Mạt Thế Hầm Cá Mặn

Chương 30: Tôi gặp chút rắc rối, có lẽ cô có thể giúp tôi...




Đêm trước ngày khai trương hiệu thuốc, Cố Phồn muốn mời tiểu đội Tinh Hà ăn cơm.

Con người ở Hoa Hạ quốc thích ăn uống, đặc biệt theo đuổi thưởng thức các kỹ năng nấu nướng, dù là thời đại thay đổi, trong căn cứ vẫn mở các nhà hàng lớn nhỏ.

Dưới sự đề cử cực lực của Phong Hỏa, đêm nay bọn họ chọn một nhà hàng Tứ Xuyên, đặt phòng riêng.

Món lẩu nhất định phải có, ớt cuộn trong dầu đỏ nhìn khiến người ta chảy nước miếng.

Cố Phồn ở Tu Chân Giới cũng coi như vô cùng tự hạn chế, sau khi có Ích Cốc Đan cô không còn ăn ngũ cốc hoa màu nữa, khi đến Trái Đất thì ngược lại, khẩu vị mở rộng hay thèm ăn, muốn dừng lại cũng không thể dừng lại, chỉ khi nhóm Tinh Hà đi ra ngoài làm nhiệm vụ cô mới có thể một mình trong biệt thự thanh tu.

“Đúng rồi, gần đây mọi người không nhận nhiệm vụ nào sao?”

Tính ra từ khi đến thành phố An đã được một tháng rồi, nhóm Tinh Hà đều là cuồng làm nhiệm vụ, hiếm khi nghỉ ngơi lâu như vậy.

Tinh Hà nói: “Đã nhận rồi, ngày mốt xuất phát.”

Cố Phồn lập tức hiểu, bọn họ muốn nhìn tiệm thuốc của cô thuận lợi khai trương, sau đó mới rời đi.

Một tháng này tiểu đội giúp cô không ít việc, nếu phải dùng ân tình tính toán, Cố Phồn nhất định phải lấy sổ ra ghi chép mới có thể nhớ rõ.

Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, Cố Phồn đã không còn coi năm người như người ngoài.

“Địa điểm nhiệm vụ lần này ở đâu?”

“Vẫn là nhiệm vụ theo quân, lần này đến phiên Lý gia xuất quân.”

Bốn đội quân đều vì mục đích mở rộng phạm vi hoạt động của con người thanh trừ quét sạch quái thú, mục đích giống nhau nên nhiệm vụ tùy quân của đội quân nào họ cũng tiếp nhận, trừ phi có nhiệm vụ quan trọng hơn.

Cố Phồn tới căn cứ lâu như vậy cũng coi như thấy một ít việc đời, quân đội được huấn luyện phối hợp thuần thục, năm người Tinh Hà đều là dị năng giả cấp A, an toàn chắc là sẽ không có vấn đề gì.

Mạnh Liên Doanh không yên tâm Cố Phồn ở lại căn cứ một mình, nếu không phải Cố Phồn nhát gan, họ đều muốn mời Cố Phồn đi cùng.

“Phồn Phồn, chúng tôi không có ở đây, cậu gặp phải rắc rối gì cũng đừng cậy mạnh hành động một mình, hoặc là liên lạc anh họ tôi, hoặc là liên lạc giáo sư Mã, còn có Trâu Sơn, Từ Vân, những người này cậu đều quen biết, đừng băn khoăn mất thể diện, bản thân mới là quan trọng nhất, lúc cần nhờ vả nhất định phải nhờ.”

Mạnh Liên Doanh dùng giọng điệu của trưởng bối dặn dò trẻ con.

Cố Phồn cười nói: “Các cậu không phải nói căn cứ rất an toàn sao, yên tâm đi, nếu thật sự gặp phải chuyện gì không giải quyết được, tôi nhất định sẽ tìm ai đó nhờ vả.”

Chỉ cần còn sống, thiếu bao nhiêu ân tình cũng có thể từ từ trả, chết mới là thảm nhất.

Nhân viên phục vụ bưng đồ ăn lên.

Mọi người bắt đầu ăn.

Ăn xong trở lại biệt thự, Mạnh Liên Doanh còn thúc giục mọi người đi hát karaoke, Tinh Hà, Thanh Đằng, Thái Sơn đều không có hứng thú, cuối cùng cậu ta cùng Phong Hỏa mỗi người cầm một cái microphone song ca, Cố Phồn dựa vào ghế sô pha cổ vũ cho hai người bọn họ.

Trời tối, Cố Phồn phải về biệt thự, Mạnh Liên Doanh Mạnh Liên Doanh còn lịch sự muốn tiễn cô.

Núi Phượng Hoàng ban đêm rất yên tĩnh, gió đêm mát mẻ thổi đến khiến cả người thư thái.

Sắp đến biệt thự số một, Cố Phồn đột nhiên hỏi Mạnh Liên Doanh: “Hôm qua tôi cùng chú Trâu đi mua nhà gặp Tiểu Trần bên cạnh anh họ cậu, nói là đến mua nhà cho anh họ của cậu, việc này Lục thiếu đã nói với cậu chưa?”

Mạnh Liên Doanh vẻ mặt kinh ngạc: “Chưa nói a, anh ấy ngày thường không ở cơ sở nghiên cứu khoa học thì chính là ở quân doanh, đang yên đang lành làm sao chạy tới bên này?”

Cố Phồn giả vờ ngây thơ: “Có lẽ là quan tâm đến cậu.”

Mạnh Liên Doanh da mặt dày hơn nữa cũng không cho rằng mình có mặt mũi lớn như vậy.



Cậu nhìn Cố Phồn một cái.

Vừa lúc gió đêm thổi bay mái tóc bên tai Cố Phồn, lộ ra một bên sườn mặt trắng nõn láng mịn, lông mi mảnh dài khẽ cong, đôi mắt trong suốt linh tú không nhiễm phàm trần.

Cổ họng Mạnh Liên Doanh khẽ động, thu hồi tầm mắt trước khi Cố Phồn phát hiện, trong lòng lặng lẽ hiện lên một suy đoán.

Lại nói tiếp, anh họ cũng đã hai mươi bảy tuổi, cũng đến lúc nên yêu đương, những phụ nữ khác không hấp dẫn được anh họ, Cố Phồn dư dả.

“Chắc, chắc vậy đó.”

Mạnh Liên Doanh trái lương tâm nói: “Anh ấy như vậy cũng không ai biết anh ấy đang nghĩ gì, bất quá anh ấy ở bên này cũng tốt, ít nhiều cũng coi như thêm người quen, có anh ấy ở đây, chúng tôi đi ra ngoài làm nhiệm vụ cũng yên tâm hơn.”

Dù thế nào đi nữa, Mạnh Liên Doanh đối với nhân phẩm anh họ vẫn rất yên tâm, nhiều nhất theo đuổi thất bại, tuyệt đối sẽ không tổn thương Cố Phồn, cho nên cũng không nói suy đoán của mình cho Cố Phồn, miễn cho dọa đến cô.

Trước khi chia tay, Cố Phồn lấy ra một viên Tránh Thú Đan trong bình sứ, đưa cho Mạnh Liên Doanh nói: “Những viên đan dược tôi đối với các cậu cũng không có tác dụng gì, Tránh Thú Đan số lượng cũng không nhiều lắm, tặng các cậu một viên đề phòng lúc cần dùng, năm người các cậu phân ra dùng, dược hiệu cũng có thể duy trì liên tục bốn năm giờ, đương nhiên không dùng được là tốt nhất.”

Mạnh Liên Doanh không nhận, mất hứng nói: “Cậu khách khí với chúng tôi làm gì? Thứ này số lượng có hạn, cậu lại không đi cùng với bọn tôi, tự mình giữ lại phòng thân được rồi, mau xuống xe đi, mình còn muốn trở về ngủ.”

Cố Phồn ngồi ở ghế lái phụ, kiên trì muốn tặng: “Tránh Thú Đan đó, tôi ở trong căn cứ có thể gặp quái thú gì, cậu chỉ cần cầm, không dùng đến trở về trả lại là được, hơn nữa, đây là tôi tặng cho năm người các cậu lại không phải chỉ tặng một mình cậu, cậu thật sự không muốn lúc gặp chuyện đừng ăn là được.”

Mạnh Liên Doanh:…

Cậu ta không ngờ mình nói không lại Cố Phồn!

Thấy Cố Phồn bỏ lại Tránh Thú Đan nhảy khỏi xe, Mạnh Liên Doanh vừa lắc đầu vừa nhặt Tránh Thú Đan lên.

Sau khi xem một lúc, Mạnh Liên Doanh cười hắc hắc.

Anh họ phải tốn một vạn điểm mới có thể mua được đồ tốt, nhưng Cố Phồn lại tặng không cho cậu ta.

Nói như vậy, tuy cấp bậc dị năng của cậu ta không bằng anh họ nhưng bản lĩnh kết giao bạn bè thì có thể bỏ xa anh ấy mấy con phố.

Sau khi cất kỹ Tránh Thú Đan, Mạnh Liên Doanh ngâm nga ca khúc thịnh hành trở về.

Ngày hôm sau hiệu thuốc khai trương.

Cố Phồn cũng đến cửa hàng hỗ trợ.

Cô còn chưa quảng cáo mà khách đến mua đã xếp thành hàng dài, nghĩ đến dược hiệu của thuốc mọc tóc, thuốc xóa sẹo quá hấp hẫn mọi người, có mấy người tóc đã mọc sau khi uống thuốc mọc tóc, ví dụ như cảnh sát Vương và giáo sư Mã lúc trước, đại đa số mọi người đều nóng lòng muốn có được.

Tổng cộng bảy loại đan dược được đặt trong mỗi thùng, mỗi thùng có một trăm bình.

Mỗi tháng Cố Phồn sẽ chỉ mở cửa một lần vào ngày mười.

Một mình Cố Phồn luyện đan hiệu suất có hạn, thảo dược bồi dưỡng cũng cần thời gian, nếu như không khống chế số lượng rất có khả năng sẽ hết hàng. Hiện tại mỗi tháng tiêu thụ số lượng có hạn, vừa có thể bảo đảm cung ứng đan dược liên tục, lại có thể cho Trâu Sơn, Trâu Viên Viên đầy đủ thời gian tự do. Trâu Sơn là cường giả cấp A, nếu mỗi ngày đều làm việc ở tiệm thuốc thì sẽ khiến nhân tài không được trọng dụng.

Có một bảng điện tử nhắc nhở trên tiệm thuốc, ngoại trừ thông báo cho mọi người về quy định tiêu thụ số lượng có hạn, còn nói rõ tất cả những người mua thuốc đều phải dùng ngay tại chỗ, nếu sau một giờ quan sát không có tác dụng, cửa hàng sẽ hoàn gấp mười lần điểm huân công.

Những người thật sự cần đan dược không chút để ý, chỉ những người đến muộn có lo lắng vấn đề số lượng có hạn, còn những người muốn buôn thuốc có ý đồ khác, bởi vì không biết thực lực của Trâu Sơn muốn gây sự, Trâu Sơn thả một cây tên lửa ra không hề báo trước, lướt qua cổ tên lái buôn để lại một vết bỏng đỏ, ngay lập tức trấn trụ hiện trường, không còn ai dám gây rối.

Đội ngũ trật tự tiến lên phía trước, thấy phía sau hàng quá dài, Cố Phồn tạm thời làm mấy tấm biển gỗ, viết điều khoản số lượng có hạn, lần lượt cắm vào bãi đất trống phía sau hàng.

Nhóm Tinh Hà cũng đến, theo tình hình tại hiện trường, Tinh Hà kiến nghị: “Bảy loại đan dược nên được chia thành bảy cửa sổ theo phân loại đan dược, xếp thành bảy hàng, đặt một màn hình điện tử lớn phía sau cài đặt hiển thị tên số lượng còn lại của bảy loại đan dược.”

Phong Hỏa: “Nếu như một người muốn mua nhiều hơn hai loại thì sao?”



Mạnh Liên Doanh: “Vậy thì lại xếp hàng đi, đồ tốt như vậy xếp hàng một lần nữa có là gì?”

Đề nghị mới cứ như vậy được tiếp thu, Phong Hỏa, Mạnh Liên Doanh chủ động đảm nhận nhiệm vụ ắp đặt màn hình điện tử lớn.

Đến giữa trưa, tất cả bảy trăm viên đan dược đều bán sạch, trong đó bốn loại đan dược năm mươi điểm một viên, ba loại một trăm điểm một viên, tổng cộng thu được năm vạn điểm huân công.

Phong Hỏa: “Một tháng năm vạn điểm, một năm sáu mươi vạn điểm, đối với dị năng giả cấp C mà nói, Phồn Phồn thu nhập đã rất ấn tượng.”

Mạnh Liên Doanh đột nhiên nảy ra ý tưởng, hỏi Cố Phồn: “Nếu không cậu thu mấy người học trò đi? Thêm vài người luyện đan bán cũng được càng nhiều, thu nhập cũng tăng gấp đôi.”

Cố Phồn nói: “Một năm thu được sáu mươi vạn cũng đủ rồi, cũng không muốn mở rộng, hơn nữa luyện đan là bí thuật gia truyền do ông nội truyền dạy, không thể truyền cho người ngoài.”

Ông nội đương nhiên là lấy cớ, là Cố Phồn không muốn truyền thụ thuật luyện đan cho người khác.

Hơn nữa, Cố Phồn cảm thấy dị năng giả hệ hỏa cũng chưa chắc có thể học luyện đan.

Luyện đan ngoài việc điều khiển ngọn lửa, còn phải phóng thích thần thức tiến vào lò luyện đan quan sát quá trình tinh chế dung hợp các loại thảo dược, đồng thời điều chỉnh nhiệt độ ngọn lửa phù hợp, muốn thực hiện giải phóng thần thức, đầu tiên là đạt tới tầng thứ năm Luyện Khí kỳ.

Nhưng mà dị năng giả ở Trái Đất không có thần thức.

Cường giả cấp S như Lục Nhai chỉ có thể dùng tinh thần lực cảm nhận biến hóa nguyên tố ngũ hành, không thể dùng thần thức quan sát, dị năng giả bình thường thì không làm được, Cố Phồn muốn thu đồ đệ, cô giải thích chuyện thần thức như thế nào?

Trực tiếp truyền thụ phương pháp tu luyện cho người Trái Đất?

Càng không có khả năng, Cố Phồn đã quan sát qua, dị năng giả ở Trái Đất chỉ có não bộ tiến hóa ra tinh hạch, dùng tinh thần lực phóng thích dị năng, trong cơ thể cũng không có linh căn ngũ hành.

Nói cách khác, đối với người Trái Đất mà nói, cô gần như là một dị loại, Cố Phồn có thể nói cho người khác biết cô biết luyện đan, nhưng cô tuyệt đối không thể tiết lộ bí mật luyện đan của mình, càng phải che giấu lai lịch của mình.

Tiệm thuốc tăng thêm thiết bị mới, nhóm Tinh Hà cũng xuất phát đi làm nhiệm vụ.

Không có bạn bè, tháng này đan dược cũng bán hết, Cố Phồn cơ bản không cần ra ngoài nữa, mỗi buổi sáng đều thi triển một lần thuật gọi mưa cho thảo dược, thời gian còn lại không phải luyện đan thì là tu luyện.

Hôm nay Cố Phồn đang luyện đan, vòng tay thông tin đột nhiên truyền đến báo động tích tích, hệ thống giám sát trên tường cao phát hiện có người hoặc quái thú.

Tiếng báo động có hai loại, một loại chỉ là phát hiện, nếu như người tới cố gắng mạnh mẽ xâm nhập thì sẽ biến thành tiếng ong kêu chói tai hơn.

Nếu đối phương không có ý xông vào, Cố Phồn nhẫn nại luyện chế xong lò đan dược này, tốn khoảng hai mươi phút, lúc này mới kết thúc công việc, vội vàng đi đến phòng điều khiển.

Tám màn hình giám sát, một trong số đó đang nhấp nháy cảnh báo.

Cố Phồn chăm chú nhìn, phương hướng phía sau núi có một phụ nữ mặc quân phục rằn ri màu xanh lá cây đang lén lút đánh giá tường cao, xem cô ta chắc là muốn tìm chỗ đột nhập.

Đáng tiếc loại máy giám sát thông thường này không cách nào dò xét cấp bậc dị năng của mục tiêu.

Cố Phồn đang nhìn chằm chằm người phụ nữ trong video, lại một màn hình khác phát ra nhắc nhở.

Cố Phồn nhìn sang, lần này là cửa chính, chiếc xe việt dã quen thuộc chậm rãi dừng lại ngoài cửa, cửa xe mở ra, Lục Nhai mặt không chút thay đổi đi xuống, tầm mắt trực tiếp hướng về phía máy giám sát giấu trong dây mây xanh đầu tường.

Trong khoảng khắc, Cố Phồn thật sự cảm giác Lục Nhai đã xuyên qua máy giám sát nhìn cô.

Lục Nhai giơ tay phải lên.

Giây tiếp theo, Cố Phồn nhận được tin nhắn của anh: “Tôi gặp chút rắc rối, có lẽ cô có thể giúp tôi.”

Cố Phồn đã hiểu, người này đến đòi nợ ân tình.

Cô điều khiển từ xa mở cửa cho Lục Nhai.