Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi

Chương 281




Từng đóa lạc hồng chảy ra từ gò mu hồng hào, phía bên dưới của Nguyệt Cung Chi Túc nhẵn nhụi không lông, chính là trong truyền thuyết bạch hổ.

Dạ Khinh Ưu đút vào nhanh chóng, đem toàn bộ côn thịt chèn vào bên trong tiểu huyệt của tuyệt sắc mỹ nữ. Hoa huyệt của nàng ẩm ướt, chật khít, mềm mại chỉ vừa đút vào đã có cảm giác như xoáy nước khít chặt làm nam nhân lập tức muốn bắn.

Nếu không phải bản thân đã trải qua kinh thân bách chiến, có lẽ hắn đã bị nàng làm cho xuất sớm. Cặp đùi thon dài của nàng vòng ra sau ôm lấy eo hắn, thúc đẩy động tác nhịp hông lên xuống thêm phần mãnh liệt, chỉ vừa giao hợp không lâu nhưng động huyệt của nàng đã chảy đầy nước, cọ sát cùng côn thịt to dài của hắn tạo ra âm thanh da thịt 'bạch… bạch…' đầy khiêu dục.

Dạ Khinh Ưu hai tay nắn bóp cặp ngực nhỏ nhắn của nàng, ngón tay cầm lấy núm vú hồng nhạt vo ve chơi đùa, nhéo lấy kéo dãn làm mỹ nữ rên 'ư… ử…' liên tục.

" Dạ… mạnh nữa lên… đâm chết thiếp… sướng quá… ah… ah… từ giờ thiếp sẽ thành người của chàng… Dạ… ah… việc này thật sướng quá… "

Rên rỉ từng hơi dài, Nguyệt Cung Chi Túc sướng đến phát điên, tứ chi ôm quắp lấy hắn, mặt chôn vào vai hắn, lè lưỡi liếm láp từng thớ thịt cơ bắp săn chắc trên thân thể nam nhân. Đạt đến cao trào lần đầu tiên trong đời khiến nàng bị kích thích, há miệng cắn chặt bả vai hắn, dù không gây ra chút thương tổn nào nhưng lại hằn lên một vết răng in đậm trên bả vai hắn, tựa hồ như muốn lưu lại dấu vết rằng nàng chính là của hắn. (Đọc kiểu nữ cường thì là hắn chính là của nàng)

Dạ Khinh Ưu nhíu mày, như bị kích thích, hắn rút côn thịt bóng loáng đẫm nước dịch, đem nữ nhân đối diện xoay lại, để nàng chổng mông về phía hắn, bờ mông trắng tròn, khe mông đầy khiêu dục kích thích hắn não bộ. Mặc dù bộ ngực của Nguyệt Cung Chi Túc có phần khiêm tốn nhưng bờ mông của nàng lại to tròn bóng bẩy, nở nang.

Chát… chát…

Dùng tay đánh lên hai bờ mông trắng như thịt dừa, làm in hằn từng vết bàn tay đỏ hồng trên da thịt mỹ nữ càng kích thích thị giác. Hắn tiếp tục đem côn thịt nhét vào âm huyệt của nàng, nhấp càng mạnh bạo, nhìn hai người vốn dĩ như thần tiên ngọc nữ cao cao tại thượng mà giờ phút này cứ như hai con thú điên cuồng giao hoan.

Âm thanh da thịt va đụng, tiếng rên rỉ vừa ngọt ngào mê người, vừa kiều diễm dâm dục, mùi hương của hai thân thể hòa quyện, liên tục kích thích làm rơi vãi từng giọt nước đọng thành mảng lớn vũng nước trên mặt đất.

" Sướng quá… ah… ah… Dạ… thiếp sướng… biến thiếp thành của chàng… đánh dấu mùi của chàng vào thân thể thiếp… ah… thiếp ra… lại ra nữa… "

Nguyệt Cung Chi Túc gương mặt thánh thiện ngây thơ lại bị nam nhân biến thành dâm đãng mê người, nàng nhắm mắt, lưỡi thè ra ngoài chảy ra nước bọt, bên dưới bị dương vật va đụng vào âm đạo làm nó nhớp nháp chảy đầy nước.

Dạ Khinh Ưu dù đem côn thịt đóng dấu bên trong nàng bao nhiêu lần thì nó vẫn như cũ chật hẹp, cuộn chặt hắn làm hắn vốn muốn kéo dài một chút cũng không thể nhịn nổi. Từng đợt tinh dịch trắng sữa bắn ra từ đầu quy đem toàn bộ hoa tâm của giai nhân bao phủ bởi tinh dịch.



" Ahhhh… nóng quá… tinh dịch của chàng toàn bộ tràn vào trong… ưm… ấm quá… "

Nguyệt Cung Chi Túc nằm ngửa ra sàn, toàn thân bóng loáng mồ hôi nước, hương thơm nữ nhân dày đặc lan tỏa khắp phòng, ngay chính giữa đùi chảy ra từng chút tinh dịch trắng đục rơi xuống từ tiểu huyệt. Nàng đem bàn tay chặn lại không cho tinh dịch chảy ra, lần đầu được trải nghiệm cảm giác hoan ái làm nàng có chút nghiện.

Dạ Khinh Ưu thở ra một hơi, ngắm nhìn thành quả chinh phạt của bản thân, có chút ngây ngẩn cả người. Vốn dĩ còn có sự tình muốn hỏi lại bị mỹ nữ dụ dỗ hoan lạc, mặc dù biết rõ là do Tà Thần Thể gây ra, lại khiến hắn có điểm không thoải mái.

Nguyệt Cung Chi Túc trần trụi bò dậy, ngắm nhìn vật nằm giữa hai chân nam nhân, liếm môi, dường như bị kích thích, nàng bò đi đến trước người hắn, há miệng đem côn thịt cứng rắn nuốt vào trong khoang miệng, dù bên trên còn hỗn hợp dâm dịch của hai người.

" Ưm… chụt… đây là vị của côn thịt… là vị của Dạ… "

Dạ Khinh Ưu thật sự bất ngờ khi nàng vậy mà còn làm chưa đủ, thậm chí còn chủ động quỳ trước mặt bú liếm côn thịt của hắn. Vốn dĩ còn nghĩ nàng vốn là do bị Tà Thần Thể ảnh hưởng nhưng nhìn lại, xem ra ẩn tình này của nàng là do chưa từng bộc phát, khi cùng hắn hoan ái mới bắt đầu thể hiện rõ bản chất của nàng.

Mỹ nữ không có chút kinh nghiệm nào nhưng lại bú liếm hết sức thành thạo, liếm láp thân dương vật từ đỉnh đầu xuống dưới, bàn tay ngọc nắm lấy hai hòn ngọc dương của hắn vân vê. Miệng nhỏ tinh xảo ngậm mút đầu rùa hồng hào, đảo lưỡi bên trong miệng kích thích đỉnh đầu nam nhân.

" Sướng không Dạ… nam nhân có thích khi bị liếm như vậy không… "

Khuôn mặt vốn tuyệt mỹ khuynh quốc kia được hàng vạn thiếu niên tín ngưỡng vậy mà không ngờ giờ này lại chủ động đem côn thịt của hắn ngậm mút ngon lành. Dạ Khinh Ưu quả thật bị nàng kích thích đến cực điểm, hai tay giữ chặt lấy đầu của nàng, đem toàn bộ côn thịt chèn sâu vào trong cổ họng làm nàng nghẹn ứ.

" Thật không ngờ nàng lại dâm đãng như vậy… "

" Ọc… ọc… đó… ọc… là… ọc… ục… vì… ọc… nó… ục… ục… là… ọc… của… ục… Dạ… ọc… ọc… "

Cổ họng Nguyệt Cung Chi Túc mở rộng đón nhận côn thịt của hắn chèn vào trong, độ khít không thua kém nào âm huyệt của nàng. Dù ban đầu có chút đau đớn nhưng nàng nhanh chóng thích nghi, hai tay bám lấy đùi hắn, mặc sức hắn dùng miệng nàng như công cụ giải tỏa dục vọng.

Mặc dù nói Tu Đạo Giả thể chất hơn xa người thường nhưng liên tục như vậy quả thật không dễ chịu. Dạ Khinh Ưu mặc dù hơi khó chịu vì thanh mai trúc mã của mình lại hoá thành dâm đãng như vậy, dù sao hai người ngày trước chính là bạn bè, đối thủ cạnh tranh, bây giờ lại phát sinh quan hệ như thế này, nhưng hắn cũng sợ làm nàng đau nên liền đem côn thịt rút ra sau đó.



Nguyệt Cung Chi Túc đem côn thịt nhả ra, khóe mắt ẩn ẩn từng giọt nước mắt long lanh, bên trong đôi môi hồng hào tràn đầy nước bọt, đem mùi vị của hắn bên trong miệng nuốt vào bụng, sau đó ngẩng cao đầu nhìn hắn mỉm cười.

" Dạ… không cần lo cho thiếp… cứ việc thỏa thích sử dụng bộ túi da này thế nào cũng được… Trước kia thiếp còn có chút băn khoăn, nhưng hiện giờ thì hiểu ra rồi… Mấy trăm năm qua quả thật thiếp rất nhớ chàng, vẫn cứ nghĩ chàng là lỗ hỏng đạo tâm của mình… Nhưng thật ra quả thật từ nhỏ ta đã thích chàng, cho nên gặp lại ta rất vui mừng… Dạ, đừng dừng lại… Yêu thiếp tiếp đi… như khi chàng yêu Hạ Nhu Nhi vậy~… "

Nguyệt Cung Chi Túc dùng loại nhu tình mật ý ánh mắt, tình ý làm cho Dạ Khinh Ưu có chút ngốc trệ, quả thật nếu nói hắn không thích nàng là không thể nào. Dù sao ban đầu chính nàng là người duy nhất chấp nhận hắn, cũng có thể xem là mối tình đầu trong một đoạn ký ức. Dù loại tình cảm này qua trăm năm đạo tâm xây dựng có chút mờ nhạt nhưng vẫn còn loại cảm giác như ban đầu.

Dạ Khinh Ưu lập tức liền hiểu, hắn hiện giờ bên cạnh hồng nhan cũng không thiếu, sao lại lo lắng bận tâm nhiều như vậy. Nghĩ rõ ràng, hắn không còn chút chần chừ, lập tức đem Nguyệt Cung Chi Túc kéo lại ôm vào trong ngực, hôn lấy đôi môi anh đào của nàng.

" Tiểu Túc, giờ thì ta đã hiểu… "

Nguyệt Cung Chi Túc khẽ cười, nhiệt tình cùng hắn đáp trả, bàn tay nàng nắm lấy côn thịt bên dưới vuốt ve, nhẹ nhàng xoa nắn. Đôi chân thon dài của nàng nâng lên, đem âm huyệt lộ ra, căn chính đỉnh quy căn ngay cửa huyệt đâm xuống.

Dạ Khinh Ưu hai tay giữ chặt mông của nàng, để cho hai chân của mỹ nữ vòng ra sau lưng ôm lấy hông hắn. Miệng lưỡi đan xen, da thịt va chạm, từng chút khiến thân thể cả hai như kết nối, hòa thành một thể.

" Ah… Dạ… thiếp yêu chàng… nếu biết mọi chuyện sướng như vậy thiếp đã không chờ đợi đến bây giờ mới đến gặp chàng… ah… đâm sâu nữa đi… ah…. đúng rồi… "

Nguyệt Cung Chi Túc ngửa cổ rên rỉ, tay chân treo trụ trên thân thể nam nhân, kiều đồn vồ vập nâng lên hạ xuống va đụng da thịt nam nhân tạo ra thanh âm dâm dục.

Dạ Khinh Ưu cảm nhận làn da mềm mại trơn bóng của nàng, ngắm nhìn kiều dung chim sa cá lặn tuyệt diễm dần cảm thấy vui vẻ, càng ra sức khiến cho mỹ nữ lên đỉnh.

" Ah… sướng chết rồi… Dạ, thiếp ra… ahhh… "

Vừa dứt lời, từng đợt dâm thủy từ trong thân thể nàng trào phun như thủy triều làm ướt một mảng lớn sàn, mùi vị thiếu nữ thanh xuân làm tràn ngập cả căn phòng làm Dạ Khinh Ưu mau chóng đem toàn bộ vết tích dọn sạch, tránh cho bất cứ kẻ nào có thể cảm nhận một chút hương vị của nàng.

Dạ Khinh Ưu nhìn Nguyệt Cung Chi Túc nằm ngủ trong lòng mình, khẽ cười, hắn mau chóng mặc lại y phục cho hai người, sau đó mang theo Hạ Nhu Nhi rời khỏi trà điếm.