Ma Thiên Ký

Chương 912: Kịch chiến




Dịch giả: cyndilazy

Thiếu nữ chỉ liếc nhìn xung quanh với ánh mắt lạnh lùng, trong miệng khẽ ngâm chú ngữ, sau đó vung một tay lên, ngay lập tức chiếc nghê thường màu đỏ bắt đầu bay múa tựa như những cơn sóng vậy.

Nơi nghê thường đi qua, trong không khí hiện lên những sợi quang hà màu đỏ, lúc đầu thì chỉ hơn mười sợi, nhưng theo âm thanh niệm chú trong miệng thiếu nữ bắt đầu nhanh thì hồng hà càng lúc càng nhiều.

Mà thân hình của thiếu nữ cũng theo đó trở nên mơ hồ không rõ, sau khi run lên một cái lập tức chín bóng người giống như đúc hiện lên bên trong hồng hà.

Trong chốc lát quang hà đỏ thắm đã bay lượn khắp nơi, chín thiếu nữ vận cung trang tuyệt sắc bắt đầu múa nghê thường với đôi tay trắng nõn, mỗi động tác đều hiện vẻ thong thả tự nhiên, phiêu dật thoải mái tựa như chín vũ giả nhẹ nhàng nhảy múa, đang biểu diễn một vũ khúc vô cùng xinh đẹp.

Một màn giống như trong mơ này khiến cho Liễu Minh đang đứng ngoài trăm trượng cũng không khỏi suy nghĩ vẩn vơ, nhìn say mê không rời mắt.

Nhưng một khắc sau đó, hắn cắn mạnh đầu lưỡi một cái, dưới sự kích thích của cơn đau thấu tâm can hắn đột nhiên tỉnh lại, đồng thời sắc mặt biến hóa thấp giọng tự nói:

“Ảo thuật thật lợi hại!”

Thiếu nữ vận cung trang này đứng cách xa hắn mấy trăm trượng nhưng vẫn có thể khiến cho hắn xém chút nữa trúng chiêu, mặc cho tinh thần lực cùng định lực của hắn đều không phải là thứ mà tu sĩ tầm thường có thể so sánh.

Nhưng vào lúc này, ở nơi xa bỗng đâu nổi lên tiếng vù vù khiến cho da đầu người ta ngứa ngáy!

Chỉ thấy đám ma trùng màu đen đang ùn ùn kéo đến, dưới sự khống chế của bảy tên Ma Nhân một đường đâm vào bên trong đám hồng hà giăng đầy trời.

Ma trùng màu đen vốn hung hăng, thế nhưng vừa tiến vào bên trong quang hà đỏ thẫm khiến mọi người hoa mắt đó thì lập tức bị đình trệ tốc độ, dần trở nên hơi run một chút mà thôi.

Chỉ thấy những nghê thường màu đỏ trong tay thiếu nữ vận cung trang nhẹ nhàng lượn một vòng trên bầu trời, lập tức ít thì vài con, nhiều thì hơn mười con ma trùng màu đen bị tán loạn ra hóa thành những sợi ma khí một lần nữa.

Nhưng số lượng của bầy ma trùng này quá nhiều, dù cho bị đánh tan không biết bao nhiêu nhưng những con ma trùng còn lại vẫn mạnh mẽ bay vào như trước.

Chỉ đến khi ma trùng chạm vào thân thể của thiếu nữ vận cung trang trong nháy mắt, khối thân thể đó lập tức nhanh chóng hóa thành nhiều điểm bạch quang vỡ vụn tán loạn, tựa hồ như đó chỉ là một ảo ảnh mà thôi.

Rồi một khắc sau, hư không gần đó bỗng nổi lên gợn sóng. Một bóng người màu trắng khác lại hiện ra một lần nữa, nghê thường màu đỏ trong tay lại tiếp tục múa lên.

Trải qua thời gian gần một nén nhang, đám ma trùng màu đen vốn che khuất bầu trời đã bị đánh tan hơn phân nữa, mà thiếu nữ vận cung trang bên trong vẫn còn chín người như trước, dường như không chút tổn thất dù chỉ một sợi tóc, chẳng qua theo số lượng ma trùng giảm đi thì bước nhảy bên dưới càng trở nên nhẹ nhàng hơn mà thôi.

Cùng lúc đó, hồng hà đầy trời càng lúc càng nhiều, phạm vi cũng rộng thêm mấy vòng, như có như không mà chạm đến bảy tên Ma Nhân ở bên ngoài.

Không đợi mấy tên Ma Nhân kịp phản ứng, bên trong hồng hà, một bóng người màu trắng chợt lóe lên rồi xuất hiện phía sau một tên Ma Nhân trong số đó.

Tên Ma Nhân kia biến sắc, thân thể nhanh chóng xoay một cái, một bàn tay mang theo hắc khí lượn lờ bỗng ló ra, ngũ chỉ hợp lại đánh về phía bóng người màu trắng kia.

“Ầm” một âm thanh trầm đục vang lên.

Bóng người màu trắng kia bị một chưởng cực mạnh không cách nào ngăn cản đánh vào, hào quang quanh thân trở nên tối đi rồi cứ thế hóa thành những điểm bạch quang tán loạn mất.

Nhưng vẫn chưa đợi Ma Nhân quay người thì sau lưng y lại hiện ra một thiếu nữ vận cung trang màu trắng. Cùng lúc đó một chiếc nghê thường màu đỏ bao phủ lên đầu Ma Nhân, động tác của Ma Nhân kia lập tức dừng lại một chút, tiếp đó một cánh tay ngọc thon dài trảo về phía sau lưng y. Cánh tay bắt lấy bả vai y, xoay người ngay vị trí đó một vòng rồi đem y trực tiếp hất ra đằng xa.

Bịch!

Tên Ma Nhân kia ngã xuống đất một cách nặng nề.

Dù cho Ma Nhân nhìn như không bị thương tích gì thế nhưng đầu hắn có ánh sáng màu đỏ quanh quẩn như có như không, mang theo một chút cảm giác hoa mắt chóng mặt.

Mà nối tiếp một hồi trì hoãn này, liền có một phần bảy trong số ma trùng màu đen đang bay múa nơi gần đó hóa thành những sợi khí đen tán loạn mất.

Ở một bên khác, lại có một bóng người màu trắng chợt lóe lên rồi xuất hiện phía sau một tên Ma Nhân khác, cũng thông qua nghê thường màu đỏ trong tay theo cách thức cũ mà phủ lên đầu y, rồi hướng xuống bụng y đánh ra một chưởng nhanh như chớp.

Ma khí màu đen trên người tên Ma Nhân kia tán loạn đi mất sau một tiếng “Xì”, rồi cũng bị một loại thủ pháp tương tự như Cầm Nã Thuật ném ra ngoài.

Từ lúc thiếu nữ này xuất thủ đến lúc ném hai gã Ma Nhân ra ngoài chỉ trải qua thời gian hai ba lần hít thở.

Thân pháp quỷ dị cùng thực lực khủng bố mà nàng thể hiện ra khiến cho trong lòng Liễu Minh hơi hơi rét lạnh.

“Các hạ định đứng quan sát tới khi nào, chẳng lẽ không muốn bảo vật bên trong di tích này sao?” Bên tai Liễu Minh đột nhiên vang lên một giọng nói, đúng là của tên nam tử mặc khôi bào dẫn đầu kia.

Tâm niệm Liễu Minh thay đổi thật nhanh cuối cùng vẫn phải nhoáng người một cái hóa thành một luồng hắc ảnh bắn nhanh về phía trước

Tốc độ của hắc ảnh nhanh đến nỗi khiến cho cuồng phong hai bên gào thét, trong nháy mắt đã hóa thành một sợi chỉ đen, nhưng ở trên đường đi hơi mơ hồ bị hóa thành hai hắc ảnh uốn lượn, sau một cái chớp động lập tức hóa thành bốn luồng hắc ảnh, đồng thời tăng tốc trong hư không hướng về phía chiến đoàn phía trước mà lao vùn vụt.

“Ồ, thuật phân thân à? Nơi này thế mà lại ẩn giấu một tên tiểu tử Nhân tộc!”

Bên trong chín thiếu nữ đang tung tăng nhảy múa đột nhiên truyền ra một giọng nói trong trẻo êm tai, nhưng ngữ khí chẳng có lấy một chút sợ sệt, dường như không mang theo một tia màu sắc tình cảm để người nhận ra.

Mà ngay trong khoảng thời gian vô cùng nhanh đó lại có hai gã Ma Nhân bị thiếu nữ vận cung trang dùng thân pháp quỷ dị kết hợp với nghê thường màu đỏ trong tay đánh ngã văng ra ngoài.

Giờ phút này, tên Ma Nhân vẫn đang ở chỗ cũ điều khiển bầy ma trùng màu đen, tính thêm tên nam tử vận khôi bào cũng ở bên trong đó thì vẻn vẹn chỉ có ba người, mà đám ma trùng màu đen ở trung tâm ánh sáng màu đỏ cũng chỉ còn không đến một phần ba lúc đầu.

Tên nam tử vận khôi bào dẫn đầu hai tay điên cuồng bấm pháp quyết, từng đạo pháp quyết liên tiếp được đánh ra, chân mày hắn hơi chau lại.

Nhưng vào lúc này, hư ảnh của bốn luồng hắc khí lượn lờ do Liễu Minh hóa thành rốt cuộc xuất hiện ngay bên cạnh ánh sáng màu đỏ đang giăng khắp nơi, không nói hai lời mà xông thẳng vào bên trong.

Chỉ thấy trong mắt bốn luồng hư ảnh chợt lóe lên ánh sáng âm u, lắc lư quỷ dị trên bầu trời một lúc rồi áp sát vào một thiếu nữ vận cung trang bên trong đó từ bốn phía xung quanh.

Hào quang màu đỏ này không biết lý do gì mà có vẻ như không có chút ảnh hưởng đối với bốn hư ảnh kia, lại còn để mặc cho những hư ảnh đó đâm vào bên trong hào quang một cách mạnh mẽ.

Trong mắt thiếu nữ vận cung trang dường như hiện lên một chút kinh ngạc, hai cánh tay thon dài trước sau khẽ động, bên trong nghê thường màu đỏ nơi tay nàng lập tức bốc lên những luồng quang hà màu đỏ, quất về phía bốn hắc ảnh.

Bốn hắc ảnh đối với hào quang màu đỏ giống như nhắm mắt làm ngơ vậy, không lùi mà tiến tới, khẽ vụt qua trong không khí tránh được vầng sáng kia một cách khéo léo giống như ma quỷ rồi xuất hiện bên người thiếu nữ vận cung trang, cùng lúc đó giơ tay lên trảo về phía nàng một cái.

Trong đôi mắt cung trang nử tử kia chợt lóe lên tinh quang, ánh sáng màu đỏ đang phân tán trong hư không đột nhiên bay vòng rồi nhanh chóng quay trở lại từ một góc độ kỳ dị.

Phù phù!

Mấy luồng sáng màu đỏ chợt lóe lên rồi xuyên thủng qua hai hư ảnh, lập tức hai hư ảnh lần lượt hóa thành một đoàn hắc quang tán loạn trong hai tiếng vang nhỏ.

Lúc này, một đạo hắc ảnh khác xuất hiện phía sau lưng nàng giống như ma quỷ, đồng thời khẽ nhấc một tay lên hướng nơi giữa lưng nàng đánh tới.

Nữ tử vận cung trang hơi vặn eo một cái tránh thoát công kích của hắc ảnh, lập tức thân hình xoay lại một nửa rồi vung tay lên, cánh tay trực tiếp xuyên qua phía trong một đám hắc vụ, nàng lại đánh vào không khí một lần nữa.

Lúc này, một đạo hắc ảnh cuối cùng ở nơi khác dần ngưng tụ thân hình, chân thân của Liễu Minh bây giờ mới hiển lộ ra, nhưng rồi một nắm tay khổng lồ được vụ long bao quanh đánh mạnh ra, nhìn như chậm mà thật ra vô cùng nhanh chóng.

Thiếu nữ muốn né tránh một lần nữa nhưng rõ ràng đã không còn kịp, chỉ có thể miễn cưỡng hơi đổi sắc mặt mà đưa một cánh tay thon ra đón đỡ.

Ầm!

Sau khi một con hắc sắc vụ giao hiện ra trong nháy mắt, một cơ thể nhỏ nhắn lúc này bị một cơn hắc phong xoáy lên, đồng thời loạng choạng liên tiếp lui về phía sau mấy bước, khiến cho bụi đất bay lên ở nơi gần đó.

“Vù” “Vù” hai tiếng vang nhỏ đồng thời vang lên!

Thân ảnh của tám thiếu nữ vận cung trang còn lại, thậm chí cả ánh sáng màu đỏ vốn giăng khắp bầu trời cũng lần lượt hóa thành những điểm ánh sáng trong suốt tiêu tán không còn.

Một quyền này của Liễu Minh, dù cho chưa tạo thành thương tổn gì với thiếu nữ nhưng khiến cho ảo thuật mà nàng thi triển bị phá ngay tức khắc sau cú ngã này.

Thiếu nữ vận cung trang đang muốn đứng lên, nhưng sắc mặt lại bỗng tái đi, hơi rên một tiếng rồi phun ra một ngụm máu tươi, ảo thuật đột nhiên bị phá nên lực cắn trả cũng không hề nhỏ.

Ánh mắt Liễu Minh quét qua, trong mắt lại hiên lên một chút phức tạp không tên.

Cũng trong lúc đó, ba gã Ma Nhân còn sót lại tính luôn cả nam tử vận khôi bào, trong mắt bọn hắn bỗng hiện lên vẻ vui mừng, pháp quyết trong tay biến đổi, đám ma trùng màu đen còn lại lần lượt ngưng kết thành những sợi ma liệm màu đen giữa không trung rồi bao vây nữ tử vận cung trang trên mặt đất.

Sau mấy tiếng “Vù vù”!

Ma liệm màu đen du tẩu bất định giống như những con rắn nhỏ màu đen vậy, lợi dụng khoảng khắc thiếu nữ vận cung trang bị ảo thuật cắn trả mà quấn quanh cơ thể nàng một cách vô cùng chặt chẽ.

Tên nam tử vận khôi bào dẫn đầu kia dường như vẫn chưa yên tâm, hắn hất một cánh tay lên, lập tức có một tấm phù lục tối om chậm rãi rơi xuống, sau khi lóe lên hắc quang rồi hóa thành một cái lồng màu đen hơn một trượng vuông, nhốt thiếu nữ vận cung trang vào bên trong.

Mấy gã Ma Nhân vốn bị thiếu nữ vận cung trang ném ra ngoài kia, giờ phút này cũng tỉnh lại từ trong ảo thuật của thiếu nữ, lần lượt chớp động thân hình đến gần nam tử vận khôi bào rồi tiếp tục vây khốn thiếu nữ ở chính giữa.

Giờ phút này hai mắt thiếu nữ vận cung trang mang theo hồng quang như có như không, khắp người bị ma liệm màu đen quấn quanh, đem cơ thể vốn dĩ đã hấp dẫn lung linh của nàng phác họa thêm vài phần động lòng người… nhưng lãnh diễm trên mặt vẫn không chút biểu cảm nào, tựa hồ như người bị trói không phải là mình vậy.

“Nhìn công pháp của đạo hữu chắc hẳn là tới từ đại lục Man hoang do Yêu tộc làm chủ nhỉ! Chẳng qua lúc này bị Hãm Ma Liệm của tại hạ trói, dù cho thần thông có nghịch thiên đi nữa cũng không dễ dàng thoát ra được đâu, đạo hữu vẫn nên….” Tên nam tử vận khôi bào kia cười khà khà nói, nhưng mới nói được một nửa thì trên người thiếu nữ trong lồng giam đột nhiên hiện ra vô số phù văn màu trắng, cùng lúc đó một luồng yêu khí khủng bố bốc lên ngút trời!

Sau mấy tiếng “Răng rắc”!

Phía trên cái lồng màu đen lập tức xuất hiện những vết nứt dài dẹp, rồi nhanh chóng lan tràn ra với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.

Mấy gã Ma Nhân thấy vậy kinh hãi, lần lượt duỗi hai tay, phóng ra những vòng ma khí màu đen xông về phía lồng giam, nơi ma khí đi qua, những vết nứt dài hẹp dần dần được bổ khuyết.

Chiếc lồng màu đen vẫn hơi hơi run, đồng thời không ngừng phát ra âm thanh vù vù trầm thấp.

[/J]