Linh Dược Thần Sư

Chương 887: Tự mình ra tay (1)




- Ha ha, Cát Nhĩ La Y, là ai đánh ngươi thành cái dạng này? Trở nên chật vật như vậy? Đây là Nam Thành thành chủ Cát Nhĩ La Y đại danh đỉnh đỉnh của Tội Ác Chi Thành chúng ta sao?

Trong đại điện, một nam tử tóc hồng ở giữa lông mày có ấn ký hỏa diễm, bộ dáng tục tằng, trong miệng phát ra tiếng cười to.

Hai con ngươi của hắn như là hai mặt trời, làm cho người ta có một cảm giác cuồng bạo khó tả, theo hắn cười to, không khí trong đại điện, từng đạo hỏa hệ nguyên tố lặng yên hiện ra, sau đó lại dập tắt.

- Hừ, Gia Phỉ Nhĩ Đức, ngươi câm miệng!

Nghe nam tử nói như vậy, sắc mặt Cát Nhĩ La Y tái nhợt, trong miệng hừ lạnh lên tiếng.

- U, tính tình còn rất lớn.

Nam tử tóc hồng cười ha ha:

- Như thế nào? Chẳng lẽ còn muốn động thủ với ta? Nếu như lúc trước, ta còn do dự, hiện tại nha, nhìn bộ dạng của ngươi, sách sách, tính tình còn thúi như vậy, khó trách sẽ bị người đánh đập, ha ha!

- Ngươi. . .

Cát Nhĩ La Y cắn răng, hai đấm nắm chặt, lại là lời gì cũng nói không được.

- Ta cái gì ta? Cát Nhĩ La Y, chẳng lẽ ngươi còn không thừa nhận? Nói thật cho ngươi biết, nghe được tin tức ngươi bị người đánh một trận, ta là ngựa không dừng vó từ thành Bắc chạy đến, vì cái gì, chính là vì ra mặt cho ngươi, trong tứ đại thành chủ Tội Ác Chi Thành chúng ta, có ai chật vật như ngươi không. Khảm Bối Nhĩ, ngươi nói đi a?

Nam tử tóc hồng đem ánh mắt rơi trên người một hắc bào lão giả.

- Gia Phỉ Nhĩ Đức, chuyện tình của ngươi cùng Cát Nhĩ La Y, đừng kéo ta vào.

Một thanh âm âm lãnh, làm cho da gà toàn thân người ta nổi lên từ trong áo choàng truyền ra, làm cho người ta cảm giác vô tận tà ác, hồi hộp.

- Được rồi, các ngươi đều bớt tranh cãi, Cát Nhĩ La Y dầu gì cũng là Nam Thành thành chủ Tội Ác Chi Thành chúng ta, ở bên ngoài bị người sửa chữa, cũng là làm mất mặt Tội Ác Chi Thành chúng ta.

Lão giả áo bào xanh còn lại trong bốn người lên tiếng nói.

Ầm ầm!

Đúng lúc này, hai đạo uy áp khủng bố đột nhiên hiện ra trong đại điện, lập tức, trong Hắc Ám chi địa phía trước đại điện, lập tức xuất hiện hai bóng người toát ra khí tức kinh người.

- Gặp qua hai vị phó thành chủ.

Bốn người trong đại sảnh đều đứng lên.

Chỉ thấy sau khi hai đạo nhân ảnh này xuất hiện, cũng không có đi ra khỏi Hắc Ám chi địa trong đại điện, mà là phân biệt đứng thẳng qua hai bên, sau đó khom người.

Một thân ảnh cao lớn, hùng vĩ, kinh sợ cửu thiên thập địa từ trong Hắc Ám hư không thoáng cái đi ra, một cổ khí tức tà ác trong nháy mắt tràn ngập cả đại điện, uy áp kinh người lan ra, làm cho người ta có một loại rung động tâm linh.

Lúc trước bốn gã phân thành thành chủ còn kiêu ngạo, đường hoàng, thần thái khác nhau, giờ khắc này, lại như là binh sĩ nhìn thấy Nguyên soái, cung kính hạ thân, cúi đầu, thần sắc nghiêm túc, trong mắt tràn đầy cung kính.

- Thuộc hạ, bái kiến Tội Ác Chi Chủ!

Đạo thân ảnh nguy nga này, đúng là Thành chủ Tội Ác Chi Thành, một trong cửu đại thế lực đại lục, Tội Ác Chi Chủ!

Tội Ác Chi Chủ, người cầm quyền Tội Ác Chi Thành, một trong cửu đại thế lực đại lục, địa vị của hắn, như Song Tháp Tháp chủ, Thánh chủ Thánh Địa tứ đại đế quốc, là tồn tại điên phong nhất của toàn bộ đại lục, đứng ngạo nghễ trên đại lục.

- Cát Nhĩ La Y, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?

Bóng người nguy nga kia vừa xuất hiện, trong đại điện liền truyền ra tiếng vang ù ù.

Bọn người Cát Nhĩ La Y ở đây, thoáng chốc cảm giác mình phảng phất sa vào trong vô tận áp bách, uy áp cường đại này, làm cho tất cả mọi người nín thở, thở mạnh cũng không dám.

Trong hư không Hắc Ám, một song đồng bao quát thế gian vạn vật, chú thị bọn người Cát Nhĩ La Y trong Đại Điện.

- Tội Ác Chi Chủ đại nhân. . .

Lúc này Cát Nhĩ La Y tiến tới một bước, nét mặt của hắn tràn ngập cung kính, trong ánh mắt tràn đầy túc mục lên tiếng:

- Sự tình là như vậy. . .

Lúc này, Cát Nhĩ La Y liền đem chuyện tình Sử Lai Mẫu cùng với mình đi Hỗn Loạn chi lĩnh, đại chiến cùng đám người Kiệt Sâm, cuối cùng bị Vi Ân đánh bại trốn về, bọn người Kiệt Thụy Mễ vẫn lạc, rõ ràng rành mạch, không có chút nào giữ lại nói ra.

Ở trước mặt Thành chủ Tội Ác Chi Thành, Tội Ác Chi Chủ, Cát Nhĩ La Y là Thánh Linh Sư cửu giai đê cấp, căn bản không dám có chút giấu diếm.

- Hừ!

Sau khi nghe Cát Nhĩ La Y giảng thuật xong, một tiếng hừ lạnh từ trong miệng thân ảnh nguy nga này truyền ra, một cổ uy áp cường đại đến mức làm cho người ta khó có thể chống cự trong nháy mắt hàng lâm trên người Cát Nhĩ La Y, thanh âm ù ù vang vọng bên tai của hắn:

- Cát Nhĩ La Y, ngươi thật to gan, một mình ra khỏi Hỗn Loạn chi lĩnh, chẳng lẽ ngươi đã quên điều lệ của cửu đại thế lực sao?

Phanh!

Ở dưới cổ uy áp đáng sợ này áp bách, ý chí của Cát Nhĩ La Y chấn động, trên mặt tràn đầy sợ hãi, phốc thông một tiếng quỵ ngã xuống.

- Tội Ác Chi Chủ đại nhân, thuộc hạ chỉ là nghe được Linh Thần bảo tàng trong truyền thuyết, trong nội tâm hiếu kỳ, muốn đi đầu tìm hiểu mà thôi, mong đại nhân thứ tội, thứ tội a.

Trên mặt Cát Nhĩ La Y tràn đầy sợ hãi, run rẩy lên tiếng.

Ở trước mặt Tội Ác Chi Chủ, hắn được đại lục công nhận là cường giả đỉnh phong, uy phong lẫm lẫm, lại phảng phất như sơn dương trước mặt sư tử, trong nội tâm bay lên sợ hãi không thể diễn tả.

- Hừ Cát Nhĩ La Y, ngươi tự tiện ra khỏi Hỗn Loạn chi lĩnh, làm cho Tội Ác Chi Thành chúng ta tổn thất ba gã hộ pháp bát giai điên phong, còn sử dụng Cấm Linh Thuật, thực lực đại tổn, niệm tình ngươi vi phạm lần đầu, hiện tại, ta tạm thời cướp đoạt thân phận Nam Thành Thành chủ của ngươi, cho ngươi tiến vào Thâm Uyên lao ngục của Tội Ác Chi Thành hảo hảo suy nghĩ, ngươi có dị nghị gì không?

Song đồng đáng sợ, mang theo đạm mạc nhìn qua Cát Nhĩ La Y dưới đất.

- Thuộc hạ không có dị nghị, hết thảy theo đại nhân xử trí.


Thanh âm to lớn lại vang lên lần nữa.

- Tạ Tội Ác Chi Chủ tha thứ.

Cát Nhĩ La Y run rẩy lên tiếng, sau đó cung kính lui xuống.

Sau khi Cát Nhĩ La Y lui ra, bọn người Gia Phỉ Nhĩ Đức đều là biểu lộ túc mục, lẳng lặng đứng ở đó, đợi Tội Ác Chi Chủ phân phó.