Chương 52: Chọn chiến thuật Tinh Anh hay Biển Người đây
Dạo gần đây, Phong lại có một thói quen mới xuất hiện. Cứ đến đêm xuống nếu không nhất thiết phải ngủ say, anh đều sẽ thức để ngắm trời sao về đêm.
Những chòm sao lấp lánh kia trên bầu trời liệu chăng sẽ bật mí được con đường trở về nhà. Và liệu rằng một ngôi sao nào đó trên kia là nhà anh, là nơi những người thân của Phong vẫn còn tồn tại. Nỗi nhớ nhà vẫn chưa từng biến mất khỏi suy nghĩ của anh, những người thân dù chỉ trong một cuộc đời ngắn ngủi, nhưng những kỉ niệm và tình thân đó lại không dễ gì bỏ quên được.
Nằm trên mái nhà gỗ của căn phòng nghiên cứu, anh tận hưởng quãng thời gian riêng tư này để suy nghĩ thêm về tương lai phía trước. Có lẽ từ khi bản thân có được sức mạnh quá lớn, những hành động của Phong cũng trở nên liều lĩnh bồng bột hơn. Anh tự cho bản thân mình trở thành Quân Hậu mạnh mẽ, lao đi khắp nơi trên bàn cờ trong khi bỏ lại hậu quân chậm chạp không còn theo kịp bước.
Kể cả những nỗi bất an về sự bài xích của thế giới này, hay một cái bẫy nào đó của Thiên Đạo để tóm gọn cả lũ cũng bị anh lờ đi. Có lẽ sự ảo tưởng về sức mạnh đã trở thành một con dao hai lưỡi, khiến anh tự tin hơn, nhưng cũng khiến anh sẽ gặp nhiều nguy cơ hơn trước.
Nếu như kế hoạch thành công, Phong cũng không thể yêu cầu tộc Rừng Đá canh giữ các tế đàn ở nơi hẻo lánh như vậy được. Chắc chắn anh cần thêm những đạo khôi mới để hỗ trợ. Nhưng mà đôi lúc anh lại hay nghĩ ngợi về việc phải giữ trách nhiệm với họ. Bởi khi kéo họ đến thế giới này, Phong cũng đưa họ vào nguy hiểm mà chắc gì họ đã nguyện ý.
Phong vốn luôn có ý nghĩ tôn trọng người khác, anh không muốn rằng quyết định của mình sẽ ảnh hưởng đến cả cuộc đời và mạng sống của người khác. Có lẽ Phong không hợp để làm người lãnh đạo, và cũng không hợp để theo sau kẻ khác với cái tính đặc lập độc hành của mình. Nhưng số phận đã đẩy đưa Phong vào vị trí này, anh không thể nào chối bỏ được nó.
Thực sự, những lúc thế này Phong rất cần một người nào đó để chia sẻ. Để giúp anh xác định được phương hướng chính xác.
"Địa Hồn?"
"...."
"Địa Hồn?"
"...."
"Đưa tôi vào nội giới một lần nữa"
"Được."
Trong chớp mắt, linh hồn Phong trở lại thế giới trắng xóa đó một lần nữa.
"Địa hồn"
"Có chuyện gì?" - Một cuốn sách nhỏ hiện lên, trôi nổi trong không gian trả lời.
"Vậy ra chúng ta chỉ có thể trao đổi ở trong này sao?"
"Có lẽ thế, trong nội giới này đã từng là nhà của 3 chúng ta nên nó cũng là nơi kết nốt cả ba theo một cách thần bí nào đó. Nhưng nói đúng ra lúc này tôi cũng không hoàn toàn là Địa Hồn"
"Vậy cậu là gì?"
"Trước đây, tôi cũng không có khả năng trao đổi như thế này, nhưng trong nội giới tôi có thể lợi dụng một mảnh vỡ nhỏ linh hồn của cậu trước kia để có thể giúp tôi trao đổi và có vài phần cảm giác. Khi kết hợp với nó ở đây, tôi cũng không còn hoàn toàn là Địa Hồn nữa."
"Thì ra là vậy, nhưng tôi đang không biết những gì mình làm liệu có đi đúng hướng không nữa. Có lẽ cậu có thể chỉ dẫn giúp tôi chăng"
"Hmm, dù tôi có thể trao đổi có tình cảm, có nhận thức như thế này nhưng bản chất tôi vẫn là địa hồn, tư duy của tôi không có nhiều cân nhắc về tình cảm giữa người với người giống như cậu."
"Nhưng tôi rất cần một lời khuyên."
"Tôi không biết có thể giúp cậu như thế nào nữa. Nhưng nếu cậu cần một lời khuyên tôi có thể phân tích theo góc độ mà mình nghĩ."
"Tốt quá"
"Tôi nghĩ cậu bị vướng vào sự chọn lựa giữa chiến thuật tinh anh và chiến thuật biển người thôi."
"Ý cậu là sao?"
"Xét về kế hoạch cho đến lúc này, mọi việc cậu làm đều vì mục đích là nâng cấp đạo cấm cho linh thư đúng không?"
"Đúng vậy."
"Để nâng cấp linh thư cậu sẽ cần Địa Khí, Linh Khí, Mệnh Khí cả ba thứ mới đủ đúng không?"
"Rõ ràng rồi mà"
"Bởi vậy mà cậu hạn chế triệu hồi đạo khôi, mở rộng tế đàn, thu phục các bộ tộc để tăng linh khí, thậm chí kế hoạch sắp tới cũng chỉ vì tăng cường linh khí trong khu vực đúng không?"
"Đúng"
"Đó đều vì Linh Khí trong trời đất khó đoán, khó nắm giữ nên đâm ra cậu cảm thấy thiếu thốn và cần lập nên những kế hoạch như vậy để thu thập thêm Linh Khí mà thôi. Nhưng đó là nhìn từ một góc độ, nếu cậu đổi suy nghĩ nhìn từ góc độ khác có lẽ sẽ dễ dàng giải quyết mọi vấn đề hiện tại"
"Ồ như thế nào vậy?"
"Hãy nhìn từ góc độ của Địa Khí đi. Địa Khí dồi dào mà ổn định, không giống như linh khí bị biến động bởi sinh linh, thì địa khí chỉ bị ảnh hưởng bởi thiên đạo"
"Nhìn sâu xa thì địa khí vẫn bị ảnh hưởng bởi sinh linh cơ mà?"
"Đúng, nhưng nó ổn định hơn, không biến động nhanh như linh khí. Chỉ cần một tòa tế đàn bất kỳ, cậu vẫn có thể thu hoạch được địa khí dồi dào."
"Nhưng có ích gì khi Linh Khí luôn thiếu thốn?"
"Thử nghĩ rộng ra hơn nhé. Nếu có đủ tế đàn trải dài cả khu vực rộng hàng ngàn km2. Liệu cậu có cần phải lo lắng đám sinh linh biến động đi từ chỗ này sang chỗ khác nữa không? Tổng vẫn không đổi mà, chỗ này ít đi thì ắt có chỗ khác tăng lên."
"Ờ ha, nhưng như vậy lại cần rất nhiều nhân lực bảo vệ tế đàn."
"Thì đó, mới quay lại câu chuyện về lựa chọn tinh anh hay là biển người."
"Cậu sẽ chọn cách tạo ra thật nhiều đạo khôi cấp thấp, hay một vài đạo khôi cấp cao?"
"Mỗi đạo khôi cấp thấp chỉ cần tốn năng lượng rất ít thôi, nhưng so với nhân loại bình thường các đạo khôi vẫn vượt xa họ, bất tử, bất diệt, không cần lo lắng về lương thực, ăn mặc như những bộ tộc kia chứ. Còn đạo khôi cấp cao thì mạnh mẽ hơn, kiểm soát khu vực rộng hơn tốt hơn."
"Cậu nói đúng. Nhưng mà quá nhiều đạo khôi xuất hiện tôi lại lo rằng họ sẽ có những suy nghĩ cá nhân, nhỡ có kẻ bất mãn mà phản bội thì..."
"Cái đó thì cậu giỏi hơn tôi rồi, tôi không nghĩ đến tình cảm hay suy nghĩ của các đạo khôi đâu. Với tôi các đạo khôi đều từng là một phần của cậu, và nghĩa vụ của họ là phải giúp chúng ta bằng mọi giá."
"Họ đã nhập luân hồi rồi, trải qua luân hồi tẩy rửa, linh hồn của họ không còn hoàn toàn thuộc về tôi nữa."
"Tôi hiểu, nhưng việc đó mới cần cậu đứng ra giúp chúng ta chứ. Chứ Địa Hồn như tôi hoàn toàn không có tình cảm tôi chỉ quan tâm đến kết quả và mục đích cuối cùng thôi."
"Haha Cậu như thế này đâu ai dám bảo cậu là khí linh vô tình cơ chứ?"
"Là nhờ tôi sử dụng một phần mảnh ghép của cậu thôi. Có lẽ đây giống như việc cậu trao đổi với một nhân cách khác của bản thân cậu mà thôi thêm một chút khả năng tính toán của Địa Hồn."
"Nói tóm lại việc mở rộng tế đàn là không thể tránh khỏi. Nhưng thay vì việc tạo ra khu vực Linh Khí nồng đậm như kế hoạch của tôi, thì tôi nên mở rộng hàng loạt, dùng số lượng đánh bại chất lượng đúng không?"
"Nếu từ quan điểm lợi ích thì chiến thuật biển người đơn giản và hiệu quả hơn, nhưng đúng như cậu nói nó sẽ khiến mọi người trở nên ô hợp, khó quản lý, nhỡ đâu lại xuất hiện kẻ phản bội thì sao? Mỗi phương pháp đều có ưu nhược điểm khác nhau, cậu nên tự cân nhắc. Ít ra thì những gì cậu đang làm đến lúc này vẫn rất tốt, các đạo khôi vẫn trung thành, năng lượng tích trữ tốc độ tạm ổn"
"Cậu đang lo lắng về việc đưa những đạo khôi không muốn đến thế giới này đúng không?"
"Đúng vậy đấy. Có lẽ đó là điều tôi lo lắng nhất."
"Có lẽ tôi không thể chỉ cho cậu cách tốt nhất. Nhưng có lẽ cậu nên hỏi và nhờ Vân giúp đỡ. Hỏi cậu ấy và những đạo khôi kia xem họ có hận khi cậu đưa họ đến thế giới này không đi."
"Vân à... Tôi sẽ hỏi cậu ấy. Còn một việc nữa, trong nội giới này cậu vẫn có thể thay đổi không gian theo ý mình chứ, giống như lần trước ấy."
"Ở nơi này chúng ta muốn gì cũng được, nhưng mọi thứ đó chỉ là ảo ảnh thôi chứ không thực sự tồn tại"
"Cậu có thể biến hóa không gian trong nội giới, bắt chước thế giới bên ngoài không?"
"Đơn giản"
"Nếu vậy, thử tạo ra một sa bàn thế giới thu nhỏ 1000 lần so với bên ngoài đi dựa theo thị giác của Lưng Xám."
"Được thôi" Cuốn sách nhỏ trôi nổi bỗng xoay tròn như một con quay, không gian xung quanh cũng giống như một bức tranh được vẽ lại thế giới chân thực bẻn ngoài.
"Hahaha, tuyệt vời thật. Tại sao tôi không nghĩ ra việc này sớm hơn ta? Như thế này tôi có thể dễ dàng kiểm soát, theo dõi và quản lý một cách hoàn hảo. Chúng ta đã tìm được chiếc chìa khóa cuối cùng rồi đấy."