Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi

Chương 226




Dạ Khinh Ưu đem Hoàng Hiểu Nhiên kéo vào trong lòng, bàn tay mơn trớn trên da thịt trơn tuột, không kém chút nào đàn hồi, mọng nước. Dạ Khinh Ưu để thiếu nữ ngồi đối diện mình, cặp đùi đẹp vòng qua hai bên hông hắn khép chặt, mông nhỏ đàn hồi ngồi trên đùi hắn, mặt đối diện, ngực đào ngẩng cao.

Nam tử cúi đầu lè lưỡi liếm ngậm cặp vú đong đầy, vị hơi mặn mồ hôi mỹ nữ, hương khí thơm dịu xông vào mũi. Núm vú mỹ nữ đong đầy, bị nam tử ngậm mút dính đầy nước bọt, hai bàn tay ngọc ngà ôm chặt đầu hắn ngửa cổ hầm hừ rên ra những từ vô nghĩa.

Bên dưới bụng ngọc, một thanh hỏa côn cứng rắn va đụng bụng dưới của nàng, chọc cho mỹ nữ càng thêm ngứa ngáy. Hoàng Hiểu Nhiên uốn éo hông, để dương vật ma sát trên bụng nàng, làm cho đôi bên cùng khó chịu.

Hân Phong Tiểu Nguyệt biết chỉ có cách chờ đợi, ngồi một bên tự xoa nắn thân thể, nhìn nam nhân của mình cùng nữ đệ tử bổn tông quấn quít dâng lên một cỗ cảm giác khác lạ.

Dạ Khinh Ưu trực tiếp nâng eo Hoàng Hiểu Nhiên nâng cao, để khe mép khít rịt non tơ chạm với đầu rùa. Bên trong ngũ nữ, mép môi của nàng là nhỏ nhất, muốn tiến vào càng khó khăn, cũng may bên dưới đôi bên đều ướt sẵn, cũng giảm bớt đau đớn cọ sát. Dạ Khinh Ưu căn chỉnh vừa đủ, liền để long căn hùng hổ cạy mở môi dưới nhỏ hẹp, tiến nhập sâu vào bên trong.

Chỉ mới vào nửa đỉnh đầu đã thấy không gian âm động chật ních, trơn tuột, bên trong thành thịt lại có từng thớ thịt nhăn lại cọ sát dương căn nhạy cảm của hắn. Dạ Khinh Ưu hít một hơi khí lạnh, dùng hết sức cân đối để mỹ nữ ngồi vào giữa lòng mình, vẻ mặt vốn điềm đạm pha chút dâm mị, lại nhăn chặt, lộ ra nét đau đớn.

" Ô… ô… đau quá… không muốn… ô… a… "

Hoàng Hiểu Nhiên quẫy mình phản kháng, tầng màng trinh tiết của nàng dày hơn những nữ tử bình thường, cho nên đau đớn cũng nhiều hơn, máu chảy ra lại ướt cả một bên đùi. Dạ Khinh Ưu cảm thấy ngoài ý muốn, vươn tới miệng hôn lên môi nhỏ nức nở của mỹ nữ, tay xoa nắn hai vú từng chút giảm đi cơn đau của nàng.

Hân Phong Tiểu Nguyệt cũng ghé thân trêu chọc Hoàng Hiểu Nhiên, bàn tay lướt trên tấm lưng trần mỹ ngọc của vị nữ đồ tôn, cũng thầm khen vị nữ đồ tôn này thân hình quả thật ưu mỹ, không chút mỡ thừa, tìm không ra điểm chê.

Dạ Khinh Ưu tăng cường lực, hắn đâm lút cán thanh hỏa côn to lớn xâm chiếm toàn bộ lỗ huyệt vừa khít vừa sướng. Âm đạo của Hoàng Hiểu Nhiên không chỉ chặt, mà còn uốn nếp cọ sát gia tăng kích thích cho nam nhân, không khác nào một nhục huyệt xoắn ốc, đem dị vật nam nhân nếm trải từng đợt thoải mái, kích thích khoái cảm ân ái đến cực hạn.

" Ưm… a... nhẹ… "

Hoàng Hiểu Nhiên trải qua cơn thống khổ, phần thưởng đổi lại khoái cảm tăng cao, từng luồng nhiệt lưu len lỏi xâm nhập từ trong thân thể, đỉnh đầu rùa chèn ép vào vách tử cung, mở rộng vừa nhói vừa sướng. Tuy có chút khó chịu, nhưng dần dần khoái cảm càng gia tăng, mỹ nữ qua thời gian đã kịch liệt phối hợp.

Hai chân thon ngọc co quắp kẹp chặt hông hắn, hai tay bám víu cổ hắn, ngửa cổ hậm hừ phát ra tiếng rên kiều dục. Mồ hôi hai cỗ thân thể hòa nhập tỏa ra phong vị hoan ái dâm dục. Dạ Khinh Ưu giữ chặt thân hình mỹ nữ, điên cuồng đâm chạm hoa tâm, cứ từng chút nước thủy phun trào chảy ra tràn lan.

" Ưm… nha… thoải mái… a… a… quá tốt... ưm… "

Hoàng Hiểu Nhiên hít thở phun ra nhiệt khí, kiều thanh từng giọng phát ra âm thanh rên rỉ như dâm nhạc, chỉ sợ không có nam tử nào dám tưởng tượng, hình tượng nữ tử băng thanh ngọc cốt lại hóa thành bộ dáng dâm kiều nhục thể.

Dạ Khinh Ưu dần đem mỹ nữ đẩy ngửa ra giường, trong khi tay chân của nàng vẫn kẹp chặt trên người hắn. Động tác của hắn có phần nhanh hơn, tư thế truyền thống giúp hắn banh rộng hai chân ngọc dài của nàng, đâm vào càng thoải mái, bớt đi cảm giác bị hút chặt kẹt cứng.

Phành phạch…

Da thịt mỹ nữ mềm mại, hông eo đôi bên va chạm lại vang lên âm thanh nhục dục, Dạ Khinh Ưu bàn tay bấu mạnh mông trắng, như máy đóng cọc liên hồi khiến cho hạ thể mỹ nữ chảy ra nước.

Nữ tử trước mắt như được làm ra từ nước, liên tục chảy ra dâm thủy ướt cả một mảng giường, chẳng biết từ lúc nào cao triều liên tục, nhục thủy thanh cốt tràn ngập phóng thẳng đầu rùa nam tử. Dạ Khinh Ưu toàn thân mồ hôi, đứng dậy, hai tay kéo cặp chân thon dài của nàng lên cao, dùng tư thế đứng túm lấy hai chân dài, để thiếu nữ hai tay ngọc bám víu chống trên đài liên tùy ý nam tử đâm chọc.

Tư thế hiện tại khiến hắn đâm vào càng nhiều, toàn bộ chiều dài dương vật đi vào. Thêm một lúc liền bị âm động xoắn ốc siết chặt, khoái cảm cứ dâng cao. Dạ Khinh Ưu rùng mình, chợt đứng thẳng eo, rồi cúi gập người đâm vào hết chiều dài dương vật, kích cỡ bên trong nhục huyệt phồng to, chả mấy chốc kích xạ bắn ra toàn bộ tinh dịch ngập trong tử cung của Hoàng Hiểu Nhiên.

Đem mỹ nữ thả ra, Hoàng Hiểu Nhiên liền như hóa thành một thủy nhân nằm ngã bên trên đài liên, mái tóc mềm mượt ướt đẫm rối bời, da thịt trắng ngọc bóng loáng chảy đầy mồ hôi phản như tấm gương, mà âm huyệt banh mở, tinh dịch trắng sữa như lũ chảy ra từ khe môi hồng hào vô cùng khít của nàng.

" Cũng thật mệt… "

Dạ Khinh Ưu sau đó thở ra, khẽ than, nếu không phải hắn thiên phú dị bẩm, còn được 'Si Tâm Quyết' củng cố, sớm cũng không chịu nổi loại hao tổn này. Tuy nhiên hắn vẫn còn chưa được nghỉ, bên cạnh hắn mắt phượng Hân Phong Tiểu Nguyệt dạt dào xuân tình, vươn đôi cánh tay ngọc ngà ôm lấy hắn.

" Tướng công, thật hư… "

Nàng vừa dứt lời, liền bá ngạnh thượng cung đè hắn nằm ngửa ra, Dạ Khinh Ưu một thân không có đạo lực hoàn toàn bất lực, chỉ biết mặc nữ tử cưỡng luân. Ánh mắt Hân Phong Tiểu Nguyệt mộng mị, mê huyễn như có ma lực. Nữ tử híp mắt nhìn nam tử, trong lòng khó chịu kìm nén khi nhìn nam nhân mây mưa cùng nữ tử khác, làm nàng sinh tâm bạo ngược. Không ngờ lại ngồi đè lên mặt hắn, hướng bích động mê người đè lên dung nhan tuấn mỹ, trong giọng mỹ miều mang theo bá khí.

" Tướng công, mau liếm… "

Dạ Khinh Ưu trước giờ rất ít khi liếm âm huyệt nữ nhân, bản tính của hắn lại không thích thú với trò này. Bình thường đã thôi, nay lại bị nữ tử đè đầu cưỡi cổ, đem âm động vạch ra trước miệng, cuồng ngạo như vậy, quả thật làm tự tôn trong lòng hắn từng chút sụp đổ.

Cảm thấy nam nhân mãi không chịu làm theo, Hân Phong Tiểu Nguyệt trong người như lửa đốt, dục hỏa chưa chút nào được giải tỏa, khó chịu đè ép. Mép môi hồng hào, thơm tho chảy ra dịch chất ngọt lịm như mật hoa, vương lên bên miệng nam nhân cứ cọ sát liên hồi. Bàn tay của nàng chuyển xuống, nắm tay bóp chặt long căn, trong giọng mang theo uy hiếp.

" Chàng không làm, có tin ta bẻ gãy nó không? "

" Ách!! "

Dạ Khinh Ưu chợt rùng mình, không dám khiêu khích cái nữ tử bá đạo cuồng ngôn này, không tình nguyện vươn đầu lưỡi liếm ngoài mép âm hộ của Hân Phong Tiểu Nguyệt. Nơi tư mật của nàng mềm mại, ngọt ngào, không chút mùi vị lạ, quả thật chính là cực phẩm vưu vật độc nhất nhân gian.

" Ưm… ừ… rất tốt, đút lưỡi chàng sâu vào bên trong thiếp… "

Hân Phong Tiểu Nguyệt lim dim mắt, hai tay giữ chặt đầu hắn, lâu lâu phát ra tiếng rên rỉ yêu kiều, dâm thanh nghe được cũng đủ làm nam nhân sôi trào. Dạ Khinh Ưu hai tay vòng qua giữ chặt bạch đồn căng mịn của bá đạo cuồng nữ, xoa nắn khiêu khích. Lưỡi đôi khi trượt lên liếm nhẹ hạt đậu nhỏ hồng hào, nhẹ nhàng ngậm mút trong miệng.

" Thật sướng… tốt lắm tướng công… ưm... a… "

Hân Phong Tiểu Nguyệt ngửa cổ cất cao giọng, bị nam tử liếm mút âm bích, khiến cho tâm linh sôi sục, nghĩ đến nam tử ngày đêm làm nàng nghĩ đến đang vì nàng mà phục vụ, càng khiến nàng vô cùng thoải mái. Qua thêm một lúc, thủy dịch cuồng phún, chất dịch nhờn vừa lạ vừa thơm bắn đầy miệng nam tử, phun dính đầy mặt hắn.

" A… thiếp ra… thật tốt tướng công… "

Mỹ nữ ưỡn cao bộ ngực sữa, phập phồng lên xuống, dung nhan tuyệt thế ướt át hồng hào, mở môi đỏ mọng phát ra tiếng kêu thanh thúy, khoái cảm dâng trào, bên khóe miệng chảy ra chút nước bọt thơm ngọt.

Dạ Khinh Ưu bất lực, đành tiếp nhận thủy dâm của đại mỹ nữ, trong lòng gào thét phẫn nộ, hắn thề hắn chưa từng chịu nhục thế này bao giờ. Nữ tử dần biến hắn thành cái sủng nam, qua một lúc nữ tử mới buông tha, để cho một vị mỹ nam nằm trên giường, mặt ướt đẫm hương dịch, sắc mặt buông lỏng, cũng phải khuất phục trước vị mỹ nữ cường nhân này.