Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Quy Vu Hách

Chương 181: Mục Tiêu Ngục Giam Căn Cứ




Editor: Ken Le



Beta: Rosaline



Khương Phong vẫn gắt gao ôm đầu mình, một khi cảm giác được hướng nào có tang thi cao cấp liền vội vàng chỉ ra. Tài xế nghe lời hắn nói xong sẽ thay đổi tuyến đường trước tiên. Hạ Tử Trọng thả ra phong hệ dị năng, khi cảm nhận được có biến dị thực vật sẽ nhắc nhở, biến dị thực vật khó chơi hơn tang thi nhiều, lúc này bọn họ chỉ có một xe, đương nhiên không muốn cứng đối cứng với bọn nó.



Thực ra phong hệ dị năng của Hạ Tử Trọng có tác dụng tra xét đến trình độ nhất định, thật sự có thể tra xét lại là bạch cầu đang bay giữa không trung. May thay bạch cầu gần đây rất thích ở bên ngoài, nếu thấy trên đường có tang thi cùng biến dị thực vật đánh nhau, một khi hai bên có vết thương ngay chỗ gần tinh hạch, lão nhân gia nó sẽ lập tức xông qua, dùng tất cả biện pháp “Hút” tinh hạch ra ngoài!



Người khác đánh nhau, nó nhân cơ hội ăn vụng. Nếu thực vật bị nó “Trộm” luôn tinh hạch, thì chỉ một đoạn thân thể mất đi lực công kích mà thôi, phần còn lại có thể nhúc nhích, nếu phát hiện tình trạng không ổn thì có thể dứt người khỏi đất chạy trốn.



Nhưng nếu là tang thi bị nó không cẩn thận “Trộm” đi tinh hạch, liền sẽ “Hộc hộc” một tiếng, rốt cuộc đứng không nổi nữa – trận chiến trực tiếp kết thúc.



Bạch cầu ở bên ngoài một mặt giúp dò đường một mặt bay loạn ăn chực, xe cẩn thận dè chừng hướng tới mục tiêu, bên ngoài xe có một đám tang thi đuổi theo, vươn hai tay gầm rú liên tục.



Chỗ bọn họ cần đi không phải là trung tâm thành phố SH, để Khương Phong đầu tiên tra xét sau khi đã xác nhận số lượng tang thi phụ cận không quá nhiều, bọn họ mạnh mẽ đột phá vào sau đó trở ra vẫn có khả năng.



Nơi này là chỗ mấy bộ thiết bị kia mà Trịnh thiếu úy biết rõ, về phần SH thị có hai bộ? Chỗ đó đã bị tang thi tấn công không nói, hơn nữa vạn nhất lúc trước có người biết trong căn cứ có hai bộ thiết bị kia, đã nghĩ cách mang đồ đi rồi! Còn không bằng thử ở nơi này.



Đường khó đi, cộng thêm dọc theo đường đi thỉnh thoảng còn phải đi đường vòng, chờ sau khi bọn hắn đến được mục tiêu, một số tang thi hứng trí đã đuổi kịp sau xe, chỉ còn thiếu gắn khăn ăn lên cổ, vung dao nĩa bắt đầu bữa tiệc.



Một đoàn dị năng được phóng ra, đem tang thi gần nhất đánh bay, theo sát đó là từng cái lưới điện mở ra, ngăn lại đám tang thi ngay cửa xe. Cửa xe mở ra, mọi người liền xông ra ngoài!



Tham gia lần hành động này đều là tinh anh, tuy rằng dị năng bọn họ cấp bậc không cao như hai người Hạ Tử Trọng, nhưng cũng là dị năng giả cấp ba có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, mỗi người đều mạnh. Trừ Duẫn Đông, Khương Phong, vợ Uông Đồng không am hiểu chiến đấu còn ở lại trong xe, ngay cả người phụ trách lái xe, hay người bị mất một chân Trịnh thiếu úy cũng xông ra ngoài.





Duẫn Đông cùng Khương Phong mỗi người cầm một khẩu súng, cùng bom đoàn xe tự cải tạo, bách phát bách trúng, không trượt phát nào. Vợ Uông Đồng cũng cầm súng nhưng lại không công kích, luôn chú ý tình huống của mọi người bên ngoài, chuẩn bị vạn nhất có ai bị thương liền lập tức tiến hành cứu trị.



Bất quá ngắn ngủi nửa giờ, tang thi chạy theo xe liền bị thu thập. Lưu lại vài người ứng phó tang thi đang đi lại, Trịnh thiếu úy mang theo người đi về phía nhà máy gửi thiết bị.



Nơi này là một nhà máy hiện đại hoá gấp mười phần, máy sản xuất cũng là thiết bị mới nhất, nguyên bản có mấy cái máy sản xuất muốn vận chuyển đến căn cứ phía Tây, mấy thiết bị này vận chuyển vào nước cũng cần vào đây tiến hành điều chỉnh, còn chưa chính thức được sử dụng thì tận thế đã tới.



“Là ở đây sao, có thể chứa sao?” Diêm Tân để Khương Phong xác nhận tình huống xong rồi hỏi Quách Binh.



Quách Binh cau mày tự hỏi một chút gật đầu: “Miễn cưỡng, nhưng còn muốn chứa những cái khác thì không được?”



Nơi này tổng cộng có bốn dây chuyền sản xuất, xếp cùng một chỗ trong không gian không thành vấn đề, hơn nữa thực ra ngọc không gian của hắn không chứa nhiều đồ, cho dù lấy hết cũng không thành vấn đề. Nhưng hắn không dám đem tình huống cụ thể nói với Diêm Tân, miễn cho sau này có phiền toái.



Diêm Tân xác nhận xong rồi thì thở ra, lập tức lại mang theo vài không gian dị năng giả đi qua căn phòng để nguyên vật liệu – đồ ăn để tới bây giờ cũng hỏng hết, ngược lại mấy món đồ bằng nhựa, bằng nhôm đều còn dùng được.



Hạ Tử Trọng nhìn quanh một vòng xác nhận không có gì nguy hiểm, mới ra vẻ vô tình hiếu kì hỏi Trịnh thiếu úy: “Bộ thiết bị lớn như vậy, lúc trước các ngươi làm sao chuyển đến căn cứ?”



“Thực ra lúc trước công nhân nơi này lúc chạy trốn đã mang đi, bọn họ cảm thấy mấy thiết bị này rất quý giá, tốn rất nhiều sức mới mang về được, nếu có thể bảo quản tốt nói không chừng về sau còn có chỗ dùng.” Trịnh thiếu úy thở dài một tiếng, lắc đầu nói: “Phải nói là bọn họ nghĩ xa a, lúc đó bọn họ chuyển bộ máy sản xuất đóng gói này đến căn cứ SH thị, nếu không phải lúc ấy không có biện pháp đi ra ngoài lấy nguyên vật liệu, vũ trụ thực phẩm sớm đã thông dụng trong căn cứ rồi.”



Nghe nói SH thị còn có thiết bị sản xuất bao thực phẩm, Phương Hách vội vàng tiếp lời: “Mấy thứ bao bên ngoài này là dùng cái gì để làm?”



“Kim loại và nhựa đi? Ta cũng không rõ, bất quá lúc ấy nghe bọn hắn oán giận tại căn cứ, nói hiện tại cây đều chết không thể có nhựa cây, làm vật liệu cũng không được.” Trịnh thiếu úy cười khổ lắc đầu.




“Mấy thiết bị này chiếm diện tích không nhỏ, xem ra sau khi trở lại căn cứ thì cần một chỗ rộng lớn để chuyên sản xuất… SH thị đã làm thế nào?” Hai người kẻ xướng người họa, rất nhanh đã hỏi thăm được chỗ gửi mấy món này ở SH thị.



Mấy món này được lấy đi rất nhanh, trên đường trở về cùng mọi người hội hợp, bọn họ còn cố đi qua chỗ trung tâm vận chuyển vùng ngoại thành, từ bên trong lấy ra hai chiếc xe tải lớn, đem dụng cụ lấy ra, người trên xe chia đều ra hai chiếc, cùng hộ tống về nơi tập hợp.



Nhìn thấy trên xe thiết bị cùng nguyên vật liệu, tất cả mọi người đều thở hắt ra – bọn họ đến SH thị mục đích lớn nhất là vì mấy thứ này, hiện tại cuối cùng cũng lấy được! Chỉ cần có thể bình an trở về, nhiệm vụ lần này liền thành công!



Quách Binh sờ sờ miếng ngọc trên cổ, cùng Hạ Tử Trọng đưa mắt nhìn nhau – Diêm Tân chỉ cho hắn để ra hai bộ thiết bị trên xe tải, còn lại thì sẽ nói sau…



Thực ra không cần nói ra thì bọn Hạ Tử Trọng cũng hiểu – chỉ sợ Diêm Tân để lại hai bộ thiết bị không phải vì lãnh đạo của hắn ra chỉ thị, mà là hắn có tư tâm…



Hắn tuy rằng là người Tống gia, nhưng bị phái đi làm nhiệm vụ lần này chỉ sợ cũng có nhiều nguyên nhân. Những người khác, Hạ Tử Trọng cùng Quách Binh không biết, nhưng một đường cùng Diêm Tân hợp tác, người này làm lãnh đạo vẫn rất đủ tư cách. Không nói cái khác, chỉ cần nói lúc gặp nguy hiểm hắn sẽ cùng những người khác đối phó với địch, trong căn cứ bây giờ không có người cầm quyền nào đủ can đảm cùng khả năng làm việc đó.



Sau khi trở lại đoàn xe, Hạ Tử Trọng cùng Quách Binh thấp giọng thương lượng vài câu – nếu lần này trở lại A thị, Diêm Tân thật sự chuẩn bị bắt đầu từ số không, thì đến dưới cờ của hắn cũng không phải không thể – chỉ cần sau khi trở về biểu hiện của hắn giống như lúc đi một đường này, bọn họ không ngại tìm một chỗ dựa vững chắc, cộng thêm hỗ trợ lẫn nhau. Suy cho cùng, bọn họ rời đi căn cứ A thị đã được vài tháng, lúc trở về có trời mới biết tình huống A thị thế nào? Vẫn nên cùng người quen hợp tác vẫn hơn…




Đoạt được đồ rồi, tiếp theo là…



“Hôm nay chỉnh đốn một ngày, ngày mai, đi căn cứ ngục giam.” Diêm Tân sau khi xác nhận nhân viên canh gác xong nói với mọi người.



Trên một đường này Diêm Tân đã sớm dựng lên uy tín, chỉ cần người có giá trị vũ lực cao nhất không gây rối, thì không ai phản đối ý kiến hắn đưa ra – chuyện muốn tìm phiền toái trước mặt mọi người đã không còn. Cho nên nghe hắn nói như vậy không có ai nghi ngờ hành động này có nguy hiểm hay không.



Về phần mấy tang thi kia xử lý như thế nào…




Hạ Tử Trọng cầm một bịch máu, vài cái đồng hồ báo thức, sáng sớm ngày hôm sau chạy ra hướng khác.



Một đội ngũ phân thành ba phần, một phần mang theo hai chiếc xe tải ở lại tại chỗ chờ tiếp ứng, một đội chờ Hạ Tử Trọng sau khi dụ tang thi đi thì hành động, mà Hạ Tử Trọng chính là người thích hợp dụ đám tang thi đi xa nhất.



Đương nhiên, nói là ngàn dặm nhưng không xa như vậy, mặc kệ nói thế nào cũng cần kéo dài thời gian cho đoàn xe, không thể triệt để dụ tang thi đi hết – chung quy không thể không đề phòng.



Hạ Tử Trọng mang bịch máu ra xa khoảng tính toán của Duẫn Đông, hắn thông qua Khương Phong dò xét, dựa theo khoảng cách đám tang thi có thể bị ảnh hưởng tính toán đưa ra vị trí chính xác, vừa lúc có thể đem đám tang thi đang bao vây vòng ngoài của căn cứ ngục giam dụ đi hết, sẽ không đưa tới chỗ xa hơn, nếu không lại có đại quân tang thi thì càng phiền toái.



Động tác Hạ Tử Trọng rất nhanh, sau khi hắn rời đi không đến nửa tiếng Khương Phong liền cảm giác được đám tang thi đã bắt đầu hành động, đều hướng về nơi Duẫn Đông tính toán tụ tập đi qua, vội vàng thông báo với Diêm Tân.



“Chuẩn bị, năm phút sau hành động, mục tiêu là căn cứ ngục giam.” Căn cứ này không thể xem như là vật thay thế của căn cứ SH thị cũ đã bị phá hủy, cho nên đoàn xe đành phải đặt tên khác cho nó.



Năm phút sau đoàn xe khởi hành hướng về phía mục tiêu, hơn một giờ sau đã thuận lợi chạy đến trước tường của căn cứ ngục giam. Nơi này tuy rằng còn một ít tang thi không rời đi, nhưng đối với mọi người thân chinh bách chiến mà nói bất quá chỉ là một ít mưa bụi.



Sùm sụp xử lý tang thi vây tới, một chiến sĩ mở cửa phía trên xe tăng ra quan sát xung quanh xong thì kêu cửa.



Cửa lớn sau một trận rối ren, hơn nửa ngày sau mới có vài người cẩn thận dè chừng từ trên tường nhìn xuống: “Các ngươi từ chỗ nào đến? Muốn gì?”



Diêm Tân ngồi trong xe, trên mặt không chút biểu tình, hai tay giao nhau đặt trên đầu gối. Binh lính phụ trách liên lạc tiếp tục cao giọng nói: “Bọn ta là người từ căn cứ A thị phái tới trợ giúp căn cứ SH thị, hai ngày trước đã cho người liên lạc với các ngươi, mau mở cửa ra!”