LiveStream Mỹ Thực Trên Toàn Tinh Tế Để Nuôi Bé Con

Chương 86





Không phải hôm qua một hai muốn bắt bọn nó ăn uống thanh đạm hả, sao nay đột nhiên thêm đồ ăn rồi?
Hành xử khác thường! Chắc chắn có bẩy!
Ninh Vân Dập không có phát hiện Mèo Lớn đang bổ não, lúc này y vẫn đang tràn đầy tâm trạng yêu thương con cái của một từ phụ, đối tốt với bé con cũng không thể bạc đãi Mèo Lớn.
Y là người đối xử rất bình đẳng a.
Thế là Mèo Lớn nhìn thấy bữa ăn của Ninh Tiểu Miêu còn phong phú hơn rất nhiều, thậm chí còn có một cái trứng rán lòng đào, thêm một miếng thịt bò bít tết rán kế bên.
Mèo Lớn nuốt nước bọt.

Xong! Cái này nhất định có chuyện xảy ra!
Ninh Vân Dập làm xong tất cả thì thấy thời gian đã không còn nhiều, vội vàng ra cửa.
Đương nhiên không phát hiện ra ánh mắt ưu sầu của Mèo Lớn nhìn theo y, sầu chết meo rồi!
Lúc Ninh Vân Dập đến Thành Phó Ngầm, tốc độ so với hôm qua còn nhanh hơn, Bạch Thiếu Chủ cũng phối hợp hơn so với thường ngày, thậm chí hắn còn chủ động cách cửa sổ nhe răng với y.
Hai chiếc răng cửa sáng long lanh, lại phối với hai viên bi đen căn tròn, nếu bình thường Ninh Vân Dập đã sớm không nhịn được nhìn nhiều thêm hai cái, nhưng hôm nay....thì không.

Y nhớ đến bé con nhà y, cũng không biết bữa sáng ăn có ngon hay không.

Thỏ nhỏ sáng sớm đã phải kéo bản mặt thịt đô đô cười đến cứng cả cơ, kết quả, người này nhất định không làm người, thật sự không cho nó hoa vừa đẹp vừa ngọt thanh hôm qua.
Thậm chí cũng không thèm liếc hắn một cái, hắn u oán nhìn lão cha, ý đồ ra hiệu lão cha mở miệng.
Hắn đường đường Bạch Thiếu Chủ, thèm ăn thì phải làm sao?
Người cha hết lần này đến lần khác vô cùng tri kỷ giờ phút này lại chấn động với đứa con trai tinh thần bạo động lại thêm ham ăn!
Lúc này mới qua bao lâu a, vậy mà biến thành ham ăn rồi!
Hắn nhìn màn hình trên máy đo cấp bậc, hiện ra là cấp 5, quay đầu nhìn Ninh Vân Dập thiếu điều lau nước mắt: "Hiền Đệ, ngươi quả là đại ân nhân của cha con chúng ta!"
Nếu không phải kiêng kỵ tôn nghiêm của A Thành, hắn cũng muốn để A Thành ôm ân nhân một cái.
Nhưng hắn sợ A Thành sau khi nghe được sẽ đuổi theo cắn hắn.
Thỏ tức giận cũng là muốn cắn người.
Chứng kiến sự lợi hại của Ninh Vân Dập, Bạch thành chủ hoàn toàn tin phục, mang ơn, chỉ kém việc ở tại chỗ kết bái anh em.

Nhớ tới việc Ninh Vân Dập nhờ hắn làm, cảm thấy hai cái vòng tay thân phận tới thật đúng lúc, lập tức móc ra: "Hiền đệ, ngươi nói đây có phải là song hỉ lâm môn không.

Cháu trai lớn ngươi vừa hạ cấp bậc bạo động, hai cái id của Hiền Đệ cũng làm xong, ta chuyên môn căn dặn làm vòng tay kiểu mới nhất, id đã đưa vào bên trong, tuyệt đối sẽ không có ai điều tra ra.


Quá khú của hai id này này cũng được lưu trữ trong đó, Hiền Đệ nên xem trước một chút liền được."
Bình thường cũng sẽ không có người tra, nhưng vì đề phòng bất trắc, ghi nhớ cũng là việc cần thiết.
Ninh Vân Dập không nghĩ tới Bạch thành chủ hiệu suất lại cao như vậy, y xem xét một phen, hoàn toàn chính xác, rất hoàn mỹ.
Thậm chí phía trên ảnh chụp là ô trống không, chính y đăng tải là được.
Quá khứ của tài khoản id cũng ở bên trong.
Ninh Vân Dập tâm tình không tệ, cũng không có giấu diếm Bạch thành chủ, quyết định lại cho hắn một niềm vui lớn: " Bạch đại ca đã thống khoái như vậy, chờ thêm ba ngày, tinh thần bạo động của cháu trai cũng hạ xuống đến cấp 4, đến lúc đó xem như đã không còn nguy hiểm."
Bạch thành chủ kinh hỉ: "Đây đều là công lao Hiền Đệ, chọn ngày không bằng gặp ngày, lát nữa ta đem tinh tệ chuyển trước cho Hiền Đệ."
Ninh Vân Dập nghĩ nghĩ lần này không có cự tuyệt: "Liền chuyển tới trong cái tài khoản này.

Đúng, mấy ngày nữa ta muốn rời khỏi Phế Tinh đi Chủ Tinh."
Bạch thành chủ đang vui mừng khẽ giật mình, cả người ngốc: "A? Hiền Đệ ngươi muốn đi?"
Ninh Vân Dập gật đầu, trước đó y còn có thể chờ thêm mấy ngày nữa mới xuất phát, nhưng kịch bản của cuốn sách kia chỉ đề cập đến cái chết của một người họ Ninh duy nhất là【 Ninh Tinh Diệu 】, chỉ đề cập đến trong ít đoạn văn tả ngắn, bị hãm hại ở Chủ Tinh, cũng không có nhiều manh mối lắm.
Đây cũng là nguyên nhân Ninh Vân Dập mau chóng giúp Bạch Thiếu Chủ đem tinh thần bạo động hạ xuống cấp 4.
Bạch Thành Chủ không nghĩ tới Ninh Vân Dật muốn làm id mới là đã dự định rời khỏi Phế Tinh, hắn cũng không có ý định ngăn cản, dù sao Hiền Đệ đột ngột quay về Chủ Tinh, lại thêm việc nhờ hắn điều tra một số chuyện, sợ là có nguyên nhân bất đắc dĩ.

Bạch Thành Chủ nhìn Ninh Vân Dập,lại nhìn con thỏ nhỏ bên trong nhà gỗ, hắn giống như muốn đưa ra quyết định gì, đột nhiên mang Ninh Vân Dật đi thư phòng nói chuyện.
Ninh Vân Dập đoán được khả năng hắn có lời muốn cùng y nói, nhưng không nghĩ tới Bạch Thành Chủ lại nói với y một câu như vậy.
Ninh Vân Dập ngồi thẳng thân thể: "Bạch đại ca, ngươi lặp lại lần nữa, ngươi vừa mới nói cái gì?"
Bạch Thành Chủ đứng lên, chắp tay hướng phía Ninh Vân Dập cúi đầu: "Ta biết yêu cầu này rất mạo muội, nhưng ta đây cũng là vì A Thành.

Ta nguyện dùng tất cả tài sản ta tích cóp được mấy năm nay tặng cho Hiền Đệ, đổi lại cho hắn cùng ngươi đến Chủ Tinh, nếu như sau này A Thành có tinh thần bạo động lần nữa cũng nhờ ngươi chiếu cố hắn một hai phần.

Hiền Đệ yên tâm, ta sẽ tự nghĩ cách đưa A Thành đến Chủ Tinh, ta mấy năm nay cũng âm thầm đặt mua không ít tài sản ở đó, một nữa Thành Phố Ngầm Khu F ở Chủ Tinh là của ta.

Nơi đó cũng xây hai toà thành như vậy, đến lúc đó một toà cho A Thành, một toà với nữa Thành Phố Ngầm kia đều để dưới tên Hiền Đệ."
Nếu như không gặp được Ninh Vân Dập, Bạch thành chủ có lẽ sẽ đánh cược một phen, tìm kiếm Trị Liệu sư cấp bậc cao.
Bây giờ gặp được Ninh Vân Dập, Bạch thành chủ biết đây là một cơ hội.
Năm đó chạy ra khỏi Chủ Tinh là bất đắc dĩ, nhưng những năm này hắn cũng âm thầm đặt mua một phần cơ nghiệp ở Thủ Tinh, chí ít có thể bảo hộ A Thành tuổi già không lo.
Nhưng hắn không muốn mạo hiểm để người khác biết được thân phận Bán Thú Nhân của A Thành.
Hắn nguyện ý đem hết tất cả của cải đều đưa cho Ninh Vân Dập, chỉ cầu y có thể thay A Thành áp chế tinh thần bạo động, chỉ cần được vậy đều đáng giá.
Bạch thành chủ sợ Ninh Vân Dập cảm thấy mình nói đùa, hắn thậm chí lấy ra vòng tay, mở ra tài khoản đã mã hoá lộ ra con số liệt kê tài sản thực của hắn.
"Hiền Đệ, bao gồm những cái này chỉ cần ngươi đáp ứng che chở A Thành một hai phần thôi, tất cả đều là ngươi." Bạch thành chủ thành khẩn nói, " nếu như Hiền Đệ đồng ý, ta tại chỗ liền đem tất cả tài sản đều chuyển cho ngươi."

Ninh Vân Dập đưa mắt vô ý thức nhìn lại, chờ thấy rõ ràng kia là một chuỗi chữ số gần như đếm không hết số không, tê dại!
Bạch thành chủ vẫn còn tiếp tục: "Ta còn có một cái rương nguồn năng lượng tinh thạch cấp 3S, cũng thuộc về ngươi."
Ninh Vân Dập giơ tay lên ngăn cản Bạch thành chủ nói tiếp: "Từ từ để ta nói."
Bạch thành chủ lo lắng không thôi: "Ta là thật tâm, Hiền Đệ nếu cảm thấy khó xử...!Coi như ta chưa nói qua."
Ninh Vân Dập lại khoát khoát tay bảo dừng, y nói chậm rãi, là thật chậm rãi.
Thuận tiện ngẫm lại đề nghị của Bạch thành chủ cảm thấy cũng khả thi, y không nghĩ tới Bạch thành chủ những năm này không chỉ tìm hiểu tin tức, còn sở hữu nữa Thành Phố Ngầm ở Chủ Tinh.
Ninh Vân Dập ngay từ đầu định dùng thân phận giả quay về Chủ Tinh, nơi y chọn ẩn thân cũng chính là Thành Phố Ngầm ở khu F.
Khu F là khu dưới cùng của Chủ Tinh, tương phản hòn toàn với Khu A nơi của các thế gia hào môn, nơi đó ngư long hỗ tạp nhưng cũng là nơi thăm dò tin tức nhanh nhất, lại không khiến người để ý.
Một lợi thế nữa chính là dễ dàng ẩn thân, dù sao cũng không có ai nghĩ một tên phế vật như Ninh nhị thiếu gia sẽ trốn ở một địa phương nguy hiểm như vậy.
Không nghe câu [Chỗ nguy hiểm nhất ngược lại là nơi an toàn nhất] sao.
Đồng thời muốn đứng vững gót chân ở loại địa phương này sẽ có chút phiền phức, nhất là
ở loại địa phương này muốn đứng vững gót chân, thiếu không được phiền phức, đặc biệt là địa đầu xà.
Nhưng trước mắt mới biết vị đại ca này của y nói với y rằng nữa Thành Phố Ngầm ở Chủ Tinh cũng là tài sản của hắn.
Ninh Vân Dập nháy mắt nghĩ thông suốt, chỉ cần ngẫu nhiên qua toà thành thỏ con kia ở áp chế một chút tinh thần bạo động có thể đổi được một chỗ ẩn thân, cuộc mua bán này thấy thế nào cũng không lỗ.
Ninh Vân Dập lúc này mới mở miệng: "Ta không muốn những tài sản này của ngươi."
Bạch thành chủ mặt tái đi, nhưng cũng không có cưỡng cầu: "Hiền Đệ...".