Mang Theo Linh Tuyền Xuyên Thành Nông Dân

Chương 108




Miêu: beta-ed

“Chẳng lẽ không phải Quý Hòa? Nhưng mà tôi nghe người bên ngoài nói thế, chẳng lẽ là bọn họ nói bậy?” Quý Thuận nhỏ giọng mà giải thích, thấy ngay cả Trương Lan cũng phẫn hận mà trừng gã, nghĩ có lẽ mình lầm thật, không khỏi hận mấy người bên ngoài nói bừa, chẳng phải đang hại gã hay sao?

Quý Hòa lạnh lùng mà nói: “Người bên ngoài nói trên trời rớt sung rụng, sao mày không há miệng ra chờ đớp? Mày ra ngoài thì tao chẳng còn liên hệ gì với mày nữa, mày lấy thân phận gì mà răn dạy tao? Đi ra ngoài”

Quý Hòa thật sự chán ghét cái tên này, cho nên nói năng rất không khách khí.

Quý Thuận nói: “Quý Hòa mày không cần quá đáng như thế, cho dù có chặt đứt quan hệ thì cũng không cần trở mặt thành thù, tao cũng là quan tâm mày thôi? Mày đừng có không biết lòng dạ người tốt.” <!-- 300x250 3 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Giang Bình nói: “Cái loại như anh mà lòng dạ người tốt? Đừng khiến người tốt trong thiên hạ phải xấu hổ Đi nhanh đi, nơi này không chào đón anh”

“Cậu hai Giang Tôi là anh trai chị dâu cậu, hai nhà chúng ta là thông gia, cậu không thể không biết cấp bậc lễ nghĩa như vậy chứ?” da mặt Giang Bình có dày hơn nữa cũng khó mà chịu nổi, nhưng lại không muốn xé rách da mặt với Giang Bình, chỉ có thể dùng giọng điệu mang theo chút uất ức mà nói, muốn Giang Bình để lại chút mặt mũi cho mình.

Giang Bình nói: “Quý Hòa còn là anh vợ họ của tôi cơ Anh đổ oan cho anh ta như thế, còn không cho tôi bất bình thay? Cảm thấy tôi không chu toàn lễ nghĩa thì đi mà nói với cha tôi ấy, xem ông ấy có thấy thế hay không”

Quý Thuận đương nhiên không dám đi cáo trạng với Giang Vạn Quán, Giang Bình chính là bảo bối trong lòng Giang Vạn Quán, Giang Vạn Quán sao sẽ vì mình mà nói Giang Bình không tốt? Chẳng sợ mình có là anh trai con dâu ông ta cũng vô dụng, gã cũng biết Giang Vạn Quán kỳ thật không muốn thấy mặt em gái với em rể, ngay cả người nhà của Quý Tú Nhi là bọn họ cũng không muốn thấy mặt. <!-- 300x250 4 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Quý Thuận chỉ có thể hầm hừ đi ra ngoài, muốn tìm mấy người vừa rồi nói hươu nói vượn làm cho mình bị lừa, lại tìm không thấy, chỉ có thể về quán rượu Bốn Mùa, trong lòng lại nghĩ không biết Trương Lan rốt cuộc va phải ai, nhìn bộ dáng kia của nó cũng không vui vẻ gì cho cam. Dù sao việc này có biết hay không cũng chẳng sao, gã chỉ tò mò thế mà thôi.

Đuổi cái tên Quý Thuận thích xem náo nhiệt đi, Quý Hòa lại đối mặt với Trương Lan, nói: “Vừa rồi cậu cố ý phải không, còn dám trách tôi né tránh? Nếu tôi không né, cậu cho là cậu có thể như ý? Hừ, nói cho cậu biết, tôi sẽ không để cho cậu như ý, tôi sẽ cho cậu cả đời chịu tội Cho cậu hối hận vì đã tính kế tôi Con người của tôi đây nói được thì làm được”

Trương Lan nhìn ánh mắt Quý Hòa, cặp mắt kia bình thường đều là trong suốt bình tĩnh, giờ thì lại âm trầm trầm khiến y cảm thấy thực đáng sợ, trong lòng chột dạ, nghĩ đây là Quý Hòa mình vẫn gặp đó sao? Rõ ràng hắn đối với Trương Tiểu Dư tốt như vậy, sao giờ lại lạnh lẽo vô tình như thế?

“Tôi không phải cố ý” Trương Lan đánh chết cũng không thừa nhận mình cố ý ngã từ trên cầu thang xuống, chuyện này tuyệt không thể thừa nhận, nếu thừa nhận thì thanh danh của y sẽ càng tệ hơn.

Trương Lan hôm nay tới đến Thủy tửu lâu, lúc xuống cầu thàng vừa lúc nhìn đến Quý Hòa đang đi ngang dưới chân cầu thang, y liền cố ý trượt chân ngã xuống dưới, liều mạng nguy hiểm muốn va vào trên người Quý Hòa, đến lúc đó hai người lăn vào với nhau, mặt dán mặt, thân mật khăng khít, nhiều người nhìn như vậy, Quý Hòa khẳng định sẽ phải cưới mình vào cửa Đến lúc đó, vào cửa rồi, còn sợ đấu không lại Trương Tiểu Dư hay sao? Y tự tin mình có thể đấu lại Trương Tiểu Dư, Trương Tiểu Dư vẫn luôn bị y cùng Quý Tiếu bắt nạt mà? Sau Trương Tiểu Dư tốt lên, cũng chỉ là bởi vì gả cho Quý Hòa, y căn bản không tin Trương Tiểu Dư có thể đấu lại mình.

Trương Lan nghĩ hay lắm, đáng tiếc Quý Hòa cũng không chịu phối hợp.

Quý Hòa ngay lúc Trương Lan ngã xuống đã nhanh chóng né sang bên cạnh, kết quả Trương Lan một đường lăn xuống, với người dưới chân cầu thang lăn thành một đoàn, còn giống như Trương Lan tưởng tượng, mặt dán mặt, không chỉ mặt dán mặt, môi cũng dán môi. Lúc ấy người trong quán rất nhiều, thấy một màn như vậy lập tức liền náo nhiệt sôi nổi, dù sao hình ảnh kia vừa mạo hiểm lại hương diễm, khó có khi được nhìn thấy một màn kịch hay như thế. Từ trong quán rượu truyện ra ngoài, người bên ngoài đi qua cũng dừng lại xem náo nhiệt.

Quý Hòa bảo người dắt Trương Lan rời khỏi sảnh chính của quán ăn, lại đỡ người đàn ông bị Trương Lan va phải đang choáng váng kia đi, lúc này mới ngăn trở ánh mắt những người thích hóng hớt xem náo nhiệt.

Có vài người bởi vì không thấy gì nên truyền đến truyền đi liền truyền bậy, giống như những gì Quý Thuận nghe được, rõ ràng là thiếu chút nữa va phải Quý Hòa, lại biến thành va phải Quý Hòa, Quý Hòa cùng một song nhi lăn thành một đoàn.

Quý Hòa vốn cũng rất giận Trương Lan lập bẫy mình, nghe thấy Quý Thuận đi vào ầm ĩ, biết ngoài đường đã đồn bậy cả lên, càng tức. Trước khi Quý Thuận tiến vào, hắn đã không khách khí với Trương Lan, giờ lại càng không nể mặt, nhắm thẳng vào Trương Lan nói là y cố ý. Hắn cũng biết Trương Lan có thể sẽ không thừa nhận, nhưng hắn cũng phải làm cho rõ chuyện này không liên quan tới mình.

“Không phải cố ý? Đang đi cầu thang tử tế sao lại ngã xuống? Rõ ràng chính là cố ý Trương Lan, cậu cũng là tự làm tự chịu, không tính kế được tôi, lại va phải người khác. Nếu cậu không gả cho người ta, còn muốn lấy người khác là không thể nào Tôi sẽ lan truyền chuyện này, cho người ta biết cậu là cái hạng người gì”

“Anh dám” Trương Lan trợn to mắt, phẫn nộ mà nói.

“Sao lại không dám?” Quý Hòa lạnh lùng mỉm cười.

Giang Bình nói với Quý Tuấn: “Quý Tuấn, đây chính là em họ của anh, anh nói đi, việc này làm sao đây? Em họ anh không thừa nhận là cậu ta tính kế A Hòa, tôi không tin đâu.”

Quý Tuấn từ sau khi đi vào liền không nói lời nào, vẫn dài mặt suốt, nghĩ thầm thật xui quá, sao lại gặp phải ngay chuyện này, mất hết cả mặt Nhưng cũng may, may mà để hắn ta gặp phải, nếu không khẳng định sẽ càng lớn chuyện, vậy thanh danh nhà hắn ta coi như xong, vốn đã có một đứa em đi làm tiểu thị cho người ta, giờ lại thêm một đứa nữa đi làm tiểu thiếp cho người ta, dù hắn ta có thì đỗ tú tài cũng chẳng còn mặt mũi

Quý Tuấn nhìn Trương Lan, nghĩ đứa em họ này thật không hiểu chuyện, nếu nó muốn tìm một gia đình không tồi thì nhờ Quý Tiếu hỗ trợ chứ, hoặc là chờ đến lúc hắn ta đỗ tú tài, đến lúc đó làm em họ của hắn ta, còn sợ gả không được vào nhà tốt sao? Sao lại nhìn trúng Quý Hòa? Hắn lại có tiền hơn cả những nhà giàu trong trấn hay sao? Thật sự là không biết đầu óc có bị úng nước hay không

Quý Tuấn đâu biết được Trương Lan coi trọng Quý Hòa ngoại trừ tiền, còn vì Quý Hòa là người tốt, Trương Lan vẫn luôn muốn gả cho một người đàn ông dịu dàng lại có tiền, Vương chủ bạc có quyền có tiền, nhưng không trẻ không anh tuấn, y chướng mắt. Giang Bình cũng không tồi, ngay từ đầu cũng có ý câu dẫn, nhưng sau lại lại cảm thấy Giang Bình không đủ dịu dàng, Quý Tuấn tuổi trẻ anh tuấn, gia cảnh cũng không tồi, khả năng về sau cũng sẽ một bước lên mây, nhưng y vẫn luôn cảm thấy Quý Tuấn không đủ dịu dàng. Còn vài người khác nữa, y nhìn tới nhìn lui luôn cảm thấy người này không tốt, người kia không tốt, cuối cùng lại cảm thấy Quý Hòa là tốt nhất. Tuy rằng Quý Hòa có Trương Tiểu Dư, nhưng cũng bởi vì Quý Hòa rất dịu dàng với Trương Tiểu Dư nên càng khiến Trương Lan rung động.

Trương Lan không để ý Quý Hòa đã cưới Trương Tiểu Dư, y nghĩ nếu mình cố gắng, nhất định có thể đẩy được Trương Tiểu Dư đi, đến lúc đó một mình y sẽ độc chiếm tình yêu của Quý Hòa.

Trương Lan biết Quý Hòa làm người chính phái, lại có tình có nghĩa với Trương Tiểu Dư, y muốn câu dẫn hắn thì không có hy vọng gì, hơn nữa hắn lại ở bên kia sông, ít cơ hội gặp mặt, càng thêm không có cơ hội. Sau thì y nghĩ, nếu bọn họ trước cứ ở chung nhiều, tình cảm liền sẽ chậm rãi bồi dưỡng ra được. Lại trải qua một phen suy nghĩ sâu xa, y mới quyết định ra tay ở quán ăn. Vì bắt lấy cơ hội này, Trương Lan đã thử vài lần, đều bỏ lỡ, bởi vì lúc y đứng trên cầu thang chưa chắc Quý Hòa đã ở dưới. Cơ hội này thật sự thực khó nắm bắt, nhưng cuối cùng vẫn bắt được, chỉ tiếc, Quý Hòa không phải người tốt bụng như y tưởng tượng.

Trong đầu Trương Lan nghĩ, cho dù Quý Hòa có thể né tránh, nhưng nhìn thấy y ngã xuống dưới như thế, Quý Hòa tốt bụng sẽ đỡ lấy thôi, kết quả thì sao? Quý Hòa tránh

Sau đó chính là Trương Lan cùng người khác lăn thành một đoàn.

Trương Lan trong lòng muốn hộc máu, sao lại thành như vậy? Quý Hòa dịu dàng lại tốt bụng trong lòng y đâu rồi? Vì sao lại tàn nhẫn với y như vậy?

Trương Lan trong lòng vừa phẫn nộ vừa đau khổ, chờ y phát hiện ra anh họ đang lạnh lùng mà nhìn mình, trong lòng càng sợ hãi, anh họ tuy rằng bình thường đối với y không tồi, nhưng xem ra lần này cũng giận rồi Y uất ức mà nhìn Quý Tuấn, hy vọng hắn ta có thể đứng về phía mình, giống như anh trai mà che chở cho mình.

Quý Tuấn lạnh lùng mà nhìn Trương Lan một hồi, nói với Quý Hòa: “Chuyện này làm ầm lên đối với mọi người đều không tốt, không bằng cứ thế coi như xong. Nhưng cậu cứ yên tâm, về nhà rồi tôi sẽ nói cho gia đình biết, mau chóng định việc thành thân cho Trương Lan, về sau nó tuyệt sẽ không làm ra loại chuyện mất mặt này nữa”

Bằng những lời Ccối cùng này, Quý Tuấn đã định tội cho Trương Lan rồi, tuy rằng không còn cách nào thân thiết với đám người Quý Hòa, nhưng hắn ra cũng không muốn đắc tội với bọn họ, như vậy liền bắt đầu từ chuyện của Trương Lan đi

Giang Bình nhìn Quý Hòa, hỏi: “A Hòa, cậu thấy sao? Là để cho Trương Lan cả đời không gả được ra ngoài, hay để y gả cho người đàn ông bị va trúng kia”

Trương Lan trừng Giang Bình, nghĩ người này sao lại ác độc như vậy Mệt y trước kia còn cảm thấy người này không tồi, thì ra lại là loại người như vậy

Quý Tuấn nói: “Để nó gả cho người bị nó va phải đi Đó cũng không phải người gì trong sạch, các người hẳn đã thấy hết giận. Quý Hòa, tốt xấu gì phu lang nhà cậu cũng là một song nhi, dù có chán ghét Trương Lan ra sao thì cũng nên một vừa hai phải.”

Quý Hòa hừ một tiếng, nói: “Anh biết ăn nói lắm, nếu lần này không phải tôi tránh được, chỉ sợ các người cũng không biết cái gì gọi là một vừa hai phải cho đâu”

Quý Tuấn cúi đầu, Quý Hòa nói đúng, nếu Trương Lan thành công, nhà bọn họ khẳng định sẽ buộc Quý Hòa cưới Trương Lan, dù sao Quý Hòa hiện tại không chỉ sống tốt, quan hệ rộng, quan trọng nhất là, vận may của hắn thật sự rất tốt, không chỉ mình hắn phất lên mà ngay cả những người thân cận cũng càng ngày càng tốt, bởi vì chuyện của Trương Lệ Nương mà đôi bên bất hòa, nếu như có thể vì quan hệ thông gia mà gần gũi hơn, tự nhiên là không thể tốt hơn được nữa.

Quý Thanh Vẫn luôn không nói gì lúc này nói: “Cứ như vậy đi.”

Quý Hòa thấy Quý Thanh mở miệng, cũng gật đầu.

Trương Lan vừa nghe không vui lòng, y không muốn gả cho tên đàn ông bị y va phải kia, tên kia vừa thấy đã biết là nông dân chân đất, sao y có thể gả cho một anh nông dân cơ chứ? Khi mà Quý Tiếu được sống sung sướng, khi Trương Tiểu Dư đạt được hạnh phúc, ngay cả tên Mộc Mộc ngốc như heo kia cũng gả được vào một nhà không tồi, dựa vào cái gì y phải gả cho một tên chân đất? Tuy rằng nghe Quý Tuấn nói như vậy, trong lòng tuy có luống cuống nhưng không sợ, y cảm thấy còn có đường lui, chỉ cần y không muốn, về nhà xin mẹ, lại đi xin Quý Tiếu, khẳng định không cần gả cho tên đàn ông kia, chờ y vào thị trấn, tùy tiện tìm một người nào đó cũng tốt hơn chán vạn

Quý Tuấn trừng Trương Lan, nghĩ lúc này rồi mà còn mặt mũi gây chuyện, trải qua chuyện này, thanh danh Trương Lan đã không còn tốt, nếu Quý Hòa kiên trì, Trương Lan trừ phi gả đến một nơi rất xa, còn không thì đi đâu ai cũng biết chuyện cả. Đến lúc đó mất mặt vẫn là Quý gia bọn họ, Trương Lan sống không tốt, đến lúc đó vẫn là Quý gia phải giúp đỡ

Người đàn ông bị Trương Lan va phải còn đang choáng, Trương Lan từ trên cầu thang ngã xuống, vừa lúc đầu đập xuống đất, đến giờ vẫn còn hoa mắt chóng mặt, tìm thầy thuốc xem qua, nói là không có việc gì, rất nhanh đã tỉnh lại. Kỳ thật người kia bọn họ cũng quen, là người thôn Đào Hoa, người nhà Đào Hồng, tên gọi Trương Lượng.

(tác giả thích ghép đôi vòng quanh quá =

Quý Tuấn định trước mang Trương Lan về nhà, kính nhờ bọn Quý Hòa trông nom Trương Lượng, bảo bọn họ nói lại chuyện này với Trương Lượng, về phần chuyện làm mai, chờ bọn họ ngày sau sẽ tới Trương gia đề cập. Quý Hòa nhíu mày, Quý Thanh lại đồng ý, để bọn họ đi.

“Anh Thanh, anh làm thế là sao?”

Quý Hòa hỏi Quý Thanh, hắn cảm thấy Quý Thanh tốt với bọn Quý Tuấn như vậy có chút kỳ quái.

Giang Bình cũng tò mò mà nhìn Quý Thanh.

Quý Thanh híp mắt, cười cười nói: “Trương Lượng kia, thân thể có bệnh vặt.”

Quý Thanh vừa nói, Quý Hòa Giang Bình nhìn nhau, rốt cục hiểu được vì sao Quý Thanh lại đồng ý với đề nghị của Quý Tuấn là gả Trương Lan cho Trương Lượng, đây thật đúng là một trừng phạt nghiêm trọng đối với Trương Lan.