Những ngày tháng sau đó đều là những ngày bình yên đến lạ. Mọi người đều trở lại cuộc sống bình yên với những công việc của mình. Thời gian thấm thoát trôi qua, chẳng mấy chốc hôm nay đã đến ngày lễ tổng kết năm học rồi. Hết năm nay, Tiểu Ái và Dương Thuần Vũ chính thức bước lên lớp 12, bước sang độ tuổi 18. Hôm nay là lễ tổng kết, cả sân trường được trang hoàng vô cùng sang trọng và lộng lẫy. Sáng nay Dương Thuần Vũ qua đón Tiểu Ái, lúc này cô và cậu tay trong tay đi thẳng vào trường học. Đang đi đến nửa đường thấy Cẩn Duệ Dung trong bộ váy dài lộng lẫy, đầu đeo vòng hoa trang điểm rất tinh tế. Thật sự như một thiên thần, Tiểu Ái khẽ gọi:
“Thím!”
Cẩn Duệ Dung như nghe được liền quay mặt hướng về chỗ Tiểu Ái rồi cười tươi bước tới. Haizzz, nhan sắc này càng ngày càng không thể đùa được. Tiểu Ái thật sự lo sợ khéo khi nào cưới Cẩn Duệ Dung về chú hai của cô lại "bỏ bê triều chính, đắm chìm trong hồng nhan không nữa." Cẩn Duệ Dung bước tới khẽ đánh vào vai của Tiểu Ái ra vẻ trách móc:
“Đang ở trường mà em nói cái gì đấy?”
“Trước sau gì thì chị chả là thím em. Gọi cho quen mồm. Mà hôm nay chú hai định làm gì không ta?”
“Làm gì á? Hừ, định làm gì thì xác định em không còn thím!”
Nghe Cẩn Duệ Dung nói vậy mà Tiểu Ái phải bật cười ha hả. Trời ạ, sao cô cảm thấy chú hai đáng thương quá vậy. 36 tuổi rồi, mà còn phải đợi vợ trưởng thành mới được cưới. Không lẽ chú hai phải đến 40 tuổi mới được lấy vợ? Nghĩ thôi đã thấy hài hước, Cẩn Duệ Dung sao không nhận ra suy nghĩ của Tiểu Ái chứ? Nhưng cô bây giờ mới 19 tuổi được không hả? Ít nhất 20 tuổi mới nên lấy chứ. Đang không biết giải thích, đối đáp lại với Tiểu Ái như thế nào thì Dương Thuần Vũ lên tiếng giải vây.
“Thôi, đến giờ tập trung rồi mau vào thôi.”
Cẩn Duệ Dung chớp lấy thời cơ mà nhanh miệng nói lời tạm biệt rồi chạy mất. Tiểu Ái không thèm rời đi, chỉ chống nạnh mà đứng nhìn Dương Thuần Vũ một hồi rồi giận dỗi nói:
“Hừ, anh thương người cũ đúng không? Sao bây giờ thấy chị ấy xinh rồi nên thấy tiếc phải không?”
Dương Thuần Vũ bị bộ dạng của Tiểu Ái chọc cười. Cô gái này biết ghen rồi cơ đấy à? Bộ dạng ghen đáng yêu này của cô thật sự rất làm người ta vui vẻ nha. Dương Thuần Vũ không nhịn được mà ôm cô vào lòng rồi hôn cô một cái:
“Em ghen rồi? Mà em làm rõ được không bây giờ chị ấy là thím em cũng là thím anh đấy. Anh không muốn bị chú hai em xử tử và cũng không hứng thú với chuyện loạn luân. Ok?”
“Hừ, biết điều vậy là tốt!”
Sau khi giải quyết xong "bình dấm chua" Tiểu Ái, thì hai người mới bước vào trong hội trường. Thật sự cả buổi lễ, không biết Tiểu Ái phải cười ngặt nghẽo bao nhiêu lần. Cứ Cẩn Duệ Dung lên nhận giải xuât sắc gì đó là David lên trao, không khí mờ ám đến ai cũng có thể nhận ra. Có vẻ David muốn làm việc trọng đại ở đây lắm rồi nhưng cứ bị ánh mắt của Cẩn Duệ Dung cảnh cáo nên anh lại không dám. Mỗi lần nhìn cái bộ dạng chật vật của chú hai là Tiểu Ái lại phải bật cười không ngừng nghỉ. Chú hai của cô đáng thương quá mà, không sợ trời chả sợ đất chỉ sợ vợ!
Buổi lễ nhanh chóng kết thúc, Dương Thuần Vũ bị Tiểu Ái luồn lách qua hậu trường. Vừa thấy David, Tiểu Ái đã nhanh chóng chạy tới mà cà khịa:
“Chú hai, chú không phải buồn quá đâu. Cháu thấy con số 40 vẫn đẹp chán đó ạ!”
“Cháu cảm thấy mình đủ lớn rồi?”
David không biến đổi sắc mặt mà nhàn nhạt đáp lại. Câu này của anh ý muốn cảnh cáo Tiểu Ái là cô đã đủ lớn để chống lại anh rồi? Tiểu Ái có ngu mới không thấy được hàn khí trong lời nói của David, cô khẽ nuốt nước bọt rồi xuề xòa lên tiếng "chữa cháy":
“Năm sau là được mà. Tuổi của chú thím đều đẹp, thích hợp với việc kết hôn!”
David nghe Tiểu Ái nói vậy hừ lạnh một cái rồi đi ra phía Cẩn Duệ Dung. Có ai hiểu được ca.r giác người yêu mình xinh, ngon mà không thể làm gì được vì cô ấy còn quá nhỏ không? Hàng ngày cứ như mỡ treo miệng mèo nhưng chủ không cho ăn. Trời đất, liệu có lẽ đến năm anh 40 tuổi mới lấy được vợ là thật đó chứ?
\*\*\*
Sau lễ tổng kết, là mọi người được nghỉ hè. Hè năm nay mấy nhà tổ chức đi chơi chung với nhau. Năm nay phải đi chơi đã để năm sau Tiểu Ái và Dương Thuần Vũ thi đại học rồi nên không có thời gian. Nhưng muốn đi chơi được vẫn phải đợi Cẩn Duệ Dung thi đại học và Hoắc Tử Trạch, Bạch Lộ Lộ thi tốt nghiệp rồi lên cấp 3. Haizzz, may nhà toàn chứa học bá nên về mấy cái phần thi này không lo lắm. Sau kì thi trọng đại mọi người đều được hưởng kì nghỉ hè trọn vẹn. Năm nay mọi người quyết định đi đến đất nước Thụy Sĩ. Đầu tiên nơi dừng chân đầu tiên của mọi người trên đất nước đẹp đẽ và yên bình này chính là thành phố Zurich. Thụy Sĩ nổi tiếng sở hữu nhiều khu phố cổ đẹp và độc đáo nhất Châu Âu. Vì thế mà thành phố Zurich có rất nhiều tòa nhà cổ kính thu hút rất nhiều khách du lịch. Đến đây, Tiểu Ái cùng mọi người đều được khám phá khu phố cổ Alstadt đẹp như trong tranh, thăm quan Fraumunster có cửa sổ kính màu hay bảo tàng quốc gia với những hiện vật độc đáo. Vẻ đẹp yên bình, cổ kính cùng bề dày văn hóa của thành phố cổ kính. Thành phố này đẹp đên nỗi mà Tiểu Ái và Bạch Lộ Lộ đi qua chỗ nào liền bắt Dương Vũ Thuần và Hoắc Tử Trạch chụp ảnh check in các thứ. Không biết trong máy hai cô nàng đã chứa bao nhiêu tâm ảnh rồi. Địa điểm tiếp đến mà đoàn người nhà Tiểu Ái đến đó chính là Geneva. Thành phố Geneva được biết đến là thành phố yên bình nhất trên thế giới và nơi đây được ví như thánh địa du lịch của Thụy Sĩ. Bởi khí hậu của thành phố luôn ôn hòa quanh năm và phong cảnh tuyệt đẹp. Đến Geneva, mọi người đều được tận mắt nhìn thấy đài phụn nước lớn và nổi tiếng nhất thế giới năm bên hồ Geneva trong xanh. Xung quanh hồ là các hình ảnh đặc trưng của Thụy Sĩ như thành phố về đêm, ngọn núi tuyết, ngôi làng rượu vang, lâu đài, nhà thờ. Đi vòng vòng tham quan đủ các địa điểm, ai ai cũng đều thấm mệt và đói. Bước chân vào một nhà hàng sang trọng, gọi ra những món đặc sản nơi đây để thưởng thức. Món ăn được bầy biện ra đông đủ, sống ảo một hồi mọi người bắt đầu đánh choén. Cẩn Duệ Dung nhanh tay gắp ngay miếng bánh truyền thống Bűndnernusstorte. Vừa ăn một miếng mà mắt của Cẩn Duệ Dung đã sáng rực, đầy phấn khích làm mọi người không nhịn được mà ăn thử một miếng . Ai ai cũng phải gật đầu cảm thán. Quả ngon thật! Cẩn Duệ Dung là người chọn món nên khi nhìn thấy mọi người vui vẻ ăn vừa miệng cảm thấy rất vui, liền lên tiêbfs nói về chút hiểu biết của mình :
“Món Bűndnernusstorte này hay được gọi là engadinernusstorte là một loại bánh ngọt rất nổi tiếng ở Thụy Sĩ đó ạ. Món bánh này chứa khá nhiều nguyên liệu với công thức bao gồm bột mì, trứng, đường, bơ, caramel, muối, kem và một số loại hạt nhỏ thường là hạt óc chó. Món bánh này được xem là món tráng miệng của người dân địa phương. Bánh thường được dùng kèm với một tách cà phê hay tách trà để có thể cảm nhận được đầy đủ hương vị thơm ngon của bánh. Bao giờ em về phải làm cho mọi người mới được. Ngon quá đi mất!”
Mọi người chăm chú nghe Cẩn Duệ Dung nói rồi hoảng sợ khi nghe cô sẽ làm món bánh này. Hoắc Tử Trạch không nể nang gì liền lên tiếng bác bỏ:
“Thôi thím, nếu muốn ăn cho đầu bếp về làm kà được !”
Mọi người dù đồng tính lắm nhưng nhìn thấy mặt của Cần Duệ Dung hơi cụ xuống thân thì liền tức giận quay ra lườm Hoắc Tử Trạch. David tặng cho cậu ánh mắt sắc lạnh cảnh cáo rồi lại bón bánh cho Cẩn Duệ Dung yêu thương nói:
“Không sao. Em làm anh ăn!”
Cẩn Duệ Dung cười ngọt ngào hôn David một cái. Mọi người xung quanh đều đen mặt lại, rồi ngậm ngùi mà cúi xuống ăn. Hai người tiết chế một chút là chết à?! Món tiếp theo cũng như là một trong những đặc sản của Thụy Sĩ đó chính là món thịt bê nấu ZURCHERGESCHNETZELTES. Món thịt bê nấu này có tên gọi khá phức tạp nhưng ngược lại cách chế biến nó lại khá đơn giản. Thịt bê hay gan bê được nấu cùng với nấm, rượu vang, hành tây và kem. Ăn món thịt bê nấu này được ăn cùng với bánh rosti, cơm hoặc mì mọi người thưởng thức ai cũng phải khen ngon. Sau khi ăn uống no nê lấy lại sức rồi mọi người lại ra xe để đi tiếp.
“Đi đến một trang rượu đi. Thụy Sỹ cũng nổi tiếng là có những chai rượu vang rất ngon!”
Bạch Kỳ Thiên đề cử vậy là địa điểm tiếp theo di chuyển đên là một trang rượu. Thụy Sĩ cũng là đất nước nổi tiếng về rượu vang bởi tại đây trồng được nhiều loại nho với các điều kiện tự nhiên thích hợp. Mọi người di chuyển đến trang rượu thương hiệu nổi tiếng tinh chế ra rượu vang là rượu Pinot Noir. Rượu Pinot Noir được chế biến từ trái nho đen mọng hay loại rượu vang trắng làm từ nho trắng có nguồn gốc từ vùng đất trồng nho Lavaux nổi tiếng. Uống vào hoàn toàn cảm nhận được độ ngọt của nho Lavaux.
Sau những tháng ngày tham quan du lịch tại đất nước Thụy Sĩ nổi tiếng, cuối cùng đã đến ngày phải đi về. Ngồi trên máy bay tư nhân, ngắm nhìn những đám mây bông xốp vụt qua trước mắt David cưng chiều vuốt tóc Cẩn Duệ Dung hỏi:
“Đi chơi em thấy vui không?”
“Vui, nhưng em muốn đến Na Uy một chuyến quá.”
“Được năm sau tuần trăng mật sẽ đi Na Uy theo ý em!”
“Yêu anh nhất, ơ khoan....Năm sau? Tuần trăng mật? Ai chịu cưới anh đâu?”
Cẩn Duệ Dung nhận ra lời nói sai sai liền giãy nảy cãi lại David. David thâm ý bật lên những âm thanh cười trầm thấp. Anh đưa tay nâng mặt Cẩn Duệ Dung lên, đôi mắt phượng híp lại nhìn cô rồi bá đạo nói:
“Em không chịu cưới? Anh bức hôn em đấy, em có giỏi thì chạy đi. Duệ Dung, đời này của em có chạy bằng trời cũng không thoát khỏi anh. Ngoan, năm sau em 20 rồi, tầm ấy kết hôn là đẹp rồi. Anh đợi em quá nhiều rồi, không thể chờ thêm một khắc nào nữa đâu.”
“...” Cẩn Duệ Dung hạn hán lời. Rõ ràng là đang bị bức hôn phải đứng lên đấu tranh nhưng tại sao cơ thể lẫn trái tim của cô cứ mềm nhũn ra vậy nhỉ? Cô cảm giác mình rất thích cảm giác này, chẳng lẽ cô bị bệnh máu M\(thích bị ngược đãi\). Thôi kệ, cưới thì cưới. Sợ gì.