Chỉ trong 3 ngày, Trần Nhượng đã ăn nhiều đến phát hỏa.
Dù là sắc đẹp hay tính cách ăn uống siêu cường của hắn đều là một mánh lới rất hấp dẫn người khác. Có rất nhiều công ty lớn tới muốn ký hợp đồng hoặc đào tạo người. Nhưng Bạch Tiên Tiên đều không do dự mà cự tuyệt.
Cô cẩn thận suy nghĩ. Tương lai nổi tiếng rực rỡ nửa bầu trời do ăn uống là thứ mà cô không nghĩ mình làm được.
Nếu mỗi ngày cứ ăn nhiều như vậy thì nhuệ khí của Trần Nhượng sẽ giảm dần.
Cho nên cô đang chờ đợi, chờ một cơ hội mới có thể khiến Trần Nhượng bạo phát.
Trong dự đoán của cô cái cơ hội mới này đã đến.
- -
Chiến đội Đế Vương, một cái tên thật khí phách lại dần trở nên nghèo túng.
Trong hai trận thi đấu. Bởi vì đội trưởng của chiến đội sai lầm mà thất bại. Qua ba ván thi đấu quan trọng mà họ vẫn không lọt nổi vào top 10.
Quan trọng hơn là trên sân thi đấu, đội trưởng Vương Kiệt Khắc không nhịn được sự khiêu khích đội đối thủ trực tiếp tự mình đi đến đánh người sau đó bị trọng tài cấm thi vòng tiếp theo.
Chiến đội đế vương bọn họ đã bị mất đi nguồn tài trợ từ các công ty. Tuy rằng lúc cuối còn một ván đấu nữa, nhưng không có đội trưởng, những đội viên khác đều không thể đấu lại. Người đại diện A Huy đối với ván này không ôm hy vọng gì. Bắt đầu nhàn rỗi không có việc gì liền lên xem phát sóng trực tiếp tuyển người.
Anh ấy tùy ý bấm vào một kênh ăn mukbang. A Huy nhìn thanh niên đang lột hơn trăm vỏ tôm hùm chỉ trong một giờ. Nhan sắc ưu tú, tốc độ tay cực nhanh khiến anh không khỏi thốt lên một tiếng a.
Sau đó liền vào bình luận và tặng pháo hoa và mấy món quà.
Người bảo mẫu chiến đội đế vương: [Tốc độ tay của cậu rất tuyệt, có muốn tham gia đấu game với bọn tôi không?]
A Huy âm thầm quyết định trong lòng. Nếu đem nhóc này về đội, nó sẽ đảm đương vị trí nhan sắc cho chiến đội. Sau khi trận đấu kết thúc. Thực lực khó có thể áp đảo được chiến đội khác. Nhưng về nhan sắc là có thể nha!
Coi như đi mời một diễn viên mới đến đây đi.
Kết quả không nghĩ tới ——
Toàn bộ giới thể thao điện tử từ đó nghênh đón một vị đại ma vương.
Bạch Tiên Tiên nhìn dòng bình luận kia, ánh mắt phát sáng.
"Đánh game? Là cái gì vậy?" Cô hỏi Ngân Hà.
"Chơi một loại game đạt tới trình độ cao nhất, có thể lựa chọn trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp ở trên sân thi đấu để tranh bá, chơi thể thao điện tử chính là một loại công việc mới."
Vừa nói, Ngân Hà vừa lôi tư liệu ra quăng vào trong đầu Bạch Tiên Tiên.
Năm 2026, Chiến đội Tinh Mộng đi ra quốc tế chinh chiến H quốc, thi đấu đoạt được ngôi đệ nhất. Ngay trên H quốc hát lên bài hát quốc ca, thành viên của đội đều là anh hùng Hoa Quốc. Trên mỗi gương mặt đều tràn đầy sự kiêu ngạo của thanh xuân và nhiệt huyết tuổi trẻ. Quả thực khiến người khác không khỏi rơi lệ!
Ngày ấy, chiến đội Tinh Mộng còn lên top 1 của hot search, weibo đội trưởng và cả đội viên đều được ca tụng.
Người quan tâm hoặc không quan tâm tới giới điện cạnh đều biết đến bọn họ, những người làm đất nước vẻ vang.
Rực đỏ nửa bầu trời.....
Ánh mắt Bạch Tiên Tiên dừng lại trên đôi tay đang lột vỏ tôm của Trần Nhượng. Từng ngón tay thon dài khớp xương hiện lên rõ ràng.
Đôi tay này để lột tôm sao? Để đánh nhau sao? Đôi tay này là để làm đất nước vẻ vang!
Cô đột nhiên cầm lấy tay Trần Nhượng. Hắn liền thấy cô gái trước mặt lệ nóng quanh tròng, nghẹn ngào nói: "Một đôi tay như vậy mà lột tôm quá đáng tiếc, anh, chúng ta đi đánh game đi!"
Trần Nhượng sửng sốt, lập tức rút tay về búng một cái trên trán Bạch Tiên Tiên.
"Nói bậy gì đó?"
Hắn chỉ chỉ vào màn hình điện thoại, sắc mặt bình tĩnh: "Còn đang phát sóng trực tiếp!"
Trong bình luận đã xuất hiện một loạt ai oán.
Nhìn thấy chữ "bán mặt", Bạch Tiên Tiên liền trực tiếp tắt phát sóng trực tiếp.
Cô nắm lấy ống tay áo của Trần Nhượng, tức giận nói: "Anh! Bọn họ nói anh bán mặt! Như thế mà anh vẫn có thể bình tĩnh?!"
——— up tại Watt-WordPress———
Ngoại trừ việc đói khát không thể chịu đựng, thì còn việc gì không thể nhịn nữa?
Trần Nhượng bĩnh tĩnh lấy cái đĩa sang, ăn một con rồi lại một con tôm vừa được bóc vỏ.
Bạch Tiên Tiên: "......"
Tại sao anh chàng này một chút tham vọng cũng không có vậy?
Ăn ăn ăn, mỗi ngày chỉ biết ăn.
"Anh trai, anh có thể trả lời trực tiếp vấn đề của em không?"
Bạch Tiên Tiên định giật lấy cái đĩa của Trần Nhượng, nhưng không giật được. Còn vô tình lao vào trên đùi của chàng trai.
Bây giờ đang là mùa hè. Thân hình nhỏ yếu ngã vào trên đùi của chàng trai khiến cho khoảng cách giữa hai người chỉ ngăn cách bởi vải dệt mỏng manh.
Trần Nhượng bị cô ép làm lệch một tay, nước sốt của đĩa tôm chảy xuống mặt của cô gái.
Trên cái má trắng như tuyết bị dính nước sốt tôm, giống như chocolate được phết trên bánh kem bơ trắng. Hay như nước sốt ngọt trên bát gà rán thơm.
Ánh mắt của Trần Nhượng chợt lóe.
Bạch Tiên Tiên định đứng lên lau thứ dính trên mặt đi.
"Em đừng nhúc nhích." Trần Nhượng trực tiếp đè lại lưng của cô, cúi đầu xuống.
"Không được lãng phí."
Hắn nghiêm túc dán môi vào trên mặt cô.
Bạch Tiên Tiên cảm giác có một thứ ấm áp rơi xuống trên mặt và xẹt qua cực nhanh. Sau đó Trần Nhượng thoải mái buông cô ra.
Tim của Bạch Tiên Tiên đập nhanh một nhịp, hỏi Ngân Hà: "Anh ấy đang quyến rũ bổn cung?"
Ngân Hà không thể không nói: "Trong một phút vừa rồi, tim của Trần Nhượng chỉ đập chậm một nhịp khi thấy nước sốt rơi xuống. Còn thời gian khác, tần suất tim đập bình thường đến không thể bình thường hơn."
Bạch Tiên Tiên: "....."
Trần Nhượng tiếp tục ăn một con lại một con tôm đã được bóc vỏ. Hắn cũng bắt đầu trả lời vấn đề trước đó của cô: "Tôi không đi chơi game, tôi sẽ không chơi game. Nếu em muốn chơi thì tự chơi đi, được chưa, Tiên Tiên?"
Bạch Tiên Tiên hỏi: "Tại sao?"
"Hiện tại chúng ta có tiền, có đồ ăn, có phòng ở, đây chính là cuộc sống tốt nhất." Trần Nhượng trả lời.
Bạch Tiên Tiên trả lời lại đầy mỉa mai: "Có tiền? Tiền của Fans? Có đồ ăn? Fans góp vốn mua đồ ăn cho anh? Có phòng ở? Hay là cầm món quà pháo hoa đổi lấy bên trong tầng hầm đầy ẩm ướt, âm u, lạnh lẽo......Anh trai, anh ở trong lòng fans, là một người bán mặt! Điều đấy khác gì so với mặt trắng chứ?"
*Tên mặt trắng: Chỉ con trai nhu nhược quá mức, công tử bột hoặc là trai bao.
Ánh mặt của Trần Nhượng không thay đổi, tiếp tục ăn.
Bạch Tiên Tiên cảm thấy anh chàng này nhìn như bình tĩnh, lại có tính tình lừa người, trừ bỏ ăn, không có sự tình gì làm lay động tâm của hắn.
Bạch Tiên Tiên bắt đầu nghẹn ngào: "Những cái fans phong trào đó đều là cô cậu dễ thay đổi. Nếu có người đẹp hơn anh, vua dạ dày ăn nhiều hơn anh hấp dẫn bọn họ....Nếu chúng ta không có fans, chúng ta cũng không có sở trường, không lẽ anh muốn đi lưu lạc tiếp? Có một ngày chết đói thì làm sao đây?"
Những lời này chạm được đến thần kinh của Trần Nhượng.
Ánh mắt sắc bén của hắn nhìn cô: "Không phải còn có em sao?"
Bạch Tiên Tiên cười một chút trong lòng.
Đúng vậy, còn có cô, trước khi chết đói thì sẽ ăn cô luôn đúng không?
Ánh mắt của hai người chạm nhau, Bạch Tiên Tiên hiểu rõ tiếng lòng của Trần Nhượng.
Thật là làm người đau lòng! Cô nghĩ.
Nhưng nhờ đó, Bạch Tiên Tiên càng có ý chí chiến đấu hơn.
Không có nam nhân nào mà cô không công lược được.
Bỗng nhiên, Bạch Tiên Tiên đem điện thoại trên bàn ném xuống mặt đất.
Điện thoại secondhand không thể chịu được cú ném, một phát liền nát.
Hành động ăn tôm của Trần Nhượng dừng lại, chỉ thấy vẻ mặt đầy nước mắt của cô gái, lại cười nói: "Anh trai, làm sao đây, điện thoại bị nát, chúng ta không lấy được phần tiền trích phần trăm của những món quà đó. Trên người cũng không có tiền mua điện thoại. Bây giờ ngoại trừ việc chơi game kiếm tiền thì không có biện pháp kiếm tiền khác."
Bạch Tiên Tiên nói: "Đi thôi, em biết chiến đội Đế Vương ở thành phố H. Anh trai tin tưởng em, chỉ cần anh đi cùng em, em sẽ mang đến sinh hoạt tốt hơn cho anh, bao gồm......đồ ăn."
Sắc mặt Trần Nhượng thay đổi, ăn nốt con tôm cuối cùng.