Long Tế Chí Tôn

Chương 522




Sau khi đánh Lưu Trường Bá một trận, Trần Dương lại dẫn theo ngũ bá Thiên Kiếm Các, bay thẳng đến Sát Lục Kiếm Các.

Thanh Dao là đại sư tỷ của Sát Lục Kiếm Các, Nguyên Thần hậu kỳ, mắt sắc như dao, khí chất ghê gớm.

Lúc bình thường thì khí chất nho nhã, tướng mạo đương nhiên là xinh đẹp vô cùng, cũng rất hợp với vai Lâm Nguyệt Như.

Trần Dương: Quan trọng là xinh đẹp!

“Điêu sư huynh đến có chuyện gì vậy?”

Trần Dương mỉm cười: “Tôi đến mời cô đóng phim!”

“Đóng phim?”

Thanh Dao ngây ra, Trần Dương đưa lời thoại cho cô ấy, cô ấy đọc xong, sắc mặt liền trở nên giận dữ: “Điêu sư huynh bắt nạt người quá đáng, tôi đường đường là đại sư tỷ của Sát Lục Kiếm Các, sao có thể làm cái loại giải trí tầm thường này được?”

“Đây sao có thể gọi là giải trí được? Đây là nghệ thuật cô có hiểu không? Có thể trở nên nổi tiếng đấy!”

“Dù anh nói ngon nói ngọt thì cũng không thể che được chân tướng!”

Thanh Dao nổi giận, rút luôn kiếm của mình ra, một đạo ánh sáng đỏ tươi như máu chém ra.

Trần Dương giơ ngón tay ra, khẽ điểm một cái, Sát Lục kiếm khí kia lập tức tan biến.

Thanh Dao cau mày: “Sát lục vạn đạo, địa ngục tu la!”

Khoảnh khắc này, Thanh Dao như biến thành nữ tu la của địa ngục.

Nhưng Trần Dương lại giơ ngón tay ra, bắn ra một đạo kiếm quang.

Ầm!

Kiếm quang xuyên qua Sát Lục kiếm khí dày đặc, kiếm khí gần như sượt sát qua gò má trắng nõn của Thanh Dao.

Một lọn tóc rơi xuống, Thanh Dao ngây người ra.

Nhát kiếm mạnh nhất của mình đã bị đối phương phá được một cách dễ dàng như vậy sao?

Phải rồi, đối phương là đại trưởng lão Nạp Hải Tông tiếng tăm như cồn trên biển, thai nghén sinh ra đạo quả ở cảnh giới Uẩn Thần, chém chết mấy chục Uẩn Thần, là cường giả cực mạnh ắt sẽ trở thành Hóa Thần trong nghìn năm.

Tu vi này cũng chẳng kém cạnh gì Các chủ của bọn họ.

“Lẽ nào Điêu sư huynh muốn cậy mạnh nạt yếu, ép Thanh Dao đi đóng phim sao?”

Trần Dương lắc đầu: “Thôi vậy, tôi cũng không nỡ ép làm gì!”

Anh quay đầu rời đi: “Cô không biết mình đã bỏ lỡ cơ hội gì đâu!”

Dứt lời, anh dẫn năm người bay về phía Thái Cực Kiếm Các.

Có Đỗ Trường Nguyên dẫn đường, Trần Dương đã gặp được Phi Vũ, đây là một cô gái có khí chất thần tiên tỷ tỷ, nhưng lại có khuôn mặt búp bê.

Không tệ, Phi Vũ này hơi giống với hình tượng Triệu Linh Nhi trong lòng Trần Dương.

“Trường Nguyên… sư đệ!”

Nhìn thấy Đỗ Trường Nguyên, Phi Vũ mừng rỡ, nhưng khi nhìn thấy người phía sau anh ta thì bèn kìm nén niềm vui lại.

Trần Dương nheo mắt lại, nhìn Đỗ Trường Nguyên, hai người này liếc mắt đưa tình với nhau, hóa ra đã có gian tình từ trước rồi.

Nội bộ Vô Cực Kiếm Tông cũng không đoàn kết lắm, tổng thể thì vẫn chia bè chia phái.

Ví dụ Thái Cực Kiếm Các không đối phó với Luân Hồi Kiếm Các, nhưng mối quan hệ với Thiên Kiếm Các lại không được tốt.

Hai người này muốn ở bên nhau thì cũng khó đấy.

Thôi vậy, giúp bọn họ một tay.

“Phi Vũ sư muội, tôi là đại sư huynh Điêu Trác Thiên của Thiên Kiếm Các!”

Phi Vũ gật đầu, hơi ngại ngùng: “Điêu sư huynh uy danh khắp chốn, tôi cũng nghe nói rồi”.

Thực ra so với chiến tích của Trần Dương thì thứ cô ấy cảm kích thực sự là máy truyền ảnh mà Trần Dương phát minh ra.

Thời gian này, hai người đều liên lạc qua máy truyền ảnh đời thứ 2, nhìn nhau chìm vào giấc ngủ, cảm giác này khiến người ta phải mê muội.

“Chỗ tôi có một nhân vật nữ mà cô lại rất phù hợp, không biết Phi Vũ sư muội có muốn tham gia không? Nam chính là Trường Nguyên sư đệ đó!”

Trần Dương đã nói đến nước này rồi, Phi Vũ sao có thể không hiểu cho được: “Phi Vũ bằng lòng ạ!”

“Được rồi, đây là lời thoại bối cảnh của nhân vật, cô phải thuộc làu đấy”.

“Trường Nguyên, ở đây giúp Phi Vũ sư muội tìm hiểu nhân vật đi”.

Dứt lời, anh dẫn 4 người còn lại rời đi.

Bọn họ vừa đi, 2 người đã ôm chặt lấy nhau.

Sau một lúc thân thiết: “Phi Vũ, bây giờ không phải lúc thân mật, chúng ta tìm hiểu nhân vật lời thoại trước đã…”

Sau đó Trần Dương đến Luân Hồi Kiếm Các, Phiêu Miểu sư tỷ tính cách đanh đá, rất phù hợp với nhân vật tiểu thư điêu ngoa Lâm Nguyệt Như.

Trần Dương nói xong mục đích, Phiêu Miểu không từ chối mà cũng không đồng ý, chỉ muốn đánh với Trần Dương một trận, xem anh có thực sự lợi hại như truyền thuyết không.

Trần Dương thì thế nào cũng được, lập tức một kiếm dạy cô ta một bài học.

“Phiêu Miểu tâm phục khẩu phục!”

“Đây là lời thoại nhân vật của cô, học cho thuộc đi”.

Trần Dương nói: “Nắm được cơ hội lần này, tôi đảm bảo sẽ khiến cái tên Phiêu Miểu Luân Hồi Kiếm Các của cô truyền khắp biển này!”

Sau đó, Trần Dương lại tóm cả Diệu Nguyên chân quân, lão già này nhìn kiểu gì cũng thấy rất giống Tửu Kiếm Tiên.

Diệu Nguyên chân quân vốn định từ chối, nhưng đọc xong nhân vật và lời thoại của Tửu Kiếm Tiên: “Tửu Kiếm Tiên này không tệ, rất hợp với tôi”.

Thực ra ông ta cũng định tham gia chơi thôi, xem rốt cuộc Trần Dương muốn giở trò gì.

Trần Dương đã lên kế hoạch quay “Tiên Kiếm 1” trong vòng nửa tháng, máy truyền ảnh đời thứ 5 trong tay anh đủ để hoàn thành nhiệm vụ.

Những kỹ xảo pháp thuật kỳ ảo ở Địa Cầu thì cần đến máy tính, nhưng ở đây thì không, cứ đánh thật thì cũng đủ rồi.

Khung cảnh rộng lớn, khiến người ta chấn động.

Trần Dương cho bọn họ thời gian 1 ngày, rồi tụ tập hết các đệ tử của Thiên Kiếm Các lại.

Đừng quên ở Địa Cầu anh là chủ một công ty giải trí.

Mấy chuyện quay phim này quá đơn giản.

Lúc đầu mọi người vẫn còn rất gượng gạo, nhưng tu sĩ có khả năng thích ứng rất tốt, chỉ cần dùng chút thủ thuật tự thôi miên bản thân thì có thể nhanh chóng vào trạng thái.

Thời gian dần trôi, tiến độ quay phim cũng rất thuận lợi.

Điều khiến mọi người vui vẻ là lượng phát hàng của máy truyền ảnh.

Thời gian này đã xuất 5 tỷ chiếc máy truyền ảnh đời đầu và 1,5 tỷ chiếc máy truyền ảnh đời thứ 2.

Doanh thu lên đến gần 2000 tỷ nguyên thạch cực phẩm.

Trần Dương kiếm được bộn tiền, thu nhập lên đến hơn 40 tỷ nguyên thạch cực phẩm, các nhà phân phối cấp 1, cấp 2 và cấp 3 khác cũng ăn đủ.

Chưa đầy một tháng, cửa hàng chính của Thất Bảo Trai, Vạn Bảo Các ở châu Đông Thần đã phát mấy lệnh khen thưởng, còn có rất nhiều vật tư tu luyện.

Thẩm Tự Phương, Hồ Tuyết Đường vui đến tít mắt.

Người quật khởi thực sự còn phải kể đến Thiên Cương Tông.

Tông chủ của Thiên Cương Tông vô cùng hưng phấn, số vốn đầu tư vào trước đó đã thu hồi từ lâu, mà lợi nhuận còn tăng gấp đôi.

Anh dám tin không?

Cứ theo mức độ này, thực lực của Thiên Cương Tông chắc chắn sẽ tăng vọt.

Tuy không thể sánh bằng Tam Đại Thánh Tông, nhưng bọn họ có thể đặt tầm nhìn xa hơn chút.

Ví dụ như tiến quân vào đất liền.

Chỉ cần bọn họ có đủ tài lực và nhân lực thì tất cả không còn là giấc mơ.

Vậy nên Thiên Cương Tông bắt đầu mở rộng tông môn, chuẩn bị cho việc khai chi tán diệp.

Người được lợi thực sự cũng phải kể đến Nạp Hải Tông, Khuê Xà chân quân và Hỏa Quang chân quân cũng chưa được nghỉ chút nào.

Đợt thứ hai tổng cộng có 10 trưởng lão Uẩn Thần, 80 Nguyên Thần cũng đã đủ thành viên, trong thời gian ngắn không cần phải tuyển thêm trưởng lão ở bên ngoài cho vị trí Uẩn Thần.

Hơn nữa những trưởng lão và Nguyên Thần này đều là cường giả hàng đầu trên biển, bọn họ chỉ cần những người trẻ và khỏe, có khả năng khai thác phát triển.

Quan trọng nhất là cùng chí hợp đạo.

Những Uẩn Thần và Nguyên Thần này có một phần ba là bán yêu, một phần ba là Nhân tộc, một phần ba là Yêu tộc.

Bọn họ đều hy vọng người, yêu, bán yêu có thể chung sống hòa bình, cũng rất có tiếng tăm trên biển.

Đương nhiên, đãi ngộ của bọn họ chắc chắn không tốt bằng nhóm trưởng lão đầu tiên, nhưng dù vậy thì cũng không hề kém cạnh Tam Đại Thánh Tông.

Hiện giờ cảng Thiên Đảo của Nạp Hải Tông đã trở thành trạm trung chuyển đường thủy hoàn toàn mới, hàng hóa ra vào hàng ngày đếm không xuể, tiền bạc mang đến cũng phải hàng chục triệu nguyên thạch cực phẩm, hơn nữa số tiền này còn đang không ngừng tăng lên, tương lai sẽ là sản nghiệp chính của Nạp Hải Tông.

Nhóm đệ tử đầu tiên cũng đang trưởng thành nhanh chóng, hơn nữa cũng đang không ngừng chiêu mộ thêm từ bên ngoài. Hơn 20 ngày ngắn ngủi, đã có gần 8000 đệ tử mới gia nhập Nạp Hải Tông.

Hơn nữa Nạp Hải Tông thực hiện chế độ quản lý quân sự hóa, đây cũng là điểm quan trọng nhất được Trần Dương đề ra.

Phải gia tăng sự đoàn kết của tông môn, bởi vì người, yêu, bán yêu, ba tộc sống cùng nhau chắc chắn sẽ xảy ra đủ mâu thuẫn, chỉ có quản lý quân sự hóa mới có thể khiến bọn họ kết nối với nhau.

Vì vậy các đệ tử của Nạp Hải Tông đều là ba tộc lẫn lộn, cùng ăn cùng ở, nếu phát hiện hiện tượng tẩy chay, kéo bè kết phái thì lập tức khai trừ, sẽ không có cơ hội thứ hai.

Thực ra vốn có 10 nghìn đệ tử mới gia nhập Nạp Hải Tông, nhưng 2000 người còn lại đã bị khai trừ.

Bài học đầu tiên lúc bọn họ gia nhập tông môn chính là truyền dạy cho họ những quan niệm mới chứ không phải tu luyện công pháp.

Nếu bọn họ bồi dưỡng ra một đệ tử Yêu tộc ăn thịt người, tẩy chay bán yêu, cho dù đệ tử đó có là Hóa Thần thì sao chứ?

Trần Dương tuyệt đối sẽ không cho phép đi ngược lại kỳ vọng ban đầu khi bọn họ thành lập Nạp Hải Tông.

Dưới sự quản lý khống chế nghiêm ngặt, hệ thống của Nạp Hải Tông cũng dần trở nên hoàn thiện.

Khuê Xà và Hỏa Quang cảm thấy vô cùng được an ủi.

Nếu không có Trần Dương thì bọn họ cũng không dám nghĩ có một ngày mình có thể dựng nên sự nghiệp vĩ đại như vậy.

“Các trạm dừng của Nạp Hải Tông được xây dựng thế nào rồi?”

“Nhanh lắm, các tông môn hội viên đã nộp phí hội viên sắp xây dựng xong xuôi rồi”.

Hỏa Quang chân quân nói.

“Đầu tư thêm vào, thiết lập Truyền Tống Trận, Nạp Hải Tông chúng ta có trách nhiệm và nghĩa vụ bảo vệ hòa bình trên biển!”

Khuê Xà chân quân nói.

Lúc đầu Trần Dương đưa ra quyết định này, hai người đều thấy khó hiểu, nhưng bây giờ thì họ đã hiểu ra rồi.

Nạp Hải Tông mới khai tông chưa lâu, không đủ uy vọng.

Bọn họ không thể sánh được với các đại tông hàng đầu, vì vậy chỉ có thể thông qua cách này để nâng cao danh vọng của Nạp Hải Tông trên biển, đồng thời đóng vai trò rèn luyện đệ tử, một mũi tên trúng hai đích.

Tuy thời gian đầu phải đầu tư rất nhiều, nhưng… hiện giờ Nạp Hải Tông chẳng có gì nhiều ngoài nguyên thạch.

Kho của tông môn đã mở rộng mười mấy lần.

Hiện giờ dưới đất đảo Thiên Lang đã chôn mấy trăm mạch khoáng nguyên thạch, linh khí trên đảo còn dồi dào hơn cả những đại tông hàng đầu.

Thậm chí để thể hiện, pháp trận huyền không còn chưa gỡ xuống.

Tu luyện ở đây nhanh hơn thế giới bên ngoài không dưới năm lần.

“Người trong tông môn vẫn chưa đủ, lúc nào thì bắt đầu kế hoạch chiêu mộ đợt 3?”

“Cứ từ từ đã, xem kế hoạch của Điêu huynh thế nào!”

Khuê Xà chân quân nói.

“Cũng được, Điêu huynh đã nói rồi, chúng ta cứ cố gắng nghĩ cách vét bùn dưới đáy biển, mở rộng hòn đảo, tương lai đệ tử của chúng ta có thể sẽ lên đến hơn triệu người!”

Khuê Xà chân quân mỉm cười, lấy hệ thống điều khiển của mình ra: “Ban hành mệnh lệnh, đào bùn dưới đáy, lấp biển thành đảo, thời gian vô hạn, cứ 100 mét khối bùn là một nguyên thạch thượng phẩm! Không hạn chế số người, không hạn chế thân phận!”

Ông ta vừa dứt lời, tất cả mọi người trong Nạp Hải Tông đều nhận được nhiệm vụ này.

Lúc thế giới bên ngoài vẫn đang tranh nhau máy truyền ảnh đời thứ 2 sứt đầu mẻ trán, thì toàn thể Nạp Hải Tông đã dùng đến máy truyền ảnh đời thứ 3.

Các đệ tử tông môn có thể trực tiếp nhận nhiệm vụ trên máy truyền ảnh, cực kỳ tiện lợi. Thậm chí Trần Dương còn thêm Truyền Tống Trận loại nhỏ vào máy truyền ảnh đời thứ 3, sau khi nhiệm vụ hoàn thành thì cứ ấn vào thu nhận, trí thông minh nhân tạo cao cấp sẽ truyền nhiệm vụ của đệ tử đi.

Cho dù đệ tử ở cách xa triệu dặm, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ thì cũng có thể giao nộp, đây chính là điểm mạnh thực sự của Nạp Hải Tông.

Nếu ví Nạp Hải Tông như một chiếc tháp phát tín hiệu, thì máy truyền ảnh chính là máy nhận tín hiệu.

Về phần đệ tử gian dối giả mạo giao nhiệm vụ thì lại càng không có khả năng, sự mạnh mẽ của trí thông minh nhân tạo cao cấp không phải là thứ mà bọn họ có thể tưởng tượng được.