Mang Theo Linh Tuyền Xuyên Thành Nông Dân

Chương 99




Miêu: beta-ed

Điền Tiến Đa chuẩn bị tới nhà Quý Đại Phát báo tin vui trước, sau đó lại tới quanh đó lượn lờ, nhìn những người đó thay đổi sắc mặt miễn bàn có bao nhiêu hả giận. Kết quả nửa đường đã gặp được Phùng thị, Phùng thị đang lượn vượn trong thôn, hiện tại cũng không có việc đồng áng gì, mụ thích ra ngoài dạo vòng quanh, nhất là từ sau khi đứa gái út Quý Tú Nhi nhà mụ gả cho nhà giàu, mụ lại càng thích đi ra ngoài, nghe ngóng người ta khen ngợi nịnh nọt mụ.

Hôm nay Phùng thị đang cùng vài bà cô ngồi trên cái ghế đá trước cửa một nhà nói chuyện, mang trên mặt là biểu tình hơi đắc ý, khen Quý Tú Nhi hiếu thuận biết bao, tặng mụ bao nhiêu là đồ ăn, còn cả vải vóc, lại giơ cái cổ tay ra, hai cái vòng vàng to sụ, lại kéo quần áo trên người, đó là một bộ áo bông làm từ lụa đỏ thẫm, khiến mụ trông khá là quý phái khác hẳn với cái vùng thôn quê này.

“Tú Nhi có phúc thật đấy, gả tốt như vậy, từ lúc nó còn bé tôi đã nhìn ra được là nó sẽ gả cao Hiện tại quả nhiên gả cho cái nhà tốt như vậy đấy thôi?” Bà chị này cười khanh khách nói, giống như chị ta là một ông thầy bói lành nghề.

“Đúng vậy, đúng vậy, cái phúc này còn không nói, còn có số vượng phu nữa, chị xem nó mới gả qua mà Giang đại thiếu gia đã khỏe mạnh hơn hẳn, trước kia người ta cứ đồn là Giang đại thiếu gia con ma ốm, nhưng mọi người xem đi, ngày đó chúng ta thấy chẳng phải là một cậu trai rất có *** thần hay sao? Khẳng định tất cả đều là do vận khí mà Tú Nhi mang tới” Giờ thì càng nịnh bợ hơn nữa, nói luôn Quý Tú Nhi thành phúc ***, là linh dược của Giang Khang. <!-- 300x250 3 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); “Chị xem như hết khổ rồi nhé, em đây hâm mộ chết mất, cũng không biết đứa con gái nhà em về sau gả vào nhà ra sao, chị ơi em dày mặt xin chị, chị nhờ Tú Nhi để ý giúp em với nhé Đứa con gái nhà em chị cũng biết đấy, lớn lên không xinh bằng Tú Nhi, trông lại còn y như đàn ông nữa, nhưng được cái dễ nuôi Chị để ý giùm em nha” Bà bác này hâm mộ xong rồi thì nói ra mục đích của chính mình, hai mắt đều là khát vọng.

Mấy người khác vừa nghe bà này xin xỏ xong cũng không cam lòng lạc hậu, sôi nổi nhờ Phùng thị cũng để ý tới nhà họ, không nhắc tới con gái nhà mình thì cũng bảo là cháu gái mình tốt, lại nhắc tới cháu họ ngoại cháu họ nội, còn có người còn nhờ tìm giúp việc làm.

Trong lòng Phùng thị vừa đắc ý lại thấy phiền, nghĩ thầm con gái mình có bản lĩnh thật, nở mày nở mặt, nhưng cái phúc của con gái mình sao phải chia cho người khác cơ chứ? Cũng bởi vì con gái mụ gả nhà giàu nên mụ mới có uy với đám đàn bà con gái này, nếu mấy người kia mà sống tốt thì đã chẳ đến lượt mụ lên mặt? Cho nên Phùng thị mới không muốn giúp mấy người này, chỉ qua loa có lệ cho xong.

Điền Tiến Đa mắt *** lắm, từ xa đã nhìn đến Phùng thị bị một đám người vây quanh như người đẹp, cái bản mặt đắc ý kia nhìn thấy mà tức, không cần nghe đã biết ngay là mấy người kia đang nịnh bợ thổi phồng rồi mụ lên mặt đắc ý rồi Phi, không phải chỉ là có đứa con gái gả tốt một chút thôi sao? Cứ tưởng Giang Khang là thứ tốt lành lắm đấy Nghĩ đến Quý Hòa nói Giang Khang đoạt quán trà mà hắn muốn mua, Điền Tiến Đa ngứa mắt Giang Khang cực kì. <!-- 300x250 4 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); “Ô Đây không phải là Tiến Đa sao? Đã lâu không gặp, gần đây cháu sống tốt lắm hả? Thím thấy béo lên nhiều, xem ra là mỗi ngày ăn ngon mặc đẹp đấy nhỉ?” Có một thím nhìn thấy Điền Tiến Đa, lập tức chào hỏi với cậu ta, Điền Tiến Đa cùng Quý Hòa quan hệ tốt, Quý Hòa hiện tại sống tốt lắm, sao có thể bạc đãi Điền Tiến Đa cho được? Nhìn Điền Tiến Đa đây này, mặc quần áo tốt hơn bao nhiêu, không phải vải thô mà là vải mịn

Điền Tiến Đa cười nói: “Tốt, đương nhiên là tốt rồi, cháu đây sắp lên chức cậu rồi”

“Cậu? Không biết là chị cháu hay em gái mang bầu? Nói ra cho mọi người cùng vui nào”

“Không phải chị cũng chẳng phải em, là Tiểu Dư, Tiểu Dư mang bầu Hòa Tử sắp làm cha rồi, cháu lên chức cậu Cháu phải đi báo tin cho nhà bác cả Quý, cho bọn họ cùng vui, Quý Hòa nói muốn mời bọn họ đi uống rượu, bọn họ sắp làm ông bà nội rồi mà”

Điền Tiến Đa ngoài miệng nói hân hoan lắm, ánh mắt liếc nhìn Phùng thị, nhìn thấy mặt Phùng thị sầm ngay xuống, lại càng vui mừng, nói: Đáng đời Cho mụ đối xử tệ với Hòa Tử, hiện tại đã chặt đứt quan hệ rồi, hai tiếng bà nội chả liên quan gì tới mụ hết

Đoàn người vừa nghe đều thực kinh ngạc, Trương Tiểu Dư một song nhi mới cùng Quý Hòa lấy nhau chưa đến một năm, hiện tại đã có thai? Thật sự là rất nhanh Kinh ngạc qua đi chính là sôi nổi chúc mừng, có người liền nhìn Phùng thị, mới vừa rồi còn đều thực hâm mộ Phùng thị, hiện tại đã có chút thuong hại, có một thằng con lại sinh ra khắc người nhà, vừa tách ra đã phát tài, nhà bọn họ lại chẳng được thơm lây, có cháu cũng chẳng được nghe gọi bà nội, ngược lại để cho Quý Đại Phát cùng Trương thị chiếm danh xưng ông bà nội, thật đủ khiến người ta tức ná thở mà

Tuy rằng mọi người không muốn đắc tội Phùng thị, ánh mắt đồng tình rất dấm dúi, nhưng vẫn bị Phùng thị phát hiện, mụ có chút tức giận mà nói: “Nhìn cái gì? Cái đó thì liên quan gì tới tôi? Nó là nó, tôi là tôi, nó có con thì liên quan cóc gì tới đằng này? Một đứa song nhi mang bầu thì vui cái nỗi gì, nói không chừng cũng sinh ra một đứa song nhi mà thôi, song nhi giỏi nhất là đẻ ra song nhi mà lại”

Điền Tiến Đa vừa nghe giận, nghiêm mặt nói: “Cho dù là song nhi chúng tôi cũng thích Bà hai Quý bà tốt nhất nhớ kỹ lời bà vừa nói, Hòa Tử không còn quan hệ gì với nhà bà nữa, đừng có mà dính dáng gì nha Nếu mà còn cứ sán vô thì đúng là tự tát vào mặt mình”

“Cái thằng mất dạy Mày gọi ai bà hai Quý đấy hử? Tao nói thế nào cũng lớn tuổi hơn cái mặt mày Thật sự là không biết trên dưới gì cả, khó trách sẽ làm ra ba cái chuyện thiếu đạo đức kia Cứ tưởng trốn sang kia sông thì xong hết đấy phỏng? Cái chuyện xấu hổ mất mặt mày làm ra không ai quên được đâu Cũng không biết ngày sau nhà ai mù mắt mới đem con gái gả cho mày, không phải cái thứ không ai thèm thì cũng là song nhi, xem về sau mày đắc ý ra sao”

Phùng thị há miệng một chuỗi dài khó nghe nói liền nói ra, khiến người bên cạnh nghe mà sửng sốt, nghĩ Phùng thị này độc mồm độc miệng thế Có người vốn đang ngăm nghe mai mối có Điền Tiến Đa thì thấy do dự, mà người trong nhà có song nhi thì hết vui nổi.

Mẹ Trương Lan Quý thị vốn đang ở bên cạnh xem náo nhiệt, vừa nghe lời này liền mất vui, lớn tiếng nói: “Chị hai Quý, chị nói thế là có ý gì? Song nhi thì làm sao? Song nhi thì không sống tốt được à”

Phùng thị vừa thấy Quý thị, khóe mắt nhảy dựng, nghĩ thầm sao lại để thím ta nghe được lời mình nói. Mụ chẳng sợ Quý thị, nhưng lại sợ đắc tội Quý Tiếu, Quý Tiếu chính là tiểu thị của Vương chủ bạc, so ra còn được coi là bề trên của Quý Tú Nhi ấy chứ. Mà Quý Tiếu lại là cháu ngoại trai của vợ trưởng thôn, nếu làm ầm lên thì nhà trưởng thôn cũng không vui, thật là, mụ mắng Điền Tiến Đa cơ mà, Quý thị không có việc gì lên tiếng làm chi?

Điền Tiến Đa mấy ngày nay sống không tồi, người khác nhắc lại chuyện Đào Hồng đã có thể bình tĩnh đối mặt, nhưng vẫn thấy tức, bởi vì trong lời Phùng thị nói có ý hạ thấp song nhi.

Điền Tiến Đa giận, Quý Lam thì lại tức, cậu đang cùng Mộc Mộc đi tới, chỉ thấy phía trước vây quanh một đám người, muốn tới đây nhìn xem xảy ra chuyện gì, kết quả chợt nghe đến Phùng thị nói song nhi không tốt, quả thực là đâm cho cậu một nhát. Cậu nhảy ra châm chọc Phùng thị một hồi.

“Không phải là có đứa con gái gả thiếu gia địa chủ thôi sao? Có gì đặc biệt hơn người Không biết còn tưởng con gái bà lên trời ấy chứ Cũng không sợ trèo cao té đau Đến lúc đó cũng không biết đằng nào mà lần Khóc cũng chẳng biết đi nơi nào mà khóc đâu”

“Mày nói bậy bạ gì đó Cẩn thận không ai muốn lấy Có bản lĩnh mày cũng tìm một thiếu gia địa chủ đi, có người muốn lấy mày mới là lạ” Phùng thị miệng lợi hại, Quý Lam miệng lợi hại hơn, khiến mụ tức giơ chân.”Không thể tưởng tượng nổi, rất không thể tưởng tượng nổi Tao chính là thím mày, mày lại dám đốp chát với tao như vậy, đúng là mất dạy”

Quý Lam xoa thắt lưng nói: “Tui nào có người thím như bà Người thím nào nhớ ra trong nhà mình có đứa cháu song nhi đã chẳng nói hươu nói vượn như thế rồi”

“Chú Lam, chú không nên tức giận, dù sao cũng đều là người một nhà, chúng ta vẫn nên bình tĩnh nói chuyện.”

Quý Tiểu Ngọc chui ra, ánh mắt ngập nước nhìn Quý Lam, giọng thanh thúy mà nói: “Chú chỉ là bế dưới, dù bà nội cháu nói gì chú cũng không nên cãi nhau với bà, như vậy là chú vô học. Lại nói tiếp chú Quý Thanh cũng là người đọc sách, chú không thể làm mất mặt chú ấy được. Nhanh lên, chú maux in lỗi bà cháu, mọi người vẫn là người một nhà, nói chuyện vui vẻ không tốt sao? Chú nói có phải hay không?”

Mọi người đều nhìn về phía Quý Tiểu Ngọc, trong lòng không tự chủ được mà nghĩ Quý Tiểu Ngọc rất biết ăn nói, nghe giống như rất có đạo lý, nhưng cũng thấy tức, đổi bọn họ thành Quý Lam có mà tức chết.

Quý Lam nhìn Quý Tiểu Ngọc, nhếch môi cười, khó thở nói: “Quý Tiểu Ngọc, nhóc tanh chết tiệt mày có có học lắm đấy, giờ tao thấy mày chọc tức tao, mày mau quỳ xuống dập đầu xin lỗi đi Như vậy tao sẽ tha thứ ngươi, mày nói sao hả?”

Người vây xem ngày càng nhiều, có người không biết chuyện lúc trước, nghe Quý Lam nói như vậy đều cảm thấy cậu không đúng, bắt nạt trẻ con, nhưng vừa nghe người tới trước nói lại mọi chuyện thì im hơi, tiếp tục nhìn chuyện phát triển.

Quý Tiểu Ngọc nhíu mày nói: “Chú Lam, chú thật vô lý Cháu vì muốn tốt cho chú thôi, sao chú lại làm cháu khó xử thế?”

Quý Lam lật mắt xem thường, nói: “Nhóc con, đi sang một bên, chỗ này không phải chỗ mày nói chuyện Nhà mày dạy hư mày rồi, cho rằng ai cũng phải thấy mày nói đúng đấy sao? Đừng ở trước mặt tao giả đáng thương, thật cho là tao không biết mấy chuyện xấu lúc trước của anh Hòa có bao nhiêu cái là mày có ý xấu đấy phỏng? Rõ là một bụng xấu xa lại còn giả chính trực thanh cao, giả bộ cũng không đến nơi đến chốn, học hỏi thím hai nhà mày đi, nếu không học được thì cũng học mẹ mày đi, ít nhất người ta giả bộ cao minh hơn mày nhiều”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Quý Tiểu Ngọc lập tức đỏ bừng.

Tính tình Quý Tiểu Ngọc có chút cao ngạo, nó luôn cho là mình nói gì cũng đúng, cho là người khác sẽ nghe lời mình, cho nên không học được sự dối trá chu toàn của Kim Thúy nương, cũng hoàn toàn không học được tính toán trong trầm mặc của mẹ mình. Khi đụng phải Quý Lam mồm mép lợi hại thì bị làm cho á khẩu. Nhìn người chung quanh đều quay qua nhìn nó, lập tức rưng rưng nước mắt, cảm thấy chưa bao giờ mất mặt như bây giờ, mặc kệ Phùng thị mà chạy ra khỏi đám người.

Quý Lam bĩu môi, trừng mắt nhìn Quý Tiểu Hương cùng Quý Tiểu Thi, hai con nhóc lập tức xoay người bỏ chạy.

Quý Tiểu Hương vỗ vỗ ngực nói: “Chú Lam thật là lợi hại, ngay cả chị cả mà cũng có thể mắng chạy”

Quý Tiểu Thi liếc nó nói: “Chị cả cũng chẳng có gì hay, chỉ biết ỷ vào người khác luôn nhường nhịn mà làm tới. Hôm nay bị thế là đáng Còn có, em không thấy chú Lam lợi hại bao nhiêu, nếu là em thì khẳng định sẽ mắng tới mức chú ta quay đầu bỏ chạy”

“Sao em không lên mà nói? Bà nội còn ở trong đấy, em vào mà giúp, bà sẽ thích lắm. Đến lúc đó khẳng định sẽ đem hết thịt trong nhà cho em ăn.” Quý Tiểu Hương cảm thấy Quý Tiểu Thi đang khoác lác.

Quý Tiểu Thi hơi dẩu miệng nói: “Em không đi, em lại chẳng ham ăn giống chị. Vừa rồi bà nội không để ý tụi mình, chị về nhà đừng có mà nhắc tới, nếu không bà sẽ mắng tụi mình là bỏ bà mà chạy trước.”

Kỳ thật trong lòng Quý Tiểu Thi cũng hơi sợ Quý Lam, nó nghĩ Quý Tiểu Ngọc đã khóc chạy rồi, nó vẫn không nên đi qua, mẹ nói rồi, về sau nó phải giữ hình tượng tao nhã trước mặt người ngoài, như vậy về sau mới gả được vào nhà tốt. Mẹ cũng nói, cô nó gả vào nhà giàu, về sau sẽ quen rất nhiều người có tiền, đến lúc đó có thể giật dây cho nó dễ gả vào gia đình có tiền, trước tiên phải không để cho người khác nghe được nó có điều tiếng gì không tốt. Cho nên, nó mới không ngốc như Quý Tiểu Ngọc, Quý Tiểu Ngọc cho là nó thông minh lắm, kỳ thật ngu hết thuốc chữa.

Đầu óc cô nhóc suy nghĩ miên man, đã thấy ánh mắt Quý Tiểu Hương nhìn trời, không biết đang nghĩ gì, giống như biểu tình ăn được gà nướng ngày hôm qua vậy.

“Chị đang nghĩ gì thế? Lại đang nghĩ đồ ăn hả?”

“Chị đang nghĩ tới Trương Tiểu Dư cơ, không phải là chú ta có thai sao? Chú ba hiện tại có tiền, nhất định sẽ chuẩn bị toàn đồ ăn ngon thật ngon cho chú ấy Thật hâm mộ Nghe nói chú ba làm thiệt nhiều nước nho, uống muốn quá đi” Quý Tiểu Hương hiện tại ăn được càng nhiều đồ ngon, nhưng vẫn cảm thấy không đủ, ngược lại càng tham ăn hơn trước kia.

Quý Tiểu Thi bĩu môi, không muốn nói thêm với con quỷ tham ăn này, tốt nhất ăn chết nó đi Nhưng nghĩ tới chú ba, nghĩ tới mảnh đất bên kia sông, Quý Tiểu Thi cũng rất khát vọng, thật muốn đi qua nhìn xem sao

Phùng thị nhìn ba đứa cháu gái chạy hết, trong lòng tức điên, mấy cái đứa ăn hại Không đứa nào nên thân nên nết Vì sao không phải là cháu trai cơ chứ? Chỉ được thằng cháu mụ có tiền đồ Nhưng mụ chỉ có một thằng cháu, thật sự là quá ít. Nghĩ đến Quý Hòa mới thành thân chưa đến một năm đã sắp có con ôm, Phùng thị lại thấy tức, nghĩ cái thằng Quý Hòa đáng chết, lúc nào cũng làm người mẹ như mụ phải chịu khổ sở, quả nhiên là khắc ***

Phùng thị trừng Quý Lam nói: “Mày cũng có tiền đồ gớm, chỉ biết lấy bọn nhóc con xả giận”

Quý Lam nói: “So với cái người cứ hở ra là nói xấu song nhi thì còn hơn gấp vạn”

Điền Tiến Đa thấy nhiều người vây lại đây, nói với Quý Lam: “A Lam, đừng đôi co với bà ta, hôm nay là ngày vui, không đáng vì mấy người không liên quan mà tức giận. Anh nói cho em biết, em sắp lên chức chú rồi Tiểu Dư có thai Hòa Tử bảo anh tới nói cho mọi người, bác trai cùng bác gái nhất định sẽ rất vui, bọn họ sắp phải làm ông nội bà nội rồi mà lại”

“Thật sự?” Quý Lam vừa nghe liền thấy sung sướng vạn phần, ôm cổ Mộc Mộc bên cạnh reo hò: “Mộc Mộc Tui sắp làm chú rồi Thật tốt quá Thật tốt quá”

Mộc Mộc cũng rất vui, nhưng bị Quý Lam ôm thấy khó thở, lại vẫn cười.

Điền Tiến Đa kéo Quý Lam ra, nói: “Em nhẹ chút, sắp siết chết người ta rồi Mộc Mộc, cậu không sao chứ?”

Mộc Mộc lắc đầu, nói: “Không có việc gì, chúng ta nhanh đi nói tin tốt này cho bác cả Quý đi”

“Ừ” Điền Tiến Đa quay đầu hừ lạnh với Phùng thị nói: “Nhớ kỹ, bà nói rồi đấy, không liên quan Quản cho kỹ mấy đứa cháu nhà bà đi Tuy rằng bà chỉ có một thằng cháu trai, còn lại đều là cháu gái, nhưng cũng không thể không quản, nếu không đến lúc đó dù không phải sao chổi thì cũng gây tai dẫn họa”

Phùng thị nhìn ba người Điền Tiến Đa đi rồi, tức đến thở phập phồng, cũng không để ý người ngoài, bước nhanh đi về nhà, lôi hai đứa con dâu ra răn dạy cho một trận, nói hai cô thật đáng thất vọng, một đứa chỉ sinh được một thằng con trai, một đứa chỉ sinh được hai đứa con gái xong thì im bặt, nói các cô còn chẳng bằng một song nhi, bắt hai cô phải sinh con trai, chỉ thiếu điều nói thẳng ra là các cô mà không đẻ được con trai thì mụ sẽ tìm đàn bà sinh con cho con trai mụ, dù sao thì nhà bọn họ càng ngày càng sống tốt kia mà. Lời này khiến Chu Quế Hoa cùng Kim Thúy Nương vừa tức vừa vội, chờ biết ngọn nguồn rồi thì một người ở trong phòng đâm kim khâu đáy giày cả nửa ngày, một người vò nát một cái khăn tay.

Quý Đại Tài thì lại ngồi buồn nửa ngày, cuối cùng mới thở dài, nghĩ thầm Quý Hòa cũng đã làm cha rồi, mình lại không được làm ông nội con nó, thật sự là ông trời trêu ngươi

Mặc kệ người một nhà Quý Đại Tài ra sao, cả nhà Quý Đại Phát vô cùng vui sướng, nhận được tin liền sang sông ngay lập tức, ngay cả Quý Thanh cũng đi.

Vợ thầy thuốc Hoa nhìn thấy cả nhà Quý Đại Phát sang sông, tơn hớt mà đi về phía nhà Trương Đại Ngưu, nghĩ thầm phải loan tin này cho nhà Trương Đại Ngưu biết.