Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi

Chương 301




Thượng Quan Cung cười so với khóc còn khó coi hơn, nói.

" Nam Cung thiếu chủ, nhi tử của ta chính là xúc động như vậy. Mặc dù nó thiên phú không tệ, nhưng so với Nam Cung tiểu thư vẫn còn không hợp. Chỉ sợ sẽ làm nàng ủy khuất đi. "

Nam Cung Dương cười lạnh trong lòng, tự nhiên biết lão cáo già này khó lòng dễ như vậy đáp ứng, lập tức cười hòa nhã, nói.

" Điều này Thượng Quan gia chủ yên tâm, Nam Cung thế gia đã chủ động đến cầu thân dĩ nhiên là không chỉ vì coi trọng thế lực của Thượng Quan Gia mà còn chính là vì tương lai lâu dài sau này. Ta tin tưởng Thượng Quan thiếu chủ sẽ sớm trở thành thiên kiêu nổi bật trong cùng thế hệ. "

" Phụ thân, Nam Cung thiếu chủ nói đúng đó… Người mau đồng ý đi, nhi tử nhất định sẽ không làm Nam Cung tiểu thư chịu một chút ủy khuất nào. "

Thượng Quan Toàn lập tức vội vã khuyên ngăn phụ thân, sợ hãi cơ hội tốt như vậy lại bị uổng phí mất. Nam Cung Dương thấy đối phương còn do dự, biết bản thân không nói rõ thì khó lòng mà tiếp tục, liền nói.

" Thượng Quan gia chủ trong lòng vẫn còn lo lắng, ta tự nhiên biết rõ… Chúng ta có thể từ từ nói chuyện rõ ràng… Cả Lương gia chủ nữa. "

Thấy sắc mặt Nam Cung Dương nghiêm túc, Thượng Quan Cung gật đầu, sau đó liền lập kết giới Vực Cảnh cho ba người, tránh cho ngoại giới nghe lén.

Không biết qua bao lâu, sắc mặt Thượng Quan Cung và Lương Hiên biến hóa liên hồi, sau đó cả hai đôi mắt sáng lên, liền đạt thành ăn ý. Kết giới sau đó mở ra, cả ba người đều đạt được lợi ích bên trong, hết sức vui vẻ cười nói với nhau.

" Như vậy, chúng ta định ba tháng sau Thượng Quan Gia sẽ mang của hồi môn đến Nam Cung thế gia. "

" Tốt, cứ quyết định như vậy. "

Nam Cung Dương cười ha hả đáp, kìm nén cảm xúc khinh thường trong lòng. Thượng Quan Toàn nghe phụ thân đáp ứng, tâm trạng như muốn nở hoa, lập tức tới bên cạnh Nam Cung Tịch Lộ, hết sức vui vẻ nói.

" Tịch Lộ, ta cuối cùng cũng cưới được nàng. "

Nam Cung Tịch Lộ nhíu mày, không đáp lại, trong lòng đối với Thượng Quan Toàn hết sức chán ghét, vì sớm đã nhìn thấy bộ mặt coi nữ nhân như công cụ giao dịch của Nam Cung thế gia. Nàng không chỉ đối với Thượng Quan Toàn chán ghét mà toàn bộ nam nhân đều làm nàng cảm thấy ghê tởm, chỉ ngoại trừ một người khiến nàng dùng toàn tâm toàn ý đặt ở trong lòng.

Nhìn đối phương không phản hồi, Thượng Quan Toàn nhíu mày, tỏ ra không vui, nhưng cũng không dám nổi giận, chỉ biết nghĩ trong lòng đợi đến khi nàng gả cho hắn thì hắn sẽ dạy dỗ nàng thật kỹ.

Đúng lúc cả ba người Thượng Quan Cung đang nói chuyện vui vẻ thì từ bên ngoài vang vọng âm thanh tràn ngập sát khí.

" Thượng Quan gia tộc, toàn bộ hôm nay phải diệt sạch không chừa một ai. "



" Là kẻ nào? "

Thượng Quan Cung nghe thấy giọng nói của đối phương tràn đầy khinh thường làm trong lòng hắn hết sức tức giận. Nghe ra đối phương là nữ nhân thì càng làm hắn kinh ngạc, không hiểu nữ nhân nào lại vô cớ đến gây sự gia tộc của hắn.

Toàn bộ người bên trong căn phòng đều bước ra bên ngoài, ánh mắt hướng về chỗ phát ra âm thanh. Tại nơi đó, thân ảnh của bốn đại mỹ nữ phiêu phù trôi nổi trên không trung như những vị tiên tử không nhiễm bụi trần giáng lâm xuống trần thế. Mặc dù đều che đậy dung mạo nhưng lại mang theo tư thái tuyệt sắc mê đảo chúng sinh, so sánh còn không chút nào thua kém Nam Cung Tịch Lộ, thậm chí dáng người nữ nhân mặc tử y kia còn hấp dẫn mê người làm cho đám lão già như Thượng Quan Cung và Lương Hiên phải nuốt một ngụm nước miếng.

" Dám nhìn ta bằng ánh mắt như vậy, chết… "

Tử y mỹ nữ một lời đã định, ngọc thủ vươn ra, một thủ chưởng bao trùm bởi hắc sắc hỏa diễm, từng luồng nhiệt lưu như muốn hòa tan cả vạn vật, tỏa ra sức nóng mãnh liệt. Nàng nhẹ nhàng kết thủ ấn, đem hắc sắc hỏa diễm hóa thành hắc ám ma quang, một hắc sắc liên hoa xoay tròn đẹp mắt từng chút rơi xuống.

Ở bên cạnh, nữ tử dáng người nhỏ nhắn cũng hí hửng cười, sát khí lan tràn không chút thua kém, giọng nhẹ nhàng như thiếu nữ mới lớn, ngọt ngào thanh thúy.

" Đúng đúng… Thân thể của bọn ta chỉ cho mỗi Đế Chủ nhìn, đám người ti tiện các ngươi nên tự chọc mù mắt đi. "

Vừa dứt lời, toàn thân nàng hóa thành dạng vô hình vô ảnh, tựa như biến mất khỏi thế gian, nhưng sát khí lan tỏa toàn bộ xung quanh có thể xác định nàng ta vẫn còn ở đây. Nam Cung Dương sắc mặt tái nhợt, nghiêm túc đề phòng, nhưng bản thân hắn vẫn bị đối phương để lại vết rách sâu trên mặt, suýt chút nữa là bị cào cho rách mặt. Hắn hết sức hoảng sợ, lập tức đem Huyết Sắc Linh Châu tế ra, nghiêm túc để Huyết Sắc Chi Khí bao trùm toàn thân, tạo thành hộ khí phòng thân cực kỳ kiên cố.

" Khanh khách… hai người thật vội, để phần ta nữa. Nếu làm tốt không chừng Đế Chủ sẽ khen thưởng cho ta. "

Nữ tử còn lại giọng nói ngọt ngào ma mị như tiên âm, làm một đám nam nhân Thượng Quan Gia vừa tụ tập bị nàng làm cho mê hoặc thần hồn, ngơ ngẩn đứng chết chân. Nữ tử trước ngực sở hữu một đôi gò bồng căng đầy, mỗi bước chân của nàng khiến cho chúng nó bung nẩy hết sức mê người, ánh mắt hoá thành huyết hồng sắc tà mị đến cực điểm. Không gian xung quanh nàng tối lại, như biến nàng thành trung tâm của vạn vật, dáng người nàng lộ ra dưới màn trăng đêm, phía sau nàng ẩn ẩn hiện ra chín cái đuôi mềm mại.

Toàn bộ nam nhân nhìn vào nàng đều dần dần như hóa điên, tự nhiên nhìn người bên cạnh, ánh mắt hằn ra từng tia máu, lập tức lâm vào trạng thái chém giết. Ngay cả Thượng Quan Toàn cũng bị ảnh hưởng, lao tới chỗ Nam Cung Dương, dùng toàn lực đem chưởng lực đánh liên tục lên màn chắn huyết sắc. Nam Cung Dương nhăn mày, tức giận chất vấn.

" Thượng Quan thiếu chủ, ngươi làm gì vậy? "

Chỉ là khi hắn vừa mới dứt lời, trực giác của hắn cũng đồng thời nhận ra được nguy hiểm, đến khi quay đầu nhìn lại đã thấy một đóa hắc sắc liên hoa đã hóa thành hình dạng to lớn hơn cả trăm mét, sức nóng hủy diệt nhắm ngay người Thượng Quan Cung ở trung tâm. Lão giả ánh mắt co rụt lại, không dám né tránh, bởi lão biết nếu như tránh ra thì toàn bộ Thượng Quan Gia của lão sẽ bị chôn sống một nửa.

" Khốn kiếp! "

Thượng Quan Cung chỉ kịp hét lên một tiếng, vội vàng lấy ra một cái tiểu bình màu xanh, đem Đạo Nguyên Lực của lão truyền vào, làm cho tiểu bình màu xanh hóa lớn, nước từ bên trong bình cuồn cuộn phun ra hướng về hắc sắc liên hoa đập tới. Ngay lập tức âm thanh xì xèo liền vang lên, sức ép kinh khủng từ hai bên làm cho người của Thượng Quan Gia bị trúng đạn lạc, kẻ có tu vi yếu kém bị ép thành thịt vụn.

" Thượng Quan huynh, ta đến giúp huynh một tay. "

Lương Hiên hét lớn, trong lòng bàn tay xuất hiện một bức họa đồ, bên trên có vẽ hình một cặp song hổ, vừa mở ra lập tức hổ uy vang vọng. Hai con bạch hổ điên cuồng lao ra, gào lên một tiếng vang vọng thiên không, gió nổi đổ núi, uy áp kinh khủng nhắm ngay tử y mỹ nữ mà ra tay.

Đứng ở một bên, Cung Nguyệt Kha lắc đầu khẽ cười, nàng nhìn tình cảnh hai bên diễn ra chiến đấu kịch liệt khiến cho nàng không có cơ hội xen chân. Mặc dù tu vi của nàng hiện tại là Thánh Linh Cảnh Ngũ Giai nhưng mà so sánh với ba ma nữ kia còn thua kém không ít. Cả ba nữ tử kia đều vừa đột phá cấp bậc Địa Tôn không lâu, thậm chí nhìn uy thế so với đám lão già đã là Địa Tôn lâu năm còn áp đảo thắng thế.



Các nàng tự nhiên chính là tam nữ ma tộc cùng Dạ Khinh Ưu rời đi từ Ma Giới Vực, Lưu Chỉ Tình, Miêu Tiểu Phượng và Ái Ma Liên. Cả ba nàng đều vì biết chuyện của Thượng Quan Vân Ngọc mà cảm thấy bất bình, chủ động muốn đến Thượng Quan Gia giúp tỷ muội mới đòi lại công đạo. Cung Nguyệt Kha dĩ nhiên là đi theo, bởi lẽ quan hệ của nàng với Thượng Quan Vân Ngọc là sâu đậm nhất, dĩ nhiên cũng muốn vì tỷ muội mà trả thù.

" Xem ra chưa cần ta ra tay. "

Cung Nguyệt Kha nhẹ nhàng phiêu lãng giữa không trung, thanh y phấp phới, ánh mắt khẽ đảo qua xung quanh, nhìn thấy Nam Cung Tịch Lộ đứng đó, mày khẽ nhíu. Nữ tử kia từ nãy đến giờ chỉ đứng đó, mặc cho từng luồng kình phong đạo lực khiến nàng ta toàn thân tràn ra máu tươi, ánh mắt như cũ nhìn Nam Cung Dương bị làm cho chật vật mà mỉm cười.

" Nữ nhân này bị làm sao vậy? "

Cung Nguyệt Kha khó hiểu tự nhủ, chợt thấy Miêu Tiểu Phượng vươn ra miêu trảo đem Thượng Quan Toàn xé nát thành từng mảnh thịt vụn, máu tươi lan tràn làm cho Thượng Quan Cung đứng từ xa nhìn thấy thì hai mắt đỏ lên, điên cuồng rống lớn.

" Toàn Nhi!!! Các ngươi…. dám giết con trai ta… mau mau cùng nó chôn cùng bồi táng đi!! "

Thượng Quan Cung dường như bị kích thích cực độ, lục bình trong tay biến lớn gấp ba lần, toàn bộ Thượng Quan Gia như đào kinh lãng hải tràn ngập trong nước. Sóng nước va đập như những lưỡi kiếm sắc nhọn, chảy đến đâu chỗ đó bị cắt vụn.

" Dìm chết các ngươi... "

" Thủy Liêm Đại Hải Triều… "

Lão già Thượng Quan Cung điên cuồng hét lớn, làm cho đám người đang giao chiến phải dừng lại. Nam Cung Dương không nói một lời liền phi hành tránh ra xa trăm dặm, mà Lương Hiên cũng kích hoạt linh phù trốn xuống dưới mặt đất.

" Gia chủ… còn bọn ta… "

Người của Thượng Quan Gia cũng bị Thượng Quan Cung đang hóa điên hại chết, bỏ chạy tán loạn. Duy chỉ có Nam Cung Tịch Lộ mơ màng đứng đó, thản nhiên nhìn đợt hải triều hướng về phía nàng.

" Chết cũng tốt… Ta chết như vậy bọn họ sẽ không trách ta, mẫu thân cũng có thể an ổn. "

Nam Cung Tịch Lộ nhắm nghiền mắt, tư thái thản nhiên không một chút sợ hãi. Vốn đợt hải triều sẽ nghiền nát cơ thể nàng, nào ngờ thân thể đột nhiên bay bổng. Ánh mắt nàng mở ra, nhìn thấy bản thân đang bị một nữ nhân ôm trong lòng, phi hành rời khỏi.

" Ngươi thả ta ra. Ai cần ngươi cứu ta… "

Nam Cung Tịch Lộ giãy giụa muốn thoát ra, Cung Nguyệt Kha nhìn khoảng cách tương đối an toàn mới đem đối phương buông ra. Cung Nguyệt Kha nhíu chặt lông mi, nhìn Nam Cung Tịch Lộ, hỏi.

" Ngươi xinh đẹp như vậy, vì sao lại muốn chết? "