Edit by HAMIstore.
=*=*=*=*=*=*=*=*=*=
Ta để Ninh Hạo Vũ giúp đỡ nâng nữ nhân KTV dậy, anh ta không quá nguyện ý, chắc là sợ chọc phải phiền phức.
Miễn cưỡng nâng được người lên, miệng anh ta còn không ngừng hỏi: "Cậu nói thật cho tôi biết, có phải cậu đánh cô ta hôn mê không?"
Ta trợn trắng mắt liếc hắn: "Anh đui à, tôi chỉ nhấn vào ấn đường của cô ta, còn không dùng bao nhiêu sức, muốn dùng khí làm tỉnh cô ta, là do ý thức của cô ta và quỷ va chạm mới tạm thời dẫn đến hôn mê."
Ninh Hạo Vũ chắc không hiểu ta đang nói gì, chúng ta ném nàng lên giường, sau đó Ninh Hạo Vũ liền lùi qua một bên nói: "Sơ Nhất, cậu nghĩ kỹ a, đừng làm chuyện phạm pháp."
Ta nói biết rồi, sau hít sâu một hơi, chuẩn bị nhấn vào ấn đường của cô ta, nhưng tay ta còn chưa chạm tới, nữ nhân trên giường bỗng nhiên mở mắt ra, sau đó "bộp" một tiếng đánh rớt tay ta.
Sức lực đàn bà cũng thật khoẻ, đánh khiến ta phát đau.
"Hai người muốn làm gì? Cẩn thận ta báo cảnh sát!" Nữ nhân KTV đột nhiên mở miệng.
Ta sửng sốt một chút xem thử sắc mặt nàng, nàng giống như đã thanh tỉnh, nhưng ấn đường vẫn rất đen, ta đoán là cái thứ kia vẫn ở trong người nàng, chỉ tạm thời từ bỏ khống chế cơ thể nàng thôi.
Không đợi ta nói chuyện, nàng đã mở miệng: "A, tôi nhớ mình đang trang điểm, sao lại nằm trên giường, còn nữa, hai người vào bằng cách nào, muốn làm gì tôi?"
Ta tính nói thẳng, cô là bị quỷ nhập, nhưng hình như không hay lắm, nếu người khác biết nhà ta có quỷ, còn ai muốn thuê phòng nữa, dù có thuê, giá phòng sẽ còn rẻ hơn bây giờ nhiều.
Không đợi ta nói chuyện, Ninh Hạo Vũ đã muốn lên tiếng, ta nhanh chóng giữ hắn lại: "Việc đó, mĩ nữ..."
Nữ nhân KTV đánh gãy lời ta nói: "Tôi tên Hướng Lệ Lệ, cậu gọi Lệ Lệ là được, anh trai chủ nhà, cậu giải thích cho tôi, có phải cậu hạ dược không, nếu không cho tôi lời giải thích hợp lý, tôi sẽ báo cảnh sát hai người tội cưỡng gian."
Hướng Lệ Lệ vừa nói, Ninh Hạo Vũ liền gấp gáp: "Cái gì? Cô muốn tố cáo chúng tôi, cô cái đồ lẳng..."
Ta vội ngăn Ninh Hạo Vũ lại phía sau: "Đừng làm ồn, càng nháo càng phiền phức!"
Sau đó ta quay ra nói với Hướng Lệ Lệ: "Cô thuê chỗ này của tôi cũng gần một năm rồi đi, tôi làm người thế nào, cô cũng biết."
Hướng Lệ Lệ dù sao cũng là khách trọ của ta, cũng không vô cớ gây rối, gật gật đầu nói: "Tôi biết, nhưng chuyện hôm nay, ngươi phải nói rõ ràng, hai người sao lại ở trong phòng của tôi, còn nữa, sao tôi lại ở trên giường."
Bây giờ giải thích theo hướng khác thì rất không đáng tin, ta liền nói thật với Hướng Lệ Lệ, gồm cả chuyện ngày hôm qua chúng ta gặp phải, Hướng Lệ Lệ sửng sốt một lát, sau liền phá lên cười to: "Cậu nói cái gì, tôi bị quỷ bám, cậu nói kiều này lừa quỷ hả, đúng là lời nói vô căn cứ."
Ta hỏi lại nàng: "Vậy cô nói xem, cô đang trang điểm sao cái gì cũng không nhớ rõ?"
"Các ngươi hạ dược!" Hướng Lệ Lệ nói rất chắc chắn.
Trong lòng ta cũng tức giận liền nói một câu: "Nếu cô nói vậy, vậy chúng ta báo cảnh sát đi, nếu kiểm tra trong người cô không có dược lưu lại, cô lập tức dọn ra khỏi chỗ này của tôi."
Vừa nghe thấy ta muốn báo cảnh sát, Ninh Hạo Vũ liền sợ, dù sao chuyện gặp quỷ ai cũng không nói rõ được, tới chỗ cảnh sát thì càng không xong, cho nên đổi thành hắn giữ ta lại: "Ta nói này mĩ nữ, cô nói xem, chuyện này cô muốn làm sao?"
Hướng Lệ Lệ nhìn ta và Ninh Hạo Vũ nói: "Miễn cho tôi năm tháng tiền thuê nhà, nếu không tôi liền báo cảnh sát.."
Năm tháng tiền thuê nhà?
Ta chuẩn bị cự tuyệt, Ninh Hạo Vũ liền giữ ta lại: "Cậu đừng nói gì, được, vậy thì năm tháng tiền thuê nhà."
Nói xong hắn không đợi ta nói chuyện đã lôi ta xuống lầu.
Xuống phía dưới, hắn đẩy ta vào trong phòng: "Cậu điên hả, báo cảnh sát, cậu tính nói với người ta là có quỷ sao, người ta sẽ tin chắc? Chuyện này nghe anh, cứ vậy cho qua đi, anh biết tiểu tử cậu bủn xỉn, thế này đi, tiền thuê nhà của nữ nhân kia anh trả, xem như anh xui xẻo, ai bảo cái án thư kia là anh cho cậu."
Tuy ta thích tiền, nhưng vẫn có nguyên tắc, Ninh Hạo Vũ đã giúp ta, tiền này ta không thể lấy.
Ta hít sâu một hơi nói: "Được rồi, xem như tôi xui xẻo, chúng ta vẫn nên tính xem nên giải quyết con quỷ này thế nào đi? Cũng không thể cứ để hắn sống ở nhà tôi được!"
Ninh Hạo Vũ gật gật đầu: "Vậy chúng ta ném cái án thư đi, ném đi thật xa, nói không chừng ai nhặt về người đó xui xẻo."
Vứt thứ này đi, nếu người khác nhặt về, vậy chính là hại người, hại người sẽ ảnh hưởng đến vận thế của bản thân sau này, ta không muốn mình xui xẻo cả đời đâu, vậy nên ta lắc đầu tỏ vẻ từ chối, cũng nói rõ nguyên nhân cho Ninh Hạo Vũ.
Nghe ta nói vậy, Ninh Hạo Vũ hỏi lại: "Không thể đốt? Không thể vứt đi? Vậy phải làm sao đây? Nếu không cậu tới nhà tôi ở một đoạn thời gian, nơi này cứ để con quỷ kia nháo đi, nói không chừng ầm ĩ một thời gian hắn liền dừng lại, giống như lúc trước đặt ở nhà tôi vậy, chỉ tạo ra chút âm thanh, không hại người."
Lời nói của Ninh Hạo Vũ nhắc tỉnh ta, trước kia án thư lúc ở trong tiệm của hắn, con quỷ này cũng không ra hại người, nhưng tới chỗ của ta thì mới bắt đầu, chẳng lẽ tối qua ta và Ninh Hạo Vũ quấy nhiễu hắn, hắn gấp gáp mới đi hại người?
Nghĩ đến đây, ta ngẩng đầu lên, nhìn về phía phòng của Hướng Lệ Lệ, Ninh Hạo Vũ ngăn ta lại: "Đừng nghĩ lại tự mình lên đó, thế này đi, chú tôi làm về gia cụ cổ cũng lâu rồi, khẳng định từng gặp chuyện kiểu này, tôi đi hỏi một chút, xem thử ông ấy có cách nào không."
Ninh Hạo Thư vừa nói như vậy, ta liền gật gật đầu.
Ta chỉ biết một vài cách đuổi quỷ đơn giản, linh hay không ta còn không biết, nếu Ninh Hạo Vũ có thể tìm người hiểu biết về cái này tới, vậy càng tốt!
Nghĩ một hồi, ta liền hỏi Ninh Hạo Vũ, tiền mời sư phụ ai trả, Ninh Hạo Vũ liếc ta: "Cậu cái đồ keo kiệt, được rồi, cái thứ đó là anh tặng cậu, chuyện này cứ tính cho anh, anh ra tiền"
Ta cười vỗ vỗ bả vai Ninh Hạo Vũ: "Đủ anh em!"
Sau đó Ninh Hạo Vũ gọi điện thoại cho chú hắn, kể lại đơn giản mọi chuyện xảy ra bên này.
Hắn nói xong ta liền nghe thấy chú hắn ở đầu bên kia nói liên tục, đại khái mắng Ninh Hạo Vũ không có đầu óc, không hỏi kỹ đã thu mua đồ lung tung.
Ninh Hạo Vũ ở bên này vâng vâng dạ dạ một hồi lâu mới nói: "Chú, mắng đủ rồi thì chỉ cách cho cháu a."
Chú Ninh Hạo Vũ ở bên kia nói một hồi, để hắn cúp điện thoại, sau đó nhắn tới một tin.
Ta lại gần xem thử, trong đó là một số điện thoại, phía dưới ghi Vương đạo trưởng.
Nhìn nhìn dãy số, Ninh Hạo Vũ nói: "Chú anh bảo người này là cao nhân, chuyện này hắn khẳng định có thể giải quyết."
Ta để Ninh Hạo Vũ nhanh chóng gọi điện, xem được hay không, giá cả thế nào.
Trong lòng ta thầm tính toán, nếu quá đắt, vậy không cho Ninh Hạo Vũ tiêu tiền, ta đi thử những cách gia gia dạy ta, gia gia nói những cách đó đối phó với quỷ rất hiệu quả, vậy khẳng định được, chỉ là có chút mạo hiểm.
Ninh Hạo Vũ nhấn gọi xong liền ấn loa ngoài.
Bên kia "đô đổ" vài tiếng liền nghe thấy giọng một nam nhân truyền đến: "Xin chào, tìm ai?"
Nghe giọng đối phương chắc không đến 30, ta và Ninh Hạo Vũ đều thất thần không lên tiếng.
"Này!"
Đối phương hỏi lại một tiếng, Ninh Hạo Vũ mới kịp phản ứng: "Chào ngài, là Vương đạo trưởng phải không? Tôi là cháu của Hùng Cửu, chỗ này của tôi gặp chút chuyện, là chú giới thiệu ngài cho tôi."
Sau đó Ninh Hạo Vũ cũng mặc kệ đó có phải người chúng ta muốn tìm hay không, đem mọi chuyện gặp phải ở đây nói với đối phương.
Chờ Ninh Hạo Vũ nói xong, Vương đạo trưởng liền nói: "Tôi cũng hiểu đại khái rồi, chuyện này của các người không khó giải quyết, lát nữa các người nhắn địa chỉ qua cho tôi, để tôi qua xem, đúng rồi, nhìn số của cậu không giống ở thành phố, nếu xa thì phải thêm tiền."
Ta khá mẫn cảm với tiền liền hỏi hắn thêm bao nhiêu, hắn nói: "Ở gần thì thêm tiền xăng dầu cho tôi, xa thì các cậu trả tôi tiền giao thông đi lại."
"Được a." Vị đạo sĩ này vẫn rất có tình người.
Ninh Hạo Vũ lại hỏi vị đạo sĩ đó xem hiện tại chúng tôi cần làm gì: "Cái gì cũng đừng làm, tôi đoán con quỷ đó không phải ác quỷ, sẽ không hại người, đừng đi trêu chọc nó, đợi tôi đến rồi nói tiếp."
Nói xong, Ninh Hạo Vũ liền cúp điện thoại, gửi địa chỉ qua cho đối phương.
Gửi xong, Ninh Hạo Vũ thở ra một hơi: "Tốt rồi, chuyện này hẳn là có thể giải quyết rồi."
Trong lòng ta vẫn có chút không yên tâm, nếu đến đây là kẻ lừa đảo thì sao?
Vậy nên ta liền nhìn thử sắc mặt của Ninh Hạo Vũ, đụng phải quỷ mặc dù sẽ gặp vận đen, nhưng sắc mặt anh ta rất tốt, ấn đường phát sáng, này nói rõ anh ta sắp gặp được quý nhân, quý nhân, chẳng lẽ là vị đạo sĩ kia?
Vừa nghĩ như vậy, ta liền yên tâm hơn chút.
Sau đó ta cùng Ninh Hạo Vũ liền trốn trong phòng không dám ra ngoài, lúc sau Hướng Lệ Lệ từ trên lầu đi xuống, ăn mặc lộng lẫy, ta biết cô ta đây là sắp đi làm.
Trước khi đi cô ấy còn gõ cửa phòng ta mấy cái: "Anh trai chủ nhà nhớ nha, miễn phí 5 tháng tiền thuê nhà cho tôi đó."
Ta bực bội trả lời: "Tôi biết rồi!"
Đồng thời liếc nhìn Hướng Lệ Lệ một cái, màu đen trên ấn đường phai đi một chút, nhưng cung thọ mệnh vẫn như cũ có dấu hiệu thoát ra ngoài, cung bệnh tật cũng rất âm u, chứng tỏ quỷ đã không còn ở trên người cô ta, nhưng cô ta sẽ bị bệnh nặng.
Ta nhịn không được nhắc nhở: "Hướng Lệ Lệ, tôi khuyên cô vẫn nên đi bệnh viện kiểm tra thân thể chút, tôi xem sắc mặt cô như muốn bệnh nặng a."
Hướng Lệ Lệ cười cười: "Mới nói tôi gặp quỷ, giờ lại nói tôi có bệnh, anh trai chủ nhà, cậu đừng đùa, tôi rất khoẻ mạnh."
Nói xong, Hướng Lệ Lệ vãy vẫy tay liền ra cửa, căn bản không để tâm đến lời ta nói.
Ninh Hạo Vũ ở bên cạnh nghe liền nói: "Cậu quản cô ta làm gì, lòng tốt không được báo đáp."