Long Tế Chí Tôn

Chương 547




"Sao có thể ạ!"

Lực sĩ cười nói: "Nếu trong năm nay Chân Thần Đạo không thu nhận được thêm đệ tử mới thì sẽ bị diệt đạo luôn. Thế nên, anh đến là đã cứu được một đạo thống rồi đấy!"

Trần Dương đã hiểu tại sao Nam Dương chân quân kia lại tùy ý cho mình gia nhập Tử Hỏa Tông đến vậy, thì ra là vì không muốn đạo thống bị diệt, thế nên... nếu mình không tới Tử Hỏa Tông thì cũng sẽ có một kẻ ngốc khác bị anh ta lừa đến nhỉ?

Thôi bỏ đi, dù sao mình cũng thu hoạch được nhiều, chẳng thèm tính toán nữa.

"Bớt nói nhảm, Tàng Kinh Các ở đâu?"

"Chân Thần Đạo không có Tàng Kinh Các ạ!"

"Anh tưởng ông đây không dám ra tay à?"

Sắc mặt Trần Dương thay đổi, dùng pháp lực đánh tơi bời hai người một trận, họ không có cơ hội nào đánh trả cả.

"Các người còn tưởng rằng ngoài thể tu thì trên thế giới này không còn phương pháp tu luyện nào khác à?"

Hai lực sĩ bị đánh đến mặt mũi bầm tím, bây giờ cũng thật thà hơn nhiều: "Anh bay về phía Nam, Tàng Kinh Các ở đấy. Vì quá lâu rồi Chân Thần Đạo không có đệ tử mới nên điển tịch đạo thống đều bị tông môn thu hồi rồi, anh có thể cầm thẻ thân phận tới để lấy lại những điển tịch đã bị thu hồi!"

Thảm quá, đạo thống suýt bị hủy cũng thôi đi, đến điển tịch đạo thống cũng bị thu hồi.

Nam Dương chân quân thật là thảm!

Nếu anh ta có một chút chí tiến thủ thôi thì cũng không để Chân Thần Đạo hoang phế đến mức này.

Nhìn Trần Dương bay đi, một lực sĩ nói: "Chết rồi, quên nói với anh ta chuyện muốn lấy lại kinh thư thì phải có điểm cống hiến!"

"Thôi bỏ đi, cứ coi như không biết!"

Lực sĩ khác nói.

Chẳng mấy chốc, Trần Dương đã đến Tàng Kinh Các.

Tàng Kinh Các rất rộng, bên trong có cất mấy trăm đạo thống cả trăm nghìn năm nay.

Đáp đất, Trần Dương lấy thẻ thân phận của mình ra: "Cậu chính là sư đệ bị Nam Dương lừa về đây đấy à?"

Trần Dương nhíu mày: "Hôm nay tôi tới đây để lấy lại điển tịch của Chân Thần Đạo".

"Lấy lại?"

Trưởng lão canh cửa cười nói: "Được, 10 nghìn điểm cống hiến!"

"Điểm cống hiến là gì?"

"Không có điểm cống hiến à?"

Trưởng lão canh cửa vứt thẻ thân phận của anh xuống đất: "Thế cậu từ đâu tới thì cút về chỗ đó đi!"

Sắc mặt Trần Dương cực kỳ không tốt, lấy đồ trong đạo thống của mình mà còn cần điểm cống hiến?

Điểm cống hiến cái rắm ấy!

"Nhặt thẻ lên cho tôi!"

Trần Dương vô cảm nhìn trưởng lão canh cửa.

Trưởng lão canh cửa nọ khinh bỉ: "Một đạo thống sắp bị diệt mà còn tự cho mình là ghê gớm lắm. Biến mau đi, đừng ở đây chướng mắt lắm!"

"1, 2, 3... 6, 7..."

"Cậu làm gì đấy?"

Trưởng lão canh cửa cau mày: "Tôi không đưa cậu thì cậu định đánh vào trong Tàng Kinh Các hay gì?"

"9, 10!"

Ánh mắt của Trần Dương lạnh hẳn xuống, một luồng kiếm khí xộc thẳng lên trời, chấn động những tầng mây giữa không trung.

Mấy đạo kiếm quang vô cùng mạnh mẽ nhắm chuẩn vào trưởng lão canh cửa: "Anh nên cảm thấy may mắn vì mình là người của Tử Hỏa Tông đi, nếu không anh đã chết mất xác rồi!"

Trần Dương hừ lạnh một tiếng, bây giờ anh cũng đã hiểu rồi, đám người này cố ý làm khó anh!

"Cậu... cậu dám động tay động chân ở tông môn, cậu có biết mình đã phạm đại tội của tông môn rồi không!"

Trưởng lão canh cửa kia đỏ bừng cả mặt, lớn tiếng quát: "Trưởng lão canh các đâu?"

Dứt lời, 7, 8 trưởng lão Uẩn Thần trung kỳ xông ra khỏi Tàng Kinh Các!

“Cậu chính là Bắc Dương, Đại diện Đạo chủ của Chân Thần Đạo à?”

Người đàn ông dẫn đầu với khí thế cực ngông cuồng, khuôn mặt hình vuông, giơ tay nhấc chân là không gian chấn động, sức mạnh thân xác mạnh mẽ vô song!

"Hôm nay tôi tới đây chỉ để lấy lại điển tịch của Chân Thần Đạo, nếu có người cố tình ngăn cản, cảm thấy tôi là người mới mà ức hiếp thì mấy người nhầm to rồi đấy!"

Càng nói khí thế trên người Trần Dương càng ngưng tụ lên đến cực điểm.

Khí thế ngang ngược bao trùm lên tất cả mọi người chỉ trong tích tắc!

"Uẩn Thần viên mãn! Cậu là Uẩn Thần viên mãn!"

Trưởng lão canh cửa hoảng hốt thốt lên!

Trưởng lão dẫn đầu của đám trưởng lão canh các nhìn Trần Dương một cái thật sâu: "Long Nhược sư đệ, trả điển tịch của Chân Thần Đạo lại đi!"

"Long Tượng sư huynh, nhưng mà..."

"Hửm?"

Long Tượng chân quân nhíu mày, Long Nhược liền cúi đầu: "Vâng, tôi đi lấy đây!"

Trần Dương cũng thu kiếm quang lại, một người đối phó với cả đám mà anh vẫn đứng thản nhiên, không hề sợ hãi.

"Được, Nam Dương sư đệ tìm được cậu cũng xem như là một chuyện tốt".

Long Tượng chân quân nói: "Tôi là Đạo chủ của Long Thần Đạo, Long Tượng, rảnh rỗi thì cậu có thể đến núi Long Thần chơi!"

Trần Dương chắp tay: "Lúc nãy đã đắc tội rồi, mong Long Tượng Đạo chủ bỏ qua!"

Long Tượng chân quân cười rồi dẫn người rời đi.

Hắn vừa đi thì Long Nhược đã ôm một rương gỗ cực lớn ra ngoài.

"Ầm!"

Rương gỗ rơi xuống đất, Trần Dương cảm thấy đất dưới chân mình cũng rung chuyển, Long Nhược chân quân hừ lạnh một tiếng, không ừ hử gì mà bỏ đi luôn.

Hôm nay thật sự mất sạch mặt mũi rồi.

Một cái rương to chừng này, bên trong chắc cũng phải có đến mấy chục nghìn quyển điển tịch!

Trần Dương thu rương gỗ lại, bay về sơn môn của Chân Thần Đạo.

Lầu cao đến đâu cũng phải xây từ đất lên, thân xác Trần Dương mạnh mẽ nhưng vẫn chưa lôi được sức mạnh thật sự của thân xác ra, thế nên Trần Dương định mài giũa thân xác của mình kỹ lại một lần nữa.

Trở về kiếm giới, Trần Dương đọc hết các điển tịch của Chân Thần Đạo hệt như đại hạn khát mưa rào.

Anh tiếp thu đạo thân xác từ nông đến sâu.

Còn có các loại võ kỹ và thần thông thân xác, năng lượng phối hợp thân xác, có thể đánh ra uy lực long trời lở đất.

Chỉ mớ sách này thôi, Trần Dương đã phải mất 10 ngày 10 đêm để đọc.

Tiếp thu hết tất cả những thứ có ích, loại bỏ những thứ cặn bã vô ích, sau nghìn vạn lần thôi diễn thì thuật thôi diễn đã hình thành đạo cho bản thân!

Nửa năm sau, cuối cùng Trần Dương đã hoàn thành thôi diễn.

Da, vách ngăn, cơ bắp, xương cốt, gân mạch, huyết dịch, nội tạng, cơ quan, lông tóc.

Trên cơ sở Tam Chuyển Kim Thân Quyết đã biến đổi thành Cửu Chuyển Kim Thân Quyết, mở rộng con đường Hóa Thần.

Muốn tiến thêm một bước thì phải mạnh mẽ hơn nữa, chỉ thế này còn lâu mới đủ.

Tu luyện Cửu Chuyển Kim Thân Quyết rất khó, chuyển thứ nhất Trần Dương đã phải mất cả tháng trời!

Linh thạch tiêu hao nhiều như nước sông, cũng may là Trần Dương đã sắp xếp trước, vạn tông chỉ nuôi mình anh.

Sau khi luyện thành chuyển đầu tiên, Trần Dương cảm thấy năng lực kiểm soát của mình đối với thân xác tăng vọt, sức mạnh thân xác cũng tăng đáng kể, nhưng cũng không được nhiều, chỉ nâng lên được tầm 3 phần.

Rất tốt, phương hướng thôi diễn Cửu Chuyển Kim Thân Quyết là đúng.

Chỉ có thân xác mạnh mẽ thì năng lực chịu tải của huyệt khiếu mới được nâng lên, kết cấu địa phong thủy hỏa cũng dễ hơn.

Trần Dương miệt mài không ngừng, bắt đầu tu luyện chuyển thứ 2.

Chuyển thứ 2 ngốn của Trần Dương 3 tháng, chuyển thứ 3 là 6 tháng, chuyển thứ 4 là 9 tháng, chuyển thứ 5 Trần Dương phải mất hẳn một năm rưỡi!

Chớp mắt mà 3 năm đã qua, thế nhưng ngoại giới mới chỉ qua 3 tháng mà thôi!

Bất đắc dĩ, Trần Dương bị ép xuất quan, không phải không thể tu luyện mà là vì anh hết linh thạch rồi.

Anh dùng 2/3 trong số đó, 1/3 còn lại cho tiểu Côn Bằng.

Hấp thu đạo quả của Thiên Yêu, tiểu Côn Bằng ham ăn hơn nhiều, tốc độ hấp thu linh khí cũng càng ngày càng nhanh, tốn của Trần Dương nhiều nguyên thạch như thế mà con nhóc này vẫn chưa chịu ra khỏi vỏ, khiến Trần Dương tức muốn chết.

Thời gian 3, 4 tháng, bên chỗ Kiếm Dương lại tích lũy được lượng tài nguyên cực lớn, chuyển tới thì Trần Dương lại mặc sức mà tiêu xài!

Điều đáng nói là máy truyền ảnh của Hàng Cổ Đệ Nhất Tông đã chiếm cứ 1/3 thị trường châu Nam Lý Hỏa rồi, lượng tiền của vào ra mỗi ngày nhiều như nước biển.

Hàng Cổ Đệ Nhất Tông cũng dần dà trở thành thế lực thánh tông thứ 11.

Nhưng thời gian này cũng đã nảy ra rất nhiều cuộc tranh đấu nảy lửa, thậm chí Đao Tông thuộc Thập Đại Thánh Tông cũng gia nhập vào trong đó.

Sau cùng thì đánh hòa, khiến đất đai trong vòng chục nghìn dặm trở thành đống đổ nát.

Cuối cùng hai nhà ngồi xuống đàm phán với nhau, ký hiệp ước, Kiếm Dương thuận thế chào hàng máy truyền ảnh với Đao Tông.

Sau đó... máy truyền ảnh lại đón một đợt tiêu thụ cao điểm!

Mấy trăm tỉ nguyên thạch cực phẩm, nguyên thạch thần phẩm cũng phải đến mấy trăm nghìn, mấy triệu đá đạo vận, mấy trăm nghìn linh dược, công pháp thần thông, cái gì cũng có... thậm chí còn có kiếm thai mộc!

Đồ tốt!

Nhìn thấy kiếm thai mộc, mắt Trần Dương sáng rỡ lên!

Không chần chừ, Trần Dương luyện chế phân thân ngay!

3 ngày sau, anh đã luyện chế thành công phân thân kiếm thai mộc, phân thân này cũng có 80% lực chiến đấu của Trần Dương!

"Mày tên là Mộc Dương!"

"Vâng, bản tôn!"

Mộc Dương cười rồi mặc đạo bào màu xanh, tiên phong đạo cốt hệt một trích tiên.

"Mày đi giúp Kiếm Dương, áp lực bên chỗ cậu ta khá nặng nề!"

Mộc Dương gật đầu, biến thành một luồng sáng xanh bay thẳng về phía đường chân trời.

Hàng Cổ Đệ Nhất Tông là một con cờ rất quan trọng, tuyệt đối không thể bị lật đổ, đạo lộ tu hành trong tương lai của anh cần một lượng lớn tài nguyên.

Chỉ tu luyện Cửu Chuyển Kim Thân Quyết thôi đã ngốn rất nhiều tài nguyên, diễn hóa động thiên thì không biết phải tốn thêm bao nhiêu tài nguyên nữa, dù sao sở hữu càng nhiều tài nguyên càng tốt!

Ra khỏi kiếm giới, đám đệ tử được điểm hóa từ tiểu yêu đã lo liệu cho sơn môn đâu ra đấy.

Hoàn toàn khác một trời một vực so với mấy tháng trước!

"Đại lão gia, mấy ngày trước có một vị tên là Nam Dương chân quân tới, bảo tôi chuyển lời cho người".

Hạc xinh nói: "Sư đệ, tôi ra ngoài ngao du bốn biển rồi, chuyến này đi cũng phải 8 đến 10 năm, cậu phải cố gắng phát triển Chân Thần Đạo đấy. Đúng rồi, tôi đã biết chuyện cậu lấy lại điển tịch cho sơn môn rồi, cậu làm rất tốt, tôi tin rằng sư phụ trên trời có linh, thấy được vậy sẽ vui mừng lắm!"

"Còn một chuyện nữa tôi phải nhắc nhở cậu. Tuy đạo thống tạm thời không bị diệt nhưng muốn bảo tồn đạo thống thì cậu cần phải nỗ lực hơn nữa, cố gắng trước năm sau phải thu nhận được 100 đệ tử, nếu không thì đạo thống vẫn bị diệt đấy nhé, đừng để tôi không có nhà để về nha!"

Hạc xinh học dáng vẻ Nam Dương chân quân nói như thật.

Trong đầu Trần Dương cũng đã xuất hiện Nam Dương chân quân một tay ôm vò rượu, một tay cầm con gà béo rồi.

"Thằng khốn này, đồ lừa đảo, đầu ông úng nước mới đi tin lời của anh!"

Gì mà ngao du bốn bể, chẳng phải chạy ra ngoài ăn uống cho no nê phè phỡn à!

Cái gì mà phải dựa vào mình, tài nguyên thì không có, không có cái mẹ gì hết, Trần Dương chợt cảm thấy mình lỗ nặng!

Tức giận thì tức giận, nhưng anh vẫn phải tuyển đệ tử!

Lần này Trần Dương khôn hơn, anh bảo Hạc xinh đi hỏi chuyện tuyển đệ tử.

Một canh giờ sau, Hạc xinh về, nói lại một cách tỉ mỉ: "Muốn bảo vệ được đạo thống thì buộc phải thu nhận 100 đệ tử. Trong đó buộc phải có 3 đệ tử là người phàm, trung thành với tông môn, trong 3 năm phải đạt được cự lực lên đến 25 triệu cân, nếu không thì diệt đạo thống".

"Hơn nữa, trong thời gian đó, Tử Hỏa Tông không cung cấp bất kỳ sự trợ giúp và tài nguyên nào!"

Trần Dương thở dài: "Thế nên tao có thể hiểu rằng, bây giờ chúng ta đang trong thời gian thực tập, đúng chứ?"

Hạc xinh cắn môi: "Đúng vậy, thưa đại lão gia!"

Trần Dương rút một điếu xì gà bảo dược ra: "Mày nói xem, bây giờ chúng ta phản tông thì còn kịp không?"