Ma Đô

Chương 32




Tố Điệp thấy Tô Tử Duyệt này bức bộ dáng, nhất thời cũng ko biết nên nói cái gì, chỉ có thể yên tĩnh cấp nàng nói ra nguyên do. Tô Tử Duyệt lặng yên 1 hồi, liền đem sự tình chính mình đi tìm Mẫn Mặc nói chuyện nói ra hết. Tố Điệp sau khi nghe xong cũng bắt đầu mặt co mày cáu, hắn lặng lẽ nhìn Tô Tử Duyệt liếc mắt 1 cái, vì cái gì khóc sao? Chính nàng cũng chưa ý thức được đi. Thấy Tô Tử Duyệt còn tại cấp chính mình trả lời, hắn trầm ngâm nửa khắc mới nói- Ngươi từng gặp qua những nữ nhân khác bị đem đến Ma đô chưa?

Tô Tử Duyệt gật đầu đáp- Gặp qua rồi. Chúng ta đều bị nhốt chung tro 1 cái động, các nàng… thân thể trạng huống nhìn qua thật sự rất tệ.

Tố Điệp nói- Kỳ thật cũng ko phải toàn bộ nữ nhân, còn có rất ít 1 bộ phận lựa chọn buông tha cho việc trở lại xã hội nhân loại, mà ở lại chăm sóc bạn lữ cùng nhau tại chỗ này.

Tô Tử Duyệt nghe xong sửng sốt.

Tố Điệp lại tiếp tục nói- Tuy rằng người như vậy rất ít, nhưng cũng ko phải ko có. Ma đô cũng ko phải mỗi 1 loại ma quỷ đều lớn lên như vậy hung ác, nếu gặp phải 1 cái thật lòng yêu nhau, ai còn nguyện ý đi chịu khổ? Bị như vậy nhiều người…- Tố Điệp dừng 1 chút, mới nói- Ko có người nữ nhân nào nguyện ý- Tố Điệp có chút đau lòng đem Tô Tử Duyệt ôm vào tro lòng.

Tô Tử Duyệt nghe Tố Điệp như thế nói, tựa hồ cũng rõ ràng 1 chút. Chính mình nhìn thấy là đó đại bộ phận đều là năng lực tâm lý thừa nhận hoặc là thể lực có vẻ rất kém, ít có nữ nhân nào chịu cường hãn có lẽ hiện tại đang cùng người yêu của mình đứng ở 1 góc sáng sủa nào đó tro Ma đô. Nghĩ vậy, Tô Tử Duyệt hỏi- Ngươi vì cái gì đột nhiên nói với ta chuyện này?

Tố Điệp nói- Đây là nguyên nhân vì cái gì Vương ma đại nhân đến nay vẫn cô độc 1 mình.

Tô Tử Duyệt ko hiểu hỏi- Vậy vì cái gì Mẫn Mặc nhất định phải chờ đợi phần còn lại của người khác dùng qua?

Tố Điệp vì Tô Tử Duyệt dùng từ rơi 1 ít mồ hôi hột, rồi mới nói- Thân thể nhân loại cùng thân thể ma quỷ cấu tạo bất đồng, ma quỷ tro thân thể mang mãnh liệt ma khí, Ma vương thì càng nặng. Nữ tử nhân loại nếu đột nhiên nhận cường đại ma khí, dễ dàng mất mạng ngay tro phút chốc, cho nên chỉ có thể theo ma khí ít nhất bắt đầu, từng chút 1 chậm rãi nhận.

Tô Tử Duyệt 1 đôi tay nhỏ bé bắt đầu hạnh kiểm xấu ở trên thân Tố Điệp sờ loạn, 1 bên nói- Ma khí ở đâu? Ma khí ở đâu chứ?

Tố Điệp nhẹ nhàng đè lại tay nhỏ bé của nàng quấy rối ở chung quanh nói- Ở tro thân thể, ở tro máu, nói chung mọi nơi đều có.

Tô Tử Duyệt giờ phút này đã hoàn toàn thấu đáo hiểu, lại hỏi- Vậy làm cách nào truyền sang ta được chứ?

Chỉ thấy Tố Điệp mặt đỏ lên, ko dám đáp vấn đề của Tô Tử Duyệt. Vô luận Tô Tử Duyệt sao vậy ép hỏi, hắn chính là cắn chặt răng cự tuyệt trả lời. Cuối cùng Tô Tử Duyệt ngậm ở râu trên trán hắn, rồi khiêu khích tiểu huynh đệ dưới thân của hắn tới ko ngừng kích động, hơn nữa còn dụ hoặc nói- Nói cho ta liền giúp ngươi bắn ra.

Tố Điệp bị Tô Tử Duyệt khiêu khích 2 gò má nóng đỏ, môi mọng khẽ nhếch, mồm to thở khí, ánh mắt cũng ko dám nhìn thẳng Tô Tử Duyệt, vẫn là ngượng ngùng ko dám trả lời.

Tô Tử Duyệt cuối cùng đành phải ko biết làm sao buông tha cho hắn, ngược lại đến hỏi nhân ngư. Nhân ngư nhưng thật ra rất hào phóng, sau khi nghe xong kéo qua tay nhỏ bé của Tô Tử Duyệt ở khố hạ của mình xoa nhẹ mấy cái, chỉ thấy hắn vậy 2 căn gậy th*t run rẩy dựng đứng nổi lên. Hắn nói- Vấn đề này rất đơn giản, ta làm mẫu cho ngươi là được.

Kết quả Tô Tử Duyệt bị nhân ngư ấn xuống, tùy ý hắn nhẹ nhàng vui vẻ đầm đìa dễ chịu 1 phen, cuối cùng bắn tinh thời điểm hắn nói- Nhìn xem, ma khí chính là như thế truyền qua, này là quy luật ko thể khống chế. Cho nên Ma vương nếu muốn làm cho nữ nhân của hắn sinh đứa nhỏ cho hắn, chỉ có thể cấp nữ nhân đó chậm rãi cường đại đứng lên.

Tô Tử Duyệt nghe được từ tức giận đến tức chết, thầm nghĩ 2 câu nói đơn giản như thế ngươi chỉ cần nói cho ta nghe ko được sao, ko nên… rồi mới oán thầm lại Tố Điệp thối, liền 2 câu nói như thế đơn giản đều ngượng ngùng nói ra, hại chính mình đưa lên cửa cấp tên nhân ngư kia ăn no nê.

Nghĩ đến đây, Tô Tử Duyệt đối chỗ bụng mềm mại duy nhất của nhân ngư hung hăng đạp 1 cước, đá chỉ có chính mình chân đau. Còn thấy nhân ngư ở trên chân nhỏ của mình trấn an tính xoa nhẹ vài cái, sau khi ăn uống no đủ mới vừa lòng chiếu cố chính mình sao. Tô Tử Duyệt hận nghiến răng.

Lúc ban đêm, nhân ngư mang Tô Tử Duyệt bơi tới trên tảng đá, đối trăng xướng ca. Bọn hắn chung quanh còn có vài nhân ngư khác, nhưng là đó nhân ngư đối Tô Tử Duyệt đều là có lễ ngộ. Ngay tại sau khi nhân ngư sống lại, có 1 buổi tối còn cùng các nhân ngư đều tụ cùng 1 chỗ cấp Tô Tử Duyệt hát 1 thủ ca khúc rất dài. Nhân ngư nói, đó là ca khúc chúc phúc của bộ tộc bọn hắn.

Tô Tử Duyệt nghĩ nếu đã lên đây, liền tiện đường đi gặp Tố Điệp. Thế là liền lên bờ, hướng phương hướng Tố Điệp xây tổ đi đến. Lại ko ngờ rằng, trên đường đụng phải người quen. Ko ai ngoại trừ Mẫn Mặc vừa cùng nàng tranh cãi 1 trận kia, Mẫn Mặc phía sau còn có nội vụ theo sát hắn, vậy 2 cái nội vụ còn mang theo 1 cái nữ nhân khóc sướt mướt.

Tô Tử Duyệt theo bản năng vọt đến núp sau 1 thân cây, mượn ánh trăng đánh giá nữ nhân đó. Nữ nhân đó nhìn rất lạ mặt, Tô Tử Duyệt đoán nàng gia nhập thời điểm chính mình ko ở tro cái động kia, có lẽ chính là mới bị chộp tới cũng ko chừng. Nữ nhân đó giờ phút này khóc đến mức mặt đều vặn vẹo cùng 1 chỗ, diện mạo đều mang theo thống khổ. Duy nhất khiến Tô Tử Duyệt tò mò là, vì cái gì Mẫn Mặc tự mình đưa nàng đến? Chẳng lẽ cũng là đồng ý mang nữ nhân này đi dạo chung quanh 1 vòng?

Ngay tại thời điểm Tô Tử Duyệt miên man suy nghĩ, đoàn người Mẫn Mặc đã theo phương hướng kia đi tới gần nàng. Thân là Ma đô vương, Mẫn Mặc đương nhiên luôn khôn khéo, hắn vừa tiến lên liền cảm thấy nơi này nhiều thêm hô hấp 1 người. Lo lắng là có ma quỷ muốn phục kích bọn hắn, Mẫn Mặc giận rống 2 tiếng- Ai? Còn ko nhanh cút đi ra!

Lời vừa ra khỏi miệng, chỉ thấy phía sau 1 thân cây, từ từ đi ra 1 cái quen thuộc bóng dáng, Tô Tử Duyệt. Mẫn Mặc nhìn liền biết nàng vì cái gì ở nơi này, chắc là từ dưới biển đi lên thông khí. Hắn hít sâu 1 ngụm, ngăn chặn lửa giận tro lòng, âm thanh lạnh lùng nói- Buổi tối cũng đừng 1 người đi lung tung như vậy, đến lúc đó liền chết đều ko biết chính mình bản thân làm sao chết.

_ Ma Vương đại nhân sao lại tự mình đưa mỹ nhân đến a? Cũng là sợ vị cô nương này theo người khác chạy?- Tô Tử Duyệt nói ra liền hối hận, nàng cũng ko biết chính mình làm sao lại thốt ra 1 câu ko đầu ko đuôi như thế.

Mẫn Mặc nghe xong lời của nàng mày gắt gao khoanh cùng 1 chỗ, hắn vốn đã bị nữ nhân mới tới này làm ầm ĩ đã đủ đau đầu lắm rồi, bất đắc dĩ mới tự mình áp nữ nhân khóc náo ko ngớt này đi “Làm việc”, hiện tại lại bị Tô Tử Duyệt châm chọc, càng làm hắn thêm căm tức. Hắn nói- Tô tiểu thư quản quá nhiều chuyện rồi, ta nếu ko quản ngươi, ngươi cũng đừng tới can thiệp chuyện của ta.

Tô Tử Duyệt nghe xong, 1 cỗ vô danh hỏa đột nhiên thiêu đi lên, nàng nổi giận mắng- Tên cặn bã! Phía trước còn luôn mồm nói ta vứt bỏ ngươi, hiện tại liền cấp tiểu mỹ nhân này làm hộ hoa sứ giả.

Mẫn Mặc cả giận- Ta cái gì thời điểm nói qua bị ngươi vứt bỏ như vậy? Cho dù ta thật sự có nói ngươi vứt bỏ ta, chẳng lẽ ta oan uổng ngươi? Ngươi dám nói ngươi ko bỏ lại ta 1 người xem? Hơn nữa, ngươi thử nói với người khác xem những việc ngươi làm lúc trước có đúng ko? Vậy ma bướm cùng nhân ngư như vậy tính làm sao? Như thế ta so ra thế nào qua nổi ngươi?