Mãnh Long Thiên Y

Chương 205: Cũng may! 




Quan Lỗi đứng trong góc khuất của võ đài, cau mày: “Lá gan của nhà Thượng Quan cũng lớn quá! Nếu như ngày hôm nay Tần Cảm thật sự thắng cuộc thì sợ rằng thời gian tới thế giới ngầm sẽ phải rung chuyển rồi!”

Anh ta có dự cảm, mục tiêu cuối cùng của nhà Thượng Quan tuyệt đối không phải chỉ là trở thành đệ nhất thế gia, mà càng là muốn nắm giữ quyền lực tuyệt đối ở thế giới ngầm!

Nhà Thượng Quan, vừa chuẩn bị đặt chân lên Giang Nam, vừa muốn nắm thành phố Bạch trong tay!

Bọn họ muốn biến thành phố Bạch thành đường lui của mình, thậm chí là kho đạn để lót đường cho bọn họ đứng vững gót chân ở tỉnh Giang Nam!

Dã tâm của Thượng Quan Nam đúng là rất lớn!

"Bốn!”

"Ba!”



"Sự phụ, nếu không anh…”

Còn chưa dứt lời, trần nhà phía trên võ đài đột nhiên bị phá vỡ!

Một đấm xé gió lao thẳng về phía Tần Cảm! Tần Cảm cảm nhận được hơi thở cực kì nguy hiểm, giật mình giật mạnh về sau một bước! Thế nhưng nắm đấm thứ hai đến ngay lập tức suýt nữa đã đánh bay anh ta xuống khỏi võ đài!

Nắm đấm rất mạnh!

Tất cả mọi người bị đòn tấn công bất thình lình này dọa ngây người!

Người này đúng là vẫn luôn ẩn núp trên trần nhà, định nhân lúc Tần Cảm không phòng bị để cho hắn một đòn trí mạng!

Khi thấy rõ người xuất hiện, ngay cả Quan Lỗi cũng kinh ngạc!



Là Âu Dương Thành?

Không phải ông ta bị nhốt ở nhà sao?

Ông ta lấy đâu ra công phu như thế?

Vào lúc này ở trên võ đài, hai mắt Âu Dương Thành đỏ tươi, bên trong hằn lên tơ máu dường như không nghe được bất kì âm thanh nào khác, trước mắt chỉ có Tần Cảm đang né tránh liên tục, trong đầu ông ta cũng chỉ có một suy nghĩ duy nhất!

Ông ta muốn thắng!

Nhất định phải thắng!

Từng đấm của ông ta đập vào người, từng bước chân như gió, tốc độ nhanh tới mức Tần Cảm suýt nữa không bắt được ông ta!

Dần dần, Quan Lỗi cũng nhận ra điều bất thường.

"Sư phụ, Âu Dương Thành này hình như có gì đó không ổn…”

Đúng là những đòn đánh của ông ta vô cùng lợi hại, bước chân cũng rất có quy luật.

Thế nhưng tinh thần cũng rất khác thường.

Bình thường đấu quyền anh, cần phải chú trọng năng lực phản ứng của một người. Tuy rằng các đòn đánh và bước chân đều có quy luật nhưng quan trọng nhất vẫn là có thể linh hoạt phá giải quy luật các đòn tấn công của đối phương trong suốt thời gian thực chiến.

Cho nên, người đấu quyền anh không chỉ có nắm đấm linh hoạt mà bước chân cũng phải linh hoạt, ánh mắt càng phải nhanh nhẹn hơn.

Tuyệt đối không có khả năng giống như Âu Dương Thành, ánh mắt vô hồn, hai mắt dại ra.

Nhìn qua thì giống như đã bị thứ gì đó khống chế…

Đan dược!



Trong nháy mắt, trong đầu Lý Cảnh Thiên xuất hiện cái này.

"Thời gian trước Âu Dương Thành có hỏi mua đan dược của tôi từ anh, anh có bán không?”

"Không hề. Ông ta không trả được, cũng không có bất cứ của cải gì có thể bán lấy tiền mặt được.” Quan Lỗi đột nhiên hiểu ra: “Sư phụ, anh nói xem có phải Âu Dương Thành mua loại thuốc linh tinh gì ở chợ đen, sau đó…”

Lý Cảnh Thiên cau mày nhìn về phía võ đài.

Đúng là trên phố có rất nhiều loại đan dược tinh thần không hợp lệ, có thể tăng toàn bộ chức năng trong cơ thể lên trạng thái tối cao trong thời gian ngắn, khiến tinh thần phấn khởi, thậm chí còn không cảm thấy đau.

Âu Dương Hoằng Thái có nói, dạo gần đây không thấy Âu Dương Thành xuất hiện, có thể ông ta đã lén đi tìm những thứ này.

Trên đài, những cú đấm của u Dương Thành cũng càng ngày càng chậm, dần dần thể lực của ông ta đã không còn theo kịp những đòn đánh của ông ta nữa!

Cuối cùng Tần Cảm cố tình để lộ sơ hở, một giây tiếp theo, anh ta đá u Dương Thành xuống khỏi võ đài!

Âu Dương Thành, thua!

Mặc dù thua nhưng thế trận này đã kéo dài suốt hơn mười phút, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, ai nấy đều có cái nhìn mới về Âu Dương Thành.

Tuy rằng đã tán gia bại sản, nhưng cuộc tranh tài này đủ để giúp nhà Âu Dương lấy lại chút thanh thế.

Tuy rằng Tần Cảm thắng nhưng vẻ mặt lại không thay đổi.

Vừa nãy suýt nữa không chống đỡ nổi nữa!

Cũng may!

Anh ta kiêu ngạo dò xét một vòng, chắc chắn là không còn ai dám lên khiêu chiến nữa, ngang nhiên tuyên bố: