Mau Buông Ra, Tôi Là Chị Dâu Của Cậu

Chương 61:Hiểu lầm




Khách sạn...

Đường Gia Huy im lặng đứng đó nhìn ra bên ngoài, trên tầng cao như vậy, anh có thể quan sát được tất cả khung cảnh thành phố về đêm. Một bàn tay vòng ra trước hôm lấy hông anh.

\- 'Em còn không biết là anh thích nhìn cảnh đêm như thế đây\.' Joy Lia áp tai vào lưng anh\, khẽ cười rồi nói\.

Đường Gia Huy nắm lấy tay cô rồi kéo ra, đi về phía ghế sofa ngồi xuống. Joy Lia vẫn giữ nụ cười trên môi, cô đi đến bóp nhẹ hai bên vai anh.

\- 'Ông xã\, em không hề thích một người đàn ông ít nói đâu\.'

Đường Gia Huy nhíu mày :'Rốt cuộc cô muốn gì? Bao nhiêu tiền, cứ nói đi, chỉ cần bỏ đứa bé này.'

Joy Lia dừng lại động tác, nụ cười nhạt dần :'Em có tiền...nhiều hơn anh là đằng khác. Có lẽ anh sẽ không tin, nhưng em chỉ cần anh, con cũng cần anh...anh nói làm sao mà bỏ được.'

Anh ta khẽ nhắm mắt, thở dài. Joy Lia vỗ nhẹ vai anh rồi đi về phía giường :'Em buồn ngủ rồi, mong là anh sẽ không đi, em rất sợ ở một mình đó, con cũng vậy...'

Một đêm trôi qua quá dài đối với ba người, ba người mang ba tâm trạng khác nhau.

Khương Gia Hy không biết đã trở mình bao nhiêu lần chỉ biết là mình không tài nào ngủ được, Tiểu Ngạn nằm bên cạnh cũng sắp bị cô làm cho điên luôn rồi. Cô bước xuống giường đi ra ngoài.

Đường Duật Hành nhốt mình trong thư phòng, đến tận giờ phút này anh buộc phải suy nghĩ một chuyện thật đúng đắn, chính chắn hơn.

Đường Gia Huy thở dài, nhìn ra bên ngoài, anh không biết là mình có yêu Khương Gia Hy hay không? Hay chỉ là do bị dắt mũi nên mới tức giận đánh dấu chủ quyền như vậy. Nhưng bây giờ bỗng nhiên xuất hiện người phụ nữ, thật sự anh không biết phải làm sao.

Sáng hôm sau...

Đường Gia Huy sau khi ăn sáng cùng cô ta đã lấy cớ là đến công ty để rời đi, anh lái xe đến nhà Tiểu Ngạn để đón cô. Khương Gia Hy đang chợp mắt chút xiu vì đêm qua cô đã thức cả đêm, Tiểu Ngạn khẽ lay cô.

\- 'Gia Hy\, anh ta đến đón cậu đấy\.'

Khương Gia Hy mở mắt ra, chớp mắt vài cái cho tỉnh táo rồi đứng dậy cầm lấy túi xách. Cô bước lên xe ngồi ở ghế phụ, Đường Gia Huy khởi động máy, nhấn ga, chiếc xe cứ thế lao đi.

\- 'Tối qua tôi có việc cũng không về nhà được\.\.\.' Anh ta chậm rãi gai thích\.

Khương Gia Hy cười nhạt, ở cổ áo có vết son, trên người có mùi nước hoa phụ nữ, cô tất nhiên biết anh ta bận việc gì :'Anh không cần giải thích, tôi muốn chợp mắt một lát.'

Đường Gia Huy thở dài rồi nói :'Tôi không cần biết vì sao hôm qua cô lại chọn rời đi cùng tôi, nhưng từ giờ trở đi hai người hãy chấm dứt mối quan hệ này, tôi đã cho cô quá nhiều cơ hội cuối cùng, cô cũng biết mẹ tôi...bà ấy thế nào.'

Khương Gia Hy đưa đôi mắt phẫn uất nhìn anh, anh ta dám lôi mẹ chfng ra để uy hiếp cô sao? Thật quá đáng mà.

Xe dừng lại trước cổng bệt thự của Đường gia, cả hai mở cửa bước xuống xe, trên lầu, Đường Duật Hành đã nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng càng khó chịu, quả nhiên hai người tối qua ở cùng nhau không về nhà.

Bàn tay cầm ly rượu nắm chặt lại, quay người bước vào trong.

\- 'Bố mẹ\.' Cả hai chào hỏi ông bà đang ngòi ở phòng khách\, ông bà gật đầu :'Hai đứa đêm qua ở ngoài tìm không gian riêng đấy à? Cũng phải\, dù sao trước đây cũng không đi hưởng tuần trăng mật\.'

Khương Gia Hy cười gượng, cô xin phép đi lên lầu trước, Đường Gia Huy vào thư phòng cùng bà Lâm để nói chuyện riêng, ông Đường ngồi lại phòng khách đọc báo.

Cô bước từng bước lên cầu thang, trong lòng thầm cầu mong cậu sẽ không bắt gặp mình ở đây. Bàn tay cô đặt lên nắm đấm cửa, bỗng có một lực mạnh mẽ kéo cô quay ra sau.

Chiếc áo xệ xuống vô tình đẻ lộ hai dấu hôn thâm tím kia, Khương Gia Hy vội kéo áo che lại.

Ánh mắt cậu tối sầm lại :'Đêm qua hai người đã làm những gì?'

\- 'Cậu quản được sao?' Trong lòng đang run rẩy vì sợ cậu hiểu lầm\, nhưng nhớ đến những lời Đường Gia Huy nói hôm qua thì cô lại phẫn uất kháng cự lại\.

Đường Duật Hành hỏi lại :'Em và anh ta đã làm 'chuyện đó' rồi?' Từng từ từng chữ đều rất nặng nề, có trời mới biết cậu đêm qua đã nhớ cô đến mức nào, gọi cho cô hết lần này đến lần khac nhưng cô không mở máy.

Thì ra là để có không gian riêng để bên cạnh nhau...

Khương Gia Hy cười nhạt :'Tôi và anh ấy là vợ chồng...cậu hiểu chứ? Vợ chồng thì cấm cản được chuyện này sao?'

\- 'Nói lại\.' Giọng cậu trầm xuống\, ánh mắt cơ hồ đang rất tức giận\.

Khương Gia Hy hít thở sâu :'Cậu nghe rõ.' Nói ròi cô quay người mở cửa đi vào trong,.

Đường Duật Hành kéo cô lại, đè cô vào tường, mạnh bạo hôn lên môi cô. Cậu không cho phép Đường Gia Huy đụng vào người cô, nhưng đó là bản thân cậu, sự thật là họ đã làm cái chuyện kia.

Cậu càng điên cuồng hôn lên môi cô, cắn, mút, mặc cô chống cự. Khương Gia Hy cắn mạnh lên lưỡi cậu, nhíu mày vì đau, cậu thả cô ra.

'Bốp' Một cái tát giáng xuống mặt cậu, Khương Gia Hy thu tay về, mắt ầng ậc nước :'Đường Duật Hành, cậu đừng quá đáng...'

 Nói rồi cô mở cửa đi vào trong phòng, khóa trái cửa lại. Tại sao ai cũng có quyền đối xử tệ bạc với cô như vậy, ai cũng xem cô như một món hàng, kẻ thì bán đi, kẻ thì lợi dụng...thử hỏi, Khương Gia Hy cô rốt cuộc đã làm gì sai.

Đường Duật Hành xoa bên má bị sưng của mình, cậu quá đáng sao? Rõ ràng vừa rồi nghe giọng của cô rất tuyệt vọng...

Chuyện này đã sai ở đâu rồi sao?