Mạt Thế Trọng Sinh: Quân Thiếu Sủng Trong Lòng Bàn Tay

Chương 13: Mạt thế đến




Cố Cửu đứng ở trước cửa sổ sát đất của chung cư, nhìn dưới lầu tình cảnh, hai mắt lại không có tiêu cự.

Cô sớm đã lâm vào trong hồi ức kiếp trước.

Qua một giờ sau đứng như tượng ở nơi đó, rốt cuộc cũng giật mình.

Cố Cửu trong ánh mắt quang mang lại lạnh băng không có nhiệt độ.

Biết học tỷ ngày mai liền rời đi, Cố Cửu đem đồ vật trong phòng toàn bộ thu thập thật tốt.

Đồ có thể sử dụng đều đóng gói thu vào không gian, nơi này ngày sau không thể lại ở.

Liền tính cô muốn ở lại đều không có khả năng.

Đây là sản nghiệp công ty Quân thị, cô đã không phải là nhân viên của Quân thị a.

Sauk hi thu thập xong, Cố Cửu nằm giường nghỉ ngơi.

* * *

"Học tỷ, nơi này!"

Cố Cửu đứng ở trên đường cái, đối với nữ nhân ăn mặc giỏi giang cách đó không xa phất tay.

Lưu Diễm lúc này bên người còn đi theo hai cái nam nhân, không biết là làm gì.

Bất quá xem những người đó thân hình cao lớn, bộ dáng có điểm hung thần ác sát, Cố Cửu giống như đoán được cái gì.

Cô nhìn Lưu Diễm đối với hai người bên cạnh nói nhỏ vài câu, liền hướng tới cô đi tới.

Lưu Diễm đi đến bên người Cố Cửu, liền bắt đầu đánh giá cô, xem cô toàn thân đều khá tốt, lúc này mới yên tâm.

Hai người đi đến đi về hướng sân bay, bởi vì thời gian cấp bách, tối hôm qua hai người liền hẹn gặp nhau ở sân bay.

Ở chỗ cách đó không xa các cô, còn có hai gã thân hình cao lớn tráng kiệt đi theo.

Cố Cửu một đường đều cùng Lưu Diễm nói chuyện phiếm, biểu đạt không tha, căn bản không có để ý tới hai người kia.

Thời gian trôi qua luôn thực mau, Lưu Diễm sắp bắt đầu đăng ký kiểm phiếu chuyến bay.

Lưu Diễm từ chô ngồi nghỉ ngơi đứng lên, cô từ trong bao lấy ra một chuỗi chìa khóa, còn có một tấm thẻ.

Cố Cửu thấy động tác của cô ấy, lập tức từ chối, "Học tỷ, không cần, em không cần."

Lưu Diễm lại híp hai mắt nhìn về phía Cố Cửu, không cho phản bác nói: "Tiểu Cửu, một tháng qua tiền tôi đưa cô đã tiêu hết rồi đúng không, tuy không biết cô đến tột cùng là làm gì, mua thứ gì, nhưng là cô nhớ kỹ, có bất luận chuyện gì đều có thể tới tìm tôi, tôi đối với cô không có bất kỳ lợi dụng gì, chỉ mong cô sống thật tốt, bình bình an an".

Khi nói Lưu Diễm hai mắt mang theo ôn nhu, cô ấy duỗi tay đem Cố Cửu bên tai đầu tóc vén ra sau tai.

Cố Cửu nghe được học tỷ nói, nội tâm thực phức tạp, cô cúi đầu nhìn về phía trong tay chìa khóa, còn có tiền.

Một lúc lâu sau, Cố Cửu ngẩng đầu lấy can đảm, hỏi: "Học tỷ, chị vì sao phải đối tốt với em như vậy, chúng ta ở trường học căn bản chưa từng gặp mặt, ở Quân thị công ty chị cũng là một tay đề bạt em, em hiện tại tất cả sinh hoạt đều là chị cho, chị vì sao phải đối em tốt như vậy?"

Lưu Diễm nghe được lời nói của Cố Cửu, hai mắt mang theo hoảng loạn, bất quá thực mau liền che giấu.

Nhân viên lại một lần nữa thúc giục đăng ký kiểm phiếu.

Lưu Diễm trong mắt mang theo ôn nhu, nhìn về phía Cố Cửu, kia ánh mắt như thế thâm trầm.

"Tiểu cửu, ngươi nhớ kỹ tôi vĩnh viễn sẽ không hại cô, có bất luận chuyện gì đều có thể gọi điện thoại tôi, không cần làm khó chính mình, chìa khóa chính là biệt thự chỗ tôi ở, chung cư công ty không thể ở, cô đi nơi đó ở đi, coi như giúp tôi giữ nhà."

Lưu Diễm nói xong, xoay người rời đi, khi đó đi theo các cô ấy bên người hai cái nam nhân, cũng đuổi kịp bước chân Lưu Diễm.

Cố Cửu cứ như vậy nhìn Lưu Diễm rời đi, thẳng đến khi thân ảnh kia rốt cuộc không nhìn thấy nữa.

Lưu Diễm đối tốt với cô, thật giống như cô mới là người thân của cô ấy.

* * *

Đi ở trên đường cái rộng mở, Cố Cửu vẫn như cũ khó hiểu.

"A------giết người, giết người-------"

Đúng lúc này Cố Cửu nghe được bên tai truyền đến tiếng thét chói tai.

Cô vừa ngẩng đầu liền thấy được một màn không dám tin tưởng.

Đó là tang thi? Mạt thế đã đến?

Giờ khắc này Cố Cửu tâm loạn, vì cái gì nhanh như vậy?

Giống như hết thảy đều diễn ra sớm hơn.