Tần Nhiên nhất thời mất cảnh giác, vì không cầm chắc, khẩu súng trên tay trong nháy mắt trượt khỏi tay, rồi bay thẳng về phía Lục Tân, Lục Tân đưa tay ra bắt lấy khẩu súng, sau đó đóng khóa an toàn rồi bỏ vào ba lô của mình, sau đó hắn mới ngẩng đầu nhìn về phía Tần Nhiên.“Ta cũng không điều tra vấn đề của ngươi, ta chỉ đang điều tra xem ngươi có gặp phải vấn đề gì không mà thôi!”Lúc này cả người Tần Nhiên đã toát cả mồ hôi lạnh, ông ta lo lắng nhìn xung quanh, nhưng vẫn không nhìn thấy bất kỳ ai.Sau đó ánh mắt ông ta nhìn chằm chằm vào người Lục Tân, giọng nói cũng trở nên có chút run rẩy:“Ngươi...sao ngươi có thể làm được?”“Đừng hỏi nữa, dù có hỏi thì ngươi cũng không học được đâu!”Lục Tân ôm ba lô của mình, rồi hỏi một lần nữa: “Ngươi rốt cuộc có gặp phải chuyện gì kỳ quái không?”“Ta...”Tần Nhiên bị câu hỏi kỳ lạ của hắn làm cho có chút hoảng sợ, đặc biệt là ông ta cảm thấy Lục Tân đang ngồi trước mặt ông ta lúc này quá mức bình tĩnh.Rõ ràng dù về hình tượng hay khí chất, thoạt nhìn đều giống như một người thanh niên trung thực trong thành phố.Nhưng bởi vì quá bình tĩnh, trái lại khiến cho hắn trông có chút kỳ quái.Sức mạnh của ông ta không thể áp chế đối phương, ngược lại còn có khả năng bị đối phương áp chế.Vì vậy, ông ta hơi do dự rồi chậm rãi hỏi ngược lại: “Vấn đề gì?”Lục Tân hơi suy nghĩ rồi chậm rãi đáp: “Ví dụ như mấy mạng người kia?”“Ngươi...”Bất ngờ bị hỏi câu này, vẻ mặt Tần Nhiên lộ rõ sự hoảng sợ.Súng bị lấy mất một cách khó hiểu, trong phòng làm việc cũng không còn súng, trong khi Lục Tân lại có đến hai khẩu súng.
Xem ra ông ta vốn dĩ nên có chút căng thẳng, không ngờ sau vài giây hoảng sợ, ông ta lại nhìn chằm chằm Lục Tân, khuôn mặt ông ta đột nhiên hiện lên vài phần biểu cảm kích động, rồi ông ta đột nhiên ra sức chửi bới:“Con mọe nó, quả nhiên có người hiểu được những chuyện này.
Ta biết mà, không thể chỉ có một mình ta gặp phải...”Sau đó ông ta nhìn chằm chằm Lục Tân với đôi mắt đỏ bừng rồi nói:“Ta không biết ngươi là người của tổ chức nào, nhưng ta...thật sự đã gặp phải!”Lục Tân cũng lập tức có chút căng thẳng, hắn vội hỏi: “Cái gì?”Tần Nhiên nói từng chữ ngắt quãng: “Ta đã gặp người muốn tìm ta để báo thù!”Lục Tân hơi ngạc nhiên, việc một người như Tần Nhiên bị người ta tìm đến cửa để trả thù cũng không phải là chuyện gì kỳ quái...“Không phải là báo thù thông thường...”Tần Nhiên uống một hơi hết sạch chén trà có vẻ còn hơi nóng rồi nhìn chằm chằm Lục Tân.
Xem ra ông ta cũng đã trải qua đấu tranh tâm lý, cuối cùng vẫn không thắng được nỗi sợ hãi trong lòng nên đã chậm rãi nói: “Dù ta có nói ra cũng không có ai tin...”Lục Tân nhìn ra tâm trạng ông ta đang kích động, liền lên tiếng khuyên nhủ: “Ngươi cứ từ từ mà nói!”Tần Nhiên thở phào nhẹ nhõm, tựa hồ muốn nhìn thấy gì đó từ trên mặt Lục Tân, nhưng dần dần, ông ta cũng nản lòng, một lúc sau ông ta mới nói:“Chuyện bắt đầu từ mười bốn ngày trước.
Không giấu gì ngươi, công việc làm ăn của ta không chỉ đơn thuần là kéo hàng.
Công việc này người chết thì nhiều mà lại không kiếm được bao nhiêu tiền, vì vậy chỉ cần có thể kiếm được tiền, việc quái gì ta cũng dám làm, phòng cảnh vệ cũng biết điều đó!”Lục Tân chỉ có thể gật gật đầu, cho thấy hắn biết rõ.“Chuyện bắt đầu từ việc giao dịch một bao thuốc viên được bào chế từ mật gấu ngày hôm đó!”Tơ máu trong đôi mắt Tần Nhiên càng lúc càng nhiều, nhưng giọng nói của ông ta lại có chút trầm thấp:“Lúc đó ta đang giao dịch với lão Thôi ở phía tây thành phố.