- Dạ, Kiệt Sâm đại nhân!
Nhìn thấy Kiệt Sâm kiên trì như thế, Lỗ Nhĩ Tư lập tức đáp ứng, nhưng sau khi đáp ứng hắn lại thoáng do dự, khẩu khí cung kính mang theo vài phần thăm dò:
- Có nên trị liệu cho hai người bọn họ một chút trước hay không? Nếu như hai người chết dọc đường, như vậy sẽ không dễ làm…
Kiệt Sâm hoàn toàn bất mãn, hắn lạnh lùng liếc mắt nhìn Lỗ Nhĩ Tư, đối phương luôn do dự làm cho hắn rất khó chịu, nhưng hắn cũng không nổi giận, chỉ lạnh nhạt lên tiếng nói:
- Yên tâm, Bố Lạp Đạt còn chưa chết, về phần Long La Ni, hắn là hoàng linh sư thất giai đỉnh phong, ta ra tay cũng không nặng, cho dù không trị liệu ít nhất còn chịu được nửa canh giờ mới có thể tắt thở, đưa về Thải Hồng Tháp trước rồi nói sau, về phần dọc đường nếu hắn sống không nổi đó là chuyện của hắn!
Lời vừa rơi xuống, Kiệt Sâm đã đi ra phường thị, hướng Thải Hồng Tháp bay vút đi.
Độ ấm trong đại sảnh chợt hạ xuống, toàn bộ dân chúng vây xem không khỏi hít sâu một hơi rét lạnh, mọi người phảng phất mình đang ở bên trong trời đông giá rét, một câu thật đơn giản của Kiệt Sâm làm đáy lòng mọi người cảm giác băng hàn tận xương.
Thật là đáng sợ! Có một ít người vô ý thức nuốt nước bọt, vẻ lạnh lùng đối với tính mạng của Bố Lạp Đạt cùng Long La Ni của Kiệt Sâm làm tất cả mọi người đều cảm thấy vị tân nhậm hội trưởng của Linh Dược Sư công hội lần này khác hẳn với những vị hội trưởng trước kia, làm việc không hề có chút kiêng nể, lộ ra vẻ lạnh lùng đối với sinh mạng, tuy tuổi tác còn nhỏ nhưng tuyệt đối là sát thần giết người như ngóe.
Nhìn theo bóng lưng Kiệt Sâm đi xa, ba người Lỗ Nhĩ Tư cũng không nói thêm lời nào, ôm lấy Bố Lạp Đạt cùng Long La Ni theo sát sau lưng Kiệt Sâm bay về Thải Hồng Tháp.
Đợi sau khi Kiệt Sâm cùng mấy người Lỗ Nhĩ Tư đã hoàn toàn rời đi, toàn bộ đại sảnh thoáng chốc giống như bị nổ tung, toàn bộ nhân viên cùng hộ vệ đều kích động kêu lên.
- Tân nhậm hội trưởng thật sự quá khí phách, một chưởng tát bay Long La Ni hộ pháp, đó là thực lực thế nào?
- Quá thỏa mãn rồi, Thải Hồng Tháp chúng ta bao lâu nay ở Ngọc Linh Thành thật sự quá uất ức, hôm nay Kiệt Sâm hội trưởng đã đến, rốt cục chúng ta có thể thở ra một hơi rồi!
- Mấy hội trưởng trước kia nguyên một đám chẳng khác gì cháu trai người khác, vẫn là Kiệt Sâm hội trưởng khí phách, Thải Hồng Tháp chúng ta yên lặng quá lâu, là thời điểm nên quật khởi!
- Quá xuất sắc, ta rất thích Kiệt Sâm hội trưởng!
Một ít nữ nhân viên kêu to.
- Được rồi, tất cả mọi người yên tĩnh, quét dọn đại sảnh sạch sẽ đi, mỗi người nên chú ý một chút, ta nghĩ sau này Thải Hồng Tháp chúng ta nhất định sẽ không còn bình tĩnh!
Thống lĩnh hộ vệ Kiệt Ân nghiêm khắc lên tiếng.
Không có vẻ hưng phấn như những nhân viên bình thường, hắn là hoàng linh sư thất giai đê cấp, tự nhiên hiểu rõ hàm nghĩa những hành động mà Kiệt Sâm hội trưởng đã làm hôm nay.
Chuyện xảy ra hôm nay, chỉ là một dây dẫn nổ, bão tố chính thức còn chưa đến, Thải Hồng Tháp muốn quật khởi phải xem Kiệt Sâm hội trưởng có thể ngạo nhiên đứng thẳng, quét ra hết thảy uy hiếp trong bão tố sắp tới hay không.
Thải Hồng Tháp muốn quật khởi cũng không phải là chuyện đơn giản, nếu không trước kia bao nhiêu hội trưởng, kể cả hội trường tiền nhiệm Mạt Kỳ Tạp cũng sẽ không bó tay hết cách, bọn họ đều là đế linh sư bát giai đê cấp, nhưng đối mặt với tình thế gian nan của Thải Hồng Tháp tại Luân Đa hành tỉnh, căn bản không có biện pháp gì.
Ngay khi nhân viên phường thị Thải Hồng Tháp đang vô cùng hưng phấn, những chuyện đã phát sinh tại nơi này đã thông qua đủ loại con đường nhanh chóng truyền khắp cả Ngọc Linh Thành.
Ngọc Linh Thành, phủ đệ Bác Nhĩ Đinh gia tộc.
Bác Nhĩ Đinh gia tộc tộc trưởng Mặc Tư Bổn giờ phút này đang ngồi bên trong thư phòng của mình, dựa lưng vào trên ghế, vừa nhấm nháp trà Bích Loa Tỉnh thượng đẳng vừa yên lặng quan sát tài liệu văn bản quan hệ tới Âm Ảnh sơn cốc đặt trên bàn, cả người vô cùng nhàn nhã.
Bác Nhĩ Đinh gia tộc từ mấy trăm năm trước vẫn chỉ là một gia tộc bình thường, nhưng gần đây nhân tài xuất hiện lớp lớp, thế lực gia tộc mạnh mẽ kéo lên, vẻn vẹn chỉ dùng thời gian hai trăm năm đã được xem là thế lực lớn tại Luân Đa hành tỉnh, cho dù trong toàn bộ Tái Luân đế quốc cũng rất có thanh danh.
Bởi vì thế lực kịch liệt khuếch trương, Bác Nhĩ Đinh gia tộc như mặt trời ban trưa đã đem ánh mắt nhìn vào địa phương khác, mà Âm Ảnh sơn cốc bị Linh Dược Sư công hội đang dần dần suy bại khống chế lại tiến vào trong ánh mắt dòm ngó của Bác Nhĩ Đinh gia tộc.
Âm Ảnh sơn cốc nằm bên trong Bất Lạc sơn mạch của Luân Đa hành tỉnh, nói tới Bất Lạc sơn mạch, là một tòa núi non khổng lồ của Tư Đặc Ân đại lục, kéo dài gần vạn dặm, vắt ngang toàn bộ vùng đông nam đại lục, trong đó có một bộ phận nằm trong cảnh nội Tái Luân đế quốc, mà còn có một bộ phận nằm ở bên ngoài đế quốc.
Mà bộ phận thuộc về cảnh nội Tái Luân đế quốc vừa vặn nằm ngay bên trong Luân Đa hành tỉnh.
Bất Lạc sơn mạch cho dù không nằm trong bảy đại cấm địa trên đại lục, nhưng cũng là địa phương cực kỳ nguy hiểm, trong đó linh thú trải rộng, nguy cơ bốn phía, rất ít có mạo hiểm giả có đủ can đảm xâm nhập vào, nhưng đồng dạng bên trong cũng chất chứa tài phú cực lớn.
Đây cũng là nguyên nhân Luân Đa hành tỉnh nổi tiếng tại Tái Luân đế quốc như vậy, lưng dựa vào một tòa bảo sơn như thế, không phát đạt mới là chuyện lạ.
Nhưng bên trong sơn mạch, tuyệt đại bộ phận đều khá hoang vu, linh thú hoành hành, mà còn có một phần nhỏ địa phương lại tài nguyên phong phú giàu có, tự nhiên sẽ khiến cho những thế lực lớn trong Luân Đa hành tỉnh truy đuổi.
Âm Ảnh sơn cốc là một trong những khu vực có tài nguyên phong phú nhất thuộc Luân Đa hành tỉnh, bên trong có hai quáng mạch hiếm thấy, sinh sôi nảy nở đại lượng linh dược, cùng một mảnh Linh Tinh quáng, hàng năm sản xuất cao đến kinh người, đủ chống đỡ cho một gia tộc cỡ lớn trong đế quốc.
Nhưng một mảnh sơn cốc tài nguyên giàu có như vậy lại bị Linh Dược Sư công hội khống chế.
Việc phân phối tài nguyên Bất Lạc sơn mạch là được định ra từ vô số năm về trước, căn cứ theo địa vị của các thế lực lớn thời ấy, dần dần chỉnh hợp cùng phân phối, trong đó có một ít thế lực suy bại, một ít thế lực hưng thịnh, một ít khu vực có tài nguyên trọng yếu cũng đã nhiều lần đổi chủ, nhưng Âm Ảnh sơn cốc bao lâu nay làm vô số thế lực đỏ mắt vẫn luôn khống chế trong tay Linh Dược Sư công hội.
Nhưng hôm nay địa vực tài nguyên giàu có phong phú kia rốt cục phải nghênh đón chủ nhân mới của nó.
- Thải Hồng Tháp đã suy bại, chỉ cần gia tộc đem Âm Ảnh sơn cốc đạt vào trong tay, đến lúc đó thế lực gia tộc nhất định sẽ nhảy lên trình độ thật cao, đồng thời đè ép không gian sinh tồn của Thải Hồng Tháp, đến lúc đó việc tiêu thụ linh dược tề trong toàn bộ Luân Đa hành tỉnh sẽ do Bát Nhĩ Đinh gia tộc một mình nắm giữ, lợi nhuận sản xuất hàng năm sẽ đạt tới mức độ vô cùng kinh người!
- Đến lúc đó gia tộc chẳng những đứng vững gót chân tại Luân Đa hành tỉnh, có được tài nguyên kinh người của Bất Lạc sơn mạch, thế lực gia tộc sẽ không ngừng bành trướng, trở thành thế lực lớn cao cấp nhất Tái Luân đế quốc cũng không phải là chuyện không thể nào!
Trong thư phòng, tộc trưởng Mặc Tư Bổn còn đang mơ màng tiền đồ mỹ diệu của gia tộc, khóe môi không nhịn được toát ra vẻ tươi cười, hắn đã không thể chờ đợi được tận mắt chứng kiến ngày hưng thịnh của gia tộc sắp tới.
- Tộc trưởng đại nhân, việc lớn không tốt rồi! nguồn Truyện Full
Nhưng ngay thời điểm Mặc Tư Bổn còn đang đắm chìm bên trong ước mơ mỹ diệu, một thanh âm sợ hãi đột nhiên từ ngoài cửa vang vào trong tai hắn, đánh vỡ tưởng tượng của hắn.
- Vào đi!
Mặc Tư Bổn cau mày lên tiếng, vẻ mặt không vui.
Cửa phòng liền được mở ra, chỉ thấy một lão giả có chút lo lắng từ bên ngoài đi vào, đi theo phía sau còn có một đại hán khôi ngô mặc giáp da, trên người có máu tươi, hai cánh tay rũ cụp xuống, hiển nhiên đã bị đánh gãy.
- Thiết Tháp Nhĩ? Không phải ngươi đang đi theo Bố Lạp Đạt cùng nhau đến phường thị của Thải Hồng Tháp đó sao? Đây là có chuyện gì? Bố Lạp Đạt đâu? Long La Ni đâu?
Nhìn thấy đại hán khôi ngô kia, chân mày Mặc Tư Bổn thoáng nhíu lại, một tia lo lắng chợt dâng lên trong lòng hắn, liền lên tiếng hỏi.
- Tộc trưởng đại nhân, việc lớn không tốt rồi, ngài mau nhanh đến Thải Hồng Tháp cứu Bố Lạp Đạt thiếu gia, Bố Lạp Đạt thiếu gia cùng Long La Ni đại nhân bị người của Thải Hồng Tháp đánh trọng thương, sau đó đã bị bắt đi…
Thiết Tháp Nhĩ vừa nhìn thấy Mặc Tư Bổn đã quỳ sụp xuống vội vàng kêu lên.
- Xoạt!
Mặc Tư Bổn đứng bật dậy, ấm trà trên bàn bị hắn đụng phải lật ngược, vẻ mặt kinh sợ:
- Chuyện gì xảy ra? Không phải các ngươi đến phường thị Thải Hồng Tháp đòi công đạo hay sao? Như thế nào lại biến thành như vậy? Một tháng trước Mạt Kỳ Tạp của Thải Hồng Tháp cũng đã rời đi, hiện tại trong Thải Hồng Tháp chỉ có ba người Lỗ Nhĩ Tư bọn hắn, chẳng lẽ do bọn hắn ra tay? Không đúng, có Long La Ni ở đó, dù ba người bọn hắn có liên thủ cũng không phải đối thủ của Long La Ni, nói cho ta biết rốt cục là chuyện gì xảy ra?
- Là một thanh niên, một thanh niên tóc đen tên là Kiệt Sâm, hắn đánh bại Long La Ni đại nhân, còn tát Bố Lạp Đạt thiếu gia hai bạt tai, Bố Lạp Đạt thiếu gia bị hắn đánh gần chết…
- Cái gì? Ngươi nói cái gì, ngươi lặp lại lần nữa? Cái gì mà thanh niên tóc đen?
Mặc Tư Bổn vọt tới trước mặt Thiết Tháp Nhĩ, nhấc hắn lên, trong mắt mang theo vẻ khó thể tin gào thét.
- Là tân nhậm hội trưởng của Thải Hồng Tháp, ta nghe Lỗ Nhĩ Tư gọi tên kia là tân nhậm hội trưởng…
Thiết Tháp Nhĩ là tôn linh sư lục giai trung cấp, bị Mặc Tư Bổn nhấc lên căn bản không dám có chút phản kháng chỉ mang theo tiếng khóc nức nở lên tiếng đáp.
- Tân nhậm hội trưởng của Thải Hồng Tháp?
Mặc Tư Bổn chợt bừng tỉnh, đôi mắt hắn như điện, rơi lên trên mặt Thiết Tháp Nhĩ:
- Nói cho ta biết, đem toàn bộ chi tiết sự tình nói rõ cho ta, không được giấu diếm bất luận điều gì…
- Tộc trưởng đại nhân, là như thế này, chúng tôi đi theo sự dẫn dắt của Bố Lạp Đạt thiếu gia…
Thiết Tháp Nhĩ bắt đầu giảng thuật lại, ở trước mặt tộc trưởng Mặc Tư Bổn hắn cũng không dám nói lời khoa trương hay bỏ sót chi tiết nào…
- Kiệt Sâm, Kiệt Sâm, giỏi cho Kiệt Sâm!
Nghe xong lời giảng thuật của Thiết Tháp Nhĩ, trong đôi mắt Mặc Tư Bổn tuôn ra tinh mang, miệng lạnh lùng rít lên, giọng nói không hề che giấu sát ý.
- Tân nhậm hội trưởng của Thải Hồng Tháp sao? Một thanh niên hơn hai mươi tuổi? Hừ…
Trong miệng Mặc Tư Bổn hừ lạnh lên tiếng:
- Ta cũng muốn nhìn xem rốt cục Kiệt Sâm kia là nhân vật như thế nào, mặc kệ hắn là ai, ở tại Ngọc Linh Thành không hiểu quy củ ta sẽ cho hắn kết cục thật thê thảm…
- Cổ Uông!
Mặc Tư Bổn lên tiếng với lão giả bên cạnh.
- Dạ, tộc trưởng đại nhân!
Lão giả kia cúi đầu cung kính lên tiếng.
- Lập tức triệu tập hộ vệ trong tộc, đồng thời thông tri Phất Lan Khắc đại sư, lão phu muốn đích thân đến Thải Hồng Tháp đòi lại công đạo…
Mặc Tư Bổn hung dữ lên tiếng, trong đôi mắt tràn đầy sát ý.
…
Ngay thời điểm Bác Nhĩ Đinh gia tộc đang chấn động, bên trong phủ thành chủ Ngọc Linh Thành, một nam tử trung niên tóc vàng vừa nhận được tin liền đứng bật lên.
- Mặc Tư Bổn kia đúng thật là kẻ ngu ngốc, Âm Ảnh sơn cốc là địa phương trọng yếu như thế, vì sao vô số năm qua vẫn nằm trong sự khống chế của Thải Hồng Tháp, nhưng không thấy có gia tộc nào khác dám tranh đoạt, hắn cho rằng Thải Hồng Tháp dễ đối phó như vậy sao?
Trung niên nam tử tóc vàng lộ ra tia cười lạnh:
- Những năm này Bác Nhĩ Đinh gia tộc phát triển quá nhanh, vừa lúc Luân Đa hành tỉnh chúng ta yên lặng quá lâu rồi, khó được một tuồng kịch hay sắp diễn ra, làm sao có thể bỏ qua!
Ngay lập tức nam tử trung niên tóc vàng chợt cau mày:
- Tân nhậm hội trưởng Thải Hồng Tháp, không ngờ lại là một thanh niên tóc đen mới hơn hai mươi tuổi, hơn nữa Long La Ni có cấp bậc hoàng linh sư thất giai đỉnh phong cũng bại trong tay hắn, không hề có chút lực chống đỡ sao? Đệ tử như thế tại Linh Dược Sư Tháp phải là đệ tử hạch tâm trong truyền thuyết đi, về sau Ngọc Linh Thành xem như sẽ náo nhiệt!
…
Ngọc Linh Thành, bên trong Linh Sư công hội, một lão giả nhận được tin tức liền đứng lên, lực lượng khủng bố tán dật trên người hắn, trong đôi mắt như có cơn lốc xoay tròn.
- Tân nhậm hội trưởng của Thải Hồng Tháp không ngờ là một thanh niên, thực lực như thế tuyệt đối phải là đệ tử hạch tâm trong Linh Dược Sư Tháp, mà có thể được phóng ra ngoài, bên trong đệ tử hạch tâm cũng tuyệt đối phải là một nhân vật nổi bật, tin tức này nhất định phải truyền trở về trong tháp…
…
- Ngay lập tức đem toàn bộ tư liệu Thải Hồng Tháp giao cho ta!
Kiệt Sâm ngồi sau bàn làm việc của hội trưởng trên tầng cao nhất Thải Hồng Tháp, trong miệng đạm mạc lên tiếng.
Kiệt Sâm ra mệnh lệnh giờ phút này Lỗ Nhĩ Tư không dám có chút lãnh đạm, chỉ một lát toàn bộ tài liệu liên quan tới Thải Hồng Tháp đều xuất hiện trên bàn của Kiệt Sâm, một chồng tư liệu thật dày.
Kiệt Sâm lấy ra tài liệu về linh dược sư trong tháp sau đó mở ra, bên trong rậm rạp chằng chịt tư liệu về linh dược sư của Thải Hồng Tháp.