Long Uy Chiến Thần

Chương 1226




Chuyển sang một nơi khác.

Lúc này Triệu Đình Vũ đã sử dụng khinh công và chạy đến gần động Chuột Bay.

động Chuột Bay nằm lọt thỏm ở ngay giữa những vách núi cheo leo của một ngọn núi cao, ngoài cửa hang có thể thấy được những đám cỏ dại mọc lên, phía dưới cửa hang chính là vực sâu thăm thẳm.

Ở trên bức tường đá của cửa hang có khắc ba ký tự lớn–động Chuột Bay!

Cả ba ký tự đã trông rất cũ kỹ, không biết đã được khắc từ thời đại nào rồi.

Lúc này đã là ban đêm nên chỉ có những tia sáng yếu ớt của sao trời và mặt trăng.

Những làn sương khói mịt mù dâng lên ở xung quanh động Chuột Bay giống như sẽ có yêu quái xuất hiện bất cứ lúc nào vậy, điều này mang lại một loại cảm giác kỳ lạ khó tả.



Triệu Đình Vũ đã cảm nhận được một bầu không khí u ám khủng khiếp từ xa.

Bởi vì động Chuột Bay nằm ở trong vách đá treo dốc đứng nên những người bình thường không thể đi đến động Chuột Bay. động Chuột Bay vẫn luôn là một nơi hẻo lánh ít người đặt chân đến.

Triệu Đình Vũ không thể không cảm thấy phục về địa điểm giao dịch mà những người của điện Thiên Cang đã chọn, cho dù bản thân anh ta có dẫn theo người đến, nếu như bọn họ không phải là cao thủ tuyệt đỉnh thì cũng rất kho để đi lên động Chuột Bay.

Triệu Đình Vũ là một cao thủ võ lâm, anh ta sử dụng khinh công và leo thẳng đến tận vách núi với thân thể nhẹ như chim yến của mình.

Không bao lâu sau, Triệu Đình Vũ đã đi đến cửa hang.

Từng làn sương mù bay ra từ trong cửa hang càng khiến cho người khác cảm thấy sợ hãi, điều này còn khiến cho một người thiếu chủ của Ma Đao Môn như Triệu Đình Vũ cũng cảm thấy hơi sởn tóc gáy.



Thế nhưng em gái của chính mình đã bị người của điện Thiên Cang bắt vào trong động Chuột Bay, cho dù động Chuột Bay này là là đầm rồng hang cọp thì anh ta cũng phải lao vào trong đó.

Triệu Đình Vũ nhấc cây đao quý tổ truyền của Dương Văn Đoàn lên và đi vào động Chuột Bay một cách cẩn thận dè dặt.

Bên trong hang động tối tăm, u ám, kỳ dị, nơi nào cũng toát lên một bầu không khí kỳ quái giống như đang đi vào địa ngục vậy.

Ở trên vách hang tràn đầy những con sóc bay, khi Triệu Đình Vũ đi vào đã làm ồn đến những con sóc bay ở trên vách hang khiến cho rất nhiều sóc bay hoảng loạn mà bay ra khắp mọi nơi.

Bởi vì có rất nhiều sóc bay ở trong động nên hang động này mới có tên là động Chuột Bay.

Lúc này cả người của Triệu Đình Vũ đã toát lên một luồng sát khí mạnh mẽ, ngay cả sóc bay cũng bị dọa sợ đến bay đi tứ tung và không dám lao về phía anh ta.



Sau khi Triệu Đình Vũ đi vào thêm một đoạn đường thì nhìn thấy một vài ánh lửa.

Những người của điện Thiên Cang đã châm lửa ở bên trong!

Nương theo ánh lửa, Triệu Đình Vũ nhìn thấy rất nhiều người áo đen giống như thây ma mà đứng yên không hề nhúc nhích ở hai bên động Chuột Bay.

Vẻ mặt của họ trắng bệch và không hề hồng hào, bọn họ không hề có biểu cảm nào và im lặng giống như đã chết, điều này khiến cho người khác không thể nhận ra rằng bọn họ là những người còn sống.

Triệu Đình Vũ nhìn thấy nhóm người này liền biết bọn họ chính là người của U Minh giáo!

Bởi vì những người của U Minh giáo đều nổi tiếng là những người âm u. Bọn họ giống như những người chết vào những lúc không động đậy vậy, vừa nhúc nhích một cái liền trở nên đáng sợ như những con ma quỷ.

Những người của U Minh giáo này cũng có tham gia vào cuộc tiêu diệt Ma Đao Môn nên Triệu Đình Vũ vừa liếc mắt nhìn liền nhận ra bọn họ chính là người của U Minh giáo.

Lần này, Ngụy Nguyên Tùng đã cử cao thủ của điện Thiên Cang đến thành Đà Lạt bắt lấy em gái của Triệu Đình Vũ, Triệu Vũ Ngọc, người của U Minh giáo cũng được điều đi.

Bởi vì lần này không phải đến ám sát Lê Vĩnh Thiên mà là bắt lấy Triệu Vũ Ngọc để ép Triệu Đình Vũ giao đao phổ ra nên Hồ Qúy Trai, giáo chủ của U Minh giáo, cũng không hề tự mình đến đây.

Hồ Qúy Trai phải ở trong Long Cung và khống chế quốc vương Long Quốc Quan Phi bằng thuật mê hoặc nên không thể rời khỏi một cách dễ dàng.

Hơn nữa Hồ Qúy Trai căn bản không cần phải tự mình bước ra để đối phó với Triệu Đình Vũ.

Vì vậy ông ta đã cử đệ tử lớn nhất của mình Trần Hiểu Sinh dẫn theo những đệ tử của U Minh giáo đến thành Đà Lạt bắt cóc Triệu Vũ Ngọc.

Chỉ cần đệ tử lớn nhất Trần Hiểu Sinh ra trận để đối phó với Triệu Đình Vũ đã là quá đủ rồi.

Những người đệ tử của U Minh giáo đứng yên không hề nhúc nhích ở hai bên hang động nhìn thấy một mình Triệu Đình Vũ cầm đao đi vào, bọn họ vẫn đứng yên như cũ và cũng không hề ngăn cản mà để cho anh ta đi vào gặp Trần Hiểu Sinh.

Bởi vì bọn họ đã sớm biết Triệu Đình Vũ sẽ đến đây, hơn nữa sẽ mang theo đao phổ để trao đổi với em gái của anh ta nên cần gì phải ngăn cản anh ta?

Nếu như Triệu Đình Vũ dám giở trò ở nơi này thì bọn họ sẽ khiến cho anh ta một đi không trở lại.

Anh ta có thể đi vào một cách dễ dàng, thế nhưng muốn ra ngoài một lần nữa thì còn khó hơn việc lên trời.

Bọn họ sẽ bao vây Triệu Đình Vũ và ngăn cản đường lui của anh ta.

Triệu Đình Vũ cũng không thèm để ý đến những người ở hai bên, anh cứ nhìn thẳng về phía trước và dứt khoát đi vào trong.

động Chuột Bay càng trở nên rộng hơn khi càng đi vào trong, những tảng măng đá và thạch nhũ với những hình dạng kỳ lạ giống như được khắc ra một cách điêu luyện sắc sảo ở khắp mọi nơi.

Bên trong hang động còn có rất nhiều hang nhỏ, Triệu Đình Vũ nhìn thấy có rất nhiều người của U Minh giáo đang ẩn nấp ở trong hang nhỏ kia.



Khi nhìn thấy có nhiều người của U Minh giáo đang núp trong bóng tối của động Chuột Bay đến như vậy thì anh ta liền biết rằng lần đi vào động Chuột Bay này của mình đã là chuyện chín phần chết một phần sống rồi.

Triệu Đình Vũ đi thẳng vào trong hang động chính.

Bởi vì ánh lửa phát ra từ hang động chính nên anh ta biết rằng kẻ cầm đầu vụ bắt cóc em gái mình chắc chắn ở trong hang động chính.

Sau khi Triệu Đình Vũ đi được một đoạn đường dài thì cuối cùng cũng nhìn thấy được đống lửa.

Nơi nhóm lửa là một nơi tương đối rộng rãi, xung quanh đều có những hang nhỏ và vài chục người của U Minh giáo đang đứng rải rác ở xung quanh hang động.

Một người đàn ông với đôi mắt trũng sâu và gầy gò như một bộ xương đang đứng ở giữa.

Người đàn ông gầy gò như một bộ xương này chính là đệ tử lớn nhất của  giáo chủ Hồ Qúy Trai của U Minh giáo – Trần Hiểu Sinh!

Trần Hiểu Sinh giống như một cái xác khô vậy, thậm chí một người vô cùng can đảm như Triệu Đình Vũ cũng cảm thấy lông tơ dựng đứng cả lên khi nhìn thấy Trần Hiểu Sinh.

Từ trước đến giờ anh ta chưa từng nhìn thấy một người trông đáng sợ đến như vậy!

Ở trong một hang động vô cùng âm u mà nhìn thấy một người đáng sợ đến như vậy sẽ khiến cho người khác như nhìn thấy một con yêu quái.

Một loại cảm giác ghê rợn đến tận xương tủy khiến cho Triệu Đình Vũ cảm thấy hơi sợ hãi.

Lúc này Triệu Đình Vũ cũng đã nhìn thấy em gái của mình Triệu Vũ Ngọc!

Lúc này hai tay của Triệu Vũ Ngọc bị trói lại bằng dây thừng và đứng ở bên cạnh Trần Hiểu Sinh với vẻ mặt vô cùng sợ hãi.

“Anh, sao anh lại đến đây?” Khi Triệu Vũ Ngọc nhìn thấy Triệu Đình Vũ đã đến đây liền cảm thấy cực kỳ lo lắng mà hỏi.

“Em à, em không cần phải sợ, anh đến cứu em đây.” Triệu Đình Vũ nói.

“Anh không được em đâu, anh mau đi đi!” Triệu Vũ Ngọc nói.

“Em là người thân duy nhất của anh, anh chắc chắn sẽ không thấy chết không cứu đâu!” Triệu Đình Vũ nói.

Lúc này, Trần Hiểu Sinh không hề muốn nghe Triệu Đình Vũ trò chuyện với Triệu Vũ Ngọc nữa liền mở miệng nói: “Triệu Vũ Ngọc, anh đã mang đao phổ của Càn Khôn Thất Đao đến chưa?”

Giọng nói của Trần Hiểu Sinh như có như không giống như đến từ cõi âm vậy.

“Không có.” Triệu Đình Vũ cũng không muốn phí lời liền dứt khoát mà nói ra ngay tại chỗ.

Dù sao sớm muộn gì cũng phải có cuộc chiến đẫm máu với những người này và anh ta cũng không có đao phổ giả của Càn Khôn Thất Đao để đánh lừa bọn họ, còn không bằng sảng khoái một chút và trực tiếp bắt đầu cuộc chiến.