Mỗi lần nhìn đến cô, hắn liền hận không thể lập tức đem cô đẩy ngã xuống đất trên thảm dùng sức tách ra hai chân cô ra rồi hung hăng phát tiết, hắn đã nhẫn nại ba ngày, lúc này thứ hắn nhận ra đó là sự biến hóa vi diệu phía thân dưới.
"Sức lực không nhỏ, xem ra em đã hồi phục không ít, có thể tiến hành vận động một vài động tác để thể xác và tinh thần khỏe mạnh hơn rồi!" Nói xong, hắn liền buông cặp lồng cơm, dùng tốc độ nhanh nhất cởi hết quần áo trên người, chỉ còn một cái quần lót khêu gợi.
Mộ Sở Văn nhìn thấy hắn cởi sạch quần áo liền bắt đầu hốt hoảng, bởi vì cả căn phòng ngài chiếc giường cùng thảm trải sàn nhà ra, căn bản không có chỗ nào để trốn.
"Anh đã giam lỏng tôi ba ngày còn muốn như thế nào nữa?" Cô đứng ở góc tường cách hắn xa nhất, nhưng hắn vẫn đi đến trước mặt cô, từ trên cao nhìn xuống nhìn xuống thân thể mềm mại của cô.
"Ngày mai sẽ kết hôn, bây giờ chúng ta diễn tập động phòng trước." Hắn yêu nhất bộ dáng của cô khi đỏ hoảng hốt như này, nó kích dục vọng chinh phục mãnh liệt.
"Tôi không cần! Anh tự đi mà tập một mình! Tôi sẽ không kết hôn với mặt người dạ thú xấu xa như anh!" Chửi hắn vô số lần, đáng tiếc mặc kệ cô mắng cái gì, hắn cũng đều không bỏ qua cho cô.
Nghiêm Giản Kiệt cười khẽ, nghiêng thân đè cô ở trên tường, ngực rắn chắc cố ý dùng sức áp hai luồng thịt trước ngực cô, cách lớp vải mỏng manh ma sát đầu ngực mẫn cảm, cho đến cô nhịn không được ngâm ra tiếng rên rỉ, hắn mới cười nhẹ hơi hơi thối lui, nhưng bàn tay to lại bắt đầu xâm nhập dưới váy cô.
" cái miệng nhỏ nhắn phía dưới đã ba ngày chưa ăn uống, trực tiếp nuốt vào bảo bối của tôi sẽ hơi khó khan nhỉ?" Nói xong, ngón tay dài của hắn đã chạm đến khu rừng rậm, tà ác kéo nhất nhúm lông màu đen.
"A... Đau!" Cô nhíu mày khẽ kêu, muốn kẹp chặt hai chân lại bị hắn đột nhiên trạc nhập một ngón tay, bàn tay to của hắn mắc kẹt ở giữa hai chân cô khiến cho cô không thể khép lại.
Nghiêm Giản Kiệt lại chậm rãi rút ra niêm dịch dính đầy ngón tay đưa đến trước mặt cô: "Nhín xem tiểu huyệt dâm đãng của em này, tôi chỉ mới nhẹ nhàng lại gần mà em liền lập tức chảy nước, xem ra thân thể này đang rất đói khát! Cho em ăn no như vậy thì ngày mai em mới có tâm tình tốt để kết hôn với tôi *."
"Dù anh chiếm được cơ thể của tôi thì cũng không thể chiém lấy trái tim tôi, vì sao anh không mua đại lấy một con búp bê tình dục!" Cô nhân cơ hội ngồi xổm xuống ôm lấy hai đầu gối, tránh đi xâm phạm của hắn.
Nhưng mà, Nghiêm Giản Kiệt luôn có một bộ phương pháp đối phó nếu cô từ chối, hắn không nóng không vội khom người vén sợi tóc dài bên tai cô, ngón tay hưởng thụ sự mềm mại tơ lụa, từ từ vuốt dọc một đường từ vai ra sau lưng cô, cuối cùng đặt ở trên cặp mông.
"Búp bê tình dục sẽ không thể rên rỉ chân thật như vậy, không có đôi tai ấm, không biết động tâm..." Hắn nửa ngồi ở bên cạnh cô, toàn bộ bàn tay đặt bên mông cô, năm ngón tay vừa thu lại, đột nhiên nắm chặt nắm rồi lại tức khắc nới ra, đem đến cho Mộ Sở Văn một tiếng thét chói tai, hắn lại đắc ý vòng qua cái mông của cô đánh một cái, tay kia thì cầm lấy tay cô nhanh chóng đặt lên dương v*t đang cương cứng của mình rồi cười dâm đãng: "Búp bê tình dục cũng sẽ không thể làm cho tôi một giây đứng thẳng lên như thế này được."
Đây là cô lần đầu tiên lấy tay đụng chạm đến cự vật của đàn ông, ngón tay đụng tới chỗ đó nóng bỏng khiến cho cô kinh hãi, sau vài giây cô mới hồi phục tinh thần lại: "Buông ra! Anh đồ biến thái!"
"Thế nào? Không thích nó thô to và nóng bỏng sao? Lần trước ở trong nhà tôi, em rất thích nó mà! Đặc biệt là cái miệng nhỏ nhắn phía dưới này..." Nói xong, ngón tay hắn đã thuận lợi tìm được cửa huyệt ẩm nóng của cô, đầu ngón tay đảo quanh ở miệng tiểu huyệt, càng ngày dính càng nhiều dâm dịch.
Mộ Sở Văn cắn môi vặn vẹo muốn trốn tránh, cố kiềm chế không phát ra âm thanh rên rỉ dâm đãng, bỗng mất trọng tâm liền té trên mặt đất, Nghiêm Giản Kiệt nhìn xuống, nhìn chằm chằm vào khu thần bí cười nói: "Không để em mặc quần lót quả là quyết định đúng đắn!"
"Không được nhìn!" Cô xấu hổ khom gối kẹp chặt hai chân, không biết làm sao để che đi bộ vị tư mật.
"Ngày mai em chính là vợ danh chính ngôn thuận của tôi, về sau chúng ta mỗi ngày đều phải thẳng thắn thành khẩn mà làm tình với nhau." Hắn tuyên bố một sự thật khiến cho cô tuyệt vọng, một bên bắt được một chân của cô, theo da thịt khít khao hướng lên trên vuốt ve, ngón tay thon dài chạm đến chỗ nào đều lưu lại dục hỏa của hắn.
"Tôi sẽ không kết hôn với anh! anh đừng có nằm mơ!" Cô không kéo chân về, chỉ có thể dùng võ mồm.
Lại một lần nữa nghe cô từ chối, Nghiêm Giản Kiệt cuối cùng kìm nén không được khó chịu trong lòng, hung hăng tách hai chân cô ra: "Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, nếu thế thì tôi sẽ hung hăng can em, khiến cho em có muốn thì ngày mai cũng không thể đi tới tham gia hôn lễ được! Hiểu chưa?"
Mộ Sở Văn hoảng sợ nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú của hắn, khí phách cùng với của cuồng vọng của hắn làm cho cô sợ hãi, loại cảm giác này tựa như ngày đầu tiên đi làm gặp phải Yến Sở vậy, cô không rõ là bản thân dạng một cái phổ thông bình thường tốt nghiệp làm sao có thể gặp gỡ này hai cái nam nhân đáng sợ!chỉ là một người bình thường mới tốt nghiệp đại học với học lực trung bình không hơn không kém, sao lại có thể chạm trán phải hai người đàn ông đáng sợ này chứ.
"Trả lời tôi!" Hắn đột nhiên sáp nhập một ngón tay vào bên trong tiểu huyệt khít khao ẩm ướt.
"A ── "