Long Tế Chí Tôn

Chương 563




Ma Đạo tổ sư?

Khẩu khí lớn thật đấy, nhưng mà ma quân Hóa Thần thì đúng là có tư cách để gọi là sư đạo tổ!

Nhưng cũng không nên hống hách đến thế chứ nhỉ?

Làm vậy chẳng phải là hạ thấp thân phận của Thiên Đạo ma quân?

“Vậy thì, mời đạo huynh trở về tông môn với tôi!”

Ma Dương gật đầu một cái, đi đến trước màng thai Thiên Ma, rồi tiến vào trong đó.

Khoảnh khắc đó chẳng khác nào con cá bơi vào biển khơi, vô cùng thoải mái.

Đến Địa Ngục Ma Tông, lúc này mọi người đang sốt ruột chờ đợi.

Hai đạo quang chợt lóe lên, Ma Dương cùng thiên Đạo ma quân sánh bước cùng nhau.

Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt: “Đã xảy ra chuyện gì? Sao Tông chủ lại đứng cùng đại ma đầu kia?”

Toàn thân Ma Dương tràn đầy ma khí, nhìn một cái là biết khí thế ngút trời, cho nên gọi anh ta là đại ma đầu cũng đúng thôi.

“Sư huynh!”

Thiên Diện ma quân lấy làm kinh hãi, không biết giữa hai người đã xảy ra chuyện gì.

Thiên Đạo ma quân nhìn hắn một cái, tỏ ý từ từ chớ nóng vội.

Ông ta nói: “Giờ tôi xin giới thiệu cho mọi người vị ma quân này, Ma Đạo tổ sư!”

Cái gì?

Ma Đạo tổ sư?

Cái tên này bá đạo quá đi mất, ngông cuồng quá?

Nhưng bọn họ cũng đâu có ngu, bọn họ biết rằng người đứng trước mặt chính là một cường giả Hóa Thần không kém gì Tông chủ cả.

“Ban nãy Ma Đạo tổ sư chỉ muốn đùa với chúng ta chút thôi, bây giờ ngài ấy đã gia nhập Địa Ngục Ma Tông, từ hôm nay trở đi, ngài ấy chính là đại Trưởng lão ngoại môn của Địa Ngục Ma Tông!”

Đại trưởng lão ngoại môn, tuy rằng không nắm trong tay quá nhiều quyền bính, nhưng cũng không thể xem thường được.

Dù gì Ma Dương cũng là cường giả Hóa Thần trung kỳ, nếu chọc giận anh ta, thì chỉ thêm rắc rối.

Nhưng nếu đưa cho anh ta quá nhiều quyền bính thì sợ là tông môn trên dưới không phục, vậy nên chức đại Trưởng lão ngoại môn này là vừa hay!

Tất cả đệ tử cũng nhìn chằm chằm vào Ma Dương, có kẻ ra vẻ kiêu ngạo, có kẻ mặt đầy khinh thường, nhưng hầu hết đều muốn nịnh nọt anh ta. Thậm chí còn có nữ đệ tử đã tính đến nước hiến thân ấy chứ.

“Sư đệ, vị này là Ma Đạo tổ sư!”

Gật đầu một cái coi như là chào hỏi, trong lòng Thiên Diện ma quân cảm thấy không hề vui với sự xuất hiện đột ngột này của Ma Dương.

“Sao thế, không hoan nghênh tôi à?”

Ma Dương híp mắt, cười nói: “Nếu như thấy tôi không xứng làm đại Trưởng lão ngoại môn, vậy thì chúng ta ra kia đọ một ván xem sao?”

Thiên Đạo ma quân hừ lạnh một tiếng, hắn cũng đang nghĩ như vậy đó chứ, ai ngờ Ma Dương lại lên tiếng trước: “Đi thì đi!”

“Sư đệ…”

Thiên Đạo ma quân vừa định lên tiếng ngăn cản thì đã không thấy bóng dáng Thiên Diện ma quân đâu hết, ngay cả ông ta còn chẳng phải đối thủ, thì hắn ra tay chả khác nào rước họa vào thân.

“Đạo hữu, xin nương tay!”

“Yên tâm đi, chỉ là so tài giữa đồng môn với nhau thôi mà!”

Nói xong anh ta xông thẳng lên trời, biến mất trong chớp mắt.

Đám đệ tử Địa Ngục Ma Tông đều trợn tròn mắt, Tông chủ đánh xong thì giờ đến Phó tông chủ?

Nếu không phải vì cương phong bên ngoài quá mạnh, thì bọn họ cũng muốn đi xem thử!

Cuộc chiến giữa các cường giả Hóa Thần, cũng không phải chuyện mà người bình thường có thể xem được.

15 phút sau, một ngôi sao rơi từ trên trời xuống, với tốc độ gấp hàng trăm lần tốc độ âm thanh!

“Mọi người xem, ngay cả sao trên trời cũng bị Phó tông chủ đánh rơi!”

“Anh mù à, vật rơi xuống vừa rồi chính là Phó tông chủ đấy!”

“Hả, Phó tông chủ thật sao?”

“Đoàng!”

Tiếng nổ động trời vang lên.

Những vật trong bán kính 10 nghìn mét đều bị cuốn theo, những cây đại thụ cũng lần lượt bật gốc.

Đến khi bụi mù tản đi, tâm vụ nổ liền xuất hiện một hố sâu mấy trăm mét.

Xương cốt trên người Thiên Diện ma quân bị vỡ một nửa, nãy còn kiêu ngạo thế mà giờ bị đánh cho thảm như một con chó.

“Sư đệ!”

“Phó tông chủ!”

Đám người Địa Ngục Ma Tông chen nhau đến.

Ma Dương còn tinh mắt phát hiện ra, có đệ tử còn đang dùng máy truyền ảnh đời thứ 4 để chụp hình, sau đó viết lách lên trên đó, đăng tin tức xảy ra ở đây lên vòng bạn bè!

“Trời ạ, mọi người mau đến xem này, đại Trưởng lão Ma Dương mới nhập môn thật là mạnh!”

Chẳng bao lâu sau, phía dưới xuất hiện rất nhiều bình luận.

“Sư đệ vẫn ổn chứ?”

Thiên Đạo ma quân đang nhìn Thiên Diện ma quân trong dáng vẻ thân tàn ma dại. Rồi ông ta nhìn thấy đám đệ tử đang nhao nhao chụp ảnh, giận dữ hét: “Cút ra hết đi, nếu tin này lọt ra ngoài, cung phụng tháng này toàn bộ giảm một nửa!”

Chết cha!

Đám người rốt ít điều khiển phi kiếm độn quang chạy trốn, dẫu sao lời của Tông chủ thì phải nghe chứ!

Ma Dương liền ném ra một viên đan dược cao cấp, sau khi Thiên Diện ma quân ăn vào, có thể nhìn thấy tốc độ khôi phục bằng mắt thường.

“Cảm ơn đạo hữu!”

Khuôn mặt Thiên Đạo ma quân không lộ ra cảm xúc gì, cũng không nổi giận khi Ma Dương đánh bị thương Thiên Diện ma quân.

Trên thực tế, trong lòng còn có chút mừng thầm.

Thực lực của Ma Dương càng cao, càng tốt cho Địa Ngục Ma Tông, chỉ cần để cho Ma Dương phát lời đạo thề, không làm ảnh hưởng đến lợi ích của ma tông, vậy là được.

Lên đến cảnh giới Hóa Thần rồi thì sự ràng buộc của đạo thề cũng sẽ lớn hơn.

“Xin lỗi nhé, trong lúc nhất thời tôi hơi mạnh tay đánh rớt anh ta, tôi cũng không nghĩ là thân xác anh ta lại yếu đến vậy!”

Thiên Diện ma quân: Tôi đang giả chết thôi, chứ tôi nghe được hết đấy!

Đưa Ma Dương trở về tông môn, sau đó tuyên thệ đạo thề trước tổ sư gia khai phái. Sau khi xong xuôi thì Ma Dương nhậm chức, trở thành đại Trưởng lão Địa Ngục Ma Tông.

Sau khi biết được Ma Dương gia nhập Địa Ngục Ma Tông, Trần Dương gật đầu một cái, quả nhiên thực lực mạnh thì muốn đi đâu cũng được.

Nhưng mà vẫn nên khiêm tốn, thực lực của Địa Ngục Ma Tông không hề yếu, bề nổi thì chỉ có 2 Hóa Thần thôi, chứ tổng cộng có bao nhiêu người thì ai mà biết?

Thậm chí còn trên cả Hóa Thần ý chứ.

Khác với những gì trước đây anh nghĩ, trên Hóa Thần không phải là Chân Thần, mà là Đại Thánh.

Đại Thánh là người siêu phàm thoát tục, chỉ có vũ trụ mênh mông bao la mới có thể thỏa mãn bọn họ.

Trên Đại Thánh mới là cảnh giới Chân Thần!

Nhưng cho dù là lên tới cảnh giới Chân Thần đi chăng nữa, cũng chưa phải là Chân Thần, điểm này dường như giống với việc thế giới luôn xuất hiện những sai lệch về nhận biết.

Tại sao lại xuất hiện hiện tượng kỳ quái này, không ai giải thích được cả.

Trần Dương bỗng nhớ lại 18 chữ mà Cầu Kiếm lưu lại, thế giới này rốt cuộc là ẩn giấu cái gì?

Suy nghĩ một hồi, Trần Dương thu hồi ý niệm, việc cấp thiết hiện tại là phải hấp thu được điển tàng của nhiều đạo thống hơn mới được.

Chuyển thứ 9 đã bắt đầu hoàn thiện, thế giới động thiên diễn hóa cũng đã bắt đầu có mặt mũi!

Hai đạo thống cổ nhất của Tử Hỏa Tông, xếp thứ 2 chính là Quan Thần Đạo, xếp thứ nhất chính là Tinh Thần Đạo, thực lực của 2 đạo này vô cùng mạnh mẽ, thần lực phi phàm, yêu cầu về tư chất và lĩnh ngộ của tu sĩ rất cao!

Ví dụ như Quan Thần Đạo, quan tưởng thần linh viễn cổ để cầu gia trì!

Quan tưởng Thần Cự Linh, đạt được sức mạnh của Thần Cự Linh, có thể thu được sức mạnh siêu phàm.

Quan tưởng Thần Ngũ Tạng, Thần Tam Thi, tăng cường sức mạnh của lục phủ ngũ tạng, tăng cường tinh thần khí.

Quan Thần Đạo rất mạnh, đệ tử không nhiều, mỗi cá nhân đều có sự tồn tại vô địch.

Ví dụ như Thần Bái Đạo chủ hôm nay trên lôi đài!

Người ta là Bái Thần nên đặt tên là Bái Thần, nghe cái tên đó thôi đã thấy được dã tâm và khí phách, nhất định là hạng tu sĩ xuất sắc!

Người này mặt sắc mặt đanh thép, để râu 3 tấc, nhìn giống Quan Vũ.

Toàn thân được bao vây bởi linh khí thần, có cảm giác như thần phật đang ngâm xướng, vừa ra mặt, liền khiến ai nấy tâm thần sợ hãi, giống như là nhìn thấy thần vậy!

Chẳng trách lấy cái tên là Bái Thần, khí trường này người bình thường đâu thể có được.

“Cậu chính là Bắc Dương?”

“Được đấy!”

Trần Dương lạnh lùng nói: “Anh rất mạnh”.

“Cậu sợ à?”

Thần Bái Đạo chủ vuốt râu: “Nếu như cậu sợ, thì có thể nhận thua ngay bây giờ!”

“Nhận thua?”

Trần Dương cười lắc đầu một cái: “Quy tắc của tôi chắc anh biết, nhưng trước khi đánh thì tôi còn có 1 yêu cầu, không biết anh có đồng ý hay không?”

“Nói đi!”

“Nếu tôi thắng, thì tôi có thể cắt râu của anh đi không?”

Dứt lời, Thần Bái đột nhiên nghiêm mặt, linh khí cuốn lấy toàn thân hóa thành cương phong cuồng bạo trong nháy mắt.

Hắn thích nhất là bộ râu này, hắn đã tốn không biết bao nhiêu báu vật trời đất mới có thể nuôi được bộ râu dài ba tấc này.

“Cậu tính chọc giận tôi hả?”

“Đúng vậy, tôi muốn chọc giận anh đó”.

Trần Dương cười nói: “Anh có đồng ý hay không?”

“Can đảm đấy, hôm nay tôi sẽ cho cậu biết trời cao đất dày là gì!”

“Cự Thần Pháp!”

Thần Bái Đạo chủ, đột nhiên đánh ra một đấm bằng tay phải, khiến Trần Dương rợn cả tóc gáy.

Trong khoảnh khắc quả đấm lao đến, dường như anh thấy được một vị cự thần cao vạn trượng đang ngửa mặt lên trời gầm thét, một quyền đánh ra, tinh hà niết diệt!

“Lại còn giả bộ giống Quan Vũ được cơ!”

Trần Dương nói một câu, sau đó tiếp chiêu của hắn.

“Đoàng!”

Hai sức mạnh siêu cường đụng nhau, không kém gì các vụ nổ của bom nguyên tử, thậm chí còn kinh khủng hơn gấp mấy chục lần.

Không gian phản chiếu tấc tấc vụn vỡ, cương phong vô cùng mạnh bắt đầu tàn phá.

Quyền thứ nhất, Trần Dương thua một nước.

Đệch, thật là mạnh quá đi, mới chỉ là một quyền phổ thông thôi đấy, mà khiến anh có cảm giác hắn đánh ra một đòn mạnh.

Trần Dương cẩn trọng hơn, anh biết cuộc chiến này nhất định không dễ nhằn!

“Không gian phản chiếu thì không thi triển được quyền cước, chi bằng chúng ta lên trời cao!”

Trần Dương nói.

Không nói gì, Thần Bái chủ động rời khỏi lôi đài, bước thứ hai thôi đã rời khỏi Tử Hỏa Tông.

“Du Thần Ngự Khí, thần thông này lợi hại thật đấy!”

Đây cũng chính là một đại thần thông giống Súc Địa Thành Thốn.

Trần Dương cũng theo ngay sau đó, đi đến trời cao vạn trượng nơi tràn đầy cương phong.

Hai người đều là thể tu thuần túy, chút cương phong này chẳng là gì hết, đương nhiên càng đi lên, cương phong và thiên hỏa cũng sẽ mạnh hơn, thi thoảng cũng có những tu sĩ thích tu luyện ở trong tầng Cương Phong và tầng Thiên Hỏa này.

Có nhiều đệ tử cũng bay lên bầu trời, nhưng chỉ có Trưởng lão Uẩn Thần mới dám theo sau, còn dưới Uẩn Thần thì không thể làm gì khác ngoài việc ngửa mặt trông lên.

Đây đúng là một trận đại chiến tuyệt thế.

Ngay cả không gian lôi đài cũng không gánh nổi sức mạnh bùng nổ của hai người.

Vậy mà nói dưới Hóa Thần thì không thể phá được.

Hay là bọn họ hiện giờ đã có sức mạnh ngang với Hóa Thần nhỉ?

Nếu thật sự như thế thì quá đáng sợ.

Trần Dương siết chặt nắm đấm, giờ cũng không cần lo nếu động chân động tay, sẽ đánh vỡ Tiểu Thiên thế giới của tông môn.

“Chấn Bạo Quyền!”

Trần Dương thay đổi lối đánh trước đó, anh sẽ đánh liên tục mấy nghìn quyền lên cùng một vị trí, như vậy sức mạnh bùng nổ so với Chấn Bạo Quyền thông thường sẽ mạnh hơn.

Chiêu này anh học được từ Ma Dương và Thiên Diện Ma Quân.

Sự thật chứng minh, dù là bản tôn có mạnh mẽ đi chăng nữa, thì cũng sẽ có những lỗ hổng. Nhưng dù sao bây giờ anh chỉ cần có hướng đi chuẩn xác là được, còn những thứ kia thì nhỏ như con thỏ, anh giao cho phân thân với hóa thân làm là được.

“Cự Linh Tổ Sư Thượng Thân!”

Ầm!

Một đạo linh qua nhập vào giữa trán của Thần Bái Đạo chủ.

Đoàng!

Trong khoảnh khắc đó cương phong xung quanh đều bị sức mạnh hắn giải phóng ra đánh cho xơ xác.

“Để tôi cho cậu biết đâu mới là sức mạnh thật sự!”

“Cút đi!”

Thần Bái Đạo chủ nhận được sự gia trì của thần lực Thần Cự Linh, sức mạnh tăng vọt!

Đối phó với Chấn Bạo Quyền đúng là dễ như trở bàn tay.

“Đậu xanh, vô liêm sỉ quá đi mất, không đánh nổi thì gọi cứu binh à?”

Trần Dương mặt mày nhăn nhó, rõ ràng hắn mời thần thượng thân.

Đương nhiên, cái gọi là thần thượng thân này, là để chỉ khí cơ của thần linh, chứ không phải phân thân!

Chỉ cần thế giới này đã từng tồn tại người hoặc thần, và tu vi đạt đến cảnh giới nhất định, thì có thể sử dụng chiêu thức này!

“Anh cho rằng Chấn Bạo Quyền chỉ có chút uy lực này thì coi thường tôi quá rồi đấy”.

“Nổ cho ta!”

Đoàng!

Tiếng nổ vô cùng lớn vang lên, hất phăng Thần Bái Đạo chủ, trong bán kính 100 nghìn dặm cương phong bị quét sạch trong nháy mắt, tầng thiên hỏa phía trên bị hạ xuống, nhưng bị cương phong diệt trong nháy mắt!

Đây là quy tắc vận chuyển thế giới, bản tôn Trần Dương cũng chưa có năng lực đánh vỡ!