Đối mặt với quan sát của lão giả, Kiệt Sâm chỉ tươi cười nhìn qua, biểu lộ vân đạm phong khinh, dường như không có bị linh thức cường đại của Mai Lý Nhĩ chấn nhiếp, lên tiếng nói:
- Lão tiên sinh, ngươi cứ nhìn trộm người khác như vậy, hình như có chút quá phận a.
- Ân?
Trong đôi mắt của Mai Lý Nhĩ có một tia kinh ngạc, dùng thực lực bát giai đỉnh phong của hắn, liếc nhìn có thể nhận ra, thanh niên tóc đen này giống như Lạc Khố Ân, chỉ là một thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư, nhưng dưới linh thức bát giai đỉnh phong của hắn, không chút lay động, càng làm cho Mai Lý Nhĩ cảm giác rất thâm thúy, hắn chưa từng thấy người trẻ tuổi nào được như Kiệt Sâm.
Mai Lý Nhĩ thu hồi linh thức, lên tiếng nói:
- Lão phu Mai Lý Nhĩ, viện trưởng Hoàng Gia Linh Vũ Học Viện, không biết các hạ là?
- Kiệt Sâm, đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư tháp, hội trưởng Linh Dược Sư công hội tại Luân Đa hành tỉnh.
Kiệt Sâm cười lên tiếng.
- Cái gì?
Mai Lý Nhĩ khiếp sợ lên tiếng, lập tức đem ánh mắt nhìn qua Lạc Khố Ân, ngưng trọng lên tiếng:
- Lạc Khố Ân, trước kia ngươi không chịu gia nhập thánh địa theo đề nghị của ta, chẳng lẽ đây là nguyên nhân sao?
- Cự tuyệt đề nghị gia nhập thánh địa?
Kiệt Sâm cách đó không xa, mắt nhìn thấy Lạc Khố Ân, thánh địa của đế quốc, đối với một đệ tử của Tái Luân đế quốc mà nói đại biểu cho cái gì, Kiệt Sâm sẽ không rõ cho lắm, hắn thật không ngờ, Lạc Khố Ân vì chờ mình, lại cự tuyệt chuyện như thế.
Lạc Khố Ân gật gật đầu:
- Mai Lý Nhĩ viện trưởng, từ bốn năm trước ta đã quyết định cả đời này sẽ đi theo sư phụ, sẽ không gia nhập bất luận thế lực nào cả, hôm nay sư phụ ta đến, Mai Lý Nhĩ viện trưởng, ta chỉ sợ ít ngày nữa sẽ xin tốt nghiệp tại Hoàng Gia Linh Vũ Học Viện, Lạc Khố Ân vạn phần cảm tạ viện trưởng đại nhân đã ưu ái cho Lạc Khố Ân trong hai năm qua, phần ân tình này, Lạc Khố Ân vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng.
Lạc Khố Ân trong hai năm qua, sở dĩ có thể từ thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư tấn cấp đến thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư, hơn nữa có được sức chiến đấu khủng bố như thế, là vì thường ngày được Mai Lý Nhĩ viện trưởng chỉ điểm, hơn nữa có quan hệ lớn tới việc cấp cho Lạc Khố Ân giấy thông hành đi tàng thư các của Hoàng Gia Linh Vũ Học Viện.
Sân luyện võ, Mai Lý Nhĩ nhìn qua biểu lộ kiên định của Lạc Khố Ân, lập tức nhìn qua Kiệt Sâm cách đó không xa, hắn biết rõ tính cách của Lạc Khố Ân, đành phải thở dài nói:
- Nếu như ngươi đã hạ quyết tâm, ta cũng không nói thêm cái gì, ta chỉ muốn nói một câu... Đọc Truyện Online mới nhất ở Truyện Full
Nói đến đây, biểu lộ của Mai Lý Nhĩ đột nhiên trở nên vô cùng trang trọng:
- Lạc Khố Ân, ngươi là con dân của Tái Luân đế quốc, ta hy vọng ngươi sau này mặc kệ có được thành tựu như thế nào, đều không được phản bội đế quốc, hơn nữa, nếu như ngươi cải biến chủ ý, tùy thời có thể tới học viện tìm ta, mặc kệ ngươi còn là đệ tử học viện hay không, danh ngạch của ngươi, ta sẽ vĩnh viễn giữ lại thay cho ngươi.
Mai Lý Nhĩ nói xong, thân thể của hắn từ từ bay lên không, bay vút về phương xa, đồng thời, âm thanh của hắn vang vọng lại.
- Chuyện ngươi và Khắc Lỗ Ni quyết đấu, ta đã biết rõ, trước khi tốt nghiệp, ngươi vẫn là đệ tử Hoàng Gia Linh Vũ Học Viện, ngày mai, ta sẽ đích thân đi tới xem thi đấu cổ vũ cho ngươi, nhớ kỹ, không nên làm cho Hoàng Gia Linh Vũ Học Viện chúng ta mất mặt, trận chiến này, chỉ có thể thắng không cho phép bại...
Âm thanh này vang lên, thân ảnh của Mai Lý Nhĩ biến mất trong tầm mắt hai người.
- Mai Lý Nhĩ viện trưởng, cám ơn ngươi đã dạy bảo đồ đệ của ta trong hai năm qua.
Nhìn qua bầu trời không có vật gì, Lạc Khố Ân khom người bái thật sâu.
Trải qua một trận chiến này, Kiệt Sâm đã triệt để hiểu rõ thực lực của Lạc Khố Ân, vào ban đêm, hắn đem Lạc Khố Ân đi tới gian phòng của mình.
- Sư phụ.
Trong phòng, Lạc Khố Ân cung kính đứng trước mặt Kiệt Sâm.
- Lạc Khố Ân, tuy ngày mai ngươi quyết đấu, ta rất có lòng tin với ngươi, nhưng vì phòng ngừa vạn nhất, ta có nhiều thứ, ngươi cầm đi đi.
Kiệt Sâm lên tiếng nói.
Nói xong, tay trái của hắn vung lên, lập tức, một khối linh tinh màu xanh cực lớn hiện ra, đây là linh trượng có khí tức linh lực mạnh mẽ, thoáng cái xuất hiện trong tay của Kiệt Sâm.
- Đây là một cây địa cấp thượng phẩm linh khí, tên là Vạn Mộc Hoàng Trượng, lúc ta vừa vào trong Linh Dược Sư tháp lấy được, ngươi cầm lấy quen thuộc nó đi, có lẽ sẽ tăng thêm không ít chiến lực cho ngươi.
Kiệt Sâm mở miệng, Vạn Mộc Hoàng Trượng này, lúc hắn vừa trở thành đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư tháp, từ trong tay bát giai cấp thấp Đế Linh Sư Già Mã lấy được, Già Mã tu luyện là mộc hệ Thanh Mộc Thiên Hoàng Công, mà Vạn Mộc Hoàng Trượng, chính là linh khí mộc hệ, Kiệt Sâm lưu lại cho Lạc Khố Ân.
- Vạn Mộc Hoàng Trượng, địa cấp thượng phẩm linh khí?
Trong nội tâm Lạc Khố Ân rung động mạnh mẽ, con mắt lập tức trừng tròn xoe.
- Còn có những thứ này!
Kiệt Sâm lại vung tay lên, một quyển trục có phong cách cổ xưa và linh khí mộc hệ phát ra:
- Đây là mấy cuốn công pháp mộc hệ trên Nguyệt cấp, ngươi có thể cầm tham khảo một chút, đương nhiên hiện tại không vội tu luyện, sau khi quyết đấu chấm dứt, lại chậm rãi nghiên cứu.
Chín vì những thứ này, Lạc Khố Ân mới có thể đạt tới tình trạng hôm nay, hiện tại, Kiệt Sâm lại lấy ra mấy mòn này, tiếp tục làm Lạc Khố Ân không biết nên nói thêm cái gì.
- Còn nữa...
Không đợi Lạc Khố Ân biểu đạt cảm xúc của mình, tay trái của Kiệt Sâm tiếp tục nhoáng lên, lập tức, một lọ linh dược tề có linh lực chấn động mạnh mẽ, thoáng cái hiện ra trước mặt Lạc Khố Ân.
Một là một lọ linh dược tề có linh lực mộc hệ cường đại tán dật ra ngoài, tuy hiện giờ là buổi tối, nhưng bình linh dược tề này chiếu sáng cả gian phòng, không ngừng lóe lên hào quang động lòng người, đem trọn phòng biến thành màu xanh đẹp đẽ.