Long Tế Chí Tôn

Chương 549




Đê tiện!

Khỉ gầy chửi ầm lên!

Đệ tử của Chân Thần Đạo cực kỳ tức giận. Bọn chúng biết Chân Thần Đạo bị khiêu khích và nhằm vào hết lần này đến lần khác đều là do Trần Dương đã thu nhận bọn chúng.

Cho nên ai nấy đều bực mình.

Lần nào đi ra ngoài bọn chúng cũng bị các đệ tử của các đạo thống khác trong Tử Hỏa Tông cười nhạo, thậm chí là bắt nạt!

"Đánh lén? Chỉ biết chơi trò này à?"

Trần Dương cười khẩy: "Các người nhìn cho kỹ đây, sau này bất kỳ kẻ nào dám bắt nạt đệ tử Chân Thần Đạo chúng tôi, dám sỉ nhục đệ tử Chân Thần Đạo chúng tôi thì đừng trách tôi đánh trả tàn nhẫn!"

"Cút đi!"

Trần Dương siết chặt năm ngón tay thành nắm đấm, cơ thể căng như dây cung. “Rầm!”

Sức mạnh khổng lồ thoát ra, thoạt nhìn giống như anh chỉ vung một quyền thôi nhưng thật ra anh đã vung mấy nghìn quyền trong nháy mắt, không khí nén lại hàng nghìn lần. Đây là chiêu thức thứ nhất của võ đạo do Trần Dương thôi diễn ra: Chấn Đãng Quyền!

Trưởng lão Huyết Nhục Đạo ra tay đánh lén bất thình lình bị một sức mạnh cuồng bạo đánh trúng.

Sức mạnh mấy chục tỷ cân nện vào!

Răng rắc!

Đến cả không gian cũng bị nứt ra vì cú đánh này!

Đừng kinh ngạc, đúng là vết nứt không gian đấy!

Tử Hỏa Tông nằm trong Tiểu Thiên giới, hàng rào không gian ở đây còn lâu mới kiên cố bằng đại lục Thần Ma.

Vì vậy, Uẩn Thần ra tay là có thể phá vỡ thế giới này một cách dễ dàng.

"Không thể nào!"

Vẻ mặt người đàn ông tràn đầy vẻ kinh hãi, thế quyền của đối phương như thủy triều ào ào ập tới hết đợt này đến đợt khác, đòn nào cũng mạnh mẽ.

"Phịch!"

Hắn sơ ý bị sức mạnh khổng lồ đánh trúng, lập tức bắn ra xa!

Vút!

Rầm!

Hệt như một ngôi sao băng xuyên thủng một nửa đỉnh núi khác của Huyết Nhục Đạo!

Trận đánh rầm rộ đã thu hút người của các đạo thống khác đến vây xem. Bọn họ nhao nhao kéo nhau tới, gần như vây kín phạm vi xung quanh!

"Động Hư sư đệ!"

Lúc này, Nhược Hư bị xách trên tay như một con chó chết, trợn trừng mắt nhìn sơn môn sụp đổ với vẻ mặt không dám tin!

"Đạo chủ!"

Sắc mặt Huyền Hư chân quân cực kỳ khó coi, phía sau hắn là các vị trưởng lão có chung mối thù.

Bọn họ không ngờ thực lực của Trần Dương lại mạnh tới vậy!

Đám người vây xem cũng mắt chữ A mồm chữ O.

"Bắc Dương, cậu định tuyên chiến với Huyết Nhục Đạo chúng tôi thật?"

"Đáng lý ra anh nên hỏi tên vô dụng này mới phải!"

Trần Dương ném Nhược Hư như vứt rác!

Huyền Hư đón được Nhược Hư, cũng tức giận vô cùng. Cái tên chết tiệt này, biết bao nhiêu người đứng im bất động, vậy mà cậu lại là người đầu tiên xông lên gây sự, còn bị người ta đánh trả, cuối cùng ẫm ĩ đến tận cửa nhà. Thật là mất mặt!

Tuy nhiên, bây giờ không phải lúc trách mắng Nhược Hư. Huyền Hư lạnh lùng nhìn Trần Dương: "Tông môn có quy định, muốn tuyên chiến cũng được thôi nhưng phải tới võ đài do tông môn xây dựng! Cậu có dám không?"

"Có gì mà không dám!"

Trần Dương bật cười ha hả.

"Được, vậy chúng ta đi thôi!"

Huyền Hư chân quân dẫn đầu bay về phía võ đài do tông môn xây dựng. Nơi này là thần khí trấn tông của Tử Hỏa Tông, là không gian phản chiếu của Động Thiên Hồ. Bên trong rộng mấy nghìn dặm, có thể đánh nhau thoải mái, chỉ cần bạn không trên cảnh giới Hóa Thần thì đánh thế nào cũng được!

"Khoan đã!"

Trần Dương nhìn Huyền Hư chân quân.

"Cậu sợ à?"

Ánh mắt Huyền Hư chân quân lóe lên vẻ khinh bỉ.

"Sợ?"

Từ khi xuất đạo đến nay, Trần Dương chưa từng biết chữ "sợ" viết thế nào!

"Không phải tôi sợ. Đã là đánh võ đài thì phải có tiền thưởng chứ, anh có dám đặt cược không?"

"Cậu tự tin vào bản thân thế cơ?"

Trần Dương mỉm cười: "Nếu tôi thua, tôi sẵn sàng dâng tặng một tỉ nguyên thạch cực phẩm!"

Nói rồi Trần Dương lấy nguyên thạch ra luôn, chất đống bên cạnh. Nguyên thạch cực phẩm to bằng quả đấm chất thành ngọn núi cao mấy trăm mét!

Ồ!

Thấy vậy, mọi người ngây ra vì kinh ngạc!

Tên này điên quá chừng!

Một tỉ nguyên thạch cực phẩm đủ cho một đạo thống dùng trong mấy năm đó!

Vậy mà thằng nhóc này lại lấy ra không chút do dự!

Lẽ nào đây là lá bài tẩy của Chân Thần Đạo?

"Tôi làm nhà cái, nếu mọi người muốn đặt được cũng được thôi, cược tôi thắng thì một ăn hai, cược bọn họ thắng thì một ăn năm!"

Nghe tỉ lệ đặt cược này, kẻ ngu cũng biết nên đặt cược cho ai!

Có không ít người chộn rộn.

"Tôi cược một trăm nguyên thạch cực phẩm!"

"Tôi cũng cược, nhưng cược hai trăm nguyên thạch cực phẩm..."

"Khỉ gầy, thu tiền đi. Ghi lại bọn họ đặt cược cho ai!"

Trần Dương mỉm cười lên tiếng.

"Vâng, thưa sư phụ!"

Khỉ gầy cuống quýt gật đầu.

Trong khi đó, sắc mặt Huyền Hư chân quân đã sa sầm.

"Giờ đến lượt các người đó, nếu các người thua thì trả cho tôi cái gì?"

Hiện giờ Huyết Nhục Đạo như tên đã lên dây cung, nếu bọn họ không đồng ý thì e là mấy phút sau tin tức Huyết Nhục Đạo sợ Chân Thần Đạo sẽ lan truyền khắp Tử Hỏa Tông.

Ai ai cũng biết Chân Thần Đạo là đạo thống sắp tàn, cũng là tầng đáy của Tử Hỏa Tông.

Nếu thua Chân Thần Đạo thì bọn họ... sẽ trở thành trò cười.

Huyền Hư chân quân không ngờ Trần Dương lại làm vậy, hắn giận dữ nói: "Chúng tôi cũng cược một tỷ nguyên thạch cực phẩm!"

"Một tỷ nguyên thạch cực phẩm? Xin lỗi, cái gì tôi cũng thiếu, chỉ không thiếu nguyên thạch!"

Trần Dương cười tủm tỉm.

"Vậy cậu muốn cái gì?"

Trần Dương trả lời: "Công pháp thần thông của Huyết Nhục Đạo!"

"Gì cơ?"

Huyền Hư chân quân nhíu mày, hắn không ngờ Trần Dương lại đưa ra yêu cầu này.

Tử Hỏa Tông có mấy nghìn đạo thống, thật ra tất cả các đạo thống đều có bản sao trong Tàng Kinh Các của tông môn, ai cũng có thể đọc.

Chỉ có điều cần điểm cống hiến mà thôi.

Huyền Hư chân quân chợt hiểu ra Trần Dương không có điểm cống hiến!

Vì vậy, đối phương muốn đọc mà không được!

"Tôi còn tưởng yêu cầu gì quá đáng, không ngờ lại là yêu cầu này!"

"Xùy... Đạo chủ đồng ý với hắn đi, dù sao chúng ta chẳng cần bỏ ra một nguyên thạch nào!"

Nghe mọi người nói vậy, Huyền Hư chân quân gật đầu: "Được, tôi đồng ý với cậu!"

Nói xong hắn định bước vào võ đài.

Trần Dương lại cất lời: "Từ từ!"

"Cậu lại muốn gì nữa?"

"Một đấu một thì thôi, tôi không rảnh. Hay là các người cùng lên đi!"

Sao cơ?

Huyền Hư chân quân nổi giận: "Khinh người quá đáng, thằng ranh này ngạo mạn quá rồi đấy!"

"A a a, tức chết mất. Thằng nhãi này ngông cuồng ghê!"

Đám người Huyết Nhục Đạo phùng má trợn mắt vì tức giận, nhóm đệ tử cũng la hét inh ỏi.

Đệ tử Chân Thần Đạo lo lắng ra mặt, đặc biệt là Hạc xinh. Là đại sư tỷ của Chân Thần Đạo, nó quan tâm Trần Dương hơn ai hết: "Sư tôn..."

"Yên tâm, vi sư không sao!"

Trần Dương cũng muốn thử xem rốt cuộc thân thể này mạnh nhường nào!

Đám người hóng chuyện nghe Trần Dương nói vậy thì điên cuồng đặt cược. Tên nhóc này điên à, một mình đánh lại tất cả cấp cao của Huyết Nhục Đạo, không phải tự sát thì là gì?

Nhiều tiền không có chỗ tiêu hả?

Tỉ lệ đặt cược một ăn năm, có không ít người đặt cược trước đó bắt đầu đổi ý: "Trước đó tôi cược ít quá, giờ cược 10 nghìn nguyên thạch cực phẩm, tôi cược Huyết Nhục Đạo thắng!"

"Tôi cược 50 nghìn!"

"100 nghìn..."

"..."

"Tôi chờ các người ở bên trong!"

Trần Dương nhún người nhảy vào võ đài.

"Thằng nhóc này rất ngông cuồng, chúng ta cùng đi vào nhưng không nhất thiết là tất cả phải ra tay!"

Huyền Hư chân quân nói xong liền nhảy vào võ đài trước.

Sau đó, một đám người cũng vào theo.

"Được, được lắm! Quả nhiên không gian trong này cực kỳ kiên cố, lần này không sợ phá vỡ rào cản thế giới nữa!"

Trần Dương nở nụ cười, đám người bên ngoài cũng rối rít xem trận đấu.

Trận đấu này đã kinh động tới các vị lãnh đạo cấp cao của Tử Hỏa Tông.

Đại Thủy chân quân - Phó chưởng môn Tử Hỏa Tông mỉm cười: "Thú vị thật. Đi nào, chúng ta đi xem thử!"

Dứt lời ông ta ôm một con rồng nhỏ toàn thân đỏ như lửa đi ra khỏi phòng.

"Tôi thừa nhận cậu có thực lực mạnh mẽ, vì vậy chúng ta đấu tay đôi đi!"

Đây chỉ là một trận đấu giữa các đệ tử trong tông môn chứ không phải quyết chiến sinh tử một mất một còn.

Dù cho hắn cực kỳ ghét Trần Dương thì cũng không thể làm trái quy định.

"Muốn đánh thì đánh luôn đi, đừng lảm nhảm nữa!"

Trần Dương chẳng muốn dài dòng với hắn, bèn ra tay trước giành lợi thế.

Anh chợt dồn sức dưới chân.

"Rầm!"

Mặt đất bị giẫm nứt, Trần Dương giơ nắm đấm rồi hóa thành một vệt sáng lao về phía Huyền Hư chân quân.

"Đánh rồi kìa!"

Mọi người nhìn chằm chằm võ đài không chớp mắt.

"Rầm!"

Mặc dù bản lĩnh của Trần Dương rất mạnh nhưng Huyền Hư chân quân cũng không yếu, cú đánh của hai người giao nhau, ngang tài ngang sức!

"Được đấy! Quả nhiên không yếu!"

Trần Dương cực kỳ vui mừng, quyền vừa rồi anh dùng sức mạnh chừng bốn tỷ cân, đối phương dễ dàng đỡ được.

"Chấn Đãng Quyền!"

Chớp mắt anh đã đánh ra mấy nghìn quyền, không khí nén lại, chấn động không gian.

"Ầm!"

Nắm đấm còn chưa kịp tới, một quyền phong nóng hừng hực đã ập đến, thế quyền vô cùng mạnh giáng xuống.

Động Hư bị quyền này đánh bay.

"Lên!"

Huyền Hư chân quân vận khí huyết, cơ thể căng phồng trong nháy mắt, sức mạnh tăng vọt!

Hắn chỉ dùng sức mạnh thể xác thuần túy chống đỡ sức mạnh mấy chục tỷ cân ập đến.

"Bây giờ đến lượt tôi!"

Huyền Hư hét to: "Đại Diễn Thần Quyền!"

Quyền này chứa khí huyết và lực đạo vô hạn như nén cả hàng nghìn hàng vạn núi sông, sấm sét trong vũ trụ sinh ra và biến mất trong thế quyền này.

Đúng là thần thông võ đạo mạnh mẽ!

Pháp tu có thần thông của pháp tu, đương nhiên thể tu cũng có thần thông của thể tu.

Quyền này chứa đạo của Huyền Hư chân quân.

Trần Dương không dám lơ là, đối phó bằng Chấn Đãng Quyền.

Thần thông cuồn cuộn va thẳng vào nhau.

"Rầm!"

Trong không gian võ đài nổi gió lớn dữ dội.

Cuối cùng, Đại Diễn Thần Quyền hơn một bậc, tàn dư quét qua Trần Dương.

Sức mạnh còn sót lại ập tới, Trần Dương phẩy tay xua tan.

Không để lại bất kỳ một dấu vết nào trên người anh!

"Hừ!"

"Không ngờ thằng nhóc này lại mạnh đến vậy, có thể đánh ngang tài ngang sức với Huyền Hư Đạo chủ!"

"Anh nhìn nhầm rồi, rõ ràng là Huyền Hư Đạo chủ lợi hại hơn!"

Đạo chủ Long Thần Đạo - Long Tượng chân quân đứng giữa không trung, Long Nhược bên cạnh nói: "Thằng nhãi này thật là liều mạng, cũng không biết tốt xấu. Huyết Nhục Đạo là đạo thống xếp thứ năm trong Tử Hỏa Tông, vậy mà hắn lại ngông cuồng một mình khiêu chiến Huyết Nhục Đạo, chắc chắn sẽ trở thành trò cười!"

Long Tượng chân quân cười khẽ: "Nếu hắn thành công thì sao?"

"Ơ…"

Long Nhược chân quân ngây ra: "Sao thế được..."

Hắn còn chưa nói hết câu!

Trần Dương đã ra một quyền đánh lui Huyền Hư chân quân.

Chiêu thức thứ hai của thần thông võ đạo: Bao La Vạn Tượng!

Một quyền này bao gồm mấy trăm nghìn công pháp thần thông, vì vậy lấy cụm từ "Bao La Vạn Tượng" làm ví dụ thì chuẩn không cần chỉnh.

Nhìn như chỉ có một quyền nhưng bên trong chứa vô số thần thông võ đạo kết hợp với sức mạnh thân xác mạnh mẽ của Trần Dương. Quyền này vừa tung ra, sức mạnh khổng lồ mấy trăm tỷ cân suýt đánh vỡ võ đài diện tích nghìn dặm.

Lần này các trưởng lão Huyết Nhục Đạo đứng bên cạnh không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa, tất cả đều ra tay chống đỡ sức mạnh khủng khiếp này.

Cho dù chỉ là làn sóng dư âm cũng đủ khiến bọn họ chịu khổ!

"Sao có thể!"

Long Nhược chân quân thốt lên đầy kinh ngạc.

"Không có gì là không thể!"

Long Tượng chân quân nói: "Tất cả mọi người đều xem thường cậu ta rồi!"

Đạo chủ Ban Nhược Đạo là một vị hòa thượng có chín chấm hương trên đầu. Hắn từng là Thủ tọa Đạt Ma Đường của Huyền Không Tự, song vì một số nguyên nhân mà gia nhập Tử Hỏa Tông.

Mặc dù Ban Nhược Đạo thành lập chưa tới nghìn năm nhưng cũng nằm trong top 100 đạo thống khá lớn mạnh của Tử Hỏa Tông.

"Thần thông rất mạnh, rõ ràng chàng trai này là song tu pháp - thể nhưng lúc giao đấu chỉ dựa vào sức mạnh thân xác, thật là dũng mãnh!"