Mở to đôi mắt một lần nữa, Tầm Mịch phát hiện mình đang nằm trên một cái giường lớn Kingsize đầy mềm mại. Cô thấy có chút đau đầu, xoa xoa ấn đường nằm giữa chân mày của mình. Tầm Mịch nhớ tới việc bản thân mình trước đó bỗng nhiên bị mất đi ý thức. Lúc ấy, cô đang dự tiệc thành lập công ty của riêng mình, đang chuẩn bị rời khỏi để về nhà. Ngày đó, cũng là ngày công ty thành công đưa cổ phiếu ra thị trường. Nhưng cô lại không nghĩ rằng, chỉ còn ba bước nữa là có thể leo lên chiếc Lamborghini yêu dấu của mình thì liền rớt vào cống thoát nước.
Lúc ấy, Tầm Mịch chỉ có một suy nghĩ: Cmn!!! Ai lại thiếu đạo đức như vậy, không có việc gì làm, lại đi trộm nắp cống. Xuyên không rồi, nàng gặp chân mệnh thiên tử của mình. Chân mệnh cái gì gì chứ, trung khuyển thì có! Nàng đi đâu hắn theo đó, cứ như thiếu hơi nàng là không chịu được vậy. Hừ, đuổi hắn đêm nay không được ngủ cùng nàng, cho hắn biết mùi vị thế nào! Hắn, tôi không được ôm vợ, không được ăn đậu hũ, không được sờ mó, không được ân ân ái ái với vợ, quả thực là địa ngục trần gian mà!!! "Huhu, vợ ơi, có phải em bỏ rơi thứ gì đó rồi không, em thử tìm xem đi, hình như bỏ rơi ai đó rồi!!!"