Tuy hiện tại Lạc Khố Ân chỉ là hoàng linh sư thất giai cao cấp, nhưng đồng dạng hắn chỉ mới hai mươi ba tuổi, thiên tài như vậy muốn đạt tới đế linh sư bát giai chỉ là vấn đề thời gian, tiền đồ bất khả hạn lượng.
Bởi vậy trong nội tâm thật nhiều quý tộc đem việc phong tước lần này của Lạc Khố Ân có thể nói là Bỉ Đắc bệ hạ đầu tư mà thôi.
Đương nhiên, có một ít quý tộc thông minh từ trong thân phận Lạc Khố Ân là đệ tử của Kiệt Sâm mà cảm thấy được một ít gì đó, đương nhiên những việc này không thể nói ra miệng, lòng dạ biết rõ là được rồi.
Linh Vũ Điện là một nơi thật nổi tiếng trong hoàng cung Tái Luân đế quốc, tại Tư Đặc Ân đại lục luôn chú trọng cường giả vi tôn, mà các đại đế quốc trên đại lục cũng cực kỳ xem trọng vũ lực, bởi vậy Linh Vũ Điện là địa phương mà Bỉ Đắc bệ hạ tảo triều triệu kiến thần tử của đế quốc.
Nghe nói tên của Linh Vũ Điện là do đế vương khai quốc của Tái Luân đế quốc đặt tên.
Sáng sớm Kiệt Sâm cùng Lạc Khố Ân ngồi trên xe ngựa của Linh Dược Sư công hội cùng Kha Nhĩ Sâm đi tới cửa hoàng cung, sau đó đi vào.
Sắc phong như vậy bình thường quý tộc đế quốc không có tư cách tham gia, tham gia chỉ là những nhân vật có quyền thế, Kha Nhĩ Sâm là hội trưởng tổng hội Linh Dược Sư công hội tại Tái Luân đế quốc, tuy không phải thần dân của Tái Luân đế quốc nhưng cũng nằm trong danh sách khách mời.
Linh Vũ Điện là một đại điện cực kỳ rộng lớn, nhưng có mấy trăm quý tộc đại thần cùng nhau tụ tập cũng không cảm thấy trống trải, toàn bộ đại điện đều đầy người.
- Lạc Khố Ân, chúc mừng, chúc mừng!
- Vị này là Linh Dược Sư Tháp Kiệt Sâm đại sư a, quả nhiên tuổi trẻ tài cao!
Ngay trung ương đại điện, không ít người vây quanh Lạc Khố Ân cùng Kiệt Sâm nhiệt tình chào hỏi, những người này cơ bản chưa từng quen biết với Lạc Khố Ân bao giờ, nhưng cũng không gây trở ngại cho lòng nhiệt tình của bọn họ, cả nhóm đều giống như lão bằng hữu quen nhau nhiều năm, vô cùng khách khí.
Tuy Lạc Khố Ân đến từ một tiểu gia tộc tận phía nam Xích Nhĩ hành tỉnh của đế quốc, nhưng chỉ mới hai mươi ba tuổi đã đạt tới hoàng linh sư thất giai cao cấp, đánh bại đệ nhất đệ tử Bố Lỗ Ni của Thánh Địa, nghiễm nhiên đã có danh xưng đệ nhất hoàng linh sư của đế quốc, hôm nay lại được Bỉ Đắc bệ hạ sắc phong, tương lai tiền đồ thật không thể đo lường.
Theo thời gian trôi qua, các quý tộc đều đã đến, mà Hi Mông Tư đại sư, Ba Liên Đạt Nhân đại sư thuộc Linh Dược Sư Viện đều có được tư cách tham gia sắc phong như vậy, đã sớm cùng Kiệt Sâm bọn họ tụ tập nói chuyện cùng nhau.
Đúng lúc này ngoài cửa đại điện đột nhiên truyền tới một trận rối loạn, chỉ thấy một trung niên nam tử mày kiếm mắt sáng, mái tóc màu xanh, mặc trường bào màu trắng bạc đi vào đại điện, ngay lập tức liền gặp các quý tộc đồng thanh lên tiếng chào hỏi.
- Kiệt Sâm đại sư, Lạc Khố Ân, vị này chính là Cổ Lan Tư gia tộc tộc trưởng Bố Lan Thiết Đặc của đế quốc, đế linh sư bát giai đỉnh phong!
Ở bên cạnh, Hi Mông Tư đại sư nhẹ giọng lên tiếng bên tai Kiệt Sâm.
- Chính là hắn?
Trong đôi mắt Kiệt Sâm hiện lên một tia tinh mang, mà thần sắc Lạc Khố Ân có chút kích động.
Chính là hắn, hắn có thể chính thức quyết định hôn nhân giữa mình cùng Phỉ Lộ Đặc!
Bố Lan Thiết Đặc bước thẳng vào đại điện, tựa hồ cảm nhận được điều gì đó, ánh mắt nhìn về phía Kiệt Sâm cùng Lạc Khố Ân đứng ngay trung ương đại điện.
Trên mặt Kiệt Sâm chợt lộ vẻ mỉm cười.
Bố Lan Thiết Đặc cũng cười cười, sau đó đi sang một bên, cũng không giống như những quý tộc bình thường tiến lên chúc mừng.
Hoàn toàn chính xác, với địa vị cùng thân phận của hắn đích thật là không cần hướng một vãn bối nói chúc mừng.
- Bệ hạ giá lâm!
Đúng lúc này, trong đại điện đột nhiên truyền ra thanh âm cao vút.
- Bệ hạ đến!
Không ít quý tộc lập tức đứng thẳng lại, xếp thành đội ngũ chỉnh tề, cung kính nghênh đón hoàng đế bệ hạ.
Tái Luân đế quốc hoàng đế Bỉ Đắc Ách Đức, được xem là vị bệ hạ có chút anh minh, làm việc công chính vô tư, trong suy nghĩ của dân chúng Tái Luân đế quốc có được thanh danh rất tốt.
Phía sau Linh Vũ Điện, một trung niên nhân mặc hoàng bào nhẹ nhàng đi ra, chính là hoàng đế Bỉ Đắc, ở sau lưng hắn, Đề Da Lợi Á hoàng tử cung kính cùng bước theo sau.
Bỉ Đắc cũng được xem là người cao lớn, cao hơn 1m80, thân hình khôi ngô, để chút chòm râu nhỏ, đôi mắt tuy không lớn nhưng lại sáng ngời hữu thần, có một loại khí thế không giận mà uy, vô cùng tự nhiên, làm người ta cảm thấy rung động khó hiểu.
Đế uy, uy nghiêm của hoàng đế.
Bỉ Đắc là đế vương của Tái Luân đế quốc, thực lực bản thân không yếu, là một đế linh sư bát giai đê cấp, nhưng khi hắn ngồi lên trên ngai vàng, khí thế so với một ít đế linh sư bát giai cao cấp còn khiếp người hơn nhiều.
- Ha ha, Lạc Khố Ân ở đâu?
Bỉ Đắc bệ hạ ngồi xuống ngai vàng, liền cười lớn nhìn xuống bên dưới.
Bên dưới có tới mấy trăm người, trong lúc nhất thời Bỉ Đắc cũng không tìm thấy được Lạc Khố Ân, Lạc Khố Ân vội vàng từ trong đám người đi ra, đứng ngay trung ương đại điện cung kính quỳ xuống nói:
- Lạc Khố Ân bái kiến hoàng đế bệ hạ! xem tại Truyện Full
Bỉ Đắc nhìn kỹ Lạc Khố Ân, tán thán nói:
- Quả nhiên khó lường, hoàng linh sư thất giai cao cấp hai mươi ba tuổi, ngươi là hoàng linh sư thất giai trẻ tuổi nhất của Tái Luân đế quốc chúng ta, năm nay Đề Da Lợi Á cũng hai mươi ba tuổi, nhưng chỉ là hoàng linh sư thất giai trung cấp, so sánh với ngươi vẫn còn kém một chút ah!
- Lạc Khố Ân, ngươi cùng Bố Lỗ Ni quyết đấu bổn hoàng có nghe nói qua, thiên phú như thế là phúc phận của Tái Luân đế quốc, bổn hoàng rất cao hứng, hiện tại bổn hoàng ban cho ngươi tước vị bá tước thừa kế, một tòa phủ đệ tại khu đông đế đô, trăm thị vệ thị nữ, một trăm triệu linh tệ!
- Bổn hoàng còn nghe nói ngươi đến từ Thiên Hồng Thành của Xích Nhĩ hành tỉnh, phụ thân Mạc Lý gia tộc Khải Tư Đặc, bổn hoàng bổ nhiệm tộc trưởng Khải Tư Đặc của Mạc Lý gia tộc làm thành chủ Thiên Hồng Thành, tước vị là tử tước!
Bỉ Đắc lớn tiếng nói.
Người chung quanh đều thật hâm mộ nhìn Lạc Khố Ân, trong lòng đều cảm thấy giật mình, bình thường tước vị quý tộc mỗi một đời khi truyền thừa xuống dưới tước vị đều sẽ bị hàng cấp, nếu như đời sau thực lực không được, lại không có năng lực, qua mấy đời sẽ bị mất đi quyền thế.