Long Uy Chiến Thần

Chương 1152




Bởi vì anh đã phụng mệnh rút quân, bây giờ lại tiếp tục chiến đấu, sẽ có hiềm nghi chống lại mệnh lệnh của quốc vương Long Quốc.

Việc cấp bách, là mau chóng rút lui về bên trong Long Quốc!

Vì vậy, Lê Vĩnh Thiên lập tức dẫn đầu sư đoàn dũng sĩ, quân Trung Nguyên, đội đặc nhiệm Phượng Hoàng và Bắc Cảnh Quân, Thiết Huyết Sư, Thiết Kỵ Sư hợp binh lại với nhau, sau đó cùng nhau rút quân.



Bắc Cảnh Quân, Thiết Huyết Sư, Thiết Kỵ Sư biết Lê Vĩnh Thiên đã nhận được bảy khối lệnh bài Long, là phụng mệnh rút quân của quốc vương Long Quốc, cũng không khỏi không tiếp nhận kết quả này.

….



Tin tức Lê Vĩnh Thiên dưới tình thế vô cùng thuận lợi, đột nhiên phụng mệnh rút binh, đã lập tức được truyền đi khắp thế giới.

Long Quốc đột nhiên rút binh, cái động thái bất thường này, cũng khiến cho thiên hạ khiếp sợ, không biết tại sao quốc vương Long Quốc lại ban xuống mệnh lệnh này ngay lúc quan trọng như thế.

Bên phía Sư Quốc cũng vô cùng khó hiểu đối với quyết định này.



Tân quốc vương của Sư Quốc đang hốt hoảng chạy trốn, biết được tin Lê Vĩnh Thiên đột nhiên rút binh, lập tức như trút được gánh nặng, rốt cuộc thở dài một hơi.

Ông ta vốn dĩ tưởng rằng lần này Sư Quốc khả năng sẽ bị tiêu diệt, không nghĩ tới quốc vương Long Quốc sẽ bức Lê Vĩnh Thiên rút binh! Điều này thực sự là ông trời không phụ lòng Sư Quốc mà tha mạng mà!

Rất nhiều tướng lĩnh của Sư Quốc ồn ào đề nghị tân quốc vương của Sư Quốc, thừa dịp Lê Vĩnh Thiên đang rút lui, phái đội quân quân lớn ra đuổi theo giết quân binh của Long Quốc.

Nhưng tân quốc vương của Sư Quốc không nắm bắt được ý đồ rút binh của Long Quốc, lo lắng đây là một cái bẫy, cố ý dẫn mình xuất binh đuổi theo, sau đó lại đón đầu trực tiếp tấn công, cho nên ông ta từ chối xuất binh đuổi giết.

Ông ta cho rằng, chuyện vô thường ắt có quỷ, Long Quốc không ra bài theo như thông thường, dưới tình thế thuận lợi như vậy đột nhiên rút binh, trong đó tất có gian dối!

Bốn vị hộ soái còn lại của Long Quốc biết được quốc vương Long Quốc đã liên tiếp phát bảy khối lệnh bài Long, bức Lê Vĩnh Thiên lập tức khải hoàn hồi triều, cũng vô cùng kinh ngạc.

Bọn họ thậm chí nghĩ không ra, tại sao quốc vương Long Quốc lại phải ban xuống mệnh lệnh như vậy. Bọn họ cũng là thống soái đã trải qua hàng trăm trận chiến, đương nhiên biết rõ theo như tình hình chiến đấu bây giờ, đội quân lớn của Lê Vĩnh Thiên nên tiếp tục lưu lại Sư Quốc mới là thượng sách.

Dưới tình huống liên tục thắng hết lần này đến lần khác, đột nhiên rút binh, chẳng phải là kiếm củi ba năm thiêu một giờ?

Bốn vị hộ soái cũng ồn ào gọi cho quốc vương Long Quốc, hỏi thăm vì sao lại để cho Lê Vĩnh Thiên rút binh.

Tư tưởng của quốc vương Long Quốc đã bị Ngụy Nghiêm khống chế, cũng lấy lý do quân của Lê Vĩnh Thiên một mình xâm nhập quốc gia của địch, sớm muộn gì cũng sẽ bị quân địch Sư Quốc bao vây, giải thích với bốn vị hộ soái.

Bốn vị hộ soái cũng cảm thấy quốc vương Long Quốc quá mức lo lắng, nhưng ý quốc vương Long Quốc đã quyết, bọn họ cũng không cách nào thuyết phục được.



Bởi vì tân quốc vương của Sư Quốc không dám hạ lệnh đuổi giết đội quân lớn của Lê Vĩnh Thiên, nên đội quân của Lê Vĩnh Thiên đã nhanh chóng rút về đến Bắc Cảnh.

Lúc này, ở Long Cung.

“Bố, Lê Vĩnh Thiên dẫn đầu mấy chục vạn đội quân lớn khải hoàn hồi triều, cực kỳ không ổn!” Ngụy Nguyên Trác nói.

“Có gì lại không ổn?” Ngụy Nghiêm hỏi.

“Bởi vì Lê Vĩnh Thiên trở về, mà chúng ta muốn để cho quốc vương Long Quốc cách chức của anh ta. Lê Vĩnh Thiên mang nhiều quân binh trở về như vậy, lỡ như lúc quốc vương Long Quốc ra lệnh cách chức của anh ta, anh ta lại cử binh tạo phản thì làm sao bây giờ?” Ngụy Nguyên Trác nói.

“Đúng vậy, nếu như Lê Vĩnh Thiên tạo phản, quân binh thủ thành và binh sĩ cảnh vệ của Long Đô sao có thể chống lại đội quân lớn mấy chục vạn của Lê Vĩnh Thiên chứ? Con thỏ mà bị ép đều sẽ cắn người, chứ đừng nói đến Lê Vĩnh Thiên còn là hộ soái bảo vệ dưới một người trên vạn người? Chúng ta không thể không đề phòng!” Ngụy Nguyên Tùng cũng nói.

Ngụy Nghiêm lập tức tỉnh ngộ, nói: “Các con nói đều có lý, tuyệt đối không thể để cho Lê Vĩnh Thiên mang quân binh tiến vào Long Đô!”

“Đúng vậy, đặc biệt là sư đoàn dũng sĩ, Thiết Huyết Sư, Thiết Kỵ Sư, những sư đoàn này đều là binh sĩ dòng chính của Lê Vĩnh Thiên. Nếu như Lê Vĩnh Thiên muốn làm phản, bọn họ nhất định sẽ đi theo, nghe theo mệnh lệnh của Lê Vĩnh Thiên.” Ngụy Nguyên Trác nói.

“Không sai, cho dù Lê Vĩnh Thiên không tạo phản, nhưng lúc bọn họ biết được Lê Vĩnh Thiên bị cách chức, cũng có khả năng sẽ không phục. Vì để đảm bảo an toàn, tuyệt đối không thể để cho sư đoàn dũng sĩ, Thiết Huyết Sư và Thiết Kỵ Sư đi theo Lê Vĩnh Thiên quay về Lông Đô. Nếu không thì, có thể sẽ phát động ra một trận sóng to gió lớn.” Ngụy Nguyên Tùng nói.

“Bố biết phải làm thế nào rồi, bố lập tức kêu quốc vương Long Quốc gọi điện thoại cho Lê Vĩnh Thiên!” Ngụy Nghiêm nói xong, đã ngay lập tức đi tìm quốc vương Long Quốc.