Mặt Trời Chỉ Chiếu Rọi Hướng Dương

Chương 26: Cay




" Ăn thôi ăn thôi các cô nương à, mau dọn cái đống trên bàn đi" Hoàng nói với mấy cô gái đang ngồi ăn ngoài kia.

Đồ ăn dần được bưng lên, nồi lâu cay hai vị, sủi cảo chiên luộc đều có, xiên nướng các kiểu.

Ba cô gái đều nhìn chằm chằm vào đống đồ ăn ngày càng được mang nhiều lên đến khi đầy bàn thì thôi.

" Này, sao nhiều như vậy sao ăn hết chứ" Hướng Hướng nhìn đống đồ ăn hỏi.

" Quý nó sợ các cậu ăn không đủ no ấy chứ" Hoàng đang bê chén bát nói.

" Ý gì, ý nói tôi là heo ăn nhiều chứ gì, nhiêu đây không đủ cho tôi đúng không" Hướng Hướng liếc Hoàng sau đó liếc người sợ bọn cô ăn không đủ kia.

Quý lúc này kiểu, chỉ muốn cho cô gái nhà mình ăn ngon thôi mà. Chỉ tại cái mồm cái thằng chó m* kia.

" Chỉ muốn cho mấy người ăn ngon thôi, chê nhiều thì cút đi" Quý liếc Hoàng.

Hoàng đã thấy và khẽ liếc mỉa mai, chậc chậc chậc, bao nhiêu con mắt ai chả biết là thích Hướng Dương rồi chỉ có con bé ngốc này chả để ý gì.

Ngồi đông đủ chuẩn bị ăn thì…

" Không gọi mẹ cậu và mấy gì kia ăn sao, tụi mình ở đây ăn còn…" Nói đến đây Hướng Hướng liếc nhìn Quý đang sắn tay áo rót nước cho bọn họ.

" Đi chơi rồi, không còn đây đâu" Quý không ngẩn đầu lên nói tay rót nước đưa tới trước mặt Hướng Hướng, thu tay về rồi vặn nắp.

À là rót cho mình à, không phải bọn họ…

" Sao không rót cho tôi" Tô Châu Đình thấy vậy liền tỏ ý muốn người anh em của mình hầu hạ cho.

" Dao ở kia" Quý thơ ơ nói.

" Hả" Tô Châu Đình khó hiểu.<code>" Lấy chặt tay mày đi, què rồi thì tao rót cho" Cậu cầm ly nước lên ngả lưng ra sau uống nhìn Tô Châu Đình. </code>" Má" Tô Châu Đình tức chả nói.

" Hahaha" " Chỉ ly nước thôi cần gì độc mồm vậy không" Hoàng nói.

" Cậu rảnh?" Quý nhướn mày hỏi Hoàng.

" Mày rảnh vậy rót cho tao ly nước đi, đ* cần gì thằng dại gái" Tô Châu Đình hất cằm tỏ ý với Hoàng rót cho mình.

" Đại ca ơi, kêu đi thì tao rót" Hoàng cười cợt nói.

" Đèo" Hoàng liếc cho bỏ ghét, lúc sau cậu mới ghé sát lại cô gái bên cạnh mình.<code>" Nhược Ái cậu rót hộ tôi đi" Tô Châu Đình nhỏ nhẹ nói với Nhược Ái. </code>Nhược Ái khẽ nhìn cậu, thôi vậy.

Cô rót rồi đưa cho cậu.

" Ầy dồ, đúng là Ái Ái của chúng ta là tốt nhất, anh em mẹ gì nữa chứ" Tô Châu Đình khoác tay.lên ghế mà Nhược Ái ngồi, ngả lưng ra sau hưởng thụ ly nước.

" Trẻ trâu" Nhược Ái ghé lại tai cậu nói nhỏ.

" Cậu" " Thôi không tính toán cậu" Tô Châu Đình nói.

Hướng Hướng chấm sủi cảo với nước chấm, cô ngồi tần ngân không nhai không nuốt.

Mẫu Đơn phát hiện ra người ngồi bên cạnh bất động.

" Hướng Dương sao vậy" Mẫu Đơn đặt tay lên vai Hướng Hướng.

Ánh mắt cô nhìn chị.

Quý đột nhiên đưa tới trước mặt Hướng Hướng.

" Nhả ra"

Cậu lại lấy giấy đưa tới cho Hướng Hướng.

" Hợ~ cay quá à" Hướng Hướng nói xong bĩu môi.

Cay tới nỗi mắt đỏ lên rồi.

Quý gãi đầu, cậu quen ăn cay cả đám kia nữa nên quên hỏi mấy cô gái ăn ra sao rồi.

Vãi thật, cô gái nhỏ mắt đỏ au, đau lòng ch*t mất thôi.<code>Cậu đi lấy chén nêm khác. Mấy con mắt nhìn nhau. </code>1

2

3

" Haha" cả đám cười lên nhìn Hướng Hướng.

" Cười gì, đáng cười à" Hướng Hướng cáu kỉnh nói xong bĩu đôi môi bị cay đỏ lên.

" Thôi không chọc, ăn đi"



" Này, làm xong sớm thì đi đâu chơi hay làm gì đi" Hoàng nả lưng ra sau ghế hỏi.

" Coi phim đi" Mẫu Đơn nói.

" Phim gì" Trấn Hành Dịch hỏi.

" Kinh dị" Mẫu Đơn trả lời.

" Không phải cậu sợ à" Nhược Ái nói.

" Sợ" Mẫu Đơn trả lời thành thật.

" Nhưng không đáng kể" Cô bồi thêm một câu.

" Đi, qua nhà tôi có máy chiếu" Trấn Hành Dịch nói.

Bọn họ thu dọn rồi di cư sang nhà Trấn Hành Dịch.