Nghe thấy vậy, không chỉ có Dạ Khinh Ưu giật mình, còn có Cửu Nguyệt Đan cũng kinh hoảng không kém, chưa từng nghĩ đến vị sư nương bình thường băng lãnh lại có thể nói ra yêu cầu như vậy. Đóa U Mạn không hề để ý đến biến hóa của hai người, thấy Dạ Khinh Ưu vẫn đứng im lặng, không có ý tứ hành động, khiến nàng khó chịu.
" Nhanh lên, ngươi là nam nhân sao lề mề như vậy... "
Dạ Khinh Ưu nét mặt biến đổi, vẫn không có nghe theo, âm tình bất định nhìn vào Đóa U Mạn, mà nàng lúc này lại không có tiếp tục nói, mà chăm chú nhìn vào từng đường tuyến xích chỉ chạy dọc trên cánh tay, nét mặt trở nên khó coi. Nàng sau đó ngẩng mặt nhìn qua Dạ Khinh Ưu một lần nữa, tiếp sau đó lại đặt tay trên bạch y, nới lỏng dây lưng, ngoại bào trắng tinh rơi xuống đất, thân hình trắng nõn như ngọc bại lộ ra trước mắt.
Dạ Khinh Ưu suýt chút sặc chết, nhìn mỹ phụ thản nhiên cởi xuống ngoại sam như vậy, cứ phơi bày thân thể mê huyễn kỳ bí kia, hai bầu ngực không hề có chút xệ xuống, căng đầy nhô cao, hai núm hoa đào hồng hào như mận đỏ dưới sương mai. Bên dưới vùng cỏ thần bí tự nhiên mọc mỏng manh rất theo quy luật, cặp chân dài trắng mềm như da em bé khép chặt đầy khiêu gợi.
" Nhanh lên, ta đã cởi rồi… ngươi còn ngại cái gì? "
Đóa U Mạn sắc mặt trầm xuống, không vui nhìn hắn, dường như không chút nào xấu hổ khi phơi bày thân thể của nàng trước mặt hắn. Cửu Nguyệt Đan thật không dám tin tưởng, sắc mặt nàng trắng xám một hồi, cuối cùng cũng hiểu ra vị sư nương này của nàng muốn gì. Rõ ràng là dùng phương pháp thứ hai mà Phàm Nhân Lão Giả nói ra mà hóa giải tình trạng 'Âm Hỏa Bạo Ngược' này.
Nghĩ lại cũng không có gì khó hiểu, mặc dù Đóa U Mạn không thích có quan hệ với nam nhân, nhưng cũng không có quá để ý việc nam nữ song tu có gì phải ngại ngùng. Đóa U Mạn cũng giống một số nữ đầu chỉ truy đuổi con đường đại đạo, coi thân thể bên ngoài như cái túi da mà thôi, ngoài ra coi nó giống như một kiện trang sức đẹp đẽ để trưng vậy.
Dạ Khinh Ưu nghe đến vậy, cũng cảm thấy không cần ngại ngùng làm gì, dù sao hắn cũng không phải là chính nhân quân tử gì, đối mặt với thân thể nóng bỏng, mê người của Đóa U Mạn, chính hắn cũng muốn nếm thử một chút.
Nghĩ xong, hắn cũng không có để ý đối phương có phải mẫu thân Đóa Thiên Di hay không, liền bước tới, đi đến trước người của Đóa U Mạn, khóe môi nhếch lên mỉm cười nói.
" Nhạc mẫu đã mời, tiểu tế dĩ nhiên không từ chối… "
Đột nhiên nghe hắn nói vậy, Đóa U Mạn hiện lên nét mặt cổ quái, nhìn chằm chằm hắn, hết sức chăm chú hỏi.
" Ngươi chẳng lẽ lại là nam nhân của Thiên Di? "
" Nhạc mẫu nói không sai, theo một lẽ nào đó thì là vậy… "
Dạ Khinh Ưu không phủ nhận, thản nhiên cười nói, bối phận của Đóa Thiên Di vừa là sư phụ vừa là nữ nhân của hắn, dường như có chút loạn, nhưng ở Ma Giới thì không quá để ý việc này, thậm chí còn coi là bình thường. Mà Đóa U Mạn đúng là như vậy, cũng không hề cảm thấy cùng với con rể làm cái chuyện này có gì không ổn, chỉ khẽ gật đầu, nét khó chịu trên mặt giảm đi đôi chút.
" Nếu là vậy, cũng tốt… Không tiện nghi cho người ngoài. "
Dù biết quan hệ không có ước thúc, nhưng nghe lời này của nàng, cũng khiến hắn hơi giật mình, dường như không thể hiểu nổi vị nhạc mẫu này. Hắn cũng không có ngại ngùng, mà tự thân đem cả y phục trên người mới gọn gàng mặc vào lại cởi ra, cũng cảm thấy kỳ quái mệnh đào hoa của bản thân có vẻ rất hơn người. :))
Đóa U Mạn thấy hắn cởi y phục ra, để lộ thân thể tráng niên, mê mẩn đầy mị tính, nam nhân cũng không có biểu hiện gì nhiều, chính thân nàng cũng không có tiếp xúc nam nhân lắm. Cho nên khi nhìn cả hai đều lõa thể đều không biết phải làm gì, để cho mỹ phụ ngây ra một hồi lâu.
Dạ Khinh Ưu cũng hiểu được ý nghĩ của nàng, mới chủ động bước đến, hai tay ôm lấy thân thể trơn mềm, đàn hồi tràn ngập mùi đàn hương thơm ngọt của nàng. Đóa U Mạn biết bản thân không có chú ý, đành tùy ý để hắn hành động, nàng cũng là lần đầu tiếp xúc thân thể cùng một nam nhân, không hiểu sao lại dâng lên một cỗ cảm giác khác lạ.
Cửu Nguyệt Đan nhìn cảnh này, da mặt đã ửng đỏ nóng bừng, quay đầu không dám nhìn, nghĩ đến cảnh tượng sắp diễn ra nét mặt của nàng tái đi, mau chóng xoay lưng, vội nói.
" Sư nương, tiểu đồ rời đi trước… "
Nhìn thấy Cửu Nguyệt Đan muốn đi, Đóa U Mạn khẽ nhíu mày, sau đó chợt gọi lại.
" Đan Nhi, ngươi sao lại rời đi? Mau giúp ta hộ pháp. "
Cửu Nguyệt Đan chợt thấy choáng váng, không nghĩ sư nương lại có cái ý nghĩ kỳ quặc này, nàng còn muốn nói thì khi quay đầu qua nhìn cảnh tượng đã không nói thành lời. Lúc này Dạ Khinh Ưu cũng mặc kệ Cửu Nguyệt Đan có ở đây hay không, hai tay liên tục chạy dọc trên thân thể của Đóa U Mạn sờ vuốt đủ chỗ, đôi môi của hắn đang cùng vị nhạc mẫu một phen cháo lưỡi, do hắn thành thục hơn nên chiếm thế thượng phong, để Đóa U Mạn mở ra miệng thơm tùy ý để lưỡi hắn cuốn lấy.
Đóa U Mạn không hiểu sao lại thích cái cảm giác này, cũng dần vòng tay sang bá cổ cùng hắn hôn môi, mặc kệ đôi tặc thấu đang sờ loạn trên thân thể của nàng. Bàn tay của Dạ Khinh Ưu thỏa sức chạy dọc trên người của thiếu phụ, nắn bóp cặp nhũ phong mềm mại, đàn hồi, mỗi tay một vú bóp mạnh, nhào nặn mang đến cảm giác êm ái, thỏa mãn.
Kiều đồn của Đóa U Mạn cũng phổng phao không kém, bàn tay nắn bóp không thỏa, so với những thiếu nữ mới chớm nở quả nhiên nảy nở hơn nhiều, cảm giác như trái chín sưng mọng ngọt nước. Đóa U Mạn dù không phải lần đầu bị người sờ bóp như vậy, nhưng vẫn cảm thấy khác lạ, từ khóe miệng chảy ra chút ít quỳnh dịch, trong miệng phát ra một chút âm thanh rên rỉ.
" Ưm… Ờ… "
Thân thể thiếu phụ mọng nước của nàng quả thật khiến hắn bị dụ hoặc không thôi, ngắm nhìn hai đôi nhũ phong ngạo nghễ, hai khỏa núm mận đỏ chín liền mau lẹ nhét vào trong miệng liếm nút. Đóa U Mạn ngửa cao giọng rên rỉ 'Ưm… A…' đầy mê huyễn như tiên nhạc, nàng cảm giác được bên chính giữa đùi có một thứ nóng hổi đang cọ sát người nàng.
Đóa U Mạn vươn bàn tay thon dài trắng nõn nà kẹp chặt lấy côn thịt đang tỏa ra nóng bỏng, sờ nắm trong tay, cảm giác bàn tay mềm mại mà mát lạnh của nàng nắm lấy dương vật, làm Dạ Khinh Ưu thoải mái, cảm thụ như không muốn nàng buông ra vậy.
" Vật này của ngươi là cái gì? "
Dù sờ nắm trong tay, Đóa U Mạn vẫn có chút mơ hồ nhìn hắn hỏi, Dạ Khinh Ưu cổ họng như khô khốc, lại nhìn dung nhan như họa của mỹ thiếu phụ một lần nữa, dường như đạt được cực điểm khoái cảm, nhẹ giọng trả lời.
" Là vật giúp sư mẫu giải trừ Đạo Âm Chi Khí trong người của sư mẫu… Nó gọi là côn thịt… "
" Côn thịt sao, thanh côn thịt của ngươi thật nóng, dài như vậy có thể chữa được sao? "
Mặc dù Đóa U Mạn lịch duyệt phong phú, nhưng đối với mấy chuyện nam nữ dường như không có hứng thú, lại dẫn đến nàng tuổi này còn mờ mịt không rõ. Dạ Khinh Ưu không hiểu sao lại cảm thấy càng thêm phấn khích, mỉm cười gật đầu, sau đó lại đem thân thể mềm mại của nàng đem đến gần giường băng, cẩn thận chú ý quan sát.
Đóa U Mạn tùy tiện hắn chủ động, nàng thân thể trần như nhộng nằm ngửa trên giường băng, phô bày toàn bộ cơ thể mê người ngay trước mặt thiếu niên xem như là con rể của nàng. Dạ Khinh Ưu hít một hơi, thưởng thức thân thể của nàng mãi cũng không thể chán, hắn hít một hơi, lấy chút bình tĩnh đi đến giường, nằm đè lên người nàng, lại cúi đầu cùng nàng hôn môi, bàn tay mò mẫn xuống phía bên dưới vuốt ve chỗ thần bí mê người.
Chiếc giường hàn băng vạn năm tỏa ra hàn khí kinh người không hề làm ảnh hưởng đến cả hai. Dạ Khinh Ưu mân mê chán chê cặp môi đỏ mọng ngọt lịm cùng cái lưỡi đỏ dài thơm tho của nàng, lại lướt xuống hôn lên cần cổ trắng ngần, nếm thử vị da thịt trắng như tuyết, mềm mại đàn hồi, nhìn chỉ muốn cắn muốn miếng.
Cuối cùng để lại trên cổ trắng và vai ngực của nàng vài vết răng cùng dấu hôn nhỏ khiến Đóa U Mạn nhướng mày tỏ ra không thích thú. Dạ Khinh Ưu lần đầu có cảm giác muốn tận hưởng trọn vẹn một nữ nhân, không có vội vàng, hướng dần xuống bên dưới nắn bóp hai khỏa cầu ngực to lớn kia, ngậm mút hai núm vú nhạt, để lại bầu vú trắng tròn mỗi bên mấy vết tay cùng dấu hôn của hắn.
Chẳng bao lâu, Dạ Khinh Ưu lại nhìn xuống bên dưới thắt eo thon thả trắng ngần, giữa cặp đùi thon dài tinh tế là cái hoa huyệt thần bí, mê người...