Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư

Chương 88




Người chủ nhân trong poster này chẳng hay biết gì.

Lục Kiến Vi đặt ánh mắt của mình vào khu vực này, nếu suy đoán của cô đúng, có lẽ đây chính là nữ thần ước nguyện, chỉ xuất hiện khi ước nguyện được xác nhận.

Không biết đã hấp thụ bao nhiêu tiền cược của người ước nguyện rồi???

Phía dưới poster ghi một dòng ngày tháng: 2018.07.31, cũng chính là tối nay.

Từ những thông tin trong bài viết làm Lục Kiến Vi cảm thấy may mắn vì mọi chuyện vẫn chưa xảy ra! Có vẻ như ước nguyện của Chu Hiểu Hiểu không hề đơn giản.

Lục Kiến Vi thấy trang web này khá thú vị.

Một kẻ ác quỷ lại tự xem mình như nữ thần ước nguyện, mơ mộng trở thành thần để hại người.

Lục Kiến Vi nghĩ có lẽ cách truy cập vào trang web này có thể thông qua truyền miệng, chỉ những người mang oán niệm mới vào được.

Như Lộ Dư... Cô ấy chưa từng truy cập trang web này.

Ngay cả giáo viên chủ nhiệm cũng là nạn nhân nhưng không hề biết vê nó! Vậy làm thế nào mà người dùng biết đến trang web này?

Lục Kiến Vi mở video tiên đoán trong group Âm Dương... Khung cảnh trong video không phải là căn phòng trước đó mà là phòng khách, Chu Hiểu Hiểu đang quỳ trên sàn! Phía sau là một phụ nữ trung niên đang dùng chổi đánh cô ấy

Thỉnh thoảng, người phụ nữ này lại chửi bới Chu Hiểu Hiểu bằng những lời lẽ Tục Tu.

Chu Hiểu Hiểu cúi đầu, không nói gì, cũng không khóc! Dù bị đánh rất đau nhưng cô ấy vẫn cắn răng chịu đựng.

Người phụ nữ kia không hề giảm sức đánh.

Lục Kiến Vi xem mà cảm thấy xót xa.

Chỉ có mối thù lớn mới khiến người †a trở nên như vậy?! Cô nhận ra mối quan hệ huyết thống giữa họ... Mẹ ruột mà lại tàn nhân đến mức này, thật đáng sợ.

Có lẽ vì đánh đã mệt, người phụ nữ cuối cùng cũng dừng tay nhưng vẫn không ngừng mắng mỏ.

Nhân cơ hội này Chu Hiểu Hiểu nhanh chóng bò dậy, chạy về phòng của mình và khóa cửa lại.

Người phụ nữ trung niên không chịu buông tha, đứng ngoài cửa phòng mắng mỏ.

Chu Hiểu Hiểu thở hổn hển, quay lại bàn làm việc, mở máy tính với màn hình hiển thị giao diện trang web ước nguyện.

Cô ấy gần như không suy nghĩ, lập tức điền thông tin và nhấn xác nhận.

Âm thanh thở dốc của Chu Hiểu vang lên trong video.

Lục Kiến Vi không cần đeo tai nghe nhưng vẫn nghe rõ... Cảm nhận được sự sợ hãi của Chu Hiểu Hiểu.

Đúng lúc đó, bức tượng giữa hồ ước nguyện mở mắt dọa Chu Hiểu Hiểu hoảng sợ té từ trên ghế xuống đất.

Màn hình điện thoại chuyển đổi, quay trở lại giao diện chính, video tiên đoán kết thúc.

Lục Kiến Vi cuộn xuống.

[Thời hạn nhiệm vụ: 10 ngày]

[Phần thưởng nhiệm vụ: 5 tháng tuổi thọ, khoai tây chiên tâm duyệt]

Điều này không còn quan trọng nữa! Cô thực sự muốn biết nữ thần ước nguyện kia là ma quái phương nào.

Trong lúc Lục Kiến Vi suy nghĩ thì Lâm Vũ Tư chạy vào với một tờ giấy trong tay, phấn khích nói: "Tớ đã viết xong kế hoạch cho cửa hàng Taobao rồi! Cậu xem thử đi." Cô ấy đã nhớ lại chuyện này từ tối hôm qua.

Lục Kiến Vi để điện thoại xuống, nhận lấy tờ giấy từ tay cô bạn.

Lâm Vũ Tư thực sự rất giỏi trong công việc này! Kế hoạch được lập ra rất chi tiết, kèm theo phân tích sâu sắc, trông rất chuyên nghiệp.

Lục Kiến Vi gật đầu khen ngợi: "Được lắm."

Lâm Vũ Tư hào hứng nói: "Nhưng con đường phía trước còn dài, chúng ta cần phải cố gắng hơn nữa! Trong một tháng tới, tớ sẽ giúp cậu hoàn thiện nó." Một tháng là đủ.

Cô ấy nheo mắt, đề xuất: "Lúc đó cậu chỉ cần cho tớ vài lá bùa hoặc sau này khi mua bùa sẽ được giảm giá là được."

Lục Kiến Vi hỏi: "Vậy cậu không học vẽ bùa nữa sao?"

Ánh mắt Lâm Vũ Tư sáng lên: "Còn học chứt"

Lục Kiến Vi mỉm cười: "Vậy hai ngày nữa khi rảnh, tớ sẽ dạy cậu." "Tuyệt vời!" Lâm Vũ Tư lập tức gật đầu, phấn khởi nói: "Tớ sẽ học thật tốt! Sau này, tớ sẽ trở thành một tài năng xuất chúng."

Cô ấy tự hào một lúc rồi vui vẻ cầm sổ kế hoạch rời đi.

Buổi chiều, công việc lắp đặt đường ống nước máy cuối cùng cũng hoàn thành.

Dù chỉ là một bước nhỏ nhưng đây cũng là khởi đầu quan trọng cho đạo quán! Chắc chắn sẽ còn tiến xa hơn nữa.

Lục Kiến Vi mở vòi nước, bắt đầu tưới cây trong sân.

Trước kia, Lục Trường Lan thường làm những công việc này, nhưng giờ anh không có ở đây nên Lục Kiến Vi - quan chủ của Xuất Vân Quan - tự mình đảm nhận.

Đúng lúc này, Lục Trường Lan trở về.