Long Tế Chí Tôn

Chương 474: Mở ra thời đại mới




"Lưỡng Vạn!"

"Đừng qua đó!"

Trần Dương gọi Thiết Đầu lại, anh cảm nhận được sức sống trong cơ thể Lưỡng Vạn đang dần biến hóa trở nên mạnh mẽ. Sau cùng, linh khí trong vòng 100 mét vuông như bị một bàn tay vô hình khuấy đảo, không ngừng bị Lưỡng Vạn hút vào trong cơ thể.

Là Tụ Linh Trận anh đã phong ấn trong cơ thể của Lưỡng Vạn!

Dần dần, nhịp tim của Lưỡng Vạn càng lúc càng mạnh.

Thiết Đầu nghe thấy, Quản Đồ cũng nghe thấy.

Hai con yêu chắp tay với Trần Dương nói: "Chúc mừng Điêu huynh lại có thêm một tướng giỏi!"

Trần Dương cũng cười.

Anh lấy mấy nghìn nguyên thạch cực phẩm từ trong nhẫn trữ đồ ra rồi nghiền thành bột, linh khí dồi dào dường như ngưng thành thực thể!

Trần Dương đẩy linh khí vào trong hố lớn, mặt hố được bao phủ bởi một lớp pháp trận để Lưỡng Vạn dần dần hấp thụ, dần dần lột xác!

"Bọn mày đi chuẩn bị đồ ăn đi!"

Trần Dương ra lệnh, 2 yêu vội gật đầu rồi chạy đi làm việc.

Một người với 2 yêu ngồi bên cạnh ăn thịt uống rượu, nói chuyện trên trời dưới đất, đợi Lưỡng Vạn lột xác thành công.

6 tiếng sau, họ ăn uống no say, trong hố sâu cũng có động tĩnh.

"Gâu!"

Tiếng chó sủa vọng từ trong hố ra, hai đại đế của Yêu tộc cũng ngơ người. Ủa, là sói con mà?

Lẽ nào bọn họ nhìn nhầm?

Trần Dương gỡ bỏ pháp trận, một con chó sói toàn thân trắng muốt nhảy từ dưới hố sâu lên.

Nó vui mừng liếm mặt Trần Dương, thậm chí khiến Trần Dương có ảo giác, lẽ nào mình thật sự đã thuần hóa chó sói thành chó nhà rồi?

Điều này thì chỉ có Thiết Đầu và Quản Đồ biết nguyên nhân.

Nhưng hai con yêu hiểu ý nhau, đều không nói ra lý do.

"Có đánh thức được sức mạnh bẩm sinh nào mới không?"

Lưỡng Vạn lắc đầu, há miệng phun ra một ngọn lửa dài mấy chục mét.

Nhóc giỏi ghê, độ nóng này vượt mặt đan hỏa của anh rồi!

Trần Dương gật đầu, nhóc Lưỡng Vạn này có dáng dấp hơn tí rồi đấy.

"Được rồi, được rồi! Biến lại thành người đi!"

Lưỡng Vạn gật đầu rồi biến thành hình người, lại là cậu bé mặc đồ đồng tử kia.

"Cảm ơn chủ nhân!"

Lưỡng Vạn quỳ dưới đất, nếu không gặp được Trần Dương thì cả đời nó chẳng thể nào đạt được thành tựu thế này.

"Đứng lên đi!"

Trần Dương suy nghĩ, Vương thú đột phá lên yêu hoàng, trút bỏ được thú thân, chất lượng của nó tăng vọt, chắc là có thể khắc lên người Lưỡng Vạn pháp trận mạnh hơn rồi.

Đợi đến lúc 2 yêu tạm biệt, Trần Dương gấp gáp kéo Lưỡng Vạn vào trong phòng, bố trí mấy tầng pháp trận!

Lưỡng Vạn cũng biết chủ nhân của mình muốn làm gì nên yên lặng đứng bên cạnh.

"Lưỡng Vạn, sau đây, tao sẽ khắc pháp trận phong ấn lên người mày, mày có đồng ý không?"

Lưỡng Vạn quỳ xuống: "Lưỡng Vạn đồng ý, chỉ cần có thể giúp được chủ nhân, bảo Lưỡng Vạn chết Lưỡng Vạn cũng chịu!"

Trung thành với Trần Dương là điều nó đã khắc sâu vào xương cốt, linh hồn.

"Không đến nỗi chết đâu, nhưng quá trình có thể sẽ đau đớn, mày phải gắng lên nhé!"

Trần Dương cũng không nói thêm gì, anh suy nghĩ rồi quyết định dựa theo sức mạnh bẩm sinh của Lưỡng Vạn mà lập ra một pháp trận Hỏa Thần cho nó.

Pháp trận Hỏa Thần này là pháp trận tấn công trung cấp, có thể tích lũy và nén hỏa linh khí rồi sau đó phóng ra!

Nếu được vậy thì Lưỡng Vạn sẽ trở thành cái pháo đài di động!

Nhưng vẫn còn thiếu một nơi có thể chứa đựng linh khí, sau cùng Trần Dương nghĩ tới Trữ Linh Trận!

Mà nơi để anh khắc Trữ Linh Trận này chính là tổ khiếu của Lưỡng Vạn!

Những huyệt khiếu khác vẫn chưa đạt được yêu cầu, chỉ có tổ khiếu là có thể đảm nhận được nhiệm vụ. Nhưng thế cũng rất nguy hiểm, dù sao thì tổ khiếu cũng là nơi mà yêu hồn nương náu.

Trần Dương nói điểm lợi điểm hại cho Lưỡng Vạn nghe, nó lập tức đồng ý không một chút do dự.

Trần Dương cũng chẳng đưa đẩy thêm, lấy họng của Lưỡng Vạn làm pháo đài, thuận theo xương cổ của nó mà không ngừng phác họa đường vân pháp trận.

Chẳng bao lâu sau, pháp trận Hỏa Thần đã xong, Trần Dương không kích hoạt ngay mà thêm giới hạn vào trong pháp trận.

"Lưỡng Vạn, bây giờ tao bắt đầu nâng cao giá trị giới hạn, nếu khó chịu thì phải nói cho tao biết!"

Lưỡng Vạn đã biến thành bản thể gật đầu với Trần Dương.

"Đẳng thứ nhất!"

Giây phút pháp trận Hỏa Thần được kích hoạt, Lưỡng Vạn cảm thấy cổ họng mình nóng lên, kích thích nó muốn phun lửa ra.

"Vẫn ổn!"

Trần Dương thở phào nhẹ nhõm, Lưỡng Vạn vẫn ổn chứng tỏ pháp trận Hỏa Thần đã thành công rồi.

"Thế tao tiếp tục nhé!"

Trần Dương tiếp tục nâng cao giá trị giới hạn, đẳng thứ hai, đẳng thứ ba, đẳng thứ tư, đẳng thứ năm... cho đến khi đến đẳng thứ 10 vẫn không có dấu hiệu gì bất ổn.

Xem ra, từ Vương thú lên yêu hoàng, chất lượng cơ thể của nó đã tăng vọt!

Gỡ lồng bảo vệ đi, Trần Dương nói: "Chắc mày có thể khống chế được pháp trận Hỏa Thần nhỉ?"

"Tôi có thể!"

"Nhìn thấy tảng đá lớn cách đây trăm mét kia không, phun lửa nổ nát nó cho tao!"

Lưỡng Vạn gật đầu, sau đó yêu lực trong huyệt khiếu được rút ra 1/10 nhờ sự khống chế của pháp trận Hỏa Thần.

"Ầm!"

Nó há miệng phun ra một viên đạn lửa cực kỳ nóng.

"Ầm ầm!"

Nháy mắt viên đạn lửa đã xuyên qua khoảng cách trăm mét, tảng đá to nặng đến mấy chục nghìn cân đó bị nổ thành đá vụn trong tích tắc. Trần Dương lắc người tới chỗ xảy ra vụ nổ, vị trí trung tâm của tảng đá đó thậm chí đã xuất hiện kết tinh.

Nhưng ngọn lửa vẫn chưa tiêu tan hết, còn đang cháy trên bề mặt đá vụn.

Ngọn lửa này khá là ghê gớm đó!

Tuy tiêu hao rất lớn nhưng Trần Dương rất hài lòng với uy lực của thần pháo lửa.

Anh quay về phòng, nâng cấp cho Tụ Linh Trận trong người Lưỡng Vạn thành Tụ Linh Trận trung cấp. Vì yêu thể trở nên mạnh mẽ, Trần Dương nâng giá trị giới hạn lên rất cao trong một lần, Lưỡng Vạn cũng không thấy khó chịu gì, cũng không cảm thấy cơ thể bị phồng tới muốn phát nổ.

Trần Dương suy nghĩ, có lẽ đến lúc có thể khắc một pháp trận cao cấp lên nó rồi. Như vậy có thể nâng cao thực lực của nó lên rất nhiều.

Anh nâng cấp Kim Cương Trận lên thành pháp trận phòng ngự, đẩy giá trị giới hạn lên đến đẳng thứ 7 thì Lưỡng Vạn bảo Trần Dương dừng lại.

Trần Dương lấy linh khí cực phẩm ra chém một đạo kiếm khí, đương nhiên uy lực của đạo kiếm khí này chỉ tương đương với một kích toàn lực của Ngưng Đan sơ kỳ!

Đạo kiếm khí này bị cản lại trong nháy mắt.

Chỉ một nhát chém không đủ để kiểm nghiệm sức mạnh của pháp trận phòng ngự. Anh chém liên tiếp 100 đạo kiếm khí mà Lưỡng Vạn vẫn không hề tổn thương gì. Trần Dương biết, bây giờ có vứt Lưỡng Vạn cho tu sĩ Ngưng Đan sơ kỳ chém thì người kia cũng chẳng làm gì được nó!

Sau đó, Trần Dương tăng lực tấn công lên, một kích toàn lực của Ngưng Đan trung kỳ cũng không làm gì được Lưỡng Vạn.

Biến thái rồi đó nha!

Trần Dương có hơi ghen tị với thân xác phòng ngự này rồi đó.

Sau đó, Trần Dương chém ra một đòn toàn lực của Ngưng Đan hậu kỳ, Ngưng Đan viên mãn, pháp trận phòng ngự này vẫn có thể đỡ được dễ dàng.

Thân xác của Lưỡng Vạn càng mạnh mẽ, pháp trận phòng ngự càng phát huy được tác dụng lớn.

Sau cùng, Trần Dương nâng sức mạnh lên thành Nguyên Thần trung kì thì pháp trận phòng ngự mới bị lung lay. Theo lý thuyết thì pháp trận phòng ngự cao cấp có thể đỡ được một đòn toàn lực của Nguyên Thần trung kỳ.

Nhưng lúc này giá trị giới hạn mới lên được đẳng thứ 7, năng lực phòng ngự vẫn chưa hoàn toàn được khai thông.

Đợi đến lúc Lưỡng Vạn hoàn toàn thích nghi với pháp trận, thì anh vui được rồi, những kẻ dưới Uẩn Thần đều có thể bị nó cho nổ chết!

Tụ Linh Trận trung cấp cũng được nâng thành Tụ Linh Trận cao cấp, cũng là đến đẳng thứ 7, linh khí 7000 mét vuông xung quanh đều bị Lưỡng Vạn hút sạch, quá khủng bố!

Thiên tư của Lưỡng Vạn bình thường, huyệt khiếu cũng là huyệt khiếu trung đẳng bình thường nhất, tốc độ hấp thu linh khí cũng rất chậm, nhưng nhờ Tụ Linh Trận cao cấp, e rằng tốc độ hấp thu linh khí của nó còn mạnh hơn cả huyệt khiếu thần phẩm.

Pháp trận Hỏa Thần cũng thăng lên thành pháp trận Hỏa Thần cao cấp, uy năng lại được nâng lên gấp mấy chục lần, không chỉ nhiệt độ của ngọn lửa mà uy lực của ngọn lửa cũng được nâng lên rất nhiều.

Nhưng tiếc là chỉ có thể điều chỉnh lên đến đẳng thứ 6.

Cho dù là thế thì Trần Dương cũng đã mãn nguyện lắm rồi.

Cùng với thực lực của Lưỡng Vạn được nâng cao thì chuyện nâng cao giá trị giới hạn lên mức cao nhất cũng là sớm muộn mà thôi.

Ba pháp trận lớn là phòng ngự, Tụ Linh, tấn công đều đã được xử lý xong.

Bây giờ Trần Dương chuẩn bị thừa thắng xử lý luôn tổ khiếu, cũng chính là Trữ Linh Trận.

Sức chứa đựng linh khí của thân xác có giới hạn, huyệt khiếu cũng vậy. Khi hấp thu linh khí tới một mức độ nhất định thì có hấp thu thêm cũng không có ích gì.

Nhưng Trữ Linh Trận có thể giải quyết vấn đề này một cách hoàn mỹ.

Nó sẽ dự trữ linh khí dư thừa.

Anh có thể xem nó như một cái nhà kho lớn, cũng có thể xem nó là tổ khiếu thứ 2, tuy rằng tổ khiếu này phải dựa dẫm vào tổ khiếu đầu tiên.

Nói làm là làm ngay, Trần Dương bảo Lưỡng Vạn đóng hết tất cả pháp trận trên cơ thể nó lại, sau đó anh bắt đầu phác họa đường vân pháp trận lên không gian của tổ khiếu. Bước này rất nguy hiểm, một khi thành công thì Trần Dương phát tài thật.

Nếu thành công thì chứng tỏ rằng có thể khai thác pháp trận trên huyệt khiếu, thế thì có quá nhiều không gian để anh làm việc.

180 đạo kiếm nguyên chẳng là gì cả, phác thảo đường vân pháp trận, lợi dụng không gian bé như hạt cải để khuếch đại không gian của huyệt khiếu, đừng nói là 180 đạo kiếm nguyên, cho dù là 1800 đạo kiếm nguyên cũng không phải là chuyện trong mơ nữa!

Đến lúc đó, chẳng phải anh có thể phóng ra kiếm khí một cách không giới hạn rồi sao?

Mải miết suy nghĩ, Trần Dương thấy cực kì kích động.

Anh cố gắng kiềm chế trái tim đang kích động của mình để bình tĩnh lại.

Mới đầu, Trần Dương không hề làm Trữ Linh Trận cao cấp, anh sợ xảy ra chuyện, nên mới bắt đầu phác thảo từ Trữ Linh Trận cấp thấp nhất.

Như thế cho dù xảy ra chuyện, thì mức độ tổn thương cũng thấp nhất.

Một đường vân pháp trận, 2 đường, 3 đường...

Vì quá căng thẳng, pháp trận cấp thấp mà Trần Dương phải tốn đến 1 tiếng đồng hồ mới vẽ xong.

Đến khi tất cả đường vân pháp trận đã khắc xong, thì giây phút căng thẳng nhất cũng đến.

"Lưỡng Vạn, bây giờ tao bắt đầu kích hoạt nâng giá trị giới hạn lên nhé. Nếu có vấn đề gì thì mày phải lập tức nói với tao đó!"

Giọng của Trần Dương hơi run.

"Vâng, chủ nhân!"

Đối với sinh mạng có hạn của Lưỡng Vạn, việc Trần Dương đang làm cực kỳ điên cuồng và nguy hiểm.

Một khi thành công thì Trần Dương sẽ mở ra một thời đại mới, còn con đường tương lai của Lưỡng Vạn cũng rộng mở thênh thang.

"Đẳng thứ nhất!"

Giây phút pháp trận được kích hoạt, Lưỡng Vạn đã cảm nhận được sự bất an của yêu hồn trong tổ khiếu, linh khí bất tận ào vào trong tổ khiếu.

"Có... có vấn đề gì không?"

"Không có, tiếp tục!"

Lưỡng Vạn nói.

"Được!"

"Đẳng thứ 3, vẫn ổn chứ?"

"Vẫn ổn!"

Lưỡng Vạn chỉ cảm thấy yêu hồn trong tổ khiếu đã dần dần chuyển từ trạng thái bồn chồn bất an sang bình tĩnh trở lại. Yêu hồn chỉ lớn tầm 10cm, ngồi trên tổ khiếu, há miệng hút, linh khí dồi dào như biển bị yêu hồn hút vào miệng.

"Thành công rồi, thành công rồi!"

Tim của Trần Dương đập điên cuồng, có thể phác họa đường vân pháp trận lên tổ khiếu, điều này có nghĩa là cũng có thể làm điều tương tự lên những huyệt khiếu khác!

"Bây giờ tao sẽ kích hoạt hết những trận pháp khác!"

Kim Cương Trận cao cấp được kích hoạt.

Pháp trận Hỏa Thần cao cấp được kích hoạt.

Tụ Linh Trận cao cấp được kích hoạt.

Linh khí trong vòng 7000 mét vuông lại chuyển động, bị Lưỡng Vạn hút vào cơ thể.

Lần này không hề nạp vào huyệt khiếu mà không ngừng trôi vào tổ khiếu.

"Có thấy chỗ nào không thích ứng được không?"

"Không có, tổ khiếu ổn cả!"

"Được, tao tiếp tục nâng cao giá trị giới hạn!"

"Đẳng thứ 3, đẳng thứ 4, đẳng thứ 5,... đẳng thứ 10!"

Đến câu nói sau cùng, Trần Dương gần như gào lên!