Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi

Chương 407




Thế gian này không ai rõ, Dương Thiên Hạo trong lòng có bao nhiêu kiêu ngạo, hắn vô cùng tự tin về thực lực cùng thân phận của mình. Ở phiến Vũ Trụ này, không ai đủ để hắn đặt vào trong mắt.

Bản thân Dương Thiên Hạo chính là Môn Chủ của Tam Đạo Môn, một trong những thế lực đứng đầu của Vũ Giới, bao hàm vô số phiến Vũ Trụ lớn nhỏ bên trong. Mà thân phận của hắn chính là cao quý không ai bì kịp, tu vi đã đạt đến mãn đạo Vô Thượng Đạo Cảnh, còn cách một chút để đột phá Cảnh Giới Tối Thượng - Vũ Trụ Chi Thần Cảnh.

Tại Vũ Giới, Đại Đạo nứt gãy, quy tắc không còn nguyên vẹn, thì Vô Thượng Đạo Cảnh là cảnh giới tối cao nhất Vũ Giới hiện tại. Nếu muốn đột phá tiếp một bước, thật giống như người si nói mộng, hoàn toàn không có khả năng. Từ hàng triệu năm trước trở về, ngoài Chiến Thiên Thương Đế ra thì chưa từng có ai đạt đến Vũ Trụ Chi Thần tồn tại.

Dương Thiên Hạo vì tìm cách đột phá một bước kế tiếp mà hao tổn bao nhiêu tâm tư, cuối cùng tìm ra mảnh Vũ Trụ này, chính là tồn tại độc nhất Vũ Giới, còn có Đại Đạo quy tắc nguyên vẹn. Mặc dù cũng chịu ảnh hưởng Đại Đạo nứt gãy, nhưng ít ra Hạ Giới Tam Thiên này là giống như trước.

Dương Thiên Hạo nhờ vả một vị đại lão của Tam Đạo Môn là người duy nhất tu thành Thiên Cơ Đại Đạo, tiên đoán được tại Hạ Giới có tồn tại phương thức để siêu thoát Vũ Giới, đạt được cách dung hợp Đại Đạo Chi Lực.

Chính vì vậy, Dương Thiên Hạo tính toán vạn năm, lợi dụng cơ hội để tiến vào mảnh Vũ Trụ này. Đến ngay cả tu vi chí thượng hắn bằng lòng hi sinh để trùng tu, thậm chí ký ức cũng bị phong ấn, mang theo mỗi chí thượng đạo thể của Tam Đạo Môn là Hồng Mông Đại Đạo Thể trùng sinh lần nữa.

Tu vi của hắn ngày càng tăng tiến, đạt đến Thiên Mệnh Cảnh Tam Tầng Đỉnh Phong, đã là bên dưới Thiên Đạo kẻ mạnh nhất, ký ức của hắn theo đó cũng khôi phục lại một phần.

Dương Thiên Hạo lợi dụng ký ức của bản thân mà tác động đến Thánh Bia Đạo Giới, làm chủ được Vận Mệnh, biến mình thành Khí Vận Chi Tử, còn tu được pháp tắc Thiên Cơ, có thể dò xét Thiên Cơ lẫn Vận Mệnh, theo đó lập ra Thiên Cơ Các.

Thánh Bia Đạo Giới có khả năng thu hút Khí Vận của Vạn Giới, chứa đựng bên trong Vận Mệnh Đại Đạo, nếu đem nó làm chủ, bản thân người sở hữu sẽ tự do chưởng khống Vận Mệnh. Khí Vận phát tán từ nó tỏa ra, đem dung nhập vào Khí Vận Chi Tử, chính là mong muốn tìm ra chủ nhân kế tiếp, là người làm chủ Vận Mệnh Đại Đạo.

Mấy Thánh Nhân từ bên trên Vũ Giới, cũng chính vì cảm nhận được tầm quan trọng của Thánh Bia Đạo Giới mà tạo ra những quân cờ để lựa chọn Khí Vận Chi Tử cho riêng mình, dung nhập một tia thần hồn vào bên trong Khí Vận, quán chú Khí Vận Chi Tử.

Đợi đến ngày Khí Vận Chi Tử nhận chủ Thánh Bia Đạo Giới thì bọn họ sẽ dùng thần hồn bên trong Khí Vận để tiến hành đoạt xá, thần không biết mà quỷ cũng không hay, thậm chí bản thân linh hồn của Khí Vận Chi Tử khi bị đoạt xá còn không thể nhận ra, chỉ có thể từ từ bị đồng hóa, cuối cùng là sự tồn tại theo đó biến mất khỏi thế gian.

Đó chính là thủ đoạn đáng sợ của những kẻ đứng đầu toàn bộ Vũ Trụ, chỉ có kẻ từng là cự đầu như Dương Thiên Hạo mới có cơ hội tìm tòi loại bí mật kinh thiên này. Có lẽ câu chuyện truyền kỳ về một vị Khí Vận Chi Tử lập ra uy danh có thể truyền qua ngàn đời, nhưng kết cục chân chính của bọn hắn, cũng sẽ không có bất kỳ người nào hiểu rõ.

Dương Thiên Hạo nhớ lại một chút ký ức, cũng đã nhận ra chuyện này, dù vậy hắn vẫn giả vờ không biết, cũng bởi mấy kẻ kia đều là cự đầu Vũ Giới. Nếu dùng Thiên Cơ Thuật dò xét, tin tưởng muốn trốn hắn sẽ không thể thoát, chỉ có thể kiên nhẫn đợi, cho đến khi ký ức hoàn toàn thức tỉnh, khi đó hắn sẽ là người cười đến cuối cùng.



Nhìn bộ dáng âm trầm của Dương Thiên Hạo, làm nhiều người không thể rõ ràng rốt cuộc thân phận của nam nhân này là gì, lại khiến bọn họ dâng lên cảm xúc kính sợ trong lòng, đối phương thâm sâu không dò được, là nhân vật không thể trêu chọc.



Phong Liên Thành chỉ là Nhị Hoàng Tử của Thiên Phong Đế Quốc, tin tức đạt được tuy không nhiều nhưng hắn rất rõ ràng, Dương Thiên Hạo là kẻ mà hắn không động vào nổi. Trong lòng nổi nên tâm tư, vội tiến đến muốn làm quen, trong lúc vô tình, ánh mắt hắn không khỏi nhìn Lãnh Thiền, kìm nén tim đập mạnh trong lòng, quay sang Dương Thiên Hạo.

" Vị thiếu hiệp này, tấm lòng trượng nghĩa thật sự đáng khâm phục. Ta đã ngưỡng mộ uy danh của Trấn Ma trưởng lão từ lâu, cũng sẽ giúp đại hiệp đây một tay, làm rõ chân tướng. "

" Đa tạ, Nhị Hoàng Tử khánh sáo rồi. "

Dương Thiên Hạo liếc mắt nhìn, sao có thể không nhận ra tâm tư của Phong Liên Thành, chẳng qua hắn cũng không để ở trong lòng. Hắn sở dĩ ra mặt bởi lẽ sử dụng pháp tắc Thiên Cơ dự đoán, cảm thấy tồn tại của Dạ Khinh Ưu chính là biến số, làm cho hắn bất an, cho nên mới muốn tìm mọi cách bóp nghẹt đối phương từ trong trứng, loại bỏ cảm giác bất an này.

Mà Thiên Cơ do hắn bói cũng không phải là toàn năng, chỉ có thể tính ra chứ không thể biết chính xác mọi chuyện. Vì vậy nên hắn vẫn muốn nhờ Trí Nữ - Lãnh Thiền ra tay trợ giúp. Lãnh Thiền chính là đứa trẻ mà hắn vô tình tìm được, sở hữu Thiên Toán Tâm Nhãn có thể thấu thị Tương Lai lẫn Quá Khứ, nhìn rõ hình ảnh diễn biến trong dự ngôn mà ngay cả hắn cũng làm không được.

Nếu có nàng ở tại nơi này, cơ hội hắn giá họa cho Dạ Khinh Ưu sẽ tăng lên, đem đối phương biến thành một đại ma đầu, đường đường chính chính giải quyết mầm họa trong lòng, cũng không lo sợ một đám cự đầu bên trên Vũ Giới có thể làm cái gì. Dạ Khinh Ưu lúc trước mặc dù cũng xem như ma đầu, nhưng không hề gây ra ảnh hưởng căn cơ của Hạ Giới Tam Thiên, trừ phi đem sinh linh bên trong đồ sát hết, nếu không sẽ chẳng khiến đám lão đầu kia bận tâm.

Dù sao Dạ Khinh Ưu trong mắt hắn hiện tại giống như cũng là Khí Vận Chi Tử, có lẽ chỉ là quân cờ của vị cự đầu nào đó, tốt nhất vẫn không nên vô cớ giết người, nếu không hắn hiện tại cũng không thể đón nhận lửa giận của đám bên trên.

Dương Thiên Hạo tính toán hết sức cẩn thận, Khí Vận Chi Tử trong mắt hắn chỉ là một đám trẻ ranh dựa vào Khí Vận hơn người thôi. Là quân cờ của những tồn tại cự đầu, còn chưa có cái tư cách để mà cùng hắn giao đấu, không đáng để bận tâm.

" Ta cũng muốn vào, ta muốn vấn an sư phụ. "

Bất chợt, từ trong đám người, len lỏi hai thân ảnh nhảy ra ngoài, đi đến trước mặt của đoàn người Thiên Phong Đế Quốc. Hai người, một nam một nữ, bộ dáng đều hết sức trẻ tuổi, thiếu niên anh tuấn lại mang theo muộn phiền chi sắc, bộ dáng chật vật tiến đến, chính là người vừa lên tiếng.

" Ngươi là… "

Phong Liên Thành nhìn tên thiếu niên, không hiểu sao nhìn đối phương có đôi chút quen thuộc, ánh mắt lập tức chuyển sang thiếu nữ bên cạnh, cảm thấy rung động. Hắn cũng không hiểu vì sao mỹ nữ xuất hiện đều đẹp kinh tâm động phách như vậy. Thiếu nữ tuy mang theo khăn che mặt nhưng toàn thân khí chất siêu nhiên thoát tục, mái tóc dài óng ả mượt mà, tỏa ra hương thơm dịu nhẹ, đứng gần làm lòng người mê say.

Thiếu niên kia thấy Phong Liên Thành si mê ngắm nhìn tỷ tỷ của hắn, trong lòng không khỏi hết sức tự hào. Ngẩng cao đầu, đáp.

" Ta là đồ đệ của Trấn Ma trưởng lão, Thiên Long Nhi. Lần này ta đến đây là muốn đem di hài của sư phụ mang về Thiên Long Môn chôn cất đàng hoàng. "

" Hóa ra là Thiên Long thiếu chủ. Nghe danh đã lâu. "

Phong Liên Thành khách khí chắp tay, mặc dù nghe nói Thiên Long Môn đang suy tàn, nhưng Nhân Đế rõ ràng còn chưa có chết, cho nên hắn cũng không dám coi thường. Thiên Long Nhi nhìn bộ dáng khách khí của đối phương, uất hận trong mấy tháng này tích tụ cũng vơi đi chút, giống như lấy lại bộ dáng ngông nghênh lúc trước, định lên tiếng thì bị tỷ tỷ bên cạnh gõ đầu, trừng mắt cảnh cáo, chỉ có thể ủy khuất ngậm miệng lại, không dám khoa trương.



Thiên Linh Đình bước ra, khách sáo cùng Phong Liên Thành, nói.

" Lần này bọn ta đến đây cũng chỉ là mong có thể đem di hài nguyên vẹn của Trấn Ma trưởng lão an táng tại tông môn. Không hề muốn tranh giành truyền thừa, hi vọng công tử không để ý. "

" Dĩ nhiên không để ý, tiểu thư quá lời. "

Nghe danh nữ nhi của Nhân Đế xinh đẹp như tiên tử, lần đầu gặp mặt đã khiến Phong Liên Thành như mê như say, cuối cùng quyết tâm theo đuổi nàng. Hắn thường ngày nghe Thiên Linh Đình tính cách cao ngạo, thiên hạ anh tài không hề để vào trong mắt, xem ra là vì biến cố tông môn mà tính cách có thêm phần nội liễm, không còn ra dáng như trước. Như vậy càng được phái nam nhân tán thưởng, ý muốn truy cầu nàng càng mãnh liệt.

" Được, ta sẽ lập tức cho người mở ra mộ địa. "

Phong Liên Thành nôn nóng muốn thể hiện trước mặt mỹ nữ, tâm tính ổn trọng thường ngày cũng không thấy. Lời nói trước đó còn đó, nay đã lập tức cho người tiến hành mở ra mộ địa.

Nghe vậy, đám hộ vệ nhìn nhau, chỉ biết cười khổ, quả nhiên anh hùng khó qua ải mỹ nhân, ngay cả Phong Liên Thành thường ngày trầm ổn, được dự đoán tương lai có cơ hội thừa kế hoàng vị, bây giờ không phải cũng bị mỹ nữ làm cho mê đảo sao?

Bọn hắn không dám có ý kiến, chỉ có thể tự thân nhận mệnh, cảm thấy nếu như Phong Liên Thành có thể thành đôi cùng nữ nhi của Nhân Đế cũng là một chuyện tốt. Như vậy trong tương lai, nếu như Nhân Đế khôi phục lại, Thiên Phong Đế Quốc sẽ có một trợ lực siêu cấp.

Đám người xung quanh cũng chỉ có thể câm lặng, trơ mắt đứng nhìn Thiên Phong Đế Quốc thành người cầm đầu. Bọn họ muốn tiến lên, nhưng bị đám hộ vệ bên cạnh Phong Liên Thành dọa sợ, chần chừ không dám tiến.

Đạo Nguyên Lực bùng nổ, mấy cái Đạo Giới liên tục tác động, va chạm liên miên không dứt, dẫn đến cánh cửa mộ địa suy chuyển, cuối cùng cũng mở ra. Phong Liên Thành lộ ra bộ dáng hết sức điềm nhiên, vươn tay hướng về Thiên Linh Đình.

" Tiên tử, cửa đã mở. Chúng ta mau tiến vào. "

" Đa tạ. "

Thiên Linh Đình vờ như không thấy, chỉ cất tiếng liền dẫn theo Thiên Long Nhi nhanh chân tiến vào trong, mà bên cạnh hai người còn có hai thân ảnh theo sát như quỷ ảnh, đương nhiên là hộ pháp âm thầm bảo vệ hai tỷ đệ bọn họ.

Nhìn thấy mỹ nữ bơ mình, Phong Thiên Thành nét mặt hết sức khó coi, bàn tay vươn ra trên không khí liền siết chặt, cố gắng hít sâu một hơi, đôi mắt liếc nhìn sang Phong Yêu Yêu cùng Dương Thiên Hạo, nén nở nụ cười.

" Chúng ta cũng tiến vào thôi. "