Lời Nguyền Dưới Ánh Trăng

Chương 35: Khó ngủ.




Hải nằm trằn trọc mãi không thể ngủ được. Khi nãy chị Phương nằm quay lưng lại phía cô, còn cố tình để con gấu bông ở giữa. Trước đó đêm nào cô cùng nằm sát lại phía chị Phương còn Thương thì bị cô đẩy vào nằm một góc phía trong thôi. Nửa đêm là cô choàng tay ra ôm chị, cảm nhận mùi hương từ cơ thể của chị. Hôm nay cô thổ lộ nên chị không còn vô tư thoả mãi với cô như trước nữa.

Cô cứ quay tới quay lui, mà giờ tán gái phải dày mặt chứ. Nếu để sĩ diện lên trên thì có mà ăn cám. Nói là làm, cô giả bộ gọi.

- Chị Phương em khó ngủ quá, cho em ôm chị nha.

Phương giả vờ ngủ nãy giờ. Bình thường có Hải ôm ngủ cô cũng thấy quen, hôm nay nằm xa chút tự nhiên lại khó ngủ. Phương im lặng coi như không biết gì.

Hải kéo con gấu bông ở giữa sang một bên rồi nằm sát lại gần Phương, Hải thì thầm như chỉ để hai người nghe được.
- Em xin chị rồi nha, im lặng có nghĩa là đồng ý.

Phương muốn quay sang quát con nhỏ này một trận nhưng trái tim cô lại mềm nhũn ra khi Hải phả hơi nóng vào tai cô. Cảm giác quen thuộc này lại làm cho tinh thần cô thoả mãi hơn. Hải cũng vì mùi hương của Phương mà chìm vào giấc ngủ.

Thương và Ngọc vì nụ hôn đầu khi nãy mà quyến luyến nhớ nhung, nằm trong một căn phòng, đứa giường trên, đứa giường dưới mà vẫn cảm thấy như đang xa lắm. Ngọc đang khó ngủ mà thấy Thương cứ trở qua trở lại phía giường trên liền nhắn tin.

- Sao không đi ngủ mà cứ trở qua trở lại làm người ta khó ngủ theo.

- Tại nhớ...Nhớ nụ hôn khi nãy... Vẫn chưa đủ...

- Xuống đây.

Thương chỉ chờ có thế là tuột luôn xuống giường của Ngọc. Chiếc giường trong ký túc xá là giường đơn, thành ra hai người nằm thì lại chật.
Ngọc nằm nép vào phía trong cho Thương nằm. Thương chui vào trong chiếc mền mỏng của Ngọc. Kéo Ngọc nằm lên cánh tay mình. Nằm trên bờ vai của Thương. Hai người nằm nghiêng quay mặt vào nhau. Thương tìm môi Ngọc mà thưởng thức từ từ chậm rãi. Ngọc cũng nhiệt tình đáp lễ lại cho Thương, bàn tay Thương hư hỏng lần mò xuống hai ngọn đồi bồng đảo mà xoa nắn. Đôi bầu ngực đang còn trinh nguyên trong trắng nay có người ghé thăm thì phập phồng lên xuống. Thương biết nàng thường không mặc áo ngực khi ngủ nên khi vừa luồn tay vào trong áo đã bắt gặp ngày khoảng mềm mại kia. Lần đầu được chạm vào vòng một đầy đặn của Ngọc cũng khiến Thương bị kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ không kém. Cảm giác bên dưới có sự khác lạ đang diễn ra. Với tư thế nằm nghiêng này, Thương kê một chân gác lên Ngọc, cho phía dưới của mình tì sát vào đùi cô rồi trượt lên trượt xuống nơi đó. Dù rất muốn phát ra âm thanh nhưng cả hai đều phải nén lại, chỉ có thể ghé sát vào nhau mà buông ra những hơi thở gấp gáp. Tuy bữa ăn này chưa được no đủ nhưng đây là khu tập thể, cả hai không thể tiến thêm một bước nữa. Đành phải ôm nhau ngủ thϊếp đi. Đến sáng hôm sau Thương dạy sớm leo lên giường mình nằm, như chưa có chuyện gì xảy ra.