đất, tuy bầu trời rộng lớn cũng thích hợp chiến đấu, nhưng thật dễ dàng trêu chọc sự chú ý của những linh thú khác.

- Mọi người coi chừng, Bối Đế, Phúc Khắc Nạp chú ý, bảo vệ Thái Nhĩ Nặc Tư cùng Kiệt Sâm!

Đứng trước nhóm người, Âu Văn quát to.

Ánh mắt của hắn như điện nhìn lên sáu đầu Nham Giáp Long Hạt trên bầu trời, giờ phút này đều đã phát động ra công kích mãnh liệt.

- Xuy! Xuy! Xuy!

Mấy đạo thổ hoàng sắc quang mang như lôi điện từ trên trời giáng xuống, đánh thẳng về phía mọi người trên mặt đất.

- Sưu!

Là đội trưởng, Âu Văn dẫn đầu phóng lên cao, một đạo hỏa hồng sắc linh lực quang mang từ trên người hắn bắn ra, đôi mắt hắn lạnh lùng, mái tóc dài đỏ rực bay tung trong gió, trong miệng rống to giận dữ, cự kiếm trong tay mạnh mẽ chém ra ngoài.

Một đạo hỏa hồng sắc kiếm quang dài hơn mười trượng xuất hiện trong thiên địa cuốn lấy mấy đạo công kích khủng bố kia.

- Oanh! Oanh! Oanh!

Thanh âm tiếng oanh minh cực lớn truyền đến, cả người Âu Văn mạnh mẽ trầm xuống bên dưới, sắc mặt của hắn có chút tái nhợt nhưng rất nhanh liền khôi phục lại bình thường, dùng lực lượng một người ngăn cản công kích của mấy đầu Nham Giáp Long Hạt. Nguồn: http://Truyện Full

- Đội trưởng, khá lắm!

Nhóm người Bối Đế quát to một tiếng.

- Mọi người cẩn thận!

Nhưng trên mặt Âu Văn không hề có chút vui mừng, chân mày cau chặt lại.

Đúng lúc này sáu đầu Nham Giáp Long Hạt như thiểm điện bay xuống đâm vào trong đội ngũ.

- Xuy! Xuy!

Tựa hồ biết rõ Âu Văn lợi hại, hai đầu Nham Giáp Long Hạt trực tiếp xông về phía Âu Văn, mũi nhọn phần đuôi trực tiếp xoay tròn trong không khí, dùng móc câu tạo ra thổ hoàng sắc linh lực quang mang, hình thành từng đạo linh lực gió xoáy nhắm thẳng hai bên Âu Văn lướt tới nhanh như thiểm điện.

Lấy thổ hệ linh lực kích động không khí khiến cho không gian giống như thủy tinh lập tức bị xé rách vỡ nát.

Linh lực cường đại đáng sợ làm sắc mặt mọi người đại biến.

Trong miệng Âu Văn thét lớn một tiếng, cự kiếm trong tay chém ra, hỏa hệ linh lực thất giai nhộn nhạo hung hăng đón lấy móc câu của Nham Giáp Long Hạt đánh tới.

Luận tốc độ công kích tuy Nham Giáp Long Hạt nhanh hơn nhưng so với hoàng cấp linh thú thất giai như Thiết Bối Đao Đường không thể sánh bằng, hai đạo móc câu cùng thời gian va chạm với hỏa hồng sắc cự kiếm của Âu Văn chung một chỗ.

- Oanh long long…

Thanh âm tiếng nổ cực lớn vang lên, thân thể Âu Văn như đạn pháo bị bắn ngược về phía sau, nặng nề đâm vào mấy gốc đại thụ cách đó không xa, trong tiếng nổ vầm vang mấy gốc đại thụ lập tức bị bứt gốc ngã xuống, cành lá bao trùm bay lên tung tóe, thanh thế đồ sộ.

- Đội trưởng!

Trong miệng Bối Đế cùng Thái Nhĩ Nặc Tư chợt kinh hô, mà giờ khắc này bọn họ cũng không còn thời gian quan tâm tới Âu Văn, bởi vì bốn đầu Nham Giáp Long Hạt còn lại đang phân ra công kích về bốn người còn lại.

- Thủy Thúc Phược!

Đối mặt Nham Giáp Long Hạt, tuy Bối Đế là thân nữ lưu nhưng nàng cũng là đệ tử nội môn của Linh Dược Sư Tháp, biểu hiện được thiên phú chiến đấu rất mạnh, sắc mặt nàng bình tĩnh, trong miệng hét to, linh trượng huy động, linh hoàn trên đỉnh đầu rung lên, từng đạo lam mang từ thân thể nàng tán phát ra, mái tóc lam sắc bay tung trong gió, tư thế hiên ngang uy vũ.

Một đạo thủy hệ linh nguyên tố vô hình hình thành trên không trung như một đầu mãng long thật dài, linh hoạt quấn chặt lấy một đầu Nham Giáp Long Hạt đang xông tới.

Trong miệng Nham Giáp Long Hạt gào thét, đôi mắt màu vàng đất tản mát ra vẻ thị huyết, nhất thời cũng không thể tránh thoát sự trói buộc của thủy hệ nguyên tố.

- Thủy Bạo Thương!

- Oanh!

Một đạo lam sắc quang mang sáng chói từ trong linh trượng của Bối Đế bắn ra, hung hăng đập lên trên giáp xác cứng rắn của Nham Giáp Long Hạt kia.

- Ba!

Trong tiếng nổ vang, Nham Giáp Long Hạt lập tức bị đánh bay, nhưng giáp xác ngăm đen của nó chỉ lưu lại một vết nứt sâu nho nhỏ, chảy ra một chút máu tươi.

- Oanh!

Thủy hệ nguyên tố bạo tán đầy trời, lúc này Nham Giáp Long Hạt rốt cục đã giãy thoát khỏi thủy nguyên tố trói buộc, rống giận xông về phía Bối Đế.

Sắc mặt Bối Đế đại biến, thân hình bạo lên…

Ở một bên khác, cuộc chiến đấu thảm thiết đồng dạng phát sinh, Thái Nhĩ Nặc Tư lại không có vận khí tốt như Bối Đế.

Hắn là linh dược tôn sư lục giai cao cấp, vốn cũng chỉ là hoàng linh sư thất giai đê cấp, hơn nữa còn là linh dược sư, lại có mộc hệ vốn không phải thuộc tính công kích kiên cường, vòng công kích thứ nhất liền bị Nham Giáp Long Hạt đánh trúng bả vai, kéo xuống một mảng máu thịt khá lớn.

Mà trường kiếm trong tay hắn tuy đã đâm trúng ngực Nham Giáp Long Hạt, nhưng chỉ lưu lại được một vết cắt mờ ngay giữa ngực nó.

Đây là nguyên nhân mộc hệ linh lực tương khắc cùng thổ hệ linh lực của Nham Giáp Long Hạt mà ra.

- Bồng!

Trong mọi người biểu hiện đỡ hơn là Phúc Khắc Nạp, bản thân hắn là hoàng linh sư thất giai trung cấp thổ hệ, toàn thân có thổ hệ linh nguyên tố vờn quanh dày đặc, thân thể như trướng lớn một vòng, trở thành một võ sĩ bao bọc áo giáp màu đen, cự kiếm trong tay chém ra hung hăng ngăn chặn công kích của một đầu Nham Giáp Long Hạt khác.

Nhưng trên mặt của hắn không hề có chút vui mừng mà hoảng sợ nhìn qua phía Kiệt Sâm.


- Kiệt Sâm!

- Chạy mau Kiệt Sâm!

- Đến chỗ này!

Cách đó không xa mọi người đều rống to, đặc biệt là Phúc Khắc Nạp, trên mặt tràn đầy vẻ kinh sợ không quan tâm tới đầu Nham Giáp Long Hạt đang công kích mình mà muốn phóng tới chỗ Kiệt Sâm.