Trương Minh Nguyệt lập tức bắn liên tục mấy phát về hướng của tên địch đang vác súng bazooka!
“Bằng bằng bằng…”
Một loạt tiếng súng nổ lên, não, ngực của tên đặc vụ địch đang vác súng bazooka đều bị trúng đạn.
Tên đặc vụ của địch liền ngã về sau, đồng thời thu ngón tay vào, bóp trúng cò súng.
Viên đạn rít vọt ra, bắn trúng trần nhà căn nhà của cô ta đang ở, đã trực tiếp bắn xuyên qua trần nhà.
“Rầm!” Lúc viên đạn bắn trúng trần nhà căn thứ hai, đã phát sinh vụ nổ.
Uy lực sức nổ vô cùng lớn, vụ nổ làm vỡ kính miễn và bức tường của cả tòa nhà.
Những đặc vụ ẩn nấp xung quanh cũng bị văng ra ngoài, từ trên cao văng xuống đất.
Hà Ngọc Vinh vừa dẫn đội đặc nhiệm Phượng Hoàng đến tòa nhà gần đó, đột nhiên thấy trên lầu xảy ra vụ nổ, có không ít người từ trên cao rơi xuống, liền vội vàng lần lượt tránh ra.
Năng lực phản ứng của đội đặc nhiệm Phượng Hoàng đều vô cùng nhanh nhẹn, nếu không, sẽ có rất nhiều đội viên bị những người ở trên rơi trúng.
Lúc này quốc vương Long quốc và Quan Hồng đang chạy ra khỏi phòng, nghe thấy tòa nhà đối diện dột nhiên xảy ra vụ nổ đều quay lại nhìn.
Thông qua kính cửa sổ, bọn họ đều thấy tòa nhà đối diện có không ít người bị văng ra, lần lượt rơi xuống đất.
“Tại sao tòa nhà đối diện lại đột nhiên phát nổ chứ?” Quốc vương Long quốc hỏi.
“Quốc vương Long quốc, đừng quan tâm nhiều như vậy, chúng ta nhanh chóng rời khỏi căn phòng này trước đi rồi nói!” Quan Hồng nói.
“Được!” Quốc vương Long quốc cũng cảm thấy ngay lúc này không nên hiếu kì như vậy, thoát khỏi nguy hiểm trước rồi nói. Đợi sau khi thoát khỏi nguy hiểm, rồi hỏi sau cũng được.
Thế là, quốc vương Long quốc với Quan Hồng và cả hộ vệ đều nhanh chóng chạy ra khỏi phòng.
Sau khi chạy ra khỏi phòng, Quan Hồng tiếp tục dẫn quốc vương Long quốc chạy ở hành lang.
Các vị quan chức cũng cùng nhau chạy ra khỏi nơi nguy hiểm này.
Sức nổ của đạn bazooka, không thể nổ hết cả tòa nhà được.
Sau khi đợi đồ vật rơi hết Hà Ngọc Vinh và đội đặc nhiệm Phượng Hoàng lập tức xông vào tòa nhà này.
Lúc này đặc vụ của địch ở tòa nhà đối diện đã bị thương hơn một nửa, bọn họ đều thấy Hà Ngọc Vinh dẫn đội đặc nhiệm Phượng Hoàng vào tòa nhà mình đang đứng, tất cả đều bắt đầu sợ.
Hành động của bọn họ đã thất bại, nhưng dưới lầu toàn là người của đội đặc nhiệm Phượng Hoàng, bọn họ đều biết bọn họ không còn đường để thoát nữa.
Bọn họ không muốn ngồi chờ chết, nên đã ra canh các cửa thoát hiểm và cầu thang, chuẩn bị quyết sống chết với đội đặc nhiệm Phượng Hoàng.
Những hộ vệ khác phụ trách bảo vệ quốc vương Long quốc của khách sạn Thiên Long đều không có theo Hà Ngọc Vinh và đội đặc nhiệm Phượng Hoàng xông qua đó, mà lại đứng ở đó tiếp tục bảo vệ khách sạn Thiên Long.
Bởi vì bây giờ rốt cuộc bên địch có bao nhiêu người, bọn họ cũng không rõ. Nếu như đều xông lên tòa nhà đó, lỡ như địch nhân cơ hội lẻn vào, tấn công khách sạn Thiên Long, vậy thì không tốt.
Bảo vệ quốc vương Long quốc mới là nhiệm vụ quan trọng!
Vả lại, bọn họ cũng biết sức chiến đấu của đội đặc nhiệm Phượng Hoàng, do bọn họ ra tay, đối phó những đặc vụ kia, là đã dư sức rồi.
Hà Ngọc Vinh dẫn đội đặc nhiệm Phượng Hoàng cẩn thận từ cầu thang tấn công lên trên.
Đặc vụ trên lầu ngoan cố chống lại, đều đã bị đội đặc nhiệm Phượng Hoàng bắn chết.
Trương Minh Nguyệt trên sân thượng khách sạn Thiên Long thấy được Hà Ngọc Vinh dẫn đội đặc nhiệm Phượng Hoàng bao vây đặc vụ bên tòa nhà kia, thì cô ta đã biết những đặc vụ kia sắp tiêu đời rồi.
Đến thời điểm bây giờ, cô ta vẫn chưa biết quốc vương Long quốc còn sống hay đã chết, liền lập tức xuống lầu, chạy đến tầng hai mươi sáu, xem thử tình hình của quốc vương Long quốc.