Ma Tước Tướng Quân

Ma Tước Tướng Quân - Chương 40: Quân Sư Gặp Nạn




Lũ thổ phỉ nhất tề rút vũ khí lao vào đội quân hộ vệ. Quân hộ vệ chỉ có tám trăm người, số lượng thổ phỉ đông đảo hơn rất nhiều. Rất nhanh, đội hộ tống lâm vào khổ chiến. Việt Bm cùng tướng Beo chém giết đỏ mắt không xuể. Quân sĩ bên cạnh cứ từng người từng người ngã xuống. Bọn họ đã không giữ vững nổi trận hình nữa rồi.

Những kẻ này đều là dũng mãnh vô cùng, phối hợp với nhau cũng là vô cùng ăn ý. Thấy tình hình đã vô cùng nguy cấp hai tướng liền cắn răng hét lớn.

- Hai vị hãy bám sát theo chúng ta phá vây!

Nói xong múa tít đại đao đi đầu chém giết. Hoàng Hiếu cùng Rain bám sát theo phía sau. Với sự dũng mãnh của hai tướng cuối cùng cũng đánh ra được một con đường máu. Nhưng số lượng thoát đi cũng chỉ khoảng ba trăm người. Số còn lại bị vây kín lại tàn sát, không cách nào chạy thoát khỏi vòng vây.

Ra khỏi trùng vây, bọn họ nhắm hướng thành Elam chạy thục mạng. Phía sau quân thổ phỉ cũng đuổi sát không tha. Tướng Beo dẫn đầu đội tàn quân đang chạy trối chết thì bỗng giật mình dừng chiến mã lại. Phía trước không xa bỗng nhiên xuất hiện khoảng một trăm kỵ binh chắn đường. Đứng đầu là ba đại hán hình dáng uy nghi dữ tợn. Tướng Beo liền quay lại hét lớn với Rain.

- Ta cùng tướng Việt Bm ở lại cầm chân bọn chúng. Quân sư hãy tiếp tục chạy đi!

- Không cần lo lắng! Chúng ta được cứu rồi!

Dứt lời Rain thúc ngựa tới phía trước hỏi lớn.

- Có phải lạc tướng Long Thiếu Gia của thành bang Elam đó không?

- Ngươi là ai? Sao biết chủ công của ta?

Đại hán đứng bên cạnh mở miệng nói.

- Rain quân sư dưới trướng Lạc tướng Bi Bi. Chúng ta đang bị thổ tặc truy giết mong ngài ra tay giúp đỡ.

- Thì ra là ngươi! hãy lui về phía sau để bọn chúng cho ta đối phó.

- Đa tạ!

Dứt lời đội kỵ binh trăm người do Long Thiếu Gia dẫn đầu chầm chậm tiến tới lập thành trận hình đứng tại chỗ chờ đợi.

Rain cùng đội bại quân chạy tới phía sau hợp lại cùng đội quân này. Tuy chàng chưa gặp Long Thiếu Gia nhưng nhìn thấy người này phong thái uy nghi bát diện, trên tay cầm thanh Bát Xà Mâu, sau lưng lại đeo đại cung thì đã đoán chín mười phần là hắn. Chỉ là không biết may mắn thế nào kẻ này lại xuất hiện ở đây.

Từ xa đội quân thổ phỉ cũng đã nhanh chóng đuổi đến. Tên đại hán vạm vỡ cầm đầu giơ cao đại phủ hét lớn.

- Các ngươi là ai sao dám can thiệp vào chuyện của bọn ta?

- Ngươi có phải là kẻ cướp bóc trên sa mạc này suốt mấy tháng qua?

- Nếu đã biết là ta còn không mau cút đi!

- Mười lăm năm qua mới có kẻ dám nói với ta như thế! Tặc tử để mạng lại!

Lời chưa dứt Long Thiếu Gia đã cùng hai đại hán bên cạnh thúc chiến mã lao tới. Phía sau một trăm kỵ binh cũng đồng loạt xung trận.

- Cùng tới giúp bọn họ một tay!

Rain cũng quay lại ra lệnh cho tướng sĩ bên mình. Tướng Beo cùng Việt Bm cũng dẫn ba trăm quân hộ tống còn lại ra nhập chiến cuộc.

Long Thiếu Gia đi đầu múa tít thanh Bát Xà Mâu như chiến thần giáng thế. Bất cứ kẻ nào cản đường đều không đỡ nổi một chiêu. Bát xà mâu như lưỡi hái tử thần thu thập linh hồn lũ thổ phỉ. Bên cạnh hai tướng Thành Tâm, Hoàng Phở cũng dũng mãnh không kém.

Ba người họ như đầu trùy mạnh mẽ đánh thẳng vào đội hình ba ngàn quân lạc đà đối diện. Tên đại hán cầm đầu thấy kẻ địch dũng mãnh cũng giơ cao đại phủ thúc lạc đà xông tới giao chiến. Hắn nhằm kẻ cầm đầu bổ xuống một búa vô cùng dữ dội miệng hét vang.

- Khai Sơn Liệt Thạch!

Chỉ thấy Long Thiếu Gia khẽ lật cánh tay, Bát Xà Mâu liền xoay tít như chong chóng nhanh như cắt đâm tới.

- Nhất Mâu Vân Vũ!

Đúng như tên gọi, mũi mâu tựa gió cuộn mây bay. Nhoáng lên một cái như chớp giật. Đại phủ của tên đại hán thổ phỉ còn chưa kịp bổ tới. Đầu lâu đã lăn long lóc dưới đất. Thân hình không đầu phun máu phè phè đổ ập từ trên lưng lạc đà rơi xuống. Tốc độ nhanh khủng khiếp.

Ba ngàn thổ phỉ còn lại đều giật mình kinh hãi. Thủ lĩnh của bọn chúng chính là dũng sĩ nổi tiếng của sa mạc. Từ trước tới nay chỉ có hắn chém giết kẻ khác chứ chưa từng thua bất cứ ai. Vậy mà kẻ này chỉ dùng một chiêu đã lấy đầu thủ lãnh. Thử hỏi hắn có phải là người nữa không?

- Chạy mau! Đó chính là lạc tướng Long Thiếu Gia của thành Elam.

Không biết là kẻ nào hô lên đầu tiên. Sau đó tất cả ba ngàn quân thổ phỉ còn lại quay đầu chạy tứ tán. Bọn chúng thầm nhủ tránh xa tên kia càng nhanh càng tốt. Thủ lãnh còn không đỡ nổi một chiêu chứ nói gì đến tôm tép như bọn chúng. Chạy thật nhanh may ra còn giữ được mạng nhỏ của mình. Danh tiếng Long Thiếu Gia kẻ nào trên vùng sa mạc này cũng đã từng nghe thấy. Ở lại chỉ có con đường chết mà thôi.

Bốn tướng Thành Tâm, Hoàng Phở, Việt Bm, Beo dẫn quân đuổi theo chém giết một hồi rồi thu quân trở lại. Thổ phỉ thông thuộc địa hình chạy trốn cũng rất nhanh. Bọn họ tất cả chỉ có mấy trăm quân cũng khó mà đuổi giết hết được. Tin rằng sau hôm nay bọn chúng cũng không dám lộng hành như trước nữa.

Long Thiếu Gia cũng nhìn ra được thổ âm của bọn chúng chính là người Man tộc đã từng bị chàng đánh đuổi khỏi xa mạc khi trước. Trước đây, chúng chính là bá chủ khu vực này. Chỉ đến khi Long Thiếu Gia quật khởi đánh đuổi bọn chúng mới bỏ đi nơi khác. Không biết kẻ nào hậu thuẫn gần đây chúng lại có dấu hiệu muốn quay lại.

Chỉ là chàng cũng không có lo lắng. Man tộc đã từng bị chàng đánh tan vào thời kỳ còn toàn thịnh. Bây giờ chúng chỉ còn là một lũ bại quân vô kỷ luật cũng khó có thể gây lên sóng gió gì. Lo ngại nhất chính là đại quân của đế quốc Shang. Nếu chàng đoán không nhầm chính là bọn chúng hậu thuẫn phía sau nên lũ mọi rợ này mới dám trở lại vùng này tác quái. Long Thiếu Gia quay ngựa lại tới trước mặt quân sư Rain.

- Quân sư Rain của thành Sasanid cùng tiên sinh Hoàng Hiếu của thành Aryan xin tạ ơn tương trợ của Lạc tướng!

- Không cần đa lễ! Chỉ là tiện tay một chút mà thôi!

- Bát Xà Mâu của Long Thiếu Gia quả thật là quỷ khóc thần sầu. Hôm nay được tận mắt nhìn thấy ngài trổ uy quả thật là mở mang tầm mắt!

- Chủ tướng Bi Bi của ngươi cũng đâu kém gì ta. Năm xưa ta cũng đã từng giao chiến với hắn. Đao pháp của hắn cũng xứng đáng khai tông lập phái.

- Chủ tử của ta đã xuất quân về phía thành Aryan. Có phong thư ở đây xin trình lên tận tay ngài.

Tướng Hoàng Phở tiến tới cầm lấy phong thư sau đó bóc ra trình lên cho Long Thiếu Gia. Chàng đọc qua một lượt rồi cất tiếng nói.

- Đúng theo những gì ta tiên đoán! Quân sư yên tâm, dù không có phong thư này ta cũng đã xuất quân lên đường. Bốn vạn quân hiện đang xuất phát phía sau. Chỉ đi sau chúng ta mấy canh giờ. Hôm qua ta phát hiện dấu vết thổ phỉ nên dẫn quân đuổi đến trước. Bọn họ cũng sẽ tiến tới đây nhanh thôi. Đế chế Shang là quân hổ báo, ta cũng nên góp chút sức lực vì Persian.

- Lạc tướng quả là người thấu hiểu đạo nghĩa! Ta thay mặt chủ công cùng lê dân bách tính tạ ơn ngài!

- Không cần rườm rà nữa. Ngươi lập tức dẫn đường trở lại. Người đâu truyền lệnh cho tướng Phương Jindo phía sau. Đội ngũ lập tức tăng tốc độ tiến về phía cảnh nội thành Aryan!

- Tuân mệnh!

Đoàn người nhanh chóng lên đường thẳng tiến tới Aryan.

Lúc này trận chiến công thành đang diễn ra vô cùng ác liệt. Đại tướng Thần Long xuất động hai mươi lăm vạn quân tấn công dữ dội khắp các mặt thành. Quân thủ thành cũng huy động toàn bộ tới chống đỡ. Thậm chí quân sư Tuân Đen còn kêu gọi sự giúp sức của toàn bộ bách tính trong thành. Tất cả những dân thường khỏe mạnh đều được điều tới hỗ trợ việc thủ thành, vận chuyển gỗ đá lên mặt thành, chăm sóc binh lính bị thương. Một số người thậm chí còn trực tiếp cầm vũ khí chiến đấu.

Có thể nói thành Aryan đã tận dụng toàn bộ sức mạnh, quyết tâm chặn đứng bước tiến của quân thù.

Thế nhưng đúng vào lúc trận chiến đang giằng co kịch liệt nhất. Thì kèn hiệu phía sau đại quân Shang bất ngờ nổi lên rộn rã. Phía hậu quân xuất hiện từng đàn voi chiến to lớn. Chúng chia thành hai binh chủng: Voi húc và Voi tên. Shenlong đã xuất ra lá bài tẩy mạnh mẽ nhất của mình. Hai sư đoàn voi chiến Shang hùng mạnh.