Long Tế Chí Tôn

Chương 819: Vẫn là ba chiêu






Trần Dương thành công bước vào lượt đấu thứ mười, ức hiếp đám đệ tử ở cảnh giới Đạo Hoàng này anh thấy ngại quá.

Mạnh Tử Bình hơi ủ rũ, vốn hắn tưởng mình có thể vào được top 50 cơ. Nhưng thôi cũng tạm, tuy tệ hơn mình dự định một chút nhưng vẫn tạm chấp nhận được.

Cũng xem như là hắn đã hoàn thành được nhiệm vụ mà sư phụ giao cho. Hơn nữa, trước đây cha của hắn là Tự Liệt đứng thứ 300, hắn vào được top 100 rồi, không có gì để oán than nữa cả.

Lúc này, cha của hắn cũng nhìn hắn với vẻ mặt rất hoan hỉ, khiến Mạnh Tử Bình cảm thấy tâm trạng khá hơn rất nhiều.

Những người bước tiếp vào lượt trận thứ mười toàn là đệ tử có thực lực mạnh nhất, có thiên phú nhất của các cung.

Trần Dương xếp hạng 40, cũng xem như khá gần với top trên, Bích Tiêu xếp hạng 30. Nhưng thứ hạng này chỉ là tạm thời, nếu bị loại ở lượt đấu thứ mười thì chắc chắn sẽ tụt lại sau.

Tuy có bị xếp xuống sau thì cũng sẽ không bao giờ bị đá ra khỏi top 50, nhưng điều đó có nghĩa là bọn họ cách xa nhóm Tự Liệt nòng cốt nhất.

Chỉ có top 10 mới là nhóm Tự Liệt nòng cốt nhất, tài nguyên nhận được cực kỳ nhiều, nhiều đến nỗi không tưởng tượng nổi luôn đó.

Muốn công pháp có công pháp, muốn tài nguyên tu luyện có tài nguyên, muốn địa vị có địa vị, thân phận chỉ thấp hơn Đạo chủ, còn cao hơn cả trưởng lão.

Điều khiến Trần Dương thật sự bất ngờ là một anh chàng mập mạp cũng vào được lượt trận thứ mười. Tuy hai người chỉ mới có duyên một lần gặp mặt nhưng ấn tượng rất sâu.

Hắn chính là Lục Lão Tứ, là người đã xem cánh cửa Chúng Diệu như mảnh vụn của thần khí Bất Hủ bán cho anh.

Cảnh Dương Cung xếp hạng 72, trước nay Lục Lão Tứ vẫn im hơi lặng tiếng, bây giờ đến được lượt đấu này thật sự là điều bất ngờ.

Lúc Trần Dương đang quan sát hắn thì hắn cũng ở một góc quan sát xung quanh với đôi mắt ti hí của mình.

Lúc này, hắn bước về phía Trần Dương, nhếch mép cười rồi giơ tay chào hỏi Trần Dương, hắn truyền âm: "Diệu huynh, chúc mừng nhé, không ngờ huynh cũng vào được lượt thứ mười".

"May mắn thôi".

Trần Dương cười đáp.

Lục Lão Tứ nói: "Có thể vào top 50 không thể chỉ nhờ may mắn đâu nhé. Diệp huynh, huynh khiêm tốn quá rồi đấy".

"Hy vọng chút nữa không phải đối đầu với huynh".

Trần Dương chỉ vào màn hình lớn: "Yên tâm đi, lượt này ta không gặp huynh".

Lục Lão Tứ gật đầu: "À, đối thủ của huynh là Lưu Trường Minh của Thái Ất Cung. Người này có Chiến Vương Thể, Chiến Huyết (dòng máu chiến đấu) chảy trong cơ thể cực mạnh, thể chất này có thể xếp thứ 1500 trong chư thiên thể chất, thực lực không thể xem thường, Diệp huynh cẩn thận nhé".

"Đa tạ Lục huynh".

Trần Dương chắp tay.

Nói rồi hai người không giao lưu với nhau nữa.

Chiến Vương Thể, Trần Dương vê cằm, đột nhiên anh thấy hứng thú, chư thiên vạn giới có nhiều thế chất như vậy, rốt cuộc chúng từ đâu ra?

Trong đó có bí mật gì?

Giống như Thần Ma Cốt chí tôn trước đây, hoàn toàn có thể do người tạo ra, thế thì con người có thể tạo ra thể chất ở thượng giới hay không?

Trần Dương trầm ngâm một hồi, chắc là có thể nhỉ?

Thật ra phương pháp dung luyện chính là thay đổi thể chất của tu sĩ đấy thôi, không những vậy, còn cải tạo toàn diện, tính ra thì chắc chắn có thể xếp vào top 10.

Dù là một người bình thường cũng có thể trở thành Thiên Kiêu triệu năm mới có một, thậm chí là Thiên Kiêu cái thế.

Nếu có thể hiểu thấu được những thể chất này thì chắc chắn phương pháp dung luyện sẽ được nâng cấp lên một tầm cao mới.

Ví như bạn có Hỗn Độn Chí Tôn Thể, thân xác mạnh gấp trăm lần người thường, nếu luyện thêm phương pháp dung luyện thì giới hạn sức mạnh mà bạn có thể chịu đựng được rất cao.

Người thường thì có thể là một, hai trăm lần đã chịu không được rồi, nhưng Hỗn Độn Chí Tôn Thể thì có lẽ sẽ chịu đựng được cao hơn, tầm ba đến năm trăm lần!

Cách biệt quá lớn.

Nghiên cứu cái này thì đơn giản, bây giờ anh đang nắm trong tay rất nhiều Thiên Kiêu, có rất nhiều thể chất Tiên Thiên, Hậu Thiên, chỉ cần bảo bọn họ mang ít máu tới rồi cho vũ trụ khoa học trong cơ thể phân tích là được rồi.

Có khi sau này muốn chế tạo Thiên Kiêu thì chỉ cần tiêm một ống là có ngay một Thiên Kiêu thôi.

"Sư muội cố lên, sư huynh sẽ ở dưới cổ vũ cho muội!"

Chín tên dở hơi vây lấy Bích Tiêu, luôn miệng lảm nhảm khiến Bích Tiêu cũng thấy hơi phiền.

"Được rồi, muội biết rồi".

Bích Tiêu đứng dậy: "Muội lên lôi đài đây".

Cô ấy điểm nhẹ chân bay lên lôi đài.

Vốn dĩ Bích Tiêu chỉ là một đệ tử không ai biết đến, nhưng bây giờ thì rất nhiều người đã chú ý đến cô ấy.

Thiều Hoa Cung cũng một lần nữa xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người.

Lý do đơn giản nhất là vì đạo trường xếp trong top chót bảng như Thiều Hoa Cung lại xuất hiện đến hai đệ tử lọt vào top 50.

Top 50 Tự Liệt, có đến 108 cung, dù mỗi cung một đệ tử thì cũng phải rớt hết hơn một nửa rồi.

Đặc biệt là những đạo trường xếp thứ hạng khá cao thì càng khó chịu hơn.

Thứ bậc của các đạo trường trong Lan Đình Tiên Cung không cố định, thay đổi theo cuộc chiến Tự Liệt.

Thứ hạng càng cao thì tài nguyên được cung cấp càng nhiều, thứ hạng càng thấp thì chỉ có thể hưởng cơm thừa canh cặn mà thôi.

Mọi thứ đều phải tự mình cạnh tranh.

Có thể đoán được, sau lần này Thiều Hoa Cung sẽ phất, chắc chắn sẽ nhận được rất nhiều tài nguyên trong thời gian rất dài ở tương lai.

Lạc Bắc Đẩu cười đến không khép được mồm, những Viện chủ khác cũng mãn nguyện gật đầu.

Trong đó thì Chiến Kiếm Phi là người đắc ý nhất.

"Nhìn thấy chưa? Là đồ đệ của ta đấy, đồ đệ của ta không thèm thể hiện tài năng thôi, chứ một khi thể hiện là kinh động đất trời nhé. Các ông cứ xem đi, chắc chắn đồ đệ của ta sẽ vào được top 25".

Những người xung quanh vừa ngưỡng mộ vừa đố kỵ, Đàm Tông Thiên thì mặt mày xám xịt, lần này bọn họ bị ghẻ lạnh thật.

Các Viện chủ và đệ tử trong cung ông ta cũng im thin thít.

Có người vui có kẻ buồn mới là trạng thái bình thường của giới tu hành.

"Hà Bất Ngữ, Thanh Vân Cung!"

"Bích Tiêu, Thiều Hoa Cung!"

Thanh Vân Cung xếp hạng 28, Hà Bất Ngữ là đại sư huynh của Thanh Vân Cung, cũng là đại đệ tử của Đạo chủ trong cung.

Bản thể của hắn vốn là một đám mây trong Tiên Thiên linh cảnh của tông môn, sau khi sinh ra linh trí thì được Đạo chủ nhận làm đệ tử.

Rất có thiên phú, tu vi Đạo Hoàng trung kỳ.

Hà Bất Ngữ nhìn Bích Tiêu, vẻ mặt hơi nghiêm túc, hắn có quan sát Bích Tiêu, thực lực rất mạnh.

Thân xác, pháp lực và cả dương thần đều là kiệt xuất trong số các Thiên Kiêu.

Chỉ là hắn hơi nghi ngờ, vì sao trước đây chưa từng nghe tên của cô ấy.

"Linh Vân!"

"Tuế Nguyệt Băng Quyền".

"Tan!"

Thân xác của Hà Bất Ngữ hóa thành một đám khói, những đòn tấn công bình thường không thể làm hắn bị thương.

Tuế Nguyệt Pháp có thể gây tổn thương đến hắn, nhưng chỉ tới một mức độ nào đó thôi. Thanh Vân Sách của Thanh Vân Cung là công pháp vô cùng lợi hại, không hề thua kém Tuế Nguyệt Pháp.

Đòn tấn công vật lý thông thường không thể nào làm hắn bị thương được!

"Lên thẳng chín mươi nghìn dặm, Thanh Vân Nhất Kích!"



Vẻ mặt của Hà Bất Ngữ thản nhiên, sương khói ngưng tụ thành một nắm đấm, tấn công Bích Tiêu từ một góc hóc hiểm.

Theo lý mà nói thì tấn công từ góc đó Bích Tiêu khó có thể tránh được, nhưng dường như cô ấy mọc mắt sau gáy vậy, tránh được đòn tấn công của hắn.

Tầm quan trọng của Tiểu Siêu được thể hiện rõ ràng vào thời điểm này.

Bích Tiêu lùi về góc, Hà Bất Ngữ hơi khó nhằn, bản thể của hắn là mây, lại cộng thêm sự quỷ dị của Thanh Vân Sách nữa, đừng nói là đánh hắn bị thương, đến sờ được vào bản thể của hắn còn khó nữa là.

"Tuế Nguyệt Cấm!"

Bích Tiêu điểm ngón tay, ánh sáng trắng bắn ra từ đầu ngón tay nõn nà. Tuế Nguyệt Pháp rất mạnh, đặc biệt là Tuế Nguyệt Cấm, tốc độ thời gian của không gian xung quanh bỗng chốc trở nên chậm chạp.

Chiêu này cô ấy luyện chưa nhuyễn tay lắm, dù sao thì cô chỉ mới có được Tuế Nguyệt Pháp trong vòng chưa tới một trăm năm nay, lại còn không hoàn chỉnh, vẫn còn thiếu hai bộ nữa mới trọn bộ Tuế Nguyệt Pháp.

Nhưng cô ấy vẫn có thể dễ dàng hạn chế hành động của đối phương.

"Tốt lắm, chính là lúc này!"

Bích Tiêu hét khẽ rồi mở đẳng thứ sáu, pháp lực cuồn cuộn, sức mạnh thân xác mạnh mẽ được gia trì bởi Tuế Nguyệt Băng Quyền, uy lực trọn vẹn.

Ầm!

Mặc cho ngươi biến thành dạng gì, dưới đòn tấn công mãnh liệt, ngươi cũng phải rớt đài thôi.

Lồng bảo hộ quanh lôi đài bị chấn động rung lên kịch liệt, lôi đài thì lay lắt sụp đổ, sàn đá kim cương rắn chắc cũng bị nghiền thành bột mịn.

Hà Bất Ngữ cảm thấy mình như một chiếc thuyền nan trôi dạt trên biển rộng, thân thể suýt chút nữa bị đập vỡ nát.

Hắn gắn hết sức mới có thể ổn định lại được.



Nhưng lúc hắn bừng tỉnh thì hắn phát hiện mình đã đứng bên ngoài lôi đài rồi.

Ánh mắt của hắn phức tạp, ba chiêu, Bích Tiêu chỉ dùng ba chiêu để đánh hắn rớt đài, hơn nữa, giây phút then chốt, Bích Tiêu đã nương tay.

Điều này có nghĩa là cô ấy vẫn chưa bộc phát hết toàn bộ sức mạnh.

Mạnh, quá mạnh, hắn thua tâm phục khẩu phục.

"Đa tạ sư muội đã nương tay".

Hà Bất Ngữ chắp tay rồi rời khỏi đó.

Hiện trường bỗng nhiên yên lặng trong chốc lát rồi ngay sau đó là tràng vỗ tay giòn giã và tiếng tung hô: "Bích Tiêu sư tỷ!"

"Aaaa, nữ thần của ta mạnh quá đi mất! Đó là Hà Bất Ngữ sư huynh đấy, tỷ ấy lại đánh bại huynh ấy chỉ trong vòng ba chiêu".

"Tuyệt cú mèo, nữ thần Bích Tiêu của ta mạnh quá đi mất, nếu nữ thần mở kênh phát sóng trực tiếp thì chắc chắn ngày nào ta cũng vào tặng quà!"

"Biến, nữ thần thèm vào chút quà của ngươi chắc!"

Hiện trường náo nhiệt, trên kênh trực tuyến của A Tân cũng cực kỳ sôi nổi.

Cũng có thể nói là tất cả những kênh phát sóng trực tiếp đều cực kỳ sôi nổi.

Chín tên dở hơi đồng loạt hét: "Sư muội sư muội, muội là mạnh nhất, sư muội sư muội, muội là tuyệt nhất, bắn tim!"