Đột ngột một luồng cuồng phong vũ bão nổi lên, cuốn phăng một đám người tan rã lùi ra phía sau, từ trên cao đột ngột xuất hiện một nữ tử anh linh, bừng bừng uy thế liếc nhìn xuống bên dưới.
Nàng xuất hiện ngay chính giữa, ánh mắt đảo qua quét nhìn xung quanh, thản nhiên nói.
" Dạ Khinh Ưu, ngươi trốn ở nơi nào... Đừng giả trang nữa, mau xuất hiện đi. "
Lăng Tử vừa xuất hiện đã dõng dạc kêu to, gây ra chú ý toàn trường, một số người còn chưa kịp nghe đến cái tên này, dù sao danh tiếng chỉ mới nổi, còn chưa có lan rộng. Tuy nhiên nàng lại làm cho vài người chú ý, thực lực của nữ tử kia đều mạnh hơn đám người ở đây, tuổi tác có thể vượt xa, chỉ sợ không có tư cách đi vào Địa Đàng.
Nhưng nàng hành động đã khiến nhiều người hiểu ra, hóa ra là muốn tìm một nam tử tên Dạ Khinh Ưu. Mà chính chủ lúc này đang đứng một bên, sững người nhìn, cái nữ nhân kia quả thật chính là vị đồ đệ của Thủy Linh, theo lời sư phụ nàng mà dùng sức bắt hắn theo nàng về nhà.
Một mặt mộng bức, Dạ Khinh Ưu cũng không thể tự động chạy ra thú nhận được, hắn nhìn vào ngọn 'Bá Lôi Tử Tiêu Viêm' nhanh chóng tiến tới. Mặc dù Dị Hỏa đặc tính vô cùng ác liệt, nếu không có chuẩn bị thì sẽ bị nó làm cho tử thương, tuy nhiên đó là chỉ do cấp bậc chưa đủ. Đạt đến trình độ như hắn, muốn thu phục nó cũng không mấy khó khăn.
Trong lúc nhiều người còn đang để ý Lăng Tử kia, thì hắn đã bất chợt đi đến, bàn tay vươn ra, mạnh mẽ thu phục Dị Hỏa. Tử lôi hỏa sắc bừng nộ, khí thế ác liệt như hỏa thiêu thiên địa, nhưng đứng trước uy áp của nam tử cũng chỉ có thể khuất phục.
Dạ Khinh Ưu chả mất mấy sức đã đem Dị Hỏa thu phục, trước sự kinh ngạc của nhiều người, chỉ kịp thấy 'Bá Lôi Tử Tiêu Viêm' bùng lên dữ dội, sau đó có ba thân ảnh chui vào bên trong một cánh cổng vừa mới xuất hiện.
" Mau đuổi theo... "
Mặc Hỏa Ly từ nãy đến giờ mới mở miệng, dẫn theo nhóm đệ tử Âm Dương Thánh Đạo đi vào, mà các thế lực khác cũng tuần tự đi theo. Lăng Tử nắm chặt bạch kích, nhìn theo ba thân ảnh vừa biến mất, liền lập tức đuổi theo.
Tuy nhiên vẫn có vài người vừa đi vào bên trong đã bị một lực lượng kỳ dị đẩy ra, đá văng ra ngoài. Xem ra nguyên do đều vì tuổi tác không hợp yêu cầu, không cách nào tiến vào, nhưng nữ tử bạch y kia có thể vào trong, chẳng lẽ lại nói tuổi tác của nàng trẻ như vậy? Trẻ như vậy mà là Thiên Tôn làm cho nhiều người hoảng sợ, nhanh chóng cũng có người nhận ra thân phận của nàng, thiên kiêu một thời của Cửu Nguyệt Tiên Môn, Bạch Tử Thiên Tôn - Lăng Tử.
Một hồi sau, những người ở bên ngoài đều không cam tâm nhìn vào trong Địa Cung mở ra, mà không cách nào đi vào, lộ ra thái độ không cam tâm. Dù vậy, quy tắc không thể đổi, bọn họ không cam tâm cũng không có cách nào.
Dạ Khinh Ưu đem theo hai nữ đi vào, đi đến một đoạn quảng trường rộng lớn, phía trước mặt là hàng dài những cầu thang bắt lên trời, nhìn lên không thấy điểm dừng. Bọn họ nhanh chóng đi lên, mà Cơ Ngọc Nữ đi theo hắn, nhìn ra phía sau, chợt cảm thấy kỳ quái hỏi.
" Tại sao ta có thể đi vào? Rõ ràng ta cũng không hợp cách… "
Cơ Ngọc Nữ kỳ quái, nói thế nào nàng cũng tuổi tác lớn hơn quy định, nhưng chưa bị đào thải ra, nghi hoặc cũng là lẽ đương nhiên. Dạ Khinh Ưu liếc nhìn nàng, nói.
" Cũng chả có gì, quy tắc không phải là không có kẽ hở… Có ta ở đây, ngươi muốn đi cũng đơn giản. "
Nghe hắn nói, Cơ Ngọc Nữ muốn hỏi là hắn dùng cách gì, nhưng cũng không dám hỏi nhiều, vì nam tử đã cuốn mấy nàng phóng nhanh về phía trước, leo lên những bậc thang đầu tiên. Bắt đầu từ đây, cảm giác áp lực khủng bố đè xuống, như muốn nghiền nát xương tủy. Mỗi bậc thang đều có một loại quy tắc, ngũ hành, dị hệ riêng biệt, nếu đặt chân lên đều có thể cảm nhận, mỗi vị trí trên cùng một bậc thang đều có pháp tắc riêng biệt, như vậy người đi lên cầu thang đều có một cảm nhận không giống nhau.
Ba người đi được đến bậc thứ năm mươi thì dị biến xảy ra, không gian xung quanh tối đen như mực, dần dần không thấy bậc cầu thang kế tiếp đâu cả. Mà thay vào đó là cảnh vật bên ngoài tinh không, le lói vài tia sáng, hai nữ nhân đều đồng thời hoảng sợ, bản thân bị chìm trong màn đêm tối đen như mực này, dù phát sinh ra chuyện gì đều không thể nhìn thấy, thậm chí thần thức và tâm thức đều không cảm nhận được.
Hai nàng chỉ nghe vài tiếng tru réo đáng sợ, tiếng kêu la cầu cứu thảm thiết, còn có mấy lời độc ác nguyền rủa các nàng đến chết. Nếu như tâm cảnh yếu đuối một chút, có thể đều bị những thứ này làm cho mất tỉnh táo, sa vào trong hỗn loạn.
Dạ Khinh Ưu thì có thể nhìn thấy rõ bên trong khoảng không tối mịt này, hắn bất chợt nhìn hai nữ tử đang trầm luân vào trong ảo giác nào đó. Cũng không có thời gian để ý, nhìn vào một con rết khổng lồ đang cắn nuốt từng khỏa tinh cầu, vẻ ngoài dị hợm gớm ghiếc, sau khi nuốt sống một tinh cầu từng tồn tại sự sống, nó mới chú ý đến Dạ Khinh Ưu, cái miệng đen ngòm lộ ra, kẹp hai cái răng nanh ác liệt lao đến.
Tình cảnh này, thật giống như sinh vật hắn từng gặp ở 'Thiên Không Giới Vực', lúc đó hắn còn chưa có khả năng nhận thức rõ ràng, nhưng hiện giờ hắn có tự tin giải quyết được sinh vật này. Liền lập tức mượn màn đêm xung quanh, trở thành nơi trú của bản thân, từ trong màn đêm vô tận xuất hiện hàng chục ngàn sợi dây hắc dạ bao phủ toàn thân con rết khổng lồ kia. Với kích thước của nó, Dạ Khinh Ưu phải tốn khá nhiều sức, hắn đứng trên đầu nó, cảm tưởng như con kiến đậu trên đầu con voi vậy, tay hắn chỉ mạnh lên trán của nó. Sau một lúc, toàn bộ thân thể của nó bị kéo vào trong màn đêm vô tận...
" Này, tỉnh lại đi… "
Bất chợt bên tai nghe thấy giọng nói nam nhân trầm ấm, hai nữ nhân mới tỉnh táo lại, mở bừng mắt, nhìn thấy ánh sáng mờ ảo mang đến cho bọn họ cảm giác ấm áp. Cơ Ngọc Nữ nhìn xung quanh, thấy trước mắt là một linh tuyền trong xanh, từ dưới nước toát ra hơi nóng ấm áp làm cho nàng cảm thấy rạo rực trong người.
" Công tử, nơi này là? "
" Bậc thang tiếp theo, xem ra vận khí không tệ. Có thể tìm thấy một 'Thượng Phẩm Linh Tuyền' ở chỗ này. "
Nghe đến mấy chữ 'Thượng Phẩm Linh Tuyền' ánh mắt hai nữ nhân sáng rực, đó chính là nơi tốt nhất cho đạo sĩ tu luyện, không chỉ giúp gia tăng, cũng cổ cốt tủy thân thể, còn cải tiến tu vi, ngộ tính từng người. Mà đặc điểm quan trọng làm mấy nữ nhân mê thích thứ này chính là giúp cho da thịt trắng bóng, duy trì thanh xuân, nâng cao mị cốt làm cho nữ nhân dung mạo gia tăng mấy phần.
" Được rồi, tuy thứ này không có tác dụng với ta. Nhưng ngâm mình trong đó cũng thoải mái, như suối nước nóng vậy. "
Dạ Khinh Ưu nhìn xuống bên dưới, không chỉ linh tuyền này tính chất hòa hoãn, còn có vị trí đẹp, cảnh vật xung quanh như tiên cảnh, dị hoa linh thảo mọc xung quanh càng gia tăng vẻ đẹp. Ánh mắt hai nữ tử đã sáng như sao, so với nhìn thấy bảo vật còn sáng hơn, đương nhiên đã bị linh tuyền mê hoặc.
Dạ Khinh Ưu không nói nhiều, cởi ra y phục, toàn thân trần truồng đi xuống, ngâm trong dòng nước ấm, cảm thấy cơ thể dễ chịu hiếm thấy. Hắn cũng không mong đợi nhiều, có thể dùng nó thư giãn đã là không tồi.
" Hai ngươi không xuống sao? "
Dạ Khinh Ưu nhìn lên, thấy hai nữ mặt mày đỏ bừng, ánh mắt len lén tránh đi, nghe hắn hỏi vậy, Cơ Ngọc Nữ cắn răng. Sau đó mạnh dạn cởi hết y phục, thân thể tuyết trắng mê người lộ ra trước mắt, cặp chân dài ngọc ngà vươn ra chạm mặt nước, đi xuống bên dưới ngồi vào trong.
Lâm Di Ảnh bẽn lẽn hơn nhiều, nàng tranh đấu dữ dội, sau một lúc mới từng chút cởi bỏ y trang rơi trên đất, thân thể cũng nhanh chóng nhảy vào linh tuyền, chôn sâu nửa người dưới nước.
Dạ Khinh Ưu dựa lưng vào thạch trì, thoải mái tận hưởng, dùng nước ấm vuốt mặt, sau một lúc khuôn mặt lại trở nên như trước, tuấn mỹ mê hồn, tà dị yêu tính. Mái tóc dài cũng chân chính trở thành một màu đen, sau khi thức tỉnh hắc dạ năng lực, mái tóc gốc của hắn cũng đổi màu, trở nên đen láy suôn mượt hơn cả tóc nữ nhân.
" Công tử, ngươi… "
Nhìn thấy biến hóa này, Cơ Ngọc Nữ chợt giật mình, nhìn thấy chân diện của hắn, hai má của nàng càng thêm đỏ, lời nói ra cũng ấp úng. Dạ Khinh Ưu nhìn qua nàng, kỳ quái hỏi.
" Ta làm sao cơ? "
" Không có gì, chẳng qua ngươi biến hóa thật lớn. Không ngờ lại anh tuấn như vậy... Cũng là nam nhân anh tuấn nhất ta từng thấy. "
Cơ Ngọc Nữ lấy lại bình tĩnh nói, Dạ Khinh Ưu nghe vậy không nói gì, ánh mắt nhìn thân thể của Cơ Ngọc Nữ hết sức mê người, ngực tròn nửa dưới chôn trong nước, càng lộ ra thần bí mê hoặc, mái tóc bồng bềnh ướt át càng tạo thành nét thùy mị.
Nữ tử Lâm Di Ảnh kia cũng không kém cạnh, da thịt non bạch mơ màng, một gương mặt đẹp khi nhìn thấy chân diện hắn càng đỏ bừng, hình như trong ánh mắt còn có vài tia mê luyến, tê dại.