Loser

Chương 31




"Trận đấu chung kết mùa hè giành cho AZG và LR, đồng thời đội giành chiến thắng sẽ đại diện số một cho LPL đến với chung kết thế giới..."

"Tiến vào giai đoạn ban/pick, AZG đã cấm Riven. Khi đối đầu với ba Tuế, vân nên tôn trọng một chút."

"Rõ ràng đây là phiên bản rừng carry, tại sao AZG vẫn nhắm vào đường trên như? Có thể thấy Tiểu Bơ rất vui khi giành được Graves."

"Bloom cũng lấy được tướng tủ Oriana của mình."

"Cảm giác như AZG bị mắc bẫy, đội hình của họ không bằng LR, để xem lượt chọn cuối cùng ba Tuế sẽ chọn tướng gì nào...Bậc thầy vũ khí Jax?"

"Jax ở phiên bản này xuất hiện không quá nhiều, nhưng mọi người đều biết, tướng mạnh hay không còn phải xem người chơi, Jax của ba Tuế vẫn còn ổn, đến Riven yếu thế mà vẫn chơi được thì có gì không ổn?"

"Riven nói cậu đang xem thương tôi? Tôi có gì không bằng Jax?"

"Không có, không có."

Trước khi thi đấu, AZG cũng thấy được khả năng đánh giao tranh của LR đã tiến bộ, đoán chừng rất khó lấy ưu thế ở đó, thay đổi chiến thuật hướng lên đường trên, có ý đồ đánh gãy người mạnh nhất của địch.

Năm phút ba mươi giây, rừng AZG Adobe và hỗ trợ Tiểu Trạch đi lên đường trên, phối hợp với Lục Viễn để bắt người, ép Jax phải tốc biến."

Máu của Tuế Hàn sắp chạm đấy, không thể không bỏ một đợt lính để về nhà bổ sung máu.

Về sau, AZG lại lên đường trên hai lần, Tuế Hàn đã chuẩn bị trước, không để bọn họ chiếm được ưu thế, nhưng bản thân phải chịu mất rất nhiều lính.

Ngược lại ở đường dưới của LR đang tăng tiến rất tốt, tranh thủ lúc đối phương kéo người lên bắt Tuế Hàn liền ăn rồng, lấy được thêm giáp trụ, tạm thời dẫn tiền trước.

"AZG kéo người lên đường trên, đè Jax đến là thảm, sắp mất trụ rồi...đường giữa và rừng của AZG lại kéo lên lần nữa! Nhưng vẫn không bắt được, máu của Jax rất thấp, liền phải biến về."

"Jax biến về trong trụ, AZG không dám băng trụ, nếu lao vào rất dễ dính phản công. Aiya, đám lưu manh này không đi đi, còn đứng nhá biểu tưởng nữa, cố ý đánh tâm lý ba Tuế à."

<Đường dưới chỉ có một mình Hàn Băng.>

<Người anh em lầu trên quên rồi à, lúc nãy lên bắt người, Hàn Băng còn hỗ trợ thêm Đại băng tiễn nữa đấy.>

<Hahaha, hay thật, thành viên AZG đúng là ác.>

<Đau lòng ba tôi.>

Bình luận viên và người xem đồng tình thay Tuế Hàn, vẻ mặt tuyển thủ tóc bạch kim vẫn rất bình tĩnh, nhiều lần bị ép biến về, vẫn còn khẽ cười.

Đối diện kéo người lên đường trên, kéo kinh nghiệm và kinh tế của anh xuống, nhưng vẫn không chiếm được quá nhiều ưu thế, Tuế Hàn chịu khổ nhưng đồng đội lại hưởng lợi. Để thu hẹp khoảnh cách về cấp độ và trang bị, chỉ có thể mua lưỡi hái linh hôn, để cố gắng thu hẹp chênh lệch.

Ván đấu tiến vào giai đoạn giữa, KDA của Tuế Hàn rất thảm, 0/3/1, nhưng lưỡi hái linh hồn chỉ còn mười số, trang bị cơ bản cũng dần hình thành.

Ba người AZG lại kéo lên đường trên, Jax bật E dưới trụ, Tần Phong Ezreal ở đường dưới hỗ trọ bằng chiêu cuối, lấy một phần ba máu đường giữa LeBlanc của địch.

Tuế Hàn lập tức tốc biến đến trước mặt LeBlanc, phản đòn làm choáng cả ba người.

Gõ hai gậy chết LeBlanc, Tuế Hàn sử dụng Q nhảy vào mắt ở bụi cỏ trên sông, tiếp tục đi xuống đường giữa, Aatrox của Lục Viên và rừng Lilia đang đuổi theo sau.

Dựa vào kỹ năng né được hai chiêu của địch, Tuế Hàn quay lại phản công đánh Lilia hấp hối.

Graves của Lâm Ngữ Điệt đi vòng qua đằng sau, trực tiếp hạ gục được Lilia.

Aatrox đuổi theo Jax chỉ còn ít máu, chỉ vài đòn đánh tay nội tại nữa là chết, may mà Oriana từ đường giữa lên kịp, tạo giáp cho Jax, chặn bớt sát thương, thành công lấy được mạng của Aatrox.

"Đợt gank này của AZG thảm hại rồi, lên gank Jax chết ba mạng."

"Quan trọng là Jax không chết, còn lấy được một mạng có thêm năm trăm tiền thưởng trên đầu, và hai điểm hỗ trợ."

Đợt phản gank kéo được kinh tế của Tuế Hàn lên, sau khi dọn xong đợt lính đường trên, biên về nhà có ngay đồ lớn.

Vừa lúc rồng xuất hiện, có lẽ AZG biết đánh Jax không có hiệu quả, liền ép giao tranh tại hang Baron. Những thành viên khác ở LR đứng nhấp nhả ở hang Baron, không chủ động đi lên.

Tuế Hàn dịch chuyển vào mắt trong bụi cỏ ở hang rồng, lạnh nhạt nói trong mic: "Đào Mạc, cậu lên mở đi."

"Được." Trong khoảng thời gian này, đồng đội đã phối hợp được với dẫn dắt của Tuế Hàn, anh nói không nhiều lắm, nhưng luôn quyết định ở thời khắc quan trọng.

Trong trò chơi, hỗ trợ Thresh móc trúng đường giữa LeBlanc của địch, kích hoạt lần nữa lướt về phía địch, đồng thời ném lồng đèn về phía sau.

Jax nhặt lồng đèn cùng với hắn lao vào đội địch.

Oriana tạo giáp cho Jax, dùng chiêu cuối xoáy trúng ba người, tạo thành sát thương rất lớn, hạ gục được LeBlanc.

Đứng ngoài hang Baron, Graves và Ezreal bắn đồng thơi hai chiêu cuối, hạ gục thêm hai người nữa, đồng thới kéo Aatrox và hỗ trợ Bard chỉ còn nữa cây máu.

Thấy không đánh lại được nữa, Aatrox và Bard quay người bỏ chạy.

Tuế Hàn nói: "Các cậu đánh Baron, tôi đuổi theo."

Lúc nãy trong giao tranh, anh đã chịu hơn nửa sát thương của địch, máu không còn nhiều lắm. Kẻ địch thấy chỉ có mình anh đuổi theo, quyết định quay lại đánh.

Bard quay người lại tung ra một kỹ năng, Tuế Hàn né được, nhảy lên gõ hai cái giết được Bard.

Aatrox thấy không đánh lại, xoay người bỏ chạy.

Tuế Hàn đuổi theo đằng sau, đợi kỹ năng hồi chiêu xong, trực tiếp tốc biến, dùng Q nhảy theo gõ chết Aatrox, không cho đối phương có cơ hội xử lý.

Anh đứng trước xác của Bard và Aatrox nhá biểu tượng của đội LR.

Cùng lúc đó, trên màn hình xuất hiện avatar của Jax...

Triplekill!

LR Loser Rampage!

Bình luận viên kích động: "Đây là Jax bị gank chết ba lần đầu game sao, thật khó tin. Jax của ba Tuế thật sự như thần."

"Tôi gọi nó là hoàn hảo."

<Ohhhhhhhhh!>

<Giống như hàng ma trên bầu trời, đúng là Thái Tuế của trần gian!*>

<Hahaha, ai bảo mây người bắt nạt ba tôi, cho chừa.>

<Tôi đoán ba sẽ không chết lần nào nữa, sẽ có Godlike!>

AZG bị quét sạch, LR giành được Baron, phá hết trụ hai ở cả ba đường, tiến vào ra đường giữa đẩy vào trong trụ bậc thềm.

Sau Baron, Tuế Hàn đã rất mạnh, gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, ba người còn lại của AZG không dám đứng trước mặt anh.

Mười phút sau...

Legendary!

LR Loser Godlike!

Tiếp sau đó, đội hình AZG tan vỡ hoàn toàn, nhà chính nhanh chóng bị phá hủy.

LR giành được chiến thắng trong ván đấu đầu tiên.

AZG vốn dĩ muốn làm ảnh hưởng tâm lý của Tuế Hàn, lại bị chiến thần Jax của anh đánh nằm lăn ra đất, ngược lại làm ảnh hưởng đến tâm lý thành viên trong đội.

Sau giao tranh thắng đã hình thành sự tin tưởng tuyệt đối của LR, hai ván thi đấu tieeos theo, họ phát huy vượt xa sức tưởng tượng của mọi người, chiếm được ưu thế rất lớn ở giai đoạn đầu, không cho AZG bất kỳ cơ hội nào để phản kháng.

Trong giao tranh cuối cùng ở ván thứ ba, LR lấy không đổi ba rất đẹp mắt.

Vẻ mặt thành viên trong đội vui mừng, đứng trước bệ đá cổ của AZG nhá biểu tượng của đội.

Trên màn hình trò chơi, chỉ có Tuế Hàn điều khiển Volibear yên lặng đứng trong đám lính, từng đấm, từng đấm đánh nhà AZG.

<Hahahaha, từng đấm của ba Tuế rất là mạnh.>

Nhà chính AZG còn chưa nổ, hình ảnh đã chuyển về bình luận viên.

"Xin chúc mừng LR!!!"

"Chúc mừng LR đã chiến thắng 3 – 0 trước AZG, giành lấy chức vô địch mùa hè..."

"Vào tháng chín năm nay, LR sẽ là hạt giống số một đại diện LPL đến chung kết thế giới!"

Dưới khán đài, tiếng hoan hô vang vọng, biểu ngữ và bảng đèn đều giơ cao.

Cho dù giành chiến thắng, vẻ mặt Tuế Hàn chỉ nhàn nhạt cười, đang bị các đồng đội vây quanh.

Tần Phong và Đào Mặc lần đầu tiên tiến vào vòng bảng chung kết thế giới, kích động đến run nhẹ. Đào Mặc đi đến, ôm mạnh lấy Tuế Hàn.

Bọn họ thu dọn thiết bị, đi qua bắt tay với thành viên đội AZG, trong tiếng reo hò của khán giả đi vào bên trong hậu trường.

Trở về phòng nghỉ, Viên Bình Dã cười tuôi, vung tay lên nói: "Đêm nay nghỉ ngơi đã, ngày mai mới phân tích lại trận đấu."

"Huấn luyện viên Viên vạn tuế!!!"

...

Trong phòng làm việc ở tầng sáu tổng bộ Lemon TV.

Sau khi hình ảnh chuyển vào trong hậu trường, cậu liền tắt phát sóng. Tập trung xử lý công việc.

LR giành được vô địch mùa hè, cậu biết họ rất vui, nhưng rõ ràng không uống cà phê, cổ họng lại cảm thấy đắng chát.

Khoảng mười phút, Cố Triều mở điện thoại, không nhìn thấy tin nhắn của Tuế Hàn.

Đoán có thể đang chúc mừng cùng đồng đội, nên tạm thời quên mất cậu.

Lại hai mươi phút trôi qua, điện thoại rung lên, thông báo có tin nhắn: "Buổi tối anh theo bọn họ liên hoan, em nhớ phải ăn cơm."

Cố Triều hơi cụp lông mi, trả lời: "Vâng."

Nhắn xong tin nhắn, liền gục lên bàn, cảm thấy hơi buồn.

Điện thoại lại sáng lên.

Tuế Hàn nói: "Anh gọi cho em nha, vẫn giống lần trước được không?"

Cố Triều lấy lại tinh thần, một lúc sau mới trả lời một câu được.

Cậu nằm bò ra bàn khoảng hai phút, mới tiếp tục xử lý công việc.

Nửa tiếng sau, công việc hoàn thành, Cố Triều đứng dậy vươn vai, đi đến cạnh cửa sổ.

Tầng cao nhất của tổng bộ là cửa kính lớn sát trần và sàn nhà, có thể quan sát được toàn thành phố vào ban đêm.

Cố Triều nhấc tay trái, giật giật ngón tay.

Vụ tại nạn xe đó suýt chút nửa hủy cả mạng sống của cậu, cũng may người nhà đưa đến bệnh viện tốt nhất để cậu kịp thời chưa trị, sau khi phẫu thuật, điều dương mấy năm nay, di chưng còn lại rất nhỏ.

Nhưng thần kinh tay trái bị tổn thương vĩnh viễn, Cố Triều không thể phản ứng như người thường được.

"Cốc cốc." Cửa phòng làm việc có người gõ.

"Vào đi."

Cố Triều đoán người giao đồ ăn đến, không quay lại nhìn, chỉ nói: "Để lên bàn là được, cảm ơn."

Cậu thả lỏng tay trái, đứng trước cửa sổ một lúc, xoay người, liền thấy trên bàn làm việc của mình có hộp cơm còn có một người nữa.

Buổi tối khi làm việc, Cố Triều không bật đèn quá sáng, vì thế trong phòng hơi tối, ánh sáng mờ mờ, phần lớn là ánh sáng hắt từ ngoài cửa sổ vào. Tuế Hàn ngồi ở đó, chân dài bắt chéo nhau, tay đút vào trong túi áo khoác của đội.

Cố Triều đi đến trước bàn làm việc, ngửi thấy mùi rượu nhàn nhạt.

Cậu cúi sát gần Tuế Hàn hơn, vùi đầu vào trong áo khoác của đối phương, đột nhiên nhớ ra gì đó, dừng lại động tác, mềm mại nói: "Sao anh lại đến đây, không phải đang liên hoan với mọi người sao?"

"Anh đi theo họ, uống xong hai ly rượu liền đến đây."

Cố Triều mỉm cười, tay nhẹ nhàng ôm lấy eo anh: "Đến đây gặp em sao?"

"Ừm."

Tuế Hàn mỉm cười, rút tay trong túi áo ra, kéo cà vạt của Cố Triều.

Giọng nói của Age luôn làm người ta mê mẩn, còn mang theo hơi rượu mập mờ: "Triều Triều, tối nay, em là MVP của anh."