Nhưng, cho dù Lê Tịnh Vi cầu xin như thế nào, hai tên đàn em của Đỗ Lượng cũng không ngừng đánh đập.
Lê Tịnh Vi chỉ đành bò đến dưới chân Đỗ Lượng, quỳ ở trước mặt anh ta, cầu xin nói: “Cậu chủ, cầu xin anh tha cho mẹ tôi đi!”
Đỗ Lượng cúi mắt đánh giá Lê Tịnh Vi đang quỳ trước mặt mình, nhìn thấy bộ dáng cô ấy vô cùng thanh thuần đáng yêu, đồng phục học sinh bị nước mưa làm cho ướt sũng dính chặt vào cơ thể của cô ấy, phác hoạ tuổi trẻ mơn mởn vô cùng tinh tế.
Mái tóc đẹp ướt sũng dính trên khuôn mặt tròn xinh đẹp trắng nõn, giống như đoá hoa sen mới nở, vô cùng mê người.
Trên lông mi cong dài đọng một giọt nước, cái mũi nhỏ thẳng tắp, đặc biệt là đôi môi anh đào nhỏ nhắn...
Bởi vì Lê Tịnh Vi quỳ ở trước mặt anh ta, tư thế này khiến anh ta nhất thời sản sinh ra một loại ý nghĩ vô cùng tà ác...
“Tôi có thể buông tha cho mẹ cô, nhưng cô phải đồng ý một chuyện với tôi.” Đỗ Lượng nói.
“Chỉ cần anh chịu tha cho mẹ tôi, chuyện gì tôi cũng đều có thể đồng ý với anh!” Lê Tịnh Vi vì cứu mẹ mình, không chút suy nghĩ trực tiếp liền đồng ý.
Lê Tuyết Tương từng nói với cô ấy, bà ấy không phải là mẹ ruột của cô ấy.
Mười tám năm trước, cô ấy chỉ là một đứa trẻ bị cha mẹ bỏ rơi ở ven đường, Lê Tuyết Tương đi ngang qua, có lòng tốt nhận cô ấy về nuôi.
Lê Tuyết Tương cũng không biết cha mẹ đẻ của đứa bé này là ai, nên để cô ấy theo họ Lê của mình, đặt tên là Lê Tịnh Vi.
Cuộc sống của Lê Tuyết Tương vốn dĩ đã rất khổ cực, lại coi Lê Tịnh Vi như đứa con mình sinh ra, ngậm đắng nuốt cay nuôi dưỡng cô ấy khôn lớn, hơn nữa còn bán đồ ăn để cho cô đi học.
Lê Tịnh Vi cũng vô cùng ngoan ngoãn hiểu chuyện, hiểu được cảm kích ân huệ, hai mẹ con nương tựa lẫn nhau mà sống.
Hiện tại nhìn thấy mẹ mình bị người ta đánh, cô ấy đương nhiên phải cứu.
Cho dù Đỗ Lượng đề ra bất cứ điều kiện gì, cô ấy đều sẽ không chút do dự đồng ý!
“Được, vậy cô dùng miệng hút giúp tôi.” Đỗ Lượng mượn cơn say của rượu, đề ra một yêu cầu vô cùng biến thái.
“Hút cái gì?” Lê Tịnh Vi chỉ là một học sinh trung học chuyên tâm học hành, căn bản không biết lời nói của Đỗ Lượng là có ý gì.
“Phim hành động tình yêu, cô chưa từng xem qua sao? Giúp tôi hút ở đây!” Đỗ Lượng chỉ đũng quần của mình, vẻ mặt hung ác nói.
Lê Tịnh Vi nghe vậy, nhất thời bị doạ đến khuôn mặt trắng bệch!
Mặc dù cô ấy là một học sinh trung học thanh thuần, nhưng tuổi tác cũng không còn nhỏ nữa rồi. Có một vài chuyện, không cần nhìn thấy cũng có thể tưởng tượng!
Cô ấy nằm mơ cũng không ngờ đến, Đỗ Lượng vậy mà sẽ đề ra yêu cầu biến thái như vậy!
“Không...không...tôi không làm...” Lê Tịnh Vi nơm nớp lo sợ nói.
“Nếu như cô không nghe lời, mẹ cô sẽ bị đánh chết tươi. Nếu như cô là theo lời tôi nói, tôi sẽ lập tức bảo bọn họ dừng tay.” Đỗ Lượng cười xấu xa nói.
Lúc này trời mưa như trút nước, mà nơi này lại nằm ở vùng hẻo lánh, trên đường đều đã không còn xe cộ qua lại, càng đừng nói người đi bộ.
Anh ta mượn cơn say rượu, liền muốn chơi một trò chơi vô cùng kích thích với cô gái thanh thuần dễ thương đang quỳ trước mặt mình này một chút.
“Không được...cái này tôi không thể đồng ý với anh...anh đổi một điều kiện khác đi.” Lê Tịnh Vi quẫn bách nói.
“Tôi chỉ muốn chơi trò này với cô, những thứ khác đều không muốn. Chỉ cần cô giúp tôi hút ra, cô liền có thể cứu mẹ cô một mạng, hơn nữa hơn một tỷ tiền sửa xe cũng không cần phải bồi thường nữa. Hút một chút, chính là hơn một tỷ đó, còn do dự cái gì?” Đỗ Lượng nói.
“Anh quá không biết xấu hổ rồi! Tôi có chết cũng sẽ không làm loại chuyện dơ bẩn này cho anh đâu!” Lê Tịnh Vi nghiến răng nghiến lợi nói.
“Lẽ nào cô trơ mắt nhìn mẹ cô bị đánh chết tươi mà thấy chết không cứu? Hút một chút, không những có thể cứu mẹ cô một mạng, hơn nữa còn giảm bớt hơn một tỷ tiền bồi thường, cớ sao mà không làm chứ?” Đỗ Lượng nói.
Lê Tịnh Vi nhìn thấy mẹ mình bị đánh thảm như vậy, cô ấy đương nhiên rất muốn cứu bà ấy, nhưng muốn cô ấy làm loại chuyện dơ bẩn đó, hơn nữa là làm ngay trước mặt mẹ mình, cô ấy thật sự không cách nào có thể làm được.
Nghe thấy đằng sau truyền đến tiếng kêu thảm thiết của mẹ, trong lòng cô ấy cực kì lo lắng.
“Tịnh Vi, con mau chạy đi, không cần lo cho mẹ!” Lê Tuyết Tương mặc dù đang bị người đánh, nhưng cũng nghe thấy yêu cầu biến thái của Đỗ Lượng đề ra với Lê Tịnh Vi.
Bà ấy đương nhiên sẽ không hi vọng con gái của mình dùng cách sỉ nhục nhất này cứu mình.
Cho dù bản thân bị đánh chết, bà ấy cũng không muốn con gái của mình chịu đựng một chút ô uế!
Bà ấy đã nhìn ra Đỗ Lượng đã lộ ra thú tính, Lê Tịnh Vi quỳ ở trước mặt anh ta, sớm muộn gì cũng sẽ có nguy hiểm. Đợi lúc Đỗ Lượng đại phát thú tính, muốn trốn cũng trốn không thoát nữa rồi.
Cho nên, bà ấy hiện tại liền hét Lê Tịnh Vi nhanh chóng chạy!
Mà Lê Tịnh Vi mặc dù nghe thấy tiếng kêu của Lê Tuyết Tương, nhưng cô ấy lại sao có thể vứt bỏ mẹ mình không lo, một mình chạy trốn được chứ?
“Cầu xin anh tha cho mẹ tôi đi! Ngoại trừ điều kiện này, bất cứ điều kiện khác tôi đều đồng ý với anh!” Lê Tịnh Vi vẫn cầu xin như cũ.
“Tôi đã nói rồi, tôi chỉ muốn chơi trò này! Hút một chút có gì khó sao? Hút một chút lại sẽ thiếu mất một miếng thịt của cô sao. Nếu như cô cảm thấy buồn nôn, trở về súc miệng một chút là được rồi.” Đỗ Lượng nói.
“Tôi không làm! Tôi thật sự không thể làm như vậy!” Lê Tịnh Vi kiên quyết từ chối.
“Vi Vi, con mau chóng chạy đi! Không cần cầu xin cậu ta, không cần phí lời với cậu ta nữa, nhanh chóng chạy đi!” Lê Tuyết Tương đứt hơi khản tiếng hét to.
Hai tên đàn em của Đỗ Lượng vẫn đang không ngừng dùng chân dẫm lên lưng của bà ấy, bà ấy muốn bò cũng không thể bò dậy.
Đỗ Lượng nghe thấy Lê Tuyết Tương kêu gào, cũng sợ Lê Tịnh Vi thật sự chạy, lập tức dùng hai tay nắm chặt đầu của cô ấy, dán mặt của cô ấy lên trên người mình…
“Đừng! Mau thả tôi ra!” Lê Tịnh Vi cực kì hoảng sợ, liều mạng thoát ra, không muốn để mặt mình dán vào.
Mà Đỗ Lượng vẫn luôn nắm chặt gáy cô ấy, không để cô ấy tránh thoát, không ngừng dùng lực kéo đầu cô ấy về phía trước...
“A!” Lê Tuyết Tương bò trên mặt đất nhìn thấy con gái bị người ta lăng nhục như vậy, trong lòng nhất thời tức giận vô cùng, hét lên giận dữ một tiếng, cơ thể trong nháy mắt bộc phát ra một cỗ lực lượng kinh người, đột nhiên từ trên mặt đất nổi lên, trực tiếp thoát ra khỏi hai tên đàn em vây đánh, giống như một con hổ cái, xông về phía Đỗ Lượng!
Đàn bà vốn yếu đuối, làm mẹ lại mạnh mẽ!