Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi

Chương 296




Đang ngồi ở một bên Dạ Khinh Ưu cũng lập tức chú ý, cuối cùng cũng rõ trước đó Mạc Thủy Dao vì sao lại muốn đi tìm hắn, chắc hẳn là vì chuyện này. Linh Lung lao vụt vào người hắn, ủy khuất đến hai mắt lưng tròng, nhìn hắn đáng thương nói.

" Dạ đại ca, Mạc tỷ tỷ sắp phải lấy người khác rồi. "

" Thôi được rồi, hiện giờ chúng ta đi qua xem thử. "

Dạ Khinh Ưu xoa đầu Linh Lung, tỏ ra cưng chiều, Thiên Linh Đình nhìn qua có phần hâm mộ, cũng thật hi vọng nam nhân kia có thể dùng một mặt như vậy đối với mình. Chợt nhớ đến lời hai người mới nói, nàng có chút bất ngờ hỏi.

" Hai người quen biết Mạc sư muội sao? "

" Dĩ nhiên, Mạc sư tỷ sớm muộn là tỷ muội ở đây thôi. "

Linh Lung nở ra một nụ cười tinh nghịch mà trả lời nàng. Thiên Linh Đình cảm thấy có chút ngoài ý muốn, thật không ngờ đến ngay cả Mạc sư muội cũng tránh thoát không khỏi bàn tay của nam nhân kia. Nhưng Dạ Khinh Ưu lại cảm thấy không thích Mạc Thủy Dao bao nhiêu, nữ nhân kia luôn luôn tự cho mình là đúng, lại không phù hợp với hắn. Tuy vậy, vì là do Linh Lung yêu cầu, cho nên hắn vẫn tỏ ra quan tâm, hướng về phía Thiên Linh Đình hỏi thăm.

" Mạc Thủy Dao định thành thân với ai? "

" Thiếu chủ Chương Gia - Chương Tử Liệt. "

Thiên Linh Đình nét mặt nghiêm túc đáp, Dạ Khinh Ưu nhíu mày, cảm thấy duyên phận đến thật nhanh nha. Trước kia ở tại U Lâm Đại Lục, hắn đã từng gặp gia chủ Chương Gia - Chương Liệt, bị hắn dễ dàng bóp nát như đậu hũ, cứ tưởng từ đó Chương Gia sẽ yên phận, thật không ngờ dã tâm lại còn không có như vậy nhỏ a.

Nhi tử của Chương Liệt là Chương Tử Liệt, thiên phú xuất chúng, so sánh còn vượt xa phụ thân, xếp hạng đệ bát nhân (8) trên Đại Thần Bảng, chính là thiên chi kiêu tử một phương. Gần đây lại nhờ Dạ Khinh Ưu mà vươn lên trở thành đệ lục nhân (6) Đại Thần Bảng, càng làm gã trở nên kiêu căng phách lối.

Nghe nói Chương Tử Liệt cũng rất khôn khéo, sau khi Liên Minh Cửu Môn vì Dạ Khinh Ưu mà tan rã, hắn đã nhanh chóng tìm ra được một chỗ dựa mới. Chính là 'Thánh Địa', thậm chí còn được người trong Thánh Địa đặc cách có cơ hội tiến vào trong Thánh Vực. Nhân cơ hội có Thánh Địa làm chỗ dựa, Chương Tử Liệt liền bành trướng tham vọng, hướng tới Nữ Thần trong lòng hắn bấy lâu nay, chính là Mạc Thủy Dao.

Mạc Thủy Dao là mỹ nữ xếp hạng thứ tám trên Bách Hoa Bảng, dung nhan tuyệt sắc, thiên phú lại không chút thua kém Chương Tử Liệt, được nhận định là thế hệ Đại Thần Bảng tiếp theo. Thậm chí nàng còn có Thủy Tâm Học Viện đằng sau làm chỗ dựa, gia thế không chút nào thua kém Chương Gia.

Vốn là trước kia Chương Tử Liệt không có cơ hội để thân thiết cùng với Mạc Thủy Dao, nhưng hiện nay danh tiếng cùng chỗ dựa của hắn đều đã vững chắc. Cùng với việc Tam Đại Học Viện bị đả kích nặng nề, ngay cả thiên tài ưu tú nhất là Hải Vô Quy lại bị Dạ Khinh Ưu phế đi làm cho địa vị tụt dốc.

Do không dám cùng Thánh Địa là địch, Tam Đại Học Viện chỉ còn cách ngoan ngoãn chấp nhận yêu cầu của Chương Tử Liệt.

Dạ Khinh Ưu âm thầm cười lạnh trong lòng, Chương Gia may mắn trước đó không có tham gia nhắm vào Phượng Hoàng Tộc nên thoát một kiếp nạn. Nay lại chủ động dẫn xác đến, thậm chí còn có món nợ của Chương Gia gây ra cho Thượng Quan Vân Ngọc, hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua cho thế gia vọng tộc này.

" Nợ mới nợ cũ, tính luôn một lần. "



Cảm nhận Dạ Khinh Ưu tuy đang cười nhưng lại lan tỏa cảm giác rét lạnh, Thiên Linh Đình có chút hoảng sợ, nàng cảm giác lần này Chương Gia đá trúng phải tấm sắt rồi. Dạ Khinh Ưu không có nhiều lời, liền mang theo tam nữ Thiên Linh Đình, Linh Lung và Thượng Quan Vân Ngọc cùng tiến đến Thủy Tâm Học Viện.

...

Ở trước cửa chính của Thủy Tâm Học Viện, hàng dài hồng bào xe kiệu được kéo bởi Tam Mao Hổ Sư - Ngũ Giai Yêu Thú đi dài cả mấy dặm đường, có thể xem thấy được sự xa hoa đến thế nào.

Chương Gia lần này đến để cầu thân nên mang theo thành ý thật lớn. Toàn bộ cao tầng học viện, lão sư của Tam Đại Học Viện tụ tập, tâm trạng đều chìm vào đáy vực. Từ khi Hải Vô Quy bị tàn phế, địa vị của Tam Đại Học Viện tụt dốc, không còn được Thánh Địa coi trọng, bọn họ địa vị cũng suy giảm.

Bên trong nghị viện đường chính của Thủy Tâm Học Viện, đứng toàn bộ bên trái là học viện lão sư của Tam Đại Học Viện, còn phía đối diện chính là người Chương Gia. Đi đầu Chương Gia là một thiếu niên trông bề ngoài tầm khoảng ba mươi ba mốt tuổi, anh tuấn nho nhã, trên mặt luôn treo nụ cười tự tin, chắp tay hướng về phía đối diện hắn, Viện Trưởng của Thủy Tâm Học Viện - Mạc Thu Hồng, đạo.

" Mạc Viện Trưởng, Chương Gia chúng ta mang đến sính lễ, mong học viện thật sự thành tâm thành kính, mong Mạc Viện Trưởng sẽ gả Dao Dao cho ta. "

" Chương Tử Liệt, chuyện này còn quá sớm. Ngươi xem, hiện tại Thủy Dao nha đầu này chỉ muốn chuyên tâm vào tu luyện. "

Mạc Thu Hồng thở dài nói. Nàng vốn xem Mạc Thủy Dao như nữ nhi ruột thịt mà đối đãi, nào có đồng ý dễ dàng như vậy đem nàng gả đi, thậm chí đối phương còn không có mang theo ý tốt. Nếu không phải vì muốn giữ vững địa vị của Tam Đại Học Viện thì nàng đã mạnh mẽ kiên quyết từ chối rồi.

" Về điều này Mạc Viện Trưởng hãy yên tâm. Ta sớm muộn sẽ vào trong Thánh Địa tu luyện, thậm chí còn có thể dẫn theo Dao Dao cùng nhau tiến vào. Tuyệt đối không làm uổng phí thiên phú của muội ấy. "

Chương Tử Liệt nói đến đường hoàng nho nhã, lý lẽ hợp tình hợp lý làm Mạc Thu Hồng không biết cách nào từ chối. Nàng ánh mắt nhìn đến bên cạnh Chương Tử Liệt, một lão già toàn thân mặc Thánh Quang Y Bào, thể hiện thân phận của lão ở trong Thánh Địa chính là Tứ Trưởng Lão, địa vị so với Tam Đại Học Viện cao tầng chỉ có hơn chứ không kém.

Nếu như từ chối quả thật sẽ đắc tội không nhẹ với đối phương, dẫn đến học viện về sau khó mà phát triển. Dù là vậy, nàng vẫn không hề bỏ cuộc, dùng đồ đệ của mình để đổi lấy lợi ích, nàng không làm nổi, chỉ đành cắn răng nói.

" Cảm ơn hảo ý của Chương công tử, nhưng chuyện tình cảm không thể ép buộc. Còn phải xem tâm ý của Thủy Dao. "

" Điều này đương nhiên tiểu bối hiểu. "

Chương Tử Liệt gật gù đáp, ánh mắt hắn chuyển sang thiếu nữ đứng bên cạnh Mạc Thu Hồng, mái tóc dài màu lam nhạt suôn mượt như thác lũ, đôi mắt trong veo như ngọc, làn da trắng nõn tinh tế, đôi môi đỏ nhạt không chút son phấn. Trong ánh mắt hắn lóe lên sự si mê mãnh liệt, dùng giọng điệu nhu hòa nói.

" Dao Dao, ta thật tâm thích muội. Kể từ lần đầu tiên ta thấy muội thì trong lòng của ta chỉ có một mình muội mà thôi. Ta hứa về sau sẽ làm muội hạnh phúc, không để muội chịu chút ủy khuất nào. Chương Tử Liệt ta xin thề với trời nếu có nửa chữ dối gạt sẽ bị Thiên Lôi đánh chết. Vì vậy Dao Dao, muội sẽ đồng ý gả cho ta chứ? "

Nghe Chương Tử Liệt hứa hẹn (mõm) như vậy, toàn bộ người trong Tam Đại Học Viện chỉ biết thở dài tiếc nuối sau khi dò xét thái độ cùng tình cảnh hoàn toàn không có lý do để từ chối của Chương Tử Liệt. Thậm chí có nhiều thiếu nữ còn lén lút nhìn hắn, trong lòng sinh ra sự ngưỡng mộ, xem như gả cho một người như hắn là hoàn toàn xứng đáng.

Hải Vô Quy dù đã là phế nhân nhưng vẫn đứng bên cạnh sư phụ, nghe Chương Tử Liệt nói xong, lòng bàn tay liền siết chặt, dâng lên vô tận không cam lòng. Hắn trước kia thiên phú rõ ràng vượt xa đối phương, nhưng hiện tại không chỉ bị đồng môn coi thường khinh bỉ, thậm chí chỉ có thể trơ mắt nhìn Nữ Thần trong lòng hắn bị cướp đi, nỗi hận với Dạ Khinh Ưu và Chương Tử Liệt đạt lên đến đỉnh điểm.

Mạc Thủy Dao im lặng không nói, trong lòng rối như tơ vò. Bản thân nàng hoàn toàn không có chút tình cảm nào dành cho Chương Tử Liệt, thậm chí cảm giác nữ nhân cho nàng biết kẻ họ Chương này đến cầu thân nàng hôm nay hoàn toàn không hề mang theo ý đồ tốt. Dù cho nàng muốn từ chối thì cũng phải nghĩ đến lợi ích của học viện, nơi nàng coi như là nhà của mình.



Chính lúc này, trong đầu Mạc Thủy Dao liền nghĩ đến hình bóng của nam nhân luôn treo lên một nụ cười tà mị, mang theo uy thế tự tin không gì không làm được. Nếu như có hắn thì Chương Tử Liệt thật sự không đáng để coi là gì. Chỉ tiếc, cho dù nàng cầu kiến hắn nhiều lần nhưng nam nhân kia vẫn không hề gặp mặt nàng, triệt để làm lòng nàng lạnh giá.

Không hiểu vì sao bị Dạ Khinh Ưu ngó lơ làm trong lòng nàng như siết chặt lại, cảm giác khó thở vô cùng khó chịu.

Mạc Thủy Dao thân là nữ nhân, còn có dung nhan tuyệt thế, thiên phú trác tuyệt, dĩ nhiên chính là đối tượng ưu tiên kết giao của các thế lực. Nàng chỉ biết ngậm ngùi chấp nhận số phận, trong ánh mắt trông chờ câu trả lời của mọi người, nàng cắn nát đôi môi đỏ đến chảy máu, trả lời.

" Đa tạ Chương công tử hậu ái, Thủy Dao chấp nhận… "

Chỉ là trong lúc nàng còn chưa trả lời hết câu thì từ trên bầu trời sấm chớp liền nổ vang, không biết từ đâu và bao giờ, từng luồng lôi điện tam sắc phá thủy trần nhà đánh xuống, uy thế như xẻ trời, mục tiêu hướng tới chính là đỉnh đầu của Chương Tử Liệt.

Chương Tử Liệt giật mình, hoảng sợ cảm nhận được không biết từ đâu lôi đình hướng về phía hắn mà công kích. Hắn phản xạ cũng rất nhanh chóng, liền móc ra một kiện Pháp Bảo loại hình phòng ngự cấp bậc Thiên Cấp Trung Phẩm, giơ cao lên đỉnh đầu, dồn nén Đạo Nguyên Lực, đem hộ thuẫn che đi toàn bộ công kích sắp ập đến.

Uỳnh…

Lôi đình thế như vạn quân đánh xuống, lan tỏa uy áp khủng bố thổi tung mọi thứ bên trong căn phòng, ngay cả những đệ tử tu vi đạt đến Thiên Huyền Cảnh cũng bị chấn cho lùi lại thổ huyết, hiển nhiên là bị nội thương không nhẹ.

" Đó là cái gì? Lôi đình từ đâu xuất hiện… "

Cả Tam Đại Học Viện và Chương Gia đều giật mình, không thể hiểu nổi vì sao lôi đình lại tập kích Chương Tử Liệt. Chẳng lẽ đối phương muốn Độ Kiếp? Hay là đã làm gì thương thiên hại lý dẫn đến Thiên Đạo tức giận?

" Khốn kiếp… "

Chương Tử Liệt hét lên, ủy khuất đến cực hạn, hắn rõ ràng bản thân tu vi đạt đến Thánh Linh Cửu Giai, nhưng còn cách xa Viên Mãn Độ Kiếp một khoảng, còn lâu nữa mới Độ Kiếp. Cho nên số Lôi Kiếp này chỉ có thể do người khác gây ra, mục tiêu là nhắm đến vào hắn.

Liên tục mấy đợt Lôi Kiếp đánh xuống, Pháp Bảo hộ thân của Chương Tử Liệt như muốn nứt ra, trên thân y phục của hắn bị xé nát để lộ da thịt cháy khét. Khuôn mặt vốn anh tuấn nho nhã biến thành tóc tai rối mù, gương mặt như than đen, thê thảm đến cực điểm.

Tứ Trưởng Lão của Thánh Địa nhíu mày, với thực lực đạt đến Thiên Tôn như lão có thể cảm giác được chắc chắn có người đang giở trò. Lão tức giận phi thân lên bầu trời, hét lớn.

" Là kẻ nào dám ra tay với đệ tử của Thánh Địa. Ra đây cho lão phu... "

" Hì hì, lão đầu. Ai lại thèm ra tay với hắn. Rõ ràng là do hắn trước đó lời thề linh nghiệm, trong lòng hắn không có ý tốt cho nên mới bị Thiên Lôi đánh xuống trừng trị hắn. "

Một giọng nói thanh lãnh vang lên giữa toàn trường, xuất hiện trước ánh mắt của toàn bộ đám người là một thiếu nữ mặc thanh y, dung mạo băng lãnh, kiều lệ động lòng người, tuyệt sắc dung nhan làm cho bất cứ ai nhìn vào cũng phải rung động, nàng mang theo tư thái băng lãnh cự người ngàn dặm, lại tỏ ra tính cách tinh nghịch lém lỉnh trái ngược khiến cho đám nam nhân hận không thể bắt nàng về nhà làm cái băng lãnh muội muội ngoài lạnh trong nóng.