Linh Dược Thần Sư

Chương 585: Đột biến




Đối mặt Kiệt Sâm ra tay không chút do dự, sát khí lạnh như băng, trước mặt tử vong, Mạt Nhĩ Đặc La đã hoảng sợ thật sự.

Thực lực càng cường đại, người có địa vị cao thâm, càng sợ chết, Mạt Nhĩ Đặc La với tư cách là đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư tháp, bát giai cấp thấp Đế Linh Sư, thất giai trung cấp linh Dược Hoàng sư, cho dù ở địa phương nào của đại lục, cũng có được thanh danh hiển hách, địa vị vô cùng cao.

Thiên tài như hắn từ nhỏ, hưởng thụ vạn người kính ngưỡng, một khi đối mặt với tử vong, sợ hãi, nhanh chóng chôn vùi tâm thần của hắn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Truyện Full

Chung quanh lôi đài, các đệ tử đều khiếp sợ, trong nội tâm vô cùng hâm mộ nhìn về phía Kiệt Sâm.

- Mạt Nhĩ Đặc La này muốn biến thành người hầu của Kiệt Sâm!

- Một nô bộc thất giai trung cấp linh Dược Hoàng sư?

Tất cả mọi người khiếp sợ, trong miệng thì thào lên tiếng, cảm thấy vô cùng khó có thể tin.

Mạt Nhĩ Đặc La chính là đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư tháp a, bát giai cấp thấp Đế Linh Sư, thất giai trung cấp linh Dược Hoàng sư, cho dù thân phận nào của hắn, cũng khiến người ta chấn động.

Bát giai cấp thấp Đế Linh Sư đó là cái gì? Linh Sư chi đế, cho dù địa vực nào trên đại lục, cũng là nhân vật đứng đầu, phải biết rằng, người cầm quyền Xích Nhĩ hành tỉnh, tộc trưởng A Lỗ Địch Ba đại nhân của Phỉ Nhĩ gia tộc cũng mới là bát giai cấp thấp kim hệ Đế Linh Sư, mà cao thủ mạnh nhất của Bách Việt vương quốc là Uy Nhĩ, cũng mới là bát giai cấp thấp Đế Linh Sư.

Mà thất giai trung cấp linh Dược Hoàng sư, càng khủng bố hơn, trên đại lục cực khó gặp được, cũng chỉ có bốn đại đế quốc linh có Dược sư điện, mới tồn tại nhân vật như thế.

Nhưng mà hôm nay, Mạt Nhĩ Đặc La muốn làm nô bộc cho Kiệt Sâm, nô bộc đó là cái gì? Đó là hạ nhân, là hạ nhân nghe lệnh của chủ nhân, so với tùy tùng còn thấp hơn một cấp, không có bất kỳ địa vị nào.

Vừa nghĩ tới nếu như mình có được nô bộc như vậy, thì thế lực của mình sẽ tăng lên bao nhiêu lần...

Trong nội tâm của tất cả mọi người khiếp sợ, cũng cảm thấy hâm mộ nhìn Kiệt Sâm, nhưng thế cục hiện tại mọi người biết rất rõ ràng, nếu như Mạt Nhĩ Đặc La không đồng ý chỉ sợ Kiệt Sâm một chưởng đánh chết hắn, vãn hồi cái mạng của mình, làm nô bộc, cũng không phải hoàn toàn không thể tiếp nhận được.

Trên lôi đài! Mạt Nhĩ Đặc La quỳ ở đó, mặt mũi tràn đầy thành khẩn, trong ánh mắt tràn ngập cầu khẩn, nhưng trong lòng của hắn, tràn ngập oán hận âm độc.

- Ah ah ah, Kiệt Sâm, hôm nay ngươi khi nhục ta lớn như thế, Mạt Nhĩ Đặc La ta sớm muộn gì cũng sẽ tìm về, đến lúc đó, ta muốn ngươi quỳ gối trước mặt tất cả mọi người, muốn sống không được, muốn chết không xong, ta muốn ngươi xuống địa nhục, nếm toàn bộ thống khổ của thế gain, chỉ cần chờ đợi ngày ta vượt qua ngươi, thực lực của ta vượt qua ngươi...

Trong nội tâm Mạt Nhĩ Đặc La phẫn nộ gào thét, trong cơn giận dữ, hắn xuất thân cao quý, hắn hô to mình sẽ làm nô bộc của Kiệt Sâm chỉ là kế hoãn binh mà thôi, chỉ cần Kiệt Sâm thực thu hắn, một khi có cơ hội, Mạt Nhĩ Đặc La sẽ bộc phát, muốn mạng của Kiệt Sâm.

Nhưng trên mặt của hắn không có biểu hiện giờ, trong ánh mắt tràn đầy cầu xin, tràn ngập hối hận, giống như triệt để tỉnh ngộ, khẩn cầu Kiệt Sâm tha thứ, muốn trở thành nô bộc của hắn.

- Làm nô bộc của ta?

Kiệt Sâm nhắc lại lần nữa, trên mặt mang theo nụ cười mà không phải cười nhìn qua.

- Đúng, đúng, về sau ta chính là nô bộc của ngươi, tất cả đồ vật của ta là của ngươi, ta nguyện ý thề với trời, sẽ phụng ngươi làm chủ nhân, đây là vinh hạnh của Mạt Nhĩ Đặc La ta!

Trong nội tâm Mạt Nhĩ Đặc La oán hận, trên mặt vô cùng thành khẩn.

Hắn tin tưởng, đối phương tuyệt đối không cự tuyệt yêu cầu của mình, xác thực, mặc cho ai cũng khó mà ngăn cản được hấp dẫn trong đó, chẳng khác nào cự tuyệt một thất giai trung cấp linh Dược Hoàng sư có tiềm lực, không có người nào thật sự nhẫn tâm như vậy.

- Là vậy sao?

Kiệt Sâm nhàn nhạt nói một câu:

- Thật đáng tiếc, làm nô bộc của ta, ngươi còn chưa đủ tư cách!

- Cái gì?

Mạt Nhĩ Đặc La trong nội tâm buông lỏng, đột nhiên biểu lộ biến đổi, hắn vốn cho rằng, Kiệt Sâm sẽ động tâm, sau đó chính mình sẽ lợi dụng cơ hội này, làm nô bộc lá mặt lá trái, cuối cùng tìm cơ hội, sẽ cho hắn chết không có chỗ chôn, nhưng không ngờ rằng, Kiệt Sâm lại không động tâm chút nào.

- Ngươi...

Mạt Nhĩ Đặc La nghẹn hơn nửa ngày, mới nghẹn ra một chữ, những lời dư thừa, một chút cũng không nói ra được, tình cảnh nào, cho dù là cao thủ thiện ăn nói cũng cà lăm, hắn không rõ, tạo sao Kiệt Sâm lại cự tuyệt yêu cùa của mình.

Chẳng những là hắn, các đệ tử chung quanh lôi đài, biểu lộ của bọn họ cứng ngắc, nhìn Kiệt Sâm như gặp quỷ.

Quay mắt nhìn thấy biểu lộ kinh ngạc của bọn họ, trên mặt của Kiệt Sâm vẫn bình thàn như trước, tiếp tục đấm ra một quyền.

Linh lực khủng bố phun trào, hóa thành một thần long năm màu, gầm thét đụng vào cánh tay còn lại của Mạt Nhĩ Đặc La.

- Bành!

- Ah!

Linh lực đáng sợ trào ra, trong miệng của Mạt Nhĩ Đặc La tru lên đầy thống khổ, cánh tay trái của hắn, lại lần nữa bị Kiệt Sâm đánh thành bọt máu, tiêu tán trong không khí.

- Đừng cho rằng ta không biết ngươi đang suy nghĩ cái gì, muốn ta bỏ qua cho ngươi, nằm mơ đi!

Kiệt Sâm lạnh lùng lên tiếng, trong ánh mắt tinh mang lập loè, xuất hiện thần quang như nhìn thấu lòng người.

- Ba ngày trước, ta đã nói ngươi phải chết, thì ngươi nhất định phải chết, Kiệt Sâm ta nói chuyện nhất ngôn cửu đỉnh, tuyệt không có đạo lý thu hồi, huống chi, ngươi một hóa giai trung cấp linh Dược Hoàng sư, cũng xứng đem làm ta nô bộc? Thật sự là buồn cười!

- Ah ah ah...

Nhìn thấy biểu lộ này của Kiệt Sâm, Mạt Nhĩ Đặc La biết rõ mình triệt để không có hi vọng gì cả, rốt cuộc oán độc trong nội tâm của hắn không cần che đậy nữa, trong khoảnh khắc tất cả bùng nổ.

Vẻ mặt của hắn nhăn nhó, vô cùng dữ tợn, gào thét lên tiếng:

- Kiệt Sâm, ta đời đời kiếp kiếp có mối thù bất cộng đáy thiên với ngươi, ta chết cũng không bỏ qua cho ta, cho dù có hóa thành quỷ, ta cũng không bỏ qua cho ngươi, ta muốn ngươi chết ah, ta muốn ngươi chết, chết...

Trên lôi đài, Mạt Nhĩ Đặc La giống như biến thành ma quỷ, hắn biết rõ, dù mình có cầu xin tha thứ cũng vô dụng, trong miệng chỉ có phẫn nộ gào thét, hai mắt tràn ngập ác độc nhìn qua Kiệt Sâm, tràn ngập sát ý.

- Thành quỷ cũng không buông tha ta? Ha ha!

Kiệt Sâm cao giọng cười to, trong ánh mắt tràn ngập khinh thường:

- Ngươi còn sống ta còn không sợ, còn có thể sợ ngươi biến thành quỷ?

Kiệt Sâm sáng sủa lên tiếng, linh lực trong cơ thể cuồn cuộn, lại ra tay lần nữa.

- Ầm ầm!!!

Thời điểm công kích của Kiệt Sâm sắp đánh trúng Mạt Nhĩ Đặc La, đột ngột...

- Dừng tay!

Một âm thanh như sấm sét nổ vang trong thiên địa, cùng với một đạo lưu tinh từ trên trời hạ xuống, linh lực trong phạm vi mấy dặm cuồng bạo, giống như gợn sóng vô hình kích động hư không, nhộn nhạo xuất hiện trước mặt của Mạt Nhĩ Đặc La.

Gợn sóng này chậm chạp tới trước mặt của Mạt Nhĩ Đặc La, khi Kiệt Sâm sắp đánh trúng Mạt Nhĩ Đặc La, ngăn cản công kích của Kiệt Sâm.

- Oanh!

Linh lực đáng sợ khuếch ta ra ngoài, công kích của Kiệt Sâm bị phản chấn, lực công kích cực lớn, lực phản chấn càng lớn, làm linh lực trong cơ thể của hắn nhộn nhạo, thân thể hít thở không thông.

- Người nào?

Trong nội tâm Kiệt Sâm giận dữ, gào thét lên tiếng, nhìn về nơi phát ra công kích.

Không trung, một lão giả trên thân mang theo hào quang lửa đỏ từ trên không trung bay tới, rồi sau đó đáp xuống lôi đài.

Một cổ uy áp không hiểu từ trên người của hắn tán dật ra ngoài, lão giả này thoạt nhìn dung mạo không có gì đặc biệt, nhưng làm cho Kiệt Sâm có cảm giác nguy hiểm khó hiểu.

- Kỳ Thác Khắc trưởng lão cứu ta, cứu ta ah!

Chứng kiến lão giả này, Mạt Nhĩ Đặc La hiện tại gào thét kêu to, sắc mặt tràn ngập kích động, chết, hắn không muốn chết, cho nên mặt của hắn tràn ngập kích động.

- Kỳ Thác Khắc trưởng lão?

Kiệt Sâm nhíu mày thật sâu, sau đó nhìn qua Khắc Phu Lâm trưởng lão, khoa ni ở bên trong áo tư điện chủ bọn người trên mặt lạnh lùng lên tiếng nói:

- Khoa Ni Lý Áo Tư điện chủ, đây là chuyện gì? Không phải nói người thắng trận trong quyết đấu linh dược được quyền xử lý người thất bại sao? Tại sao có người đứng ra ngăn cản, chẳng lẽ đây cũng là quy củ của Linh Dược Sư tháp sao?

Kiệt Sâm sắc mặt bình tĩnh, không nhìn ra chút biểu lộ nào, nhưng ai cũng nhận thấy tức giận trong lời nói của hắn cả.

- Cái này, chuyện gì xảy ra?

- Kỳ Thác Khắc trưởng lão? Đây không phải là một trong tứ đại trưởng lão của Linh Dược Sư tháp sao, thế nào ra tay ngăn cản Kiệt Sâm.

- Trước khi quyết đấu rõ ràng đã quy định rõ người thắng quyết định sinh tử người thua, chẳng lẽ Linh Dược Sư tháp không tuân thủ quy củ?

- Có khả năng này, bơi vì Mạt Nhĩ Đặc La là thất giai trung cấp linh Dược Hoàng sư, đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư tháp, nói không chừng Linh Dược Sư tháp chỉ cho rằng Kiệt Sâm chiến thắng đối phương, chỉ thu hoạch thứ gì đó mà thôi, cũng không nghĩ sẽ đánh chết Mạt Nhĩ Đặc La, cho nên nhịn không được.

- Đệ tử hạch tâm, đây chính là tài phú cực lớn của Linh Dược Sư tháp, bất luận người nào cũng là thiên tài trong thiên tài, mất một người nào, Linh Dược Sư tháp cũng không nỡ.

- Thế nhưng mà đây là quy...

- Quy tắc là người thiết lập, cũng sẽ có người đánh vỡ nó, ngươi coi được, Kỳ Thác Khắc trưởng lão xuất hiện, Kiệt Sâm này muốn giết Mạt Nhĩ Đặc La, cũng giết không được.

Trong lúc nhất thời, đệ tử khắp bốn phía của lôi đài nhao nhao nghị luận.

- Kỳ Thác Khắc, ngươi làm cái gì vậy?

Trên khán đài, Khắc Phu Lâm trưởng lão đứng lên, ánh mắt sắc bén nhìn qua lão giả áo đỏ như lửa này.

- Làm gì?

Trên mặt Kỳ Thác Khắc cười ra tiếng:

- Mạt Nhĩ Đặc La này là đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư tháp chúng ta, vì cái gì tùy ý cho đệ tử khác giết chóc?

- Cái gì gọi là tùy ý cho đệ tử khác giết chóc!

Khắc Phu Lâm lạnh lùng lên tiếng:

- Tên Mạt Nhĩ Đặc La này cùng Kiệt Sâm quyết đấu linh dược, đã trải qua song phương đồng ý, cùng với ta phê chuẩn, còn có Khoa Ni Lý Áo Tư cùng A Phương Tát Tư hai người chứng nhận, ngươi bây giờ làm cái gì vậy? Chẳng lẽ ngươi muốn phá hư quy củ của Linh Dược Sư tháo sao?

- Ah, thì ra là như vậy?

Trên mặt của Kỳ Thác Khắc xuất hiện nét bừng tỉnh đại ngộ, rồi sau đó đem ánh mắt nhìn vào người của Kiệt Sâm.

- Tiểu tử, Mạt Nhĩ Đặc La này là đệ tử ký danh của Kỳ Thác Khắc ta, không quản các ngươi có thù hận gì, muốn ồn ào đến mức quyết đấu linh dược, Kỳ Thác Khắc ta hy vọng ngươi có thể tha hắn một mạng, bây giờ ngươi đã phế hai cánh tay của hắn, ta nghĩ dù là cừu hận gì cũng đã đủ rồi, về phần ngươi cần đền bù tổn thất gì, hay có chuyện gì, chỉ cần Kỳ Thác Khắc ta có thể làm được, sẽ đáp ứng yêu cầu của ngươi.

Kỳ Thác Khắc giống như đế vương cao cao tại thượng, nhìn Kiệt Sâm lạnh nhạt lên tiếng, trong giọng nói tràn ngập hương vị chân thật đáng tin.

- Ngươi muốn ta buông tha hắn?

Kiệt Sâm đạm mạc lên tiếng, không có trực tiếp trả lời, mà dùng ánh mắt nhìn qua Khoa Ni Lý Áo Tư, trong mắt của hắn, xuất hiện hào quang trào phún, giống như đang cười nhạo cái gì đó.


Trong miệng Khoa Ni Lý Áo Tư nhàn nhạt lên tiếng, mặc dù không có nghiêm khắc quát lớn, nhưng ý cảnh cáo trong đó, bất cứ kẻ nào cũng nghe ra, đồng thời, trong cơ thể của hắn có linh lực cường hãn bộc phát, đen Mạt Nhĩ Đặc La gắt gao đặt ở tại chỗ, không thể nhúc nhích mảy may, trực tiếp dùng hành động cho thấy lập trường của mình.

- Ha ha, Khoa Ni Lý Áo Tư, ta đương nhiên biết rõ kết cục của kẻ phá hư quy củ của Linh Dược Sư tháp, ta cũng không phải muốn ngăn cản Kiệt Sâm này, một kích lúc trước là do ta không rõ tình huống thôi, ta chỉ lấy thân phận trưởng bối thương lượng với hắn, mặc kệ Kiệt Sâm có đáp ứng thỉnh cầu của ta hay không, ta cũng không khó xử hắn.

Lão giả áo bào đỏ cười nhạt, ánh mắt của hắn nhìn qua Kiệt Sâm.

- Tiểu gia hỏa, Mạt Nhĩ Đặc La là đệ tử ký danh mà ta thích nhất, ta thân là trưởng lão của Linh Dược Sư tháp, dùng thân phận này ta hy vọng ngươi tha cho hắn một mạng, đương nhiên, ta cũng không phải ra lệnh cho ngươi, cũng không cách nào cưỡng cầu ngươi cái gì, nhưng chỉ cần ngươi tha cho Mạt Nhĩ Đặc La, ta sẽ bảo đảm, Mạt Nhĩ Đặc La về sau vĩnh viễn sẽ không đi làm phiền ngươi nữa, hơn nữa, nếu như ngươi ở trong Linh Dược Sư tháp cần cái gì, cũng có thể tìm ta, chỉ cần ta có thể làm được, tuyệt đối sẽ không từ chối...