Cục diện lớn mạnh, khí thế áp bức, khiến cho người ở xung quanh nhất thời không dám hít thở.
Vì chiếc xe Jeep được bảo vệ ở chính giữa, tầm nhìn của đám đông bị hạn hẹp nên không nhìn được người ngồi bên trong xe Jeep đó rốt cuộc là ai.
Xe riêng của Lê Uy Long vốn dĩ đã là chiếc xe chống đạn, nhưng vì để phòng bị kẻ địch sử dụng đạn xuyên giáp thế nên trước sau đều sử dụng xe bọc thép để bảo hộ.
Lê Uy Long vốn dĩ có thể lựa chọn ngồi trong xe bọc thép, nhưng anh cảm thấy bản thân dù sao cũng là Hổ Soái Vệ Quốc đứng đầu Đại Long, nếu ở trước lúc trận chiến chưa được bắt đầu mà đã giống như con rùa rụt cổ trốn trong xe bọc thép thì đúng là khiến cho binh sĩ mất hết tinh thần chiến đấu.
Vì vậy anh đã lựa chọn ngồi trong chiếc xe Jeep này.
Hơn nữa tối qua Thiên Thành đã báo cáo với anh rằng Chu Nhược Mai đã đoán ra được anh chính là Hổ Soái Vệ Quốc. Thế nên anh cũng không có dự định tiếp tục giấu giếm thân phận của mình nữa.
Anh đã quyết định sẽ tuyên bố thân phận của mình trước công chúng, vậy nên cũng chẳng sợ hãi người dân của Quốc Hòa biết được điều này.
Anh cũng đoán được rằng có lẽ Chu Nhược Mai cũng có mặt ở trong đám đông kia, anh cũng muốn Chu Nhược Mai tận mắt chứng kiến trận thế xuất hiện của mình.
Chỉ có để cho Chu Nhược Mai tận mắt chứng kiến phong thái của mình thì đợi tới lúc anh nói với cô rằng anh chính là Hổ Soái Vệ Quốc thì khi ấy cô mới tin đó là sự thật, sẽ không còn cho rằng bản thân đang bốc phét nữa.
Đủ loại nguyên do khiến Lê Uy Long quyết định ngồi trên chiếc xe Jeep đi đến Quốc Hòa giám sát.
Đám đông vì bị trái phải trước sau một hàng xe bọc thép chặn mất tầm nhìn nên không nhìn được người ngồi trong xe Jeep, bắt đầu bàn luận trở lại.
"Hóa ra người đang tiến vào bây giờ mới thật sự là nhân vật lớn đến Quốc Hòa giám sát!"
"Đúng đấy, lúc nãy chúng ta đều tưởng rằng Vũ Hải mới là tướng sĩ cấp cao đến Quốc Hòa giám sát, không ngờ đằng sau vẫn còn lợi hại hơn nữa.”
"Lúc nãy Vũ Hải xuất hiện chỉ có bốn chiếc xe bọc thép ở trái phải mà thôi, chứng tỏ không phải là tướng sĩ cấp cao đến Quốc Hòa làm giám sát lần này.”
"Đúng, bây giờ người đang tiến vào này trước sau phải trái tổng cộng có đến mười chiếc xe bọc thép áp sát, trận thế này mạnh mẽ hơn Vũ Hải nhiều, người này chắc chắn là nhân vật lớn trong truyền thuyết rồi.”
"Không sai, nhân vật lớn thật sự đều xuất hiện sau cùng mà!"
"Nhưng mà Vũ Hải đã là tướng sĩ cấp cao của Quốc Hòa rồi, lẽ nào còn có cấp bậc cao hơn với cấp bậc của Vũ Hải ư?”
"Nhân vật lớn này rốt cuộc là ai thế?”
"Bây giờ anh ta ngồi trong xe Jeep, xung quanh được xe bọc thép bao vây, nhìn cũng nhìn không ra, đúng là điên hết cả người!"
"Đừng cuống lên thế, mở to mắt ra nhìn, đừng có chớp mắt là sẽ nhìn thấy được thôi.”
Nghe đám đông bình luận, Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Hằng cũng cảm thấy tò mò không biết nhân vật xuất hiện ở đây là ai.
Trong lòng hai người đều hy vọng là Lê Uy Long, nhưng đều không dám nói ra miệng. Ngộ nhỡ không phải là Lê Uy Long thì chắc chắn sẽ lại bị đám đông cười nhạo một phen.
Vì đã có vết xe đổ lúc trước nên bọn họ không dám tùy tiện lên tiếng nữa, tránh bị họa vào thân.
Lúc này chiếc xe Jeep ngày càng gần hơn, đám đông đã có thể thông qua khoảng cách giữa xe bọc thép để nhìn thấy người ngồi trong xe Jeep rồi!
Chỉ nhìn thấy ở ghế sau của xe Jeep có một người đàn ông đang ngồi với nét mặt nghiêm nghị, cao lớn và uy vũ.
Người đàn ông này cũng mặc quân phục, khắp người lộ ra một khí thế bá đạo nhìn đời với nửa con mắt, so với Vũ Hải càng khiến cho người ta khiếp sợ.
Tới khi đám đông nhìn rõ tướng mạo của người đàn ông anh tuấn phi phàm này thì tất cả mọi người đều kinh ngạc!
Bởi vì người đàn ông này không phải là ai khác mà chính là con rể của nhà họ Chu hiện giờ, kẻ nhu nhược có tiếng tăm lừng lẫy Lê Uy Long!
Nhìn thấy cảnh này, Chu Nhược Mai, Nguyễn Tú Hằng, người nhà họ Chu và toàn bộ đám đông đang quan sát đều hết sức kinh hoàng.